• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

.

Đọc sách chuyên ngành của mày bằng tiếng anh đi,ba cái sách văn Lồn của nga đọc làm đéo gì
 
Đọc sách chuyên ngành của mày bằng tiếng anh đi,ba cái sách văn lồn của nga đọc làm đéo gì
thấy nó xạo Lồn đọc hết rồi thử xem có hay k xem nó đọc hiểu đến đâu

thiện dái, chuyên ngành khó quá đang lụi ở giải tích với đại số và statistics
 
Đã thằng rồi lại đòi có lồn, khó hiểu vậy huynh đài. :vozvn (19)::vozvn (19)::vozvn (19): . Nam mù chữ từ bé nên Nam chưa đọc. :vozvn (24):
Oke Nam

Câu cú rõ ràng, cho tao Lồn hỏi Nam dùng AI voice nào mà xịn thế, mà Nam tư duy tốt vầy mù chữ chắc là người tài khiếm thị phỏng.

Thiện dái.
 
thấy ông già tao bảo quyển đấy khó đọc. tình tiết chậm mà nó diễn biến qua nhiều năm nữa. Ông già tao cũng thuộc dạng đọc nhiều vl mà cũng không đọc hết được bộ đấy
 
thấy ông già tao bảo quyển đấy khó đọc. tình tiết chậm mà nó diễn biến qua nhiều năm nữa. Ông già tao cũng thuộc dạng đọc nhiều vl mà cũng không đọc hết được bộ đấy
Chẳng qua là có kiên nhẫn để đọc hay không thôi, bản Việt t nhớ khoảng 3000 trang cho 4 tập thì phải
 
Bữa tối hôm đó, mẹ nó làm canh cá nấu dọc, thịt gà luộc, su hào xào. Chắc có chị Thanh về nên phải chuẩn bị thêm. Đã lâu lắm nó mới được ăn món ăn mẹ nấu, lại là món tủ. Nó chén liền 5 bát cơm. Thằng Tính cũng thi đua với nó, ăn như chảo chớp. Chị Thanh thì ăn có vẻ ít, toàn anh Công gắp cho.


Xong bữa tối, Tâm đi rửa bát. Chị Thanh giành rửa nhưng mẹ và anh CÔng không cho. Thằng Tính thì lủi tận lúc nào. Tâm rửa, không tí mẹ lại phải rửa. Mẹ Tâm thì đi sang hàng xóm, có vẻ đặt mua thêm thịt bò, giò chả cho tết. Anh Công kéo chị Thanh đi đâu đó, Tâm vào buồng nói chuyện với thằng TÍnh. Từ chuyện trên trời dưới biển, thành phố ra sao, gái đẹp không, cho đến chuyện con gái ông nào cùng xóm chửa, ai ngoại tình phải trốn đi… Tầm 10h tối, có vẻ chị Thanh thấy mệt, anh Công bàn chuyện phòng ngủ với mẹ.

Tâm ngó đầu vào phòng mẹ, thì thấy có vẻ anh Công muốn xin cho chị Thanh ngủ 1 mình ở chái bên phải. Do là chị là con nhà tiểu thư, trước giờ không quen ngủ chung, mẹ Tâm dạo này lại hay ho, sợ chị mất ngủ. Nhà Tâm 3 gian 2 chái, ở giữa là bàn thờ gia tiên, phía trước bàn thờ là bàn ghế phòng khách. 2 bên trái phải bàn thờ là 2 cái giường.

2 chái thì 1 chái là bố mẹ Tâm ngủ, 1 chái vốn để đồ, nhưng anh Công lên đại học, sau sửa thành chỗ anh Công ngủ, cho nó yên tĩnh, có thể học bài. 2 giường bên ngoài thì 1 giường bị chiếm dụng thành bản doanh thằng Tính, nó kê cơ man nào đo đạc, sách vở, phía gần cửa thì gắn tivi, để nó xem. Còn mỗi cái giường còn lại là để Tâm ngủ. Giờ có chị Thanh nên khó sắp xếp.

Thằng Tính thấy mọi người đang nghỉ cách, bèn chõ mõm vào:

– Không phải chị Thanh là người yêu anh à, anh vào nằm cùng chị là xong. Sao phải sắp xếp.

– Vớ vẩn, tao đập mày 1 trận bây giờ. Tao với Thanh chưa đến mức đó. Mà người ta con gái phải giữ giá chứ.

– Tâm nói: Thế hay cứ để chị ý ngủ với mẹ, làm gì mà khó ngủ thế, 1 – 2 hôm là quen thôi.

– Mẹ gàn: Thôi, cái Thanh là người thành phố, ngủ với mẹ sao được. Nó từ bé đã ngủ 1 mình, giờ ngủ chung không ngủ được đâu, lại lạ nước lạ cái. Mẹ lại thi thoảng ho, mất ngủ nó ra. Mẹ tính thế này, thằng Tâm nó ngủ say nhất, mẹ ho nó cũng không biết. Để thằng Tâm ngủ với mẹ, được không.

Anh Công và thằng Tính thấy thế ok ngay, Tâm bị sắp vào ngủ với mẹ. Phòng mẹ cũng rất đơn sơ, chỉ có chiếc giường đôi bố mẹ ngủ, 1 tủ quần áo nhỏ. Đối diện tủ quần áo là 1 bàn gương trang điểm của mẹ, bên cạnh là 1 bàn làm việc để mẹ soạn giáo án, bây giờ được kê thêm 1 chiếc tivi Tâm mua cho mẹ năm ngoái. Chiếc giường gỗ đôi cũ kỹ mẹ ngủ, được phủ bởi 1 chiếc đệm, thực ra chỉ là 1 chiếc ga giường, trong là ruột chăn bông. Năm ngoái Tâm mua cho mẹ chiếc đệm bông ép, nhưng mẹ bảo nằm đau lưng, bèn nhường cho thằng Tính. Giờ anh CÔng lại đang chuyển đệm cho chị Thanh nằm.

Tâm nằm lên giường, 1 mùi thơm nhè nhẹ dễ chịu lan vào mũi Tâm. Nó không phải mùi nước hoa, mùi nước xả vải, mà là 1 mùi rất dễ chịu. Tâm khoan khoái hít ngửi chăn đệm, đều có cái mùi đó. Khi Tâm còn đang mải mê tìm hiểu cái mùi thơm từ đâu, thì mẹ vào. Mẹ mặc 1 bộ đồ ngủ đơn giản, na ná kiểu của thím Lan hồi trước, chắc là do Tâm nhờ thím mua. Mẹ suýt xoa rồi chui vào chăn nằm cạnh Tâm. Vùng quê nó khác thành phố, nhiều cây ít nhà cửa, nên đêm lạnh càng thêm lạnh. Mẹ tắt đèn, rồi xoay sang Tâm hỏi han linh tinh, về cuộc sống của Tâm. Được 1 lúc thì mẹ có vẻ thiu thiu ngủ.

Nằm cạnh mẹ thật dễ chịu, hóa ra cái mùi thơm lúc nãy Tâm tìm hiểu chính là từ mùi người của mẹ. Có lẽ hồi xưa nó quá bé, hoặc nó xa mẹ quá lâu, nên nó không để ý đến cái mùi thơm đó của mẹ. Tâm nằm 1 lúc, nhưng vẫn mãi không ngủ được. Bình thường nó là đứa dễ ngủ nhất. Thợ xây làm việc cả ngày, tối không có gì thường ngủ rất sớm và rất nhanh.

Tâm nằm lặng im, nghĩ về mẹ, nghĩ về Lan, về chị Xoan, và về An. Nó có chút háo hức ngày mai sẽ được gặp An. Đã mấy năm không gặp, không ngờ con bé đen nhẻm cả ngày bêu nắng cùng nó lại trổ mã, dậy thì thành công đến vậy. Bỗng mẹ nó lục đục, rồi mẹ nó hung hăng, cố giữ không ho để ảnh hưởng đến nó. Càng kìm thì càng khó chịu, mẹ như gục người lại, để kìm nén cơn ho. Tâm thấy vậy xoay người, xoa nhẹ vào lưng mẹ…

“Mẹ cứ ho đi, đừng giữ lại khó chịu lắm”

Mẹ nó thấy vậy thả ra ho 1 tràng, rồi hỏi:

“Mẹ làm con mất ngủ à”

– Không, con vẫn chưa ngủ.

– Lâu không nằm với mẹ nên không quen à.

– Không, con suy nghĩ mấy chuyện. Mà đúng là do mẹ đó, nằm cạnh người đẹp thế này, hạnh phúc quá không ngủ được.

– Vớ vẩn, con học ở đâu cái trò trêu đùa thế.

– Thật mà, con thấy mẹ rất là đẹp. Trên thành phố kiếm người chạc như mẹ mà đẹp như mẹ hiếm lắm đấy. Mẹ trông như mấy cô 30 trên thành phố ý. Mẹ mà ăn diện vào ối ông chết mê chết mệt.

– Con chỉ dẻo mồm. Mẹ tầm này già rồi còn đẹp với ăn diện cái gì.

Tâm lại giở trò đùa trêu mẹ. Hai mẹ con rôm rả nói chuyện. Chân mẹ bỗng gác lên chân Tâm…

“Cho mẹ gác nhờ, bao năm rồi mẹ chưa được gác chân ai. Thật dễ chịu”

Mẹ nói 1 lát thì lại hung hắng ho. Tâm choàng tay ra, xoa vào lưng mẹ. Có vẻ mẹ dễ chịu khi Tâm xoa lưng, mẹ khẽ xoay người để Tâm xoa lưng dễ hơn. Dần, đầu mẹ tựa vào 1 bên tay Tâm, tay để hờ trên ngực Tâm, gác chân lên chân Tâm. Tâm khẽ kéo mẹ lại sát mình, ôm mẹ. Cả 2 mẹ con không nói gì nữa. Mẹ dần chìm vào giấc ngủ. Tâm cũng nhắm mắt, tay cầm lấy tay mẹ đang để cạnh ngực mình, kéo ra để ở bụng mình, cầm tay mẹ Tâm cũng dần chìm vào giấc ngủ.

Tâm chợt tỉnh giấc, tiếng chim hót đã đánh thức nó. Tâm chợt thấy thư thái, cái cảm giác an bình, không cần lo toan dậy sớm, làm việc, cái cảm giác lạc lõng giữa 1 thành phố nhung nhúc là người, còi xe loạn xạ đã biến mất. Thay vào đó là sự bình yên, cảm giác mình đang ở nơi mình nên thuộc về. Mẹ đã dậy từ lúc nào không biết, chỉ có mùi thơm giường của mẹ vẫn không biến mất.

Tâm dậy đánh răng rửa mặt, rồi làm mấy củ khoai trong bếp. Mẹ đã làm sẵn cho anh em Tâm ăn như mọi khi, rồi đến trường. Nhà cũng có mì tôm, nhưng Tâm không thích. Anh Công và chị Thanh đã đi đâu rồi, thằng Tính thì chắc lại cà kê với lũ bạn nó. Tâm vừa cầm khoai ăn vừa đi ra vườn sau. Bên kia hàng rào, đã có 1 cô bé đang đứng nghịch lá đợi nó.

Thấy Tâm, An vội chui qua hàng rào, miệng líu lo:

“Tâm, đi chơi đi, tối qua An đã nghĩ rất nhiều mục để chơi. An ghi luôn ra giấy đây. Tâm phải đưa An đi hết mới được”

Tâm nhìn tờ giấy mà há hốc mồm, đến tận gần 2 chục nơi phải đi, có khi đi hết tết mất. Tâm ngẫm nghĩ rồi nói, đi chợ trước đi. An cười, hàm răng trắng đều lộ ra trên đôi môi mọng đỏ, Tâm nhìn An mà chợt ngớ ngẩn. An thấy Tâm vậy, khẽ đỏ mặt, đá Tâm 1 cái:

“Sáng sớm Tâm chưa ăn gì à, mặt mũi sao bần thần thế”

Nói xong, An quẩy đít bỏ đi, để Tâm sau khi tỉnh táo phải chạy theo.
 

Hoàn cảnh sáng tác​

Lev Nikolayevich Tolstoy (1828-1910):

  • Sinh ra tại Yasnaya Polyana, Tula, Nga, trong một gia đình quý tộc.
  • Nhận được nền giáo dục tốt và có nhiều tài năng, bao gồm viết lách, âm nhạc và ngôn ngữ.
  • Tham gia quân đội Nga trong Chiến tranh Crimea và sau đó trở về nhà để viết lách.
  • Kết hôn với Sonya Behrs và có 13 đứa con.
  • Là một nhà văn, nhà triết học và nhà hoạt động xã hội nổi tiếng.
  • Các tác phẩm của ông được dịch ra nhiều thứ tiếng và được hàng triệu người đọc trên toàn thế giới yêu thích.
  • Được coi là một trong những nhà văn vĩ đại nhất mọi thời đại.
Chiến tranh và Hòa bình (1869):

  • Lev Tolstoy bắt đầu viết “Chiến tranh và Hòa bình” vào đầu thập niên 1860, khi ông đang sống tại Yasnaya Polyana, một điền trang cách Moskva khoảng 200 km.
  • Một tiểu thuyết lịch sử lấy bối cảnh nước Nga trong thời kỳ chiến tranh Napoleon.
  • Là một tác phẩm đồ sộ với hơn 500 nhân vật và nhiều tuyến truyện đan xen.
  • Được đánh giá cao bởi những mô tả sinh động về chiến tranh, những phân tích sâu sắc về tâm lý con người và những triết lý sâu sắc về cuộc sống.
  • Được coi là một trong những tác phẩm văn học vĩ đại nhất mọi thời đại.

“Tác phẩm “Chiến tranh và Hòa bình” của Leo Tolstoy có rất nhiều nhân vật phong phú và đa dạng. Dưới đây là một số nhân vật chính trong tác phẩm này:

Pierre Bezukhov: Pierre là một trong những nhân vật trung tâm của câu chuyện. Anh là một người thừa kế giàu có và đa tài, nhưng đối mặt với sự nghiệp và tình yêu phức tạp.

Natasha Rostova: Natasha là một cô gái trẻ đẹp và sôi nổi, là em gái của Petya Rostov. Câu chuyện theo đuổi cuộc hành trình tình yêu và sự trưởng thành của Natasha.

Andrei Bolkonsky: Andrei là một sĩ quan quân đội Nga, là bạn thân của Pierre và có mối quan hệ phức tạp với tình yêu và quyết định trong cuộc đời mình.

Helene Kuragin: Helene là chị gái của Anatole Kuragin, một phụ nữ quyến rũ và tham vọng, có mối quan hệ tình dục phức tạp với Pierre Bezukhov.

Napoleon Bonaparte: Napoleon là vị đế chế nổi tiếng của Pháp và là một nhân vật lịch sử thực tế xuất hiện trong tác phẩm.

Kutuzov: Mikhail Kutuzov là người chỉ huy quân đội Nga trong cuộc chiến tranh với Pháp.

Hélène Bezukhova: Hélène là vợ của Pierre Bezukhov và có cuộc hôn nhân phức tạp.

Anatole Kuragin: Anatole là em trai của Helene Kuragin và có vai trò quan trọng trong những sự kiện xảy ra.

Sonya Rostova: Sonya là người bạn thân của Natasha và có tình cảm với Pierre.

Maria Bolkonskaya: Maria là em gái của Andrei Bolkonsky và có mối quan hệ với tình yêu và hy sinh.

Những nhân vật này và nhiều nhân vật phụ khác tạo nên bức tranh sâu sắc về cuộc sống, tình yêu, và chiến tranh trong tác phẩm “Chiến tranh và Hòa bình” của Leo Tolstoy.

Tác phẩm “Chiến tranh và Hòa bình” của Leo Tolstoy là một tác phẩm vĩ đại trong văn học thế giới, nói về cuộc sống và tình yêu của nhiều nhân vật phong phú và đa dạng trong bối cảnh chiến tranh Napoleon với Nga vào thế kỷ 19. Dưới đây là một tóm tắt chi tiết và dài hơn:

Cuốn tiểu thuyết mở ra với sự giới thiệu về cuộc sống của Pierre Bezukhov, một người thừa kế giàu có và đa tài, nhưng cảm thấy xa lạ trong xã hội và không hạnh phúc với cuộc sống xa hoa. Pierre phải đối mặt với sự phức tạp của mối quan hệ gia đình và tìm kiếm ý nghĩa của cuộc đời mình. Natasha Rostova, một cô gái trẻ đẹp và sôi nổi, là em gái của Petya Rostov, sống trong gia đình Rostov hạnh phúc và truyền thống.

Andrei Bolkonsky, một sĩ quan quân đội Nga và bạn thân của Pierre, là một người tìm kiếm ý nghĩa cuộc đời và trải qua cuộc hôn nhân không hạnh phúc với Liza. Andrei và Natasha gặp nhau và trải qua một sự thu hút mạnh mẽ.

Khi chiến tranh Napoleon với Nga bùng nổ, cuộc sống của các nhân vật chính và của nhiều nhân vật khác bị ảnh hưởng sâu sắc. Cuộc chiến tranh không chỉ là cuộc chiến đấu về lãnh thổ, mà còn là một cuộc chiến về tình yêu, lòng trung thành và hy sinh. Natasha trải qua những biến cố trong tình yêu và sau cuộc chiến, cô kết hôn với Pierre Bezukhov, và họ tìm thấy hạnh phúc trong cuộc sống gia đình.

Andrei, sau những trải nghiệm và thách thức trong chiến tranh, cuối cùng đoàn tụ với Natasha, và họ có một cuộc sống gia đình hạnh phúc. Câu chuyện tạo nên một bức tranh về sự thay đổi của cuộc sống con người và những mối tình trong bối cảnh lịch sử quan trọng.

Ngoài ra, tác phẩm còn đưa ra những suy ngẫm về lịch sử và vị trí của cá nhân trong lịch sử. Leo Tolstoy thường bày tỏ quan điểm của mình về sự phức tạp của sự kiện lịch sử và ảnh hưởng của cá nhân đối với cuộc sống và lịch sử, đặc biệt qua nhân vật Pierre Bezukhov.

“Chiến tranh và Hòa bình” là một tác phẩm kỳ diệu về sự thay đổi của cuộc sống con người và cuộc chiến tranh, đồng thời là một tác phẩm vĩ đại về tình yêu, trung thành và những giá trị tinh thần. Tác phẩm này thể hiện sự sâu sắc trong việc khám phá tâm hồn con người và những tương tác phức tạp trong cuộc sống.

“Chiến tranh và Hòa bình” là một tác phẩm có giá trị both về mặt nội dung và nghệ thuật:

Giá trị nội dung

  • Phản ánh chân thực lịch sử: Tác phẩm đã tái hiện một cách sinh động và chân thực giai đoạn lịch sử quan trọng của nước Nga, đặc biệt là cuộc chiến tranh Napoleon.
  • Khám phá bản chất con người: Tác phẩm đã đi sâu vào phân tích tâm lý con người, phơi bày những góc khuất trong tâm hồn con người trong bối cảnh chiến tranh và hòa bình.
  • Khẳng định giá trị của gia đình: Tác phẩm đề cao tình yêu thương, sự gắn bó và lòng trung thành giữa các thành viên trong gia đình.
  • Mang đến nhiều thông điệp ý nghĩa: Tác phẩm khiến người đọc suy ngẫm về nhiều vấn đề như luật pháp, đạo đức, quyền lực, và tình yêu thương.
Giá trị nghệ thuật

  • Cốt truyện hấp dẫn: Tác phẩm có một cốt truyện ly kỳ, gay cấn với nhiều tình tiết bất ngờ.
  • Nhân vật được xây dựng đa chiều: Các nhân vật trong tác phẩm đều được xây dựng một cách đa chiều, với những điểm mạnh, điểm yếu và những động cơ riêng.
  • Giọng văn giản dị, mộc mạc: Tác phẩm được viết bằng giọng văn giản dị, mộc mạc, nhưng lại có sức lay động lòng người.
  • Bút pháp miêu tả và biểu cảm tài tình: Tolstoy đã sử dụng bút pháp miêu tả và biểu cảm tài tình để tạo nên những hình ảnh sống động, những cảm xúc chân thực và những thông điệp sâu sắc.
“Chiến tranh và Hòa bình” là một tác phẩm có giá trị to lớn và có sức ảnh hưởng lâu dài. Tác phẩm là một di sản văn hóa quý giá của nhân loại.

Ngoài ra, “Chiến tranh và Hòa bình” còn có những giá trị khác như:

  • Giá trị lịch sử: Tác phẩm cung cấp cho người đọc một cái nhìn về nước Nga trong những năm 1800, thời kỳ mà Nga đang trong quá trình chuyển đổi từ xã hội phong kiến sang xã hội tư bản.
  • Giá trị văn hóa: Tác phẩm đã góp phần tạo nên một hình ảnh về nước Nga trong văn hóa đại chúng.
  • Giá trị giải trí: Tác phẩm là một tác phẩm giải trí hấp dẫn, ly kỳ và gay cấn.
“Chiến tranh và Hòa bình” là một tác phẩm值得一读。 Cuốn sách giúp con người hiểu thêm về bản thân, về xã hội và về những giá trị tốt đẹp của cuộc sống.

“Chiến tranh và Hòa bình” là một tác phẩm đồ sộ với nhiều tầng ý nghĩa, mang đến cho người đọc nhiều bài học quý giá về cuộc sống:

Về bản chất con người:

  • Con người không hoàn toàn tốt hay hoàn toàn xấu, mà luôn tiềm ẩn cả hai mặt trong mỗi người.
  • Khi bị đặt vào hoàn cảnh khó khăn, bản năng tự nhiên của con người có thể trỗi dậy, dẫn đến những hành động sai trái.
  • Con người cần ý thức về bản năng tự nhiên của mình và rèn luyện bản thân để trở thành người tốt.
Về luật lệ và đạo đức:

  • Luật lệ và đạo đức đóng vai trò quan trọng trong việc duy trì trật tự xã hội.
  • Khi con người không tuân theo luật lệ và đạo đức, xã hội sẽ sụp đổ và dẫn đến thảm họa.
  • Con người cần xây dựng một xã hội dựa trên luật lệ và đạo đức để đảm bảo cuộc sống tốt đẹp cho tất cả mọi người.
Về gia đình:

  • Gia đình là nơi nuôi dưỡng tâm hồn con người, là chỗ dựa vững chắc cho mỗi người trong cuộc sống.
  • Tình yêu thương, sự gắn bó và lòng trung thành giữa các thành viên trong gia đình là vô cùng quan trọng.
  • Chúng ta cần trân trọng và gìn giữ hạnh phúc gia đình.
Về lòng trung thành:

  • Lòng trung thành là một phẩm chất cao quý của con người.
  • Lòng trung thành giúp con người tạo dựng được uy tín và niềm tin với người khác.
  • Lòng trung thành là nền tảng của mọi mối quan hệ tốt đẹp.
Về sự dũng cảm:

  • Sự dũng cảm giúp con người vượt qua khó khăn, thử thách và đạt được thành công.
  • Dũng cảm không phải là liều lĩnh, mà là dám đối mặt với những gì mình sợ hãi.
  • Dũng cảm là một phẩm chất cần thiết để con người sống một cuộc sống ý nghĩa.
Ngoài ra, “Chiến tranh và Hòa bình” còn mang đến cho người đọc nhiều bài học khác như:

  • Về tầm quan trọng của sự lãnh đạo.
  • Về sự nguy hiểm của sự cuồng tín.
  • Về tầm quan trọng của việc bảo vệ môi trường.
Mỗi người đọc sẽ rút ra cho mình những bài học riêng sau khi đọc “Chiến tranh và Hòa bình”. Tuy nhiên, những bài học về bản chất con người, luật lệ và đạo đức, gia đình, lòng trung thành, và sự dũng cảm là những bài học quan trọng nhất mà tác phẩm muốn truyền tải.

“Chiến tranh và Hòa bình” là một tác phẩm đồ sộ và tráng lệ, mang đến cho người đọc một bức tranh toàn cảnh về nước Nga trong thời kỳ chiến tranh Napoleon. Tác phẩm không chỉ là một câu chuyện lịch sử, mà còn là một cuộc khám phá sâu sắc về bản chất con người, về những giá trị đạo đức và về ý nghĩa của cuộc sống.

Điều ấn tượng nhất của “Chiến tranh và Hòa bình” là khả năng miêu tả chi tiết và sinh động của tác giả Lev Tolstoy. Từ những trận chiến khốc liệt đến những cuộc sống bình dị, từ những con người vĩ đại đến những số phận nhỏ bé, tất cả đều được Tolstoy khắc họa một cách sống động và chân thực.

Tác phẩm cũng mang đến cho người đọc nhiều suy tư về bản chất con người. Con người có thể tốt đẹp và cao thượng, nhưng cũng có thể tàn ác và hèn hạ. Chiến tranh và hòa bình, yêu thương và thù hận, hạnh phúc và khổ đau, tất cả đều đan xen và tồn tại trong mỗi con người.

“Chiến tranh và Hòa bình” còn là một lời ca ngợi cho những giá trị đạo đức cao đẹp. Tình yêu thương, lòng vị tha, sự dũng cảm, và tinh thần hy sinh là những giá trị mà tác phẩm muốn hướng đến.

Tuy nhiên, tác phẩm cũng có một số hạn chế. Cốt truyện của “Chiến tranh và Hòa bình” khá phức tạp và có nhiều tuyến nhân vật đan xen, khiến cho người đọc đôi lúc cảm thấy khó hiểu.

Nhìn chung, “Chiến tranh và Hòa bình” là một tác phẩm văn học xuất sắc, xứng đáng là một kiệt tác của thế giới. Tác phẩm mang đến cho người đọc nhiều bài học quý giá về cuộc sống và về bản thân con người.

Dưới đây là một số cảm nhận cụ thể về tác phẩm:

  • Miêu tả chiến tranh chân thực và sống động: Tolstoy đã sử dụng những chi tiết miêu tả vô cùng sinh động để tái hiện những trận chiến khốc liệt trong tác phẩm. Người đọc có thể cảm nhận được sự tàn khốc của chiến tranh và nỗi đau của những người lính, những người dân vô tội.
  • Khắc họa tâm lý nhân vật tinh tế: Các nhân vật trong “Chiến tranh và Hòa bình” đều được xây dựng một cách đa chiều và phức tạp. Tolstoy đã đi sâu vào phân tích tâm lí nhân vật, để lộ những góc khuất trong tâm hồn con người.
  • Truyền tải thông điệp ý nghĩa: “Chiến tranh và Hòa bình” là một tác phẩm mang nhiều thông điệp ý nghĩa. Tác phẩm ca ngợi những giá trị đạo đức cao đẹp, đồng thời lên án chiến tranh và những tàn ác mà nó mang lại.
 
@Thích Vét Máng

Lắc mạng

artworks-ESILYTa3zyLycYKr-T891eQ-t500x500.jpg
 
Bữa tối hôm đó, mẹ nó làm canh cá nấu dọc, thịt gà luộc, su hào xào. Chắc có chị Thanh về nên phải chuẩn bị thêm. Đã lâu lắm nó mới được ăn món ăn mẹ nấu, lại là món tủ. Nó chén liền 5 bát cơm. Thằng Tính cũng thi đua với nó, ăn như chảo chớp. Chị Thanh thì ăn có vẻ ít, toàn anh Công gắp cho.


Xong bữa tối, Tâm đi rửa bát. Chị Thanh giành rửa nhưng mẹ và anh CÔng không cho. Thằng Tính thì lủi tận lúc nào. Tâm rửa, không tí mẹ lại phải rửa. Mẹ Tâm thì đi sang hàng xóm, có vẻ đặt mua thêm thịt bò, giò chả cho tết. Anh Công kéo chị Thanh đi đâu đó, Tâm vào buồng nói chuyện với thằng TÍnh. Từ chuyện trên trời dưới biển, thành phố ra sao, gái đẹp không, cho đến chuyện con gái ông nào cùng xóm chửa, ai ngoại tình phải trốn đi… Tầm 10h tối, có vẻ chị Thanh thấy mệt, anh Công bàn chuyện phòng ngủ với mẹ.

Tâm ngó đầu vào phòng mẹ, thì thấy có vẻ anh Công muốn xin cho chị Thanh ngủ 1 mình ở chái bên phải. Do là chị là con nhà tiểu thư, trước giờ không quen ngủ chung, mẹ Tâm dạo này lại hay ho, sợ chị mất ngủ. Nhà Tâm 3 gian 2 chái, ở giữa là bàn thờ gia tiên, phía trước bàn thờ là bàn ghế phòng khách. 2 bên trái phải bàn thờ là 2 cái giường.

2 chái thì 1 chái là bố mẹ Tâm ngủ, 1 chái vốn để đồ, nhưng anh Công lên đại học, sau sửa thành chỗ anh Công ngủ, cho nó yên tĩnh, có thể học bài. 2 giường bên ngoài thì 1 giường bị chiếm dụng thành bản doanh thằng Tính, nó kê cơ man nào đo đạc, sách vở, phía gần cửa thì gắn tivi, để nó xem. Còn mỗi cái giường còn lại là để Tâm ngủ. Giờ có chị Thanh nên khó sắp xếp.

Thằng Tính thấy mọi người đang nghỉ cách, bèn chõ mõm vào:

– Không phải chị Thanh là người yêu anh à, anh vào nằm cùng chị là xong. Sao phải sắp xếp.

– Vớ vẩn, tao đập mày 1 trận bây giờ. Tao với Thanh chưa đến mức đó. Mà người ta con gái phải giữ giá chứ.

– Tâm nói: Thế hay cứ để chị ý ngủ với mẹ, làm gì mà khó ngủ thế, 1 – 2 hôm là quen thôi.

– Mẹ gàn: Thôi, cái Thanh là người thành phố, ngủ với mẹ sao được. Nó từ bé đã ngủ 1 mình, giờ ngủ chung không ngủ được đâu, lại lạ nước lạ cái. Mẹ lại thi thoảng ho, mất ngủ nó ra. Mẹ tính thế này, thằng Tâm nó ngủ say nhất, mẹ ho nó cũng không biết. Để thằng Tâm ngủ với mẹ, được không.

Anh Công và thằng Tính thấy thế ok ngay, Tâm bị sắp vào ngủ với mẹ. Phòng mẹ cũng rất đơn sơ, chỉ có chiếc giường đôi bố mẹ ngủ, 1 tủ quần áo nhỏ. Đối diện tủ quần áo là 1 bàn gương trang điểm của mẹ, bên cạnh là 1 bàn làm việc để mẹ soạn giáo án, bây giờ được kê thêm 1 chiếc tivi Tâm mua cho mẹ năm ngoái. Chiếc giường gỗ đôi cũ kỹ mẹ ngủ, được phủ bởi 1 chiếc đệm, thực ra chỉ là 1 chiếc ga giường, trong là ruột chăn bông. Năm ngoái Tâm mua cho mẹ chiếc đệm bông ép, nhưng mẹ bảo nằm đau lưng, bèn nhường cho thằng Tính. Giờ anh CÔng lại đang chuyển đệm cho chị Thanh nằm.

Tâm nằm lên giường, 1 mùi thơm nhè nhẹ dễ chịu lan vào mũi Tâm. Nó không phải mùi nước hoa, mùi nước xả vải, mà là 1 mùi rất dễ chịu. Tâm khoan khoái hít ngửi chăn đệm, đều có cái mùi đó. Khi Tâm còn đang mải mê tìm hiểu cái mùi thơm từ đâu, thì mẹ vào. Mẹ mặc 1 bộ đồ ngủ đơn giản, na ná kiểu của thím Lan hồi trước, chắc là do Tâm nhờ thím mua. Mẹ suýt xoa rồi chui vào chăn nằm cạnh Tâm. Vùng quê nó khác thành phố, nhiều cây ít nhà cửa, nên đêm lạnh càng thêm lạnh. Mẹ tắt đèn, rồi xoay sang Tâm hỏi han linh tinh, về cuộc sống của Tâm. Được 1 lúc thì mẹ có vẻ thiu thiu ngủ.

Nằm cạnh mẹ thật dễ chịu, hóa ra cái mùi thơm lúc nãy Tâm tìm hiểu chính là từ mùi người của mẹ. Có lẽ hồi xưa nó quá bé, hoặc nó xa mẹ quá lâu, nên nó không để ý đến cái mùi thơm đó của mẹ. Tâm nằm 1 lúc, nhưng vẫn mãi không ngủ được. Bình thường nó là đứa dễ ngủ nhất. Thợ xây làm việc cả ngày, tối không có gì thường ngủ rất sớm và rất nhanh.

Tâm nằm lặng im, nghĩ về mẹ, nghĩ về Lan, về chị Xoan, và về An. Nó có chút háo hức ngày mai sẽ được gặp An. Đã mấy năm không gặp, không ngờ con bé đen nhẻm cả ngày bêu nắng cùng nó lại trổ mã, dậy thì thành công đến vậy. Bỗng mẹ nó lục đục, rồi mẹ nó hung hăng, cố giữ không ho để ảnh hưởng đến nó. Càng kìm thì càng khó chịu, mẹ như gục người lại, để kìm nén cơn ho. Tâm thấy vậy xoay người, xoa nhẹ vào lưng mẹ…

“Mẹ cứ ho đi, đừng giữ lại khó chịu lắm”

Mẹ nó thấy vậy thả ra ho 1 tràng, rồi hỏi:

“Mẹ làm con mất ngủ à”

– Không, con vẫn chưa ngủ.

– Lâu không nằm với mẹ nên không quen à.

– Không, con suy nghĩ mấy chuyện. Mà đúng là do mẹ đó, nằm cạnh người đẹp thế này, hạnh phúc quá không ngủ được.

– Vớ vẩn, con học ở đâu cái trò trêu đùa thế.

– Thật mà, con thấy mẹ rất là đẹp. Trên thành phố kiếm người chạc như mẹ mà đẹp như mẹ hiếm lắm đấy. Mẹ trông như mấy cô 30 trên thành phố ý. Mẹ mà ăn diện vào ối ông chết mê chết mệt.

– Con chỉ dẻo mồm. Mẹ tầm này già rồi còn đẹp với ăn diện cái gì.

Tâm lại giở trò đùa trêu mẹ. Hai mẹ con rôm rả nói chuyện. Chân mẹ bỗng gác lên chân Tâm…

“Cho mẹ gác nhờ, bao năm rồi mẹ chưa được gác chân ai. Thật dễ chịu”

Mẹ nói 1 lát thì lại hung hắng ho. Tâm choàng tay ra, xoa vào lưng mẹ. Có vẻ mẹ dễ chịu khi Tâm xoa lưng, mẹ khẽ xoay người để Tâm xoa lưng dễ hơn. Dần, đầu mẹ tựa vào 1 bên tay Tâm, tay để hờ trên ngực Tâm, gác chân lên chân Tâm. Tâm khẽ kéo mẹ lại sát mình, ôm mẹ. Cả 2 mẹ con không nói gì nữa. Mẹ dần chìm vào giấc ngủ. Tâm cũng nhắm mắt, tay cầm lấy tay mẹ đang để cạnh ngực mình, kéo ra để ở bụng mình, cầm tay mẹ Tâm cũng dần chìm vào giấc ngủ.

Tâm chợt tỉnh giấc, tiếng chim hót đã đánh thức nó. Tâm chợt thấy thư thái, cái cảm giác an bình, không cần lo toan dậy sớm, làm việc, cái cảm giác lạc lõng giữa 1 thành phố nhung nhúc là người, còi xe loạn xạ đã biến mất. Thay vào đó là sự bình yên, cảm giác mình đang ở nơi mình nên thuộc về. Mẹ đã dậy từ lúc nào không biết, chỉ có mùi thơm giường của mẹ vẫn không biến mất.

Tâm dậy đánh răng rửa mặt, rồi làm mấy củ khoai trong bếp. Mẹ đã làm sẵn cho anh em Tâm ăn như mọi khi, rồi đến trường. Nhà cũng có mì tôm, nhưng Tâm không thích. Anh Công và chị Thanh đã đi đâu rồi, thằng Tính thì chắc lại cà kê với lũ bạn nó. Tâm vừa cầm khoai ăn vừa đi ra vườn sau. Bên kia hàng rào, đã có 1 cô bé đang đứng nghịch lá đợi nó.

Thấy Tâm, An vội chui qua hàng rào, miệng líu lo:

“Tâm, đi chơi đi, tối qua An đã nghĩ rất nhiều mục để chơi. An ghi luôn ra giấy đây. Tâm phải đưa An đi hết mới được”

Tâm nhìn tờ giấy mà há hốc mồm, đến tận gần 2 chục nơi phải đi, có khi đi hết tết mất. Tâm ngẫm nghĩ rồi nói, đi chợ trước đi. An cười, hàm răng trắng đều lộ ra trên đôi môi mọng đỏ, Tâm nhìn An mà chợt ngớ ngẩn. An thấy Tâm vậy, khẽ đỏ mặt, đá Tâm 1 cái:

“Sáng sớm Tâm chưa ăn gì à, mặt mũi sao bần thần thế”

Nói xong, An quẩy đít bỏ đi, để Tâm sau khi tỉnh táo phải chạy theo.
trich đoạn nào đây tml
 
Top