Mấy em năm nhất công nhận ngọt nước. Tổ sư toàn để mấy thằng ranh bóc tem, chơi cho viêm cả cổ tử cung - rồi ra trường nó ném đi như ném cái giấy ăn đã dùng xong.Năm ấy, anh là sinh viên năm 4, còn tớ mới là cô sinh viên năm nhất chưa hiểu chuyện. Chúng tớ quen nhau khi hoạt động chung trong câu lạc bộ của trường. Anh là người có tính cách dịu dàng, học rất giỏi và khá tinh tế. Trái ngược với tớ, tính tình bồng bột, trên vai toàn là những mộng tưởng hão huyền của một cô bé tuổi 18.
Hồi mới quen nhau được vài tháng, anh bắt đầu bận rộn chuẩn bị bảo vệ luận án để tốt nghiệp. Thời gian rảnh rỗi, trong đầu tớ lại hiện lên những câu hỏi: “Liệu sau này anh tốt nghiệp rồi, chúng tớ còn ở bên nhau được nữa không?” Sau này hai đứa, mỗi người một thế giới. Thế giới của anh sẽ có thêm nhiều những người mới, ưu tú hơn bước vào, tớ trong những năm tháng đại học, cũng sẽ gặp thêm nhiều người mới, mở rộng mối quan hệ của mình. Liệu rằng tình cảm của chúng tớ có thể vượt qua được khoảng cách về địa lý?
Những suy nghĩ cứ thế quanh quẩn trong đầu tớ, cho đến tận hôm anh tốt nghiệp. Nhìn anh đứng trên sân khấu, nụ cười rạng rỡ cầm tấm bằng xuất sắc mà tớ không khỏi chạnh lòng. Chúng tớ không thuộc cùng một thế giới. Vậy là tớ đã chia tay anh, dù bản thân còn nhiều tình cảm và anh cũng níu kéo tớ nhưng tớ biết câu chuyện của chúng tớ nên kết thúc.
Sau này, anh làm việc tại nước ngoài, thỉnh thoảng có về lại thăm trường. Nhìn anh tuổi 25 thành đạt với nụ cười còn rạng rỡ hơn khi 22 tuổi mà tớ cảm thấy hạnh phúc vì quyết định ngày ấy của mình. Tớ đã không làm cục đá ngáng chân anh.
Bây giờ, tớ đang giống anh của 3 năm về trước, bận rộn với luận án tốt nghiệp, rồi lại bất chợt nghĩ về tương lai đang rộng mở của mình. Tớ của sau này, có thể sẽ không gặp được chàng trai nào tốt như anh nữa, nhưng chắc chắn nó vẫn sẽ là một tương lai tươi sáng mà tớ hằng mong đợi. Chúng ta của sau này, có thể không có nhau, nhưng nhất định, phải có được tất cả những gì mình mong muốn!
Có cái Lồn địt con bà m, đéo có em ngon cho m chơi đâu. Hoặc tao quá ngu.Mấy em năm nhất công nhận ngọt nước. Tổ sư toàn để mấy thằng ranh bóc tem, chơi cho viêm cả cổ tử cung - rồi ra trường nó ném đi như ném cái giấy ăn đã dùng xong.
Câu chuyện sặc mùi ảo tưởng!
OK đó Duy
Bố mày địt đau cả chim mấy em năm 1 năm 2 rồi con ạ! Mấy em sinh viên dẩm dớ tao chỉ địt 1 lần, còn các em giác ngộ sớm thì địt 2 năm nay rồi.Có cái lồn địt con bà m, đéo có em ngon cho m chơi đâu. Hoặc tao quá ngu.
Có hai loại một loại là quá thông minh t k tán đượcBố mày địt đau cả chim mấy em năm 1 năm 2 rồi con ạ! Mấy em sinh viên dẩm dớ tao chỉ địt 1 lần, còn các em giác ngộ sớm thì địt 2 năm nay rồi.
ĐCM có em còn bị thằng chim bé phá trinh, đéo phá hết, bố mày húp nước 2 còn nhét mãi mới vào.
Tao tin là mày không ngu đâu!
Giác ngộ sớm là đéo cho bọn nhãi ranh chim thối địt free nhân danh tình yêu.Có hai loại một loại là quá thông minh t k tán được
Và loại 2 quá dẩm dớ t cũng không nói chuyện nổi
Giác ngộ sớm là gì m.
Cảm ơn bác. Nhưng t tính cách yếu đuối quá s gọi c là con lại viết hoa chữ cái đầu.Giác ngộ sớm là đéo cho bọn nhãi ranh chim thối địt free nhân danh tình yêu.
Sến sẩm mỹ miều vãi đái nhưng chúng nó địt như máy khâu viêm cả cổ tử cung thì tự đi mà chữa. Các anh già vừa địt vừa nâng niu, tiền nong đéo phải lo, đéo thích anh này thì địt anh khác. Đéo phải nhân danh gì cả cứ anh có tiền là em địt anh. Vừa sướng vừa có tiền.
Đó hiểu thủng chưa Con/thằng mặt lồn!
lỡ tay thôi.Cảm ơn bác. Nhưng t tính cách yếu đuối quá s gọi c là con lại viết hoa chữ cái đầu.
Chỉ có các khoảng khắc là bất tửNăm ấy, anh là sinh viên năm 4, còn tớ mới là cô sinh viên năm nhất chưa hiểu chuyện. Chúng tớ quen nhau khi hoạt động chung trong câu lạc bộ của trường. Anh là người có tính cách dịu dàng, học rất giỏi và khá tinh tế. Trái ngược với tớ, tính tình bồng bột, trên vai toàn là những mộng tưởng hão huyền của một cô bé tuổi 18.
Hồi mới quen nhau được vài tháng, anh bắt đầu bận rộn chuẩn bị bảo vệ luận án để tốt nghiệp. Thời gian rảnh rỗi, trong đầu tớ lại hiện lên những câu hỏi: “Liệu sau này anh tốt nghiệp rồi, chúng tớ còn ở bên nhau được nữa không?” Sau này hai đứa, mỗi người một thế giới. Thế giới của anh sẽ có thêm nhiều những người mới, ưu tú hơn bước vào, tớ trong những năm tháng đại học, cũng sẽ gặp thêm nhiều người mới, mở rộng mối quan hệ của mình. Liệu rằng tình cảm của chúng tớ có thể vượt qua được khoảng cách về địa lý?
Những suy nghĩ cứ thế quanh quẩn trong đầu tớ, cho đến tận hôm anh tốt nghiệp. Nhìn anh đứng trên sân khấu, nụ cười rạng rỡ cầm tấm bằng xuất sắc mà tớ không khỏi chạnh lòng. Chúng tớ không thuộc cùng một thế giới. Vậy là tớ đã chia tay anh, dù bản thân còn nhiều tình cảm và anh cũng níu kéo tớ nhưng tớ biết câu chuyện của chúng tớ nên kết thúc.
Sau này, anh làm việc tại nước ngoài, thỉnh thoảng có về lại thăm trường. Nhìn anh tuổi 25 thành đạt với nụ cười còn rạng rỡ hơn khi 22 tuổi mà tớ cảm thấy hạnh phúc vì quyết định ngày ấy của mình. Tớ đã không làm cục đá ngáng chân anh.
Bây giờ, tớ đang giống anh của 3 năm về trước, bận rộn với luận án tốt nghiệp, rồi lại bất chợt nghĩ về tương lai đang rộng mở của mình. Tớ của sau này, có thể sẽ không gặp được chàng trai nào tốt như anh nữa, nhưng chắc chắn nó vẫn sẽ là một tương lai tươi sáng mà tớ hằng mong đợi. Chúng ta của sau này, có thể không có nhau, nhưng nhất định, phải có được tất cả những gì mình mong muốn!
![]()
C là thằng.lỡ tay thôi.
mày là con hay thằng?
2 múi mít ngonNăm ấy, anh là sinh viên năm 4, còn tớ mới là cô sinh viên năm nhất chưa hiểu chuyện. Chúng tớ quen nhau khi hoạt động chung trong câu lạc bộ của trường. Anh là người có tính cách dịu dàng, học rất giỏi và khá tinh tế. Trái ngược với tớ, tính tình bồng bột, trên vai toàn là những mộng tưởng hão huyền của một cô bé tuổi 18.
Hồi mới quen nhau được vài tháng, anh bắt đầu bận rộn chuẩn bị bảo vệ luận án để tốt nghiệp. Thời gian rảnh rỗi, trong đầu tớ lại hiện lên những câu hỏi: “Liệu sau này anh tốt nghiệp rồi, chúng tớ còn ở bên nhau được nữa không?” Sau này hai đứa, mỗi người một thế giới. Thế giới của anh sẽ có thêm nhiều những người mới, ưu tú hơn bước vào, tớ trong những năm tháng đại học, cũng sẽ gặp thêm nhiều người mới, mở rộng mối quan hệ của mình. Liệu rằng tình cảm của chúng tớ có thể vượt qua được khoảng cách về địa lý?
Những suy nghĩ cứ thế quanh quẩn trong đầu tớ, cho đến tận hôm anh tốt nghiệp. Nhìn anh đứng trên sân khấu, nụ cười rạng rỡ cầm tấm bằng xuất sắc mà tớ không khỏi chạnh lòng. Chúng tớ không thuộc cùng một thế giới. Vậy là tớ đã chia tay anh, dù bản thân còn nhiều tình cảm và anh cũng níu kéo tớ nhưng tớ biết câu chuyện của chúng tớ nên kết thúc.
Sau này, anh làm việc tại nước ngoài, thỉnh thoảng có về lại thăm trường. Nhìn anh tuổi 25 thành đạt với nụ cười còn rạng rỡ hơn khi 22 tuổi mà tớ cảm thấy hạnh phúc vì quyết định ngày ấy của mình. Tớ đã không làm cục đá ngáng chân anh.
Bây giờ, tớ đang giống anh của 3 năm về trước, bận rộn với luận án tốt nghiệp, rồi lại bất chợt nghĩ về tương lai đang rộng mở của mình. Tớ của sau này, có thể sẽ không gặp được chàng trai nào tốt như anh nữa, nhưng chắc chắn nó vẫn sẽ là một tương lai tươi sáng mà tớ hằng mong đợi. Chúng ta của sau này, có thể không có nhau, nhưng nhất định, phải có được tất cả những gì mình mong muốn!
![]()