• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Có Hình Bác Tô t so sánh Sài Gòn là Hòn Ngọc Viễn Đông mà mấy con Red buff k ai dám Rống 😂😂 sướng vãi lol

Endlesslove62

Lỗ đýt gợi cảm
Gần đây, ngài tổng bí thư (TBT) so sánh giữa Việt Nam và Trung Quốc như trên [1]. Rồi ông so sánh với Tân Gia Ba / Singapore:

"Những năm 60, Sài Gòn là điểm sáng, Hòn ngọc Viễn Đông, Singapore cũng không bằng nhưng giờ đây tốc độ phát triển của họ đã vượt rất xa chúng ta”.

Nếu là người khác nói ra những so sánh đó thì chắc DLV và những 'bậc trí giả' sẽ ồn ào biện minh và lên lớp, này nọ. Nhưng ngài TBT nói thì họ im lặng.

Mới hôm qua, ngài TBT nói những câu mà tôi chưa thấy các vị lãnh đạo nào đề cập tới thực trạng của nền kinh tế Việt Nam.

Ông nói:

“Tôi được báo cáo là Việt Nam đứng thứ 2 thế giới về xuất khẩu điện thoại di động thông minh; đứng thứ 5 thế giới về xuất khẩu linh kiện máy tính; đứng thứ 6 thế giới về xuất khẩu thiết bị máy tính; đứng thứ 7 thế giới về gia công phần mềm, đứng thứ 8 thế giới về thiết bị linh kiện điện tử.

Đây là những con số có vẻ ấn tượng, hoành tráng, đáng tự hào, nhưng thử hỏi chúng ta đã bao giờ nhìn sâu vào bản chất những số liệu này chưa?

Chúng ta đóng góp được bao nhiêu % giá trị trong đó? Hay là mình đang ở phân khúc thấp nhất của chuỗi giá trị, chủ yếu là gia công cho nước ngoài.

Một cái áo bán ra mà thiết kế, vải, nhuộm, chỉ, cúc đều của người khác thì mình được bao nhiêu?

Có chăng chỉ là công lao động và sự ô nhiễm môi trường?

Số liệu tôi nêu trên được trích dẫn từ báo cáo của Lãnh đạo về thành tích của ngành mình.

Tôi cứ tự hỏi đây liệu có phải là ‘ngộ nhận’, là ‘tự huyễn hoặc’, là ‘tự ru mình’ không.”

Tôi xin trả lời ngay: tự huyễn hoặc và tự ru ngủ.

Nhiều người ‘trí thức’ cũng thích ru ngủ như vậy. Và, ru ngủ quá lâu.

Tôi rất đồng cảm với ngài TBT. Tôi thích cách ông nói rất thật mà chưa ai trong vị thế của ông dám nói như thế.

(Người khác nói như ngài TBT là bị ‘ném gạch đá’ ngay).

Ngài TBT rất quan tâm đến khoa học và công nghệ. Ông đặc biệt quan tâm đến AI. Ông cũng quan tâm đến nâng cao năng lực khoa học. Đó cũng là những gì tôi đã làm cho VN mấy chục năm qua.

Tôi tự hỏi trong thế kỉ 21, Việt Nam có gì để làm cái 'căn cước tính' (identity) trong thế giới khoa học công nghệ?

Chúng ta có cái gì để nói ‘Nhứt nghệ tinh, nhứt thân vinh’?

Chúng ta thử nhìn sang láng giềng.

Nói tới Nhựt Bổn thì ai cũng ngưỡng mộ sự cách tân trong công nghệ và khoa học. Hầu như bất cứ cái gì phương Tây làm được thì họ làm tốt hơn và rẻ hơn. Những thương hiệu mà ai cũng biết: Toyota, Honda, Suzuki, Nissan, Subaru, Sony, v.v. Đó là chưa nói đến những cái tên đã đi vào huyền thoại như Sanyo, Panasonic, Toshiba, Hitachi, Mitsubishi, Nintendo, v.v.

Nói tới Nam Hàn, chúng ta nghĩ ngay tới xe hơi Hyundai và Kia, điện thoại Samsung, đồ gia dụng điện tử, kĩ nghệ đóng tàu, v.v. Họ thậm chí còn nổi tiếng với điện ảnh và kịch nghệ mà họ đã ‘soán ngôi’ Hồng Kong nhiều năm qua.

Nói tới Đài Loan, ai cũng nghĩ tới nền công nghệ điện tử và bán dẫn, và công nghệ viễn thông. Họ cũng từng làm gia công cho nước ngoài, nhưng chỉ 20 năm họ đã làm chủ công nghệ. Họ giỏi đến nỗi đầu tư ngược về Tàu lục địa.

Còn China thì chỉ trên dưới 30 năm họ đã 'lột xác' trở thành một nước hiện đại. Họ cũng bắt đầu làm gia công, nhưng chỉ một thời gian khá ngắn mà họ đã tạo nên những thương hiệu như Huawei, Baidu, Alibaba, BYD, Chery, Xiaomi, Lenovo, Tencent, v.v.

Còn Việt Nam?

Thành thật mà nói, chúng ta chưa có thương hiệu nào như Nam Hàn, Đài Loan, chứ chưa nói đến Nhựt và China.

Chúng ta chưa có ‘nhứt nghệ tinh’ để ‘nhứt thân vinh.’

UqUMuO.jpeg
 

Có thể bạn quan tâm

Top