• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

[Bài dự thi BĐCK], tôi đang ở đâu?

2 giờ sáng không thể đi vào giấc ngủ, Lan đã duy trì tình trạng này trong rất nhiều tháng trước khi thành phố Sài Gòn hoa lệ bị lock down. Cô đã có một cuộc nói chuyện gần 3 tiếng với người đã từng là sgdd của mình. Giữa những dòng tin nhắn đầy tuyệt vọng nhưng sự đáp lại phía bên kia chỉ là những lời nói đầy bình thản như không hề dao động trước những lời khẩn cầu của cô. Chẳng ai lắng nghe cô lúc này cả, dường như cả thế giới như chống lại cô. Đã ba ngày hôm nay phía dưới âm đạo của cô bị sưng tấy và đau rát. Nghĩ đến kết quả có thể xảy ra cô như lặng đi. Nhưng điều tàn nhẫn nhất hiện tại là cô không còn tiền, tiền nhà 3 tháng nay cô vẫn chưa trả được do hậu quả mất việc do dịch. Công việc của cô chỉ là công việc tầm thường của một người nhân viên bán hàng. Cô tự nhận bản thân mình là một người có sức chịu đựng giỏi, giỏi ở đây là sự chịu đựng cô đơn, gian khổ mà không hé răng một lời nào. Cô tự nghĩ đây phải chăng là sự trả giá cho sự lựa chọn ích kỷ của bản thân mình. Chỉ còn vài ngày nữa là bước sang sinh nhật thứ 24 của mình, cô chợt nhớ năm 19 tuổi đó. Hà nội những ngày cuối tháng 8 nắng nóng tại phi trường cô kéo theo hành lý mang một tâm trạng háo hức vui vẻ sâu trong đó vẫn là một nỗi buồn mang mác và luyến tiếc để gặp lại người bạn thân bên Đức. Cô đã mất gần 2 năm vật lộn để học tiếng Đức, thứ tiếng mà cô cho rằng không có một ngôn ngữ nào có ngữ pháp rắc rối như vậy. Hoặc có lẽ cô sinh ra không phải để học ngôn ngữ. Bản thân cô cũng không phải học sinh xuất sắc gì, gia cảnh thì bình thường cô còn một chị gái và em trai. Nhưng bố mẹ luôn tạo điều kiện hết sức cho cô. Sau khi đáp chuyến bay tới thành phố munich, Đức ,mất một thời gian để nói chuyện với nhân viên nhập cảnh mục đích đến đức để du học bằng thứ tiếng Đức bập bõm, như để gia tăng tính chính xác của lời nói cô giơ lên tờ giấy nhập học của minh. Cuối cùng thì người phụ nữ đồng ý đóng dấu nhập cảnh vào cuốn sổ hộ chiếu. Cô thở phào nhẹ người , sau 15 phút chờ hành lý cô bước ra sảnh và gặp lại người bạn thân thiết của mình là Trang bằng một cái ôm thật lâu và những nụ cười giòn tan. Trang còn càu nhàu với cô sao mà lâu vậy nhưng biết sao giờ sân bay mà làm sao có thể đong đo cân đếm chính xác. Đây là lần đầu tiên cô được đi tàu siêu tốc cảm giác thật tuyệt vời. Cô tự nhủ không biết bao giờ việt nam mới có thể có những chuyến tàu như vậy.Tất cả mọi thứ đều lạ lẫm và hiện đại cô mất mấy ngày để làm quen với điều đó từ việc bạn luôn luôn đứng ở bên phải khi đi thang cuốn, hay việc tự mua vé lên tàu để đi bất cứ đâu cũng như việc chẳng có ai kiểm tra vé trên tàu cả ( trong hơn một năm ở đức cô chỉ bị kiểm tra vé 1 lần duy nhất) Tuy vậy nhưng cô không có gan trốn vé vì tiền phạt rất cao 60euro lận. Sau khi đăng ký tạm trú và mua sim cô bắt đầu đăng ký khoá học tiếng để dùng nó làm giấy gia hạn visa. Hai ngừoi sống trong một căn studio đầy đủ tiện nghi nhà bếp phòng tắm riêng có lò sưởi máy giặt và máy sấy . Điểm không quen nhất là ngủ cùng nhau trên một chiếc giường. Những đêm đầu họ cùng nhau nói chuyện về những thứ đã qua và sắp tới. Trong 1 năm ở Đức Trang cũng đã trải qua rất nhiều việc. Trang hiện tại không còn phải lo về vấn đề Visa nữa vì cô ấy lựa chọn kết hôn giả (cô ấy có rất nhiều ngừoi thân ở bên này). Vì vậy Lan nhận ra rằng rồi cuộc sống mai đây nước Đức sẽ trở thành một phần quan trong đối Trang, còn cô thì sao. Nhưng quên đi cô muốn tận hưởng quãng thời gian này. Cô vẫn đi học tiếng vào những ngày trong tuần và cùng Trang đi dạo đến quảng trường và công viên vào những ngày cuối tuần. Rồi điều gì đến cũng đến cô cần phải đi làm thêm để trang trải cuộc sống. Cô đã xin được làm trong một nhà hàng việt nam chân chạy bàn. Tất nhiên với thứ tiếng đức bập bõm cô đã vật lộn thời gian dài trong việc order món. Và cũng bị mắng rất nhiều khi order sai cho khách hàng.Thời gian đầu cô bị tress nặng nề khi quản lý nhà hàng cũng là em rể của chủ quán là một ngừoi hách dịch và luôn buông ra những lời nói móc khi cô làm sai. Cô luôn im lặng chịu đựng. Bù lại cô gặp được những ngừoi đồng nghiệp thực sự tốt. Là một anh chàng ngừoi việt nhưng sinh ra ở Đức tất nhiên là tiếng việt không giỏi rồi và một chị gái hơn cô 2 tuổi ngừoi ngỏ nhắn và xinh xắn. Trong quá trình làm việc cô luôn nghi ngờ rằng ông quản lý này có tình ý với chị đồng nghiệp ( và điều đó cũng được chứng thực khi mà ngừoi bạn thân của cô nói với cô sau khi cô đã về việt nam nhưng điều cô ngạc nhiên là chị gái ấy cũng thích ông quản lý. Giây phút đó Lan có cảm giác thất vọng về chị gái ấy cô còn nghĩ rằng sao chị ấy có thể có con mắt thấp như vậy). Trong bếp thì toàn người lớn tuổi và một anh trai trẻ, anh trai này không có giấy tờ và làm chui nên cuộc sống luôn luôn trong bóng tối. Vì vậy Lan hiểu được rõ nỗi khổ của những việt kiều xa xứ, những con người không danh không phận sinh sống như một bóng ma . Trong một quãng thời gian dài bị áp lực như vậy cô quyết định xin nghỉ làm tại đây để chuẩn bị cho kỳ thi dự bị đại học. Nhưng cô không phải là học sinh giỏi kiến thức toán học cô đã quên hết sau 2 năm ra trường và vốn dĩ cô không phải ngừoi yêu toán gì cho cam. Vậy nên cô nằm trong danh sách chờ. Tất nhiên cô hiểu như vậy đồng nghĩa cô bị đánh trượt. Lần đầu tiên cô nhận ra cuộc sống không hề màu hồng. Cô lại tiếp tục lao đầu vào đi làm ở một cửa hàng fastfood bán đồ ăn Việt Nam có nhiều chi nhánh ở đức. Chi nhánh cô làm do một cặp vợ chồng trung niên quản lý. Công việc tại đây thì không quá vất vả nhiệm vụ chỉ cần order và múc mỳ cho khách. Ở đây có rất nhiều người làm đều là người việt nam ở mọi lứa tuổi. Đây cũng là nơi mà cô cảm nhận được thế giới thu nhỏ của cuộc sống, đặc biệt là cuộc sống của người việt xa xứ. Anh chàng thái rau người thanh hoá luôn kể khổ về số phận nhưng khi về việt nam thì như việt kiều về làng. Chị gái làm công việc giống Lan dù đã hơn 40 tuổi nhưng nhìn trẻ măng đúng theo vai vế lan phải gọi là cô , qua những lần tiếp xúc thì Lan cũng biết chị ấy kết hôn giả và giờ thì đang vướng rắc rối với người chồng giả đó. Anh chàng người việt nam sinh ra ở tiệp khắc vẫn sống trong quá khứ hào hùng giờ sa cơ lỡ bước, thing thoảng biến mất đâu đó để đi hút thuốc nhưng không bao giờ bị la rầy về việc đó. Lan cũng tự mình hỏi rằng sao lại có sự khác biệt như vậy nếu là Lan thì cô chắc chắn sẽ bị bà vợ quản lý chi nhánh đó mắng té tát. (Cô xin phép gọi là bà vì cô chưa từng gặp ai mà có thể dùng chất giọng thanh hoá nói nhiều và giai giẳng như vậy nhất là khi bà ấy mắng anh chàng thái rau cũng là người TH khi đó thì cô chẳng hiểu mô tê gì luôn) tiện đây cô nói luôn về cặp vợ chồng quản lý , chú là ngừoi đàn ông ngoài 50 gầy gò điềm đạm ít nói và luôn im lặng khi làm việc. Nhưng chắc cuộc đời luôn có những thứ đối nhau khi mà chú có ngừoi vợ hoàn toàn ngược lại như vậy. Trong thời gian làm ở đây Lan đã nhiều lần chứng kiến sự cục súc và nói nhiều của bà vợ khi mắng và đánh ông chồng giữa quán nhiều lúc Lan nhìn sự cam chịu của chú mà cũng thương, cũng như mắng khách bằng thứ tiếng mẹ đẻ của mình, điển hình như gọi khách là con đĩ hay là việc cãi tay đôi với khách. Lan có nghe mọi ngừoi kể chú đã có gia đình ở Việt Nam nhưng sau khi sang đây chú sinh sống như vợ chồng với ngừoi phụ nữ này. Và sau đó thì kết hôn và có một ngừoi con rất nhỏ. Hai vợ chồng chú quản lý tiệm kiếm kha khá. Quầy bếp chính luôn có 2 ngừoi một chú ngừoi bắc 3 mấy tuổi đến giờ Lan vẫn luôn có ấn tương tốt với chú và cũn thật tiếc khi mà chú sang đây học đại học và khi học xong rồi thì cuộc đời đưa đẩy chú đi làm bếp . Lan và chú vẫn luôn nói chuyện và chú thực sự đối tốt với Lan. Trước khi Lan nghỉ có nghe dự đinh của chú về Frankfurt để mở nhà hàng. Lan cảm thấy mừng cho chú. Còn người còn lại hơn 40 tuổi người nghệ an là một người rất mê gái ,Lan từng nghe ông ấy thủ thỉ với anh chàng thái rau về việc gái trinh ở việt nam thật rẻ chỉ hơn 20 tr là có thể mua rồi. Ông ấy cũng từng ngỏ ý với lan nếu có bất kỳ khó khăn gì về visa ông ấy có thể giúp. Nhưng Lan hiểu không có cái gì là free cả. Tuy vậy Lan không hề có ác cảm với ông ấy vì ngoại trừ mê gái ra thì ông ấy cũng đối với Lan rất tốt đặc biệt có mấy lần cô bị bà quản lý rầy la ông ấy đều lên tiếng. Và Lan cũng rất nhớ những món siêu ngon do ông ấy nấu. Một phần từ khi sang đây cô rất ít ăn cơm vì cửa hàng châu á khá xa mà còn đắt nữa nên cô ăn theo kiểu tây. Lắm lúc Lan chỉ thèm ăn cơm với cá khô. Thường thường cô sẽ ăn fastfood. Hay việc cô và bạn thân sẽ cắt tóc cho nhau vì ra ngoài tiệm cắt rất đắt. Cuộc sông cứ bình lặng trôi qua. Nhưng trong đầu Lan vẫn không hề biết mình muốn gì cần gì và sẽ trở thành ai. Visa của cô đã gần hết hạn, nhưng việc trượt dự bị khiến cô không còn cơ hội nào khác. Trang đã gợi ý cho cô về viêc kết hôn giả. Cô đã nằm trằn trọc suy nghĩ nhiều đêm cô hiểu mình là một người cao ngạo hôn nhân đối với cô là điều thiêng liêng nên cô không thể hy sinh hôn nhân của mình để ở lại. Lan của tuổi 21 đã quyết định như vậy, nhưng cô biết chắc rằng Lan của 24 sẽ tìm mọi cách để ở lại. Tuổi trẻ là vậy luôn đăt bản thân lên trên hết thảy nghĩ mình có thể dời non lấp bể chỉ cần có hai tay hai chân là sống được. Lan quyết định cô sẽ về Việt Nam học lại, nhưng trước tiên Lan không nói quyết định này cho bố mẹ. Khi nghe quyết định của Lan, Trang cực kì buồn nhưng cô biết Trang đã tìm đc người đàn ông của cuộc đời mình, một mái nhà thực sự. Chuyến đi cuối cùng của 2 người là đến berlin tại quầy starbucks gần brandenburge tor mua 2 ly nước rồi chụp ảnh check in. Lan đáp chuyến bay dài đến tp. Hcm nhiêt độ những ngày cuối tháng 9 nắng chang chang. Nhưng cô muộn thời đăng ký tuyển sinh đại học nên cô quyết năm học tới. Cô dành 4 tháng tại đây đi đâu đó quanh Sài Gòn và sau đó ra Đà Nẵng. Cô có khoảng 3 tuần đủ để đi hết ngóc ngách ở Hội An. Lan vẫn luôn thích không khí sáng sớm đạp xe dạo quanh bên bờ sông hay những buổi tối đông người đi dạo dưới những hàng đèn lồng hay ngắm thuyền trở du khách và hoa đăng trên sông. Lan đã có lần mua 1 chiếc hoa đăng và ước những điều tốt đẹp cho bản thân và gia đình. Nhưng điều rùng mình khi Lan thả xuống hoa đăng chợt tắt. Tuy Lan không tin vào những điều nhảm nhí này nhưng lúc này cô có dự cảm không tốt về tương lai. Cô quay lại Đà Nẵng trước tết âm lịch với dự định ngắm pháo hoa. Nhưng đêm giao thừa cô bị lạc đường do chủ quan nghĩ rằng đi bộ có thể đến được điểm bắn trên bờ sông hàn. Kết quả cô bị muộn tận 15 phút lúc này pháo hoa đã không còn, một mình cô đứng trên cầu ngơ ngẩn mang đầy tâm trang nuối tiếc. Cô ở lại đà nẵng trong thời gian dài, cô phát hiện mình bị trầm cảm. Tương lai cô như đám sương mù cô tự hỏi mình là ai giữa thế giới này. Cho đến hiện tại có 2 thứ đối với cô là đáng sợ nhất: một là không biết mình làm gì hai là cảm giác đói. Ký ức về đà nẵng sâu đậm nhất là những lần đối diện với măt biển bầu trời mây đen xâm xịt, những cơn giá lạnh như quất thêm vào tâm trí Lan. Hay lần chạy nhớ đời khi cô chạy từ bãi biển mỹ khê lên chùa linh ứng . Cô bắt đầu đi bộ lúc 5 giờ chiều theo đường bờ biển khi đến đoạn đường vòng lên núi là trời bắt đầu tối. Không hiểu sao Lan có thể có gan liều khi quyết định chay tiếp thay vì quay về. Cô cứ chạy trong đêm tối mệt thì lại đi bộ. Cả quãng đường cô không gặp bất kỳ chiếc ô tô nào thi thoảng hắt lại vài ánh đèn xe máy. Bên đường thì chỉ có cây, nhà dân không có hoặc tối quá cô không nhìn rõ. Cô cứ chạy không biết qua lâu phía trước là khúc cua cô thấy có vài đôi tình nhân ngồi ôm nhau từ con đèo nhìn xuống thành phố . Cô cũng ngước nhìn xuống, thật đẹp! Lúc này quãng đường lên chùa còn chút xíu cô vẫn cố gắng đi lên . Cô đã bao lần đứng từ bãi biển trông ngóng về tượng phật quan âm thật lạ khi cô bước vào chùa cô không còn cảm thấy hứng thú nữa. Xung quanh vắng tanh không một bóng người thi thoảng văng vẳng lại tiếng chó sủa. Cô cảm thấy chán nên quyết định chạy về. Lần chạy về khoảng 2 km, cô có gặp một chiếc xe máy chạy ngang qua. Chiếc xe đi qua rồi dần dần chậm lại rồi dừng hẳn. Cậu nhóc quay đầu lại hỏi Lan có cần đi nhờ xe không. Lan đồng ý mà không chần chừ vì cô biết cô đã thấm mệt rồi. Trên quãng đường đi Lan có hỏi cậu bé sao dám cho người lạ đi nhờ. Cậu bé hồn nhiên trả lời là do thấy chị mặc đồ thể dục nên tin chắc chị chạy bộ. Đó có lẽ cũng là kỉ niệm đáng nhớ nhất của Lan về Đà Nẵng. Sau đó Lan quay lại Sài Gòn vì vài lý do mà đã lỡ tiếp đợt đi học, cô làm công việc nhân viên bán hàng cho một cửa hàng,trước khi Sài Gòn bùng dịch khoảng 1-2 tháng cô cũng đã tiêu hết những đồng tiền tiết kiệm của mình. Cô có mấy ngày nhịn đói vì không còn đồng nào trong ngừoi và buộc phải bán con tai nghe yêu quý của mình bose noise cancelling 700 đi. Sau khi bán xong thì cô bật khóc. Măc dù khi đói cô cũng không hề rơi một giọt nước mắt nào. ( còn tiếp)
 
đi xe máy từ Mỹ Khê lên Linh Ứng là oải rồi. bạn chạy bộ được thì nền tảng thể lực kinh đấy
thế này thi trên giường anh nào chịu nổi
 
Và tiếp theo là cuộc gặp với sgdd thông qua một trang ứng dụng hẹn hò không phải tinder. Cô và anh đã chốt hẹn nhanh chóng gặp nhau vào thứ 2 tuần tới. Trước đó anh ta có nói qua về nhu cầu tìm kiếm là không can thiệp vào đời sống của nhau. Lan cảm thấy yêu cầu đó rất ổn nên đồng ý. Anh ta hẹn Lan ngay tại ccmn do anh ta sở hữu. Và yêu cầu hôm gặp nhau sẽ oral sex để xem có hợp nhau không. Đến ngày gặp Lan lại cảm thấy bồn chồn cô ngồi dưới sảnh chung cư theo đúng giờ hẹn, lẽ ra cô sẽ phải nhắn cho anh ta là cô đến rồi nhưng lúc đó cô sợ hãi lưỡng lự. Không để cô chần chờ anh ta nhắn lại đến rồi thì báo để anh ta xuống đón. Cô đặt tay xuống gõ một câu :” em đến rồi” . Cô ngồi thẳng như tượng tay run người căng thẳng nhận ra tiếng chuông đang reo. Cô ngó nghiêng xung quanh theo bản năng, thấy một chàng trai trẻ đang đăt chiếc điện thoại bên tai. Cô nói nhỏ chỉ đủ bản thân nghe: “đây rồi là anh ta “. Rồi nhấc điện thoại lên nghe. Cô làm dấu hiệu như vậy là anh ta có thể nhận ra cô ngay. Anh ta bước đến và hỏi cô có phải lan không. Cô gật đầu, và bước theo anh ta vào thang máy lên căn hộ. Sau khi để dép vào kệ và bước xuống ngồi ghé sofa cà hai cùng tháo khẩu trang và nhìn đối phương. Cô đánh giá anh ta qua vẻ bề ngoài là một ngừoi bình thường nhìn có chút nghiêm túc. Cô cũng nhận ra sự nghiêm túc khi nhắn tin trước đó, không một câu bông đùa, chỉ đưa ra yêu cầu đặt vấn đề cho đối phương và trả lời lại. Lần gặp này để làm rõ những vấn đề hơn như tiền chu cấp. Anh ta nói với cô tự đưa ra mức giá, cô nhìn chai nước trên bàn và nói rằng cô không coi bản thân mình như đồ vật nên không thể đưa ra mức giá chính xác. Vì vậy cô nhờ anh ta đưa ra khoảng mức giá mà anh ta có thể đáp ứng. Và mức giá từ 10-20tr/ 1 tháng. Vì vậy cô đưa ra điều kiện tháng đầu tiên là 20tr các tháng sau từ 10-15tr. Anh ta đồng ý với điều kiện của cô. Tiếp theo là chủ đề tình dục anh ta hỏi cô đã từng quan hệ chưa, lúc này cô mới ấp úng nói rằng đây là lần đầu tiên. Anh ta có vẻ ngạc nhiên hỏi cô trước đây chưa từng yêu sao. Cô đáp có, và cũng mất một thời gian để quên, anh ta im lặng và nói tiếp khi quan hệ anh ta thích nhân trần và yêu cầu cô uống thuôc tránh thai hàng ngày, cô liền đồng ý. Lúc này có lẽ mọi thứ đã xong và đến bước oral sex như đã thoả thuận. Lúc này anh ta bước vào nhà tắm, khi bước ra chỉ còn quần tứ giác trên người, tiến đến ổ công tắc tắt điện rồi bước đến phía trước nhìn cô. Cả quá trình cô ngồi im như tượng, đến lúc này cô tự nói với bản thân đã chọn rồi thì không được hối hận. Cô nói anh ta đưa tay cho cô, cô xoa xoa ngón cái lên mu bàn tay anh ta rồi đăt nụ hôn vào cánh tay. Cô đứng dậy cả hai ôm nhau, anh ta lướt nhẹ qua má cô, cô biết đây là dấu hiệu cho một nụ hôn. Rồi cả hai hôn nhau, đây là một nụ hôn với người là nên cô hoàn toàn mở mắt. Sau nụ hôn anh ta chợt bước nhanh về phía kệ tủ lấy điện thoại để bật 1 bản nhac. Và quay lại về phía cô nhưng lần này mục tiêu là cái giường. Anh ta nằm trên giường kêu cô cởi áo, sau đó cởi quần. Trên người cô lúc này chỉ còn đồ lót. Anh ta kêu cô cởi tiếp áo lot, cô nói : “thật sao “ nhưng vẫn làm theo lời anh ra lệnh. Lúc này anh kéo cô lại đẩy cô xuống giường rồi hôn lên môi lên ngực. Anh di chuyển xuống dưới kéo quần lót cô xuống vướng lại ở trên cổ chân rồi banh 2 chân cô hôn lên cô bé. Cô bật tiếng rên nho nhỏ cô không dám kêu to sợ ngươi bên ngoài nghe thấy. Anh ta chuỷen sang liếm lúc này cô không chịu được nên bật tiếng rên nhỏ liên tục. Cô biết phía dưới cô ra nước rồi, cô cảm thấy ngại ngùng may mà tắt điện rôi. Sau khi liếm chán chê xong anh ta dùng ngón tay trỏ thọc vào âm hộ cô. Nhưng cơn đau ập đến làm cô thụt lùi lại theo bản năng kêu liên tiếp : “em đau, em đau” anh ta nói với cô rằng của cô quá bé và đâu là lần đầu tiên anh ta quan hệ với gái trinh. Tuy vậy cô vẫn nằm im để anh ta thọc tay vào làm dãn cho cô bé. Cả quá trình cô chỉ cảm thấy đau đớn.Tiếp theo đến lượt cô đây là lần đầu tiên cô bj nhưng trước đó có xem porn để học hỏi nên cô nghĩ về cớ bản vẫn có thể làm đúng được chỉ cần tưởng tưởng như khi mình mút kem, nhưng có khiến đối phương sướng hay không cần phải kiểm chứng. Sau một hồi làm vài đường cở bản liếm rồi lại mút, một vài lần răng của cô va vào dương vật. Thì anh ta bất ngờ nắm tay cô kéo lên nằm trên người rồi xoay vòng đè cô xuống hôn cô một cách cuồng nhiệt. Sau nụ hôn anh ta ngồi dậy dùng dương vật ma sát vào cô bé của cô, cô sững người lại hỏi : “anh muốn vào sao” vì theo thoả thuận hôm nay chỉ là một buổi thăm dò đối phương. Anh ta gật đầu rồi từ từ di chuyển đầu dương vật đi vào, vào khoảng 5 phân thì bị khựng lại không thể đi tiếp, đồng thơi cô cũng nhăn mặt kêu đau, anh ta tiếp tục ấn mạnh cô lại càng kêu la và đẩy anh ta ra. Cả hai hì hục mất mấy phút nhưng vẫn không thể đưa dương vật vao anh ta đã đến cực hạn rồi đành nói với cô là :”anh bắn vào nhé”. Không biết sự gan dạ từ đâu cô bật thốt lên” hay anh bắn vào miệng em nhé” Anh ta có vẻ sựng lại vì lời đề nghị táo bạo của cô. Nhưng cô không thể để anh ta bắn vào vì nếu vậy cô sẽ phải uống thuốc tránh thai khẩn cấp, thứ đáng sợ với tử cung của phụ nữ. Vì vậy lần đầu tiên quan hệ của cô không thành công nhưng cô cũng thấy tự hào nho nhỏ vì cũng biết bj và xuất tinh vào miệng như thế nào. Cô vẫn nhớ vị tinh trùng ngai ngái khó nuốt đó. Sau lần đầu tiên đó thì cô cũng nhận đc tiền và thành công bị phá vào lần thứ 2, nhưng đến lần thứ 3 khi xong xuôi và vào nhà về sinh để tinh dịch chảy xuống cô mới thấy một giọt máu chảy ra.Cô rút ra kết luận rằng mấy quyển tiểu thuyết thật nhảm nhí làm gì có ai lần đầu quan hệ mà thấy sung sướng. Cô cảm thấy đau chết đi được. Và đó cũng là lần quan hệ cuối cùng của cả hai. Sau đó thì dịch bùng lại, Sài Gòn bị lock down , hơn một tháng sau cô nhận được tin nhắn muốn kết thúc từ anh. Lúc đó cô cảm thấy có chút hụt hẫng, cô cô đơn đã quá lâu rồi, đã gồng ghánh bản thân mình qua bao nhiêu năm vẫn hy vọng có thể tìm được ai đó để nương tựa.Cô nói với bản thân rằng có thể không phải ngừoi đàn ông này. Sau đó cô có một quãng thời gian ở nhà do dịch. Đến cuối tháng 8 thì sau lần test nhanh trong toà nhà cô ở ( 7 lầu) xuất hiện f0 và sau đó cô cũng bị thông báo là nhiễm covid và được cách ly tại chỗ ở. Toà nhà của cô được hàng xóm gọi là ổ dịch. Nhưng điều chớ trêu thay là sau lần test nhanh ra âm tính kết thúc 9 ngày f0 thì một cô bé sinh viên trong toà nhà đã gọi đến trạm y tế để xin kết quả pcr nộp cho trường đại học xin giảm học phí thì bàng hoàng nhận ra rằng mình không phải f0. Vì vậy cô cũng gọi lại và nhận được kết quả y hệt như vậy. lúc đó cô đã gọi điện cho trạm y tế để chấn vấn họ tại sao lại thông báo nhầm kết quả, cô ức đến bật khóc. Nhưng đáp lại chỉ là sự im lặng và không hề có một câu xin lỗi nào. Cô thà là mình bị f0 đã khỏi bệnh còn hơn cảm giác trải qua 9 ngày f0 rồi nhận ra mình không bị sao cả. Cô không muốn làm to vụ này dù sao thì lực lượng y tế đã rất nỗ lực trong thời gian dịch này. Cô và mọi người trong toà nhà đã rất khó khăn trong quãng thời gian này: chi tiêu ăn uống khổ sở thịt thì toàn thịt ôi thiu, rau thì bị độn giá lên một nửa. Nhưng ai cũng lạc quan vượt qua cô cũng vậy. Cho đến mấy ngày gần đây cô thấy phía dưới âm đạo bị sưng đau nóng rát. Cô đã có dự cảm không tốt rồi. Cô đưa ra hai chiều hướng một là cô bị viêm nhiễm nấm và hai là mắc bệnh tình dục nhưng cô vẫn nghiêng về cái đầu tiên dù sao thì đã 3 tháng kể từ lần quan hệ cuối cùng của cô và anh. Cô có nhắn cho anh ta để nói về tình trang của mình và nhận về câu trả lời là anh ta hoàn toàn khoẻ mạnh. Cô không biết đây có phải cú đánh cuối cùng của cuộc đời không. Nhưng giờ đây khi trong túi không còn đồng nào và đối mặt với 3 tháng tiền nhà còn đang nợ cô chỉ còn biết tự hỏi bản thân mình là ai giữa cuộc đời này.
 
Và tiếp theo là cuộc gặp với sgdd thông qua một trang ứng dụng hẹn hò không phải tinder. Cô và anh đã chốt hẹn nhanh chóng gặp nhau vào thứ 2 tuần tới. Trước đó anh ta có nói qua về nhu cầu tìm kiếm là không can thiệp vào đời sống của nhau. Lan cảm thấy yêu cầu đó rất ổn nên đồng ý. Anh ta hẹn Lan ngay tại ccmn do anh ta sở hữu. Và yêu cầu hôm gặp nhau sẽ oral sex để xem có hợp nhau không. Đến ngày gặp Lan lại cảm thấy bồn chồn cô ngồi dưới sảnh chung cư theo đúng giờ hẹn, lẽ ra cô sẽ phải nhắn cho anh ta là cô đến rồi nhưng lúc đó cô sợ hãi lưỡng lự. Không để cô chần chờ anh ta nhắn lại đến rồi thì báo để anh ta xuống đón. Cô đặt tay xuống gõ một câu :” em đến rồi” . Cô ngồi thẳng như tượng tay run người căng thẳng nhận ra tiếng chuông đang reo. Cô ngó nghiêng xung quanh theo bản năng, thấy một chàng trai trẻ đang đăt chiếc điện thoại bên tai. Cô nói nhỏ chỉ đủ bản thân nghe: “đây rồi là anh ta “. Rồi nhấc điện thoại lên nghe. Cô làm dấu hiệu như vậy là anh ta có thể nhận ra cô ngay. Anh ta bước đến và hỏi cô có phải lan không. Cô gật đầu, và bước theo anh ta vào thang máy lên căn hộ. Sau khi để dép vào kệ và bước xuống ngồi ghé sofa cà hai cùng tháo khẩu trang và nhìn đối phương. Cô đánh giá anh ta qua vẻ bề ngoài là một ngừoi bình thường nhìn có chút nghiêm túc. Cô cũng nhận ra sự nghiêm túc khi nhắn tin trước đó, không một câu bông đùa, chỉ đưa ra yêu cầu đặt vấn đề cho đối phương và trả lời lại. Lần gặp này để làm rõ những vấn đề hơn như tiền chu cấp. Anh ta nói với cô tự đưa ra mức giá, cô nhìn chai nước trên bàn và nói rằng cô không coi bản thân mình như đồ vật nên không thể đưa ra mức giá chính xác. Vì vậy cô nhờ anh ta đưa ra khoảng mức giá mà anh ta có thể đáp ứng. Và mức giá từ 10-20tr/ 1 tháng. Vì vậy cô đưa ra điều kiện tháng đầu tiên là 20tr các tháng sau từ 10-15tr. Anh ta đồng ý với điều kiện của cô. Tiếp theo là chủ đề tình dục anh ta hỏi cô đã từng quan hệ chưa, lúc này cô mới ấp úng nói rằng đây là lần đầu tiên. Anh ta có vẻ ngạc nhiên hỏi cô trước đây chưa từng yêu sao. Cô đáp có, và cũng mất một thời gian để quên, anh ta im lặng và nói tiếp khi quan hệ anh ta thích nhân trần và yêu cầu cô uống thuôc tránh thai hàng ngày, cô liền đồng ý. Lúc này có lẽ mọi thứ đã xong và đến bước oral sex như đã thoả thuận. Lúc này anh ta bước vào nhà tắm, khi bước ra chỉ còn quần tứ giác trên người, tiến đến ổ công tắc tắt điện rồi bước đến phía trước nhìn cô. Cả quá trình cô ngồi im như tượng, đến lúc này cô tự nói với bản thân đã chọn rồi thì không được hối hận. Cô nói anh ta đưa tay cho cô, cô xoa xoa ngón cái lên mu bàn tay anh ta rồi đăt nụ hôn vào cánh tay. Cô đứng dậy cả hai ôm nhau, anh ta lướt nhẹ qua má cô, cô biết đây là dấu hiệu cho một nụ hôn. Rồi cả hai hôn nhau, đây là một nụ hôn với người là nên cô hoàn toàn mở mắt. Sau nụ hôn anh ta chợt bước nhanh về phía kệ tủ lấy điện thoại để bật 1 bản nhac. Và quay lại về phía cô nhưng lần này mục tiêu là cái giường. Anh ta nằm trên giường kêu cô cởi áo, sau đó cởi quần. Trên người cô lúc này chỉ còn đồ lót. Anh ta kêu cô cởi tiếp áo lot, cô nói : “thật sao “ nhưng vẫn làm theo lời anh ra lệnh. Lúc này anh kéo cô lại đẩy cô xuống giường rồi hôn lên môi lên ngực. Anh di chuyển xuống dưới kéo quần lót cô xuống vướng lại ở trên cổ chân rồi banh 2 chân cô hôn lên cô bé. Cô bật tiếng rên nho nhỏ cô không dám kêu to sợ ngươi bên ngoài nghe thấy. Anh ta chuỷen sang liếm lúc này cô không chịu được nên bật tiếng rên nhỏ liên tục. Cô biết phía dưới cô ra nước rồi, cô cảm thấy ngại ngùng may mà tắt điện rôi. Sau khi liếm chán chê xong anh ta dùng ngón tay trỏ thọc vào âm hộ cô. Nhưng cơn đau ập đến làm cô thụt lùi lại theo bản năng kêu liên tiếp : “em đau, em đau” anh ta nói với cô rằng của cô quá bé và đâu là lần đầu tiên anh ta quan hệ với gái trinh. Tuy vậy cô vẫn nằm im để anh ta thọc tay vào làm dãn cho cô bé. Cả quá trình cô chỉ cảm thấy đau đớn.Tiếp theo đến lượt cô đây là lần đầu tiên cô bj nhưng trước đó có xem porn để học hỏi nên cô nghĩ về cớ bản vẫn có thể làm đúng được chỉ cần tưởng tưởng như khi mình mút kem, nhưng có khiến đối phương sướng hay không cần phải kiểm chứng. Sau một hồi làm vài đường cở bản liếm rồi lại mút, một vài lần răng của cô va vào dương vật. Thì anh ta bất ngờ nắm tay cô kéo lên nằm trên người rồi xoay vòng đè cô xuống hôn cô một cách cuồng nhiệt. Sau nụ hôn anh ta ngồi dậy dùng dương vật ma sát vào cô bé của cô, cô sững người lại hỏi : “anh muốn vào sao” vì theo thoả thuận hôm nay chỉ là một buổi thăm dò đối phương. Anh ta gật đầu rồi từ từ di chuyển đầu dương vật đi vào, vào khoảng 5 phân thì bị khựng lại không thể đi tiếp, đồng thơi cô cũng nhăn mặt kêu đau, anh ta tiếp tục ấn mạnh cô lại càng kêu la và đẩy anh ta ra. Cả hai hì hục mất mấy phút nhưng vẫn không thể đưa dương vật vao anh ta đã đến cực hạn rồi đành nói với cô là :”anh bắn vào nhé”. Không biết sự gan dạ từ đâu cô bật thốt lên” hay anh bắn vào miệng em nhé” Anh ta có vẻ sựng lại vì lời đề nghị táo bạo của cô. Nhưng cô không thể để anh ta bắn vào vì nếu vậy cô sẽ phải uống thuốc tránh thai khẩn cấp, thứ đáng sợ với tử cung của phụ nữ. Vì vậy lần đầu tiên quan hệ của cô không thành công nhưng cô cũng thấy tự hào nho nhỏ vì cũng biết bj và xuất tinh vào miệng như thế nào. Cô vẫn nhớ vị tinh trùng ngai ngái khó nuốt đó. Sau lần đầu tiên đó thì cô cũng nhận đc tiền và thành công bị phá vào lần thứ 2, nhưng đến lần thứ 3 khi xong xuôi và vào nhà về sinh để tinh dịch chảy xuống cô mới thấy một giọt máu chảy ra.Cô rút ra kết luận rằng mấy quyển tiểu thuyết thật nhảm nhí làm gì có ai lần đầu quan hệ mà thấy sung sướng. Cô cảm thấy đau chết đi được. Và đó cũng là lần quan hệ cuối cùng của cả hai. Sau đó thì dịch bùng lại, Sài Gòn bị lock down , hơn một tháng sau cô nhận được tin nhắn muốn kết thúc từ anh. Lúc đó cô cảm thấy có chút hụt hẫng, cô cô đơn đã quá lâu rồi, đã gồng ghánh bản thân mình qua bao nhiêu năm vẫn hy vọng có thể tìm được ai đó để nương tựa.Cô nói với bản thân rằng có thể không phải ngừoi đàn ông này. Sau đó cô có một quãng thời gian ở nhà do dịch. Đến cuối tháng 8 thì sau lần test nhanh trong toà nhà cô ở ( 7 lầu) xuất hiện f0 và sau đó cô cũng bị thông báo là nhiễm covid và được cách ly tại chỗ ở. Toà nhà của cô được hàng xóm gọi là ổ dịch. Nhưng điều chớ trêu thay là sau lần test nhanh ra âm tính kết thúc 9 ngày f0 thì một cô bé sinh viên trong toà nhà đã gọi đến trạm y tế để xin kết quả pcr nộp cho trường đại học xin giảm học phí thì bàng hoàng nhận ra rằng mình không phải f0. Vì vậy cô cũng gọi lại và nhận được kết quả y hệt như vậy. lúc đó cô đã gọi điện cho trạm y tế để chấn vấn họ tại sao lại thông báo nhầm kết quả, cô ức đến bật khóc. Nhưng đáp lại chỉ là sự im lặng và không hề có một câu xin lỗi nào. Cô thà là mình bị f0 đã khỏi bệnh còn hơn cảm giác trải qua 9 ngày f0 rồi nhận ra mình không bị sao cả. Cô không muốn làm to vụ này dù sao thì lực lượng y tế đã rất nỗ lực trong thời gian dịch này. Cô và mọi người trong toà nhà đã rất khó khăn trong quãng thời gian này: chi tiêu ăn uống khổ sở thịt thì toàn thịt ôi thiu, rau thì bị độn giá lên một nửa. Nhưng ai cũng lạc quan vượt qua cô cũng vậy. Cho đến mấy ngày gần đây cô thấy phía dưới âm đạo bị sưng đau nóng rát. Cô đã có dự cảm không tốt rồi. Cô đưa ra hai chiều hướng một là cô bị viêm nhiễm nấm và hai là mắc bệnh tình dục nhưng cô vẫn nghiêng về cái đầu tiên dù sao thì đã 3 tháng kể từ lần quan hệ cuối cùng của cô và anh. Cô có nhắn cho anh ta để nói về tình trang của mình và nhận về câu trả lời là anh ta hoàn toàn khoẻ mạnh. Cô không biết đây có phải cú đánh cuối cùng của cuộc đời không. Nhưng giờ đây khi trong túi không còn đồng nào và đối mặt với 3 tháng tiền nhà còn đang nợ cô chỉ còn biết tự hỏi bản thân mình là ai giữa cuộc đời này.
đệt đọc cuốn vl. ra chap mới đi thớt ơi
 
truyện hay và cuốn mà viết 1 lèo thế đọc hơi khó bác à. cảm ơn bác có tâm viết truyện. nếu gặp được hoàn cảnh nào như thế em sẽ đề nghị giúp đỡ phần nào
 
Top