thôi a bớt sách vở 1 tí, lao ra thực tế đi cho sáng mắt sáng lòng, xin 1 chân gom rác ở 1 cty công ích đô thị đi, làm dc 1 tuần rồi hãy văn tiếp
nói thực tế trước mắt chứ "quá sớm" là thế nào? chả khác gì đám trọc rao giảng kiếp sau chả có tí tác dụng gì
thực tế trước mắt tau thấy rõ là những người công nhân gom rác, mấy chị quét rác đường ban đêm rét mướt ích nước lợi nhà hơn tuệ vẩu chục lần
🍃 Truyện ngắn: BÍ MẬT TRONG THƯ PHÁP CHỮ 德 (ĐỨC) 🍃
🍀 Làng Đông Sơn có một ông lão viết thư pháp nổi danh, cụ Đình. Cụ nổi tiếng không chỉ vì nét bút điêu luyện, mà còn bởi mỗi chữ cụ viết đều kể một câu chuyện sâu sắc, khiến người xem không khỏi trăn trở.
🍀Trong làng có Minh, một chàng trai trẻ cứng đầu, luôn tin rằng cuộc sống chẳng cần những "chữ nghĩa rườm rà" như thư pháp.
- Một ngày, cụ Đình mời Minh đến xem cụ viết chữ 德 (Đức). Cụ kể:
- "Chữ
Đức, gốc rễ là tâm làm lành, biết nhường nhịn, giữ lễ nghĩa với đời. Nhưng điều kỳ lạ là, bao đời nay, người chỉ tìm kiếm chữ Đức khi họ đã mất đi những gì quan trọng nhất."
- Minh mỉm cười chế giễu:
- "
Cụ nói nghe cao siêu, nhưng chữ có thể cứu được ai? Hay chỉ để treo lên tường cho đẹp?"
🍀 Cụ không đáp, chỉ mời Minh cùng thử sức trong một trò chơi.
- Cụ đưa Minh một tờ giấy trắng và bảo:
- "Viết một câu mà sau này, dù vui hay buồn, giàu hay nghèo, con vẫn thấy đúng."
- Minh bối rối, loay hoay suốt buổi mà không thể viết.
- Cụ Đình mỉm cười, cầm bút viết chữ 德.
Cụ giải thích:
- "Trong chữ 德, bên trái là bộ Xích (彳), tượng trưng cho hành động, bước đi của con người. Bên phải có chữ Thập (十), Nhất (一), và Tâm (心), ý rằng mỗi hành động đều cần tâm chân thật, hướng đến sự hoàn hảo. Đức không phải là thứ ta có sẵn, mà là những gì được xây dựng từ từng hành động nhỏ mỗi ngày."
- Chưa kịp hiểu, Minh thấy cụ lấy chữ 德 viết thêm nét ngang thành chữ 悳, nghĩa là đức hạnh chân chính. Cụ nói:
- "Chỉ cần thêm một nét bền chí, từ người bình thường, con có thể trở thành phi thường."
- Minh bất giác nhìn lại mình: những lần nóng nảy, đố kỵ, những mối quan hệ rạn nứt chỉ vì thiếu kiên nhẫn hay lòng cảm thông.
- Chàng trai nhận ra, điều cụ nói chẳng phải chuyện cao xa, mà chính là sự thiếu sót trong lòng mình.
- Minh cúi đầu trước cụ Đình, không phải vì tài viết chữ, mà vì cụ đã dạy một bài học lớn.
- Từ hôm đó, Minh dành mỗi ngày tập viết thư pháp, không chỉ để rèn bút mà còn để luyện tâm.
🍀 Bài học nhân sinh:
- Thư pháp không chỉ là nghệ thuật của chữ, mà là hành trình của tâm hồn.
- Mỗi chữ Hán đều chứa đựng một câu chuyện về sự sống, dẫn dắt ta từ tầm thường đến phi thường.
……….
Thằng minh trong câu chuyện này cũng y như mày vậy