Johnny Lê Nữu Vượng
Già làng


Nhật Bản có nền tảng công nghệ và khoa học vượt trội, đủ để phát triển vũ khí hạt nhân nếu họ muốn

Nhật Bản không có mỏ urani tự nhiên đáng kể và phụ thuộc vào nhập khẩu (chủ yếu từ Canada, Úc, và Kazakhstan). Tuy nhiên, họ có kho dự trữ urani từ chương trình năng lượng hạt nhân dân sự, đủ để bắt đầu chế tạo bom nếu cần. Nhưng Nhật Bản sở hữu một lượng lớn plutonium tách từ nhiên liệu đã qua sử dụng trong các lò phản ứng hạt nhân. Theo báo cáo năm 2023 của Cơ quan Năng lượng Nguyên tử Quốc tế (IAEA), Nhật Bản có khoảng 45 tấn plutonium dân sự, trong đó khoảng 9 tấn được lưu trữ trong nước (số còn lại ở Pháp và Anh). Chỉ cần 6-8 kg plutonium-239 là đủ cho một quả bom phân hạch, nghĩa là Nhật Bản đã có sẵn nguyên liệu vượt xa yêu cầu.
Nhật Bản có 33 lò phản ứng hạt nhân (dù nhiều lò tạm ngừng sau thảm họa Fukushima 2011), và họ có kinh nghiệm vận hành các lò nước nhẹ (PWR và BWR), có thể sản xuất plutonium như một sản phẩm phụ. có cơ sở làm giàu urani tại Rokkasho (dùng công nghệ ly tâm khí), dù hiện chỉ phục vụ mục đích dân sự với mức làm giàu thấp (dưới 5% U-235). Nếu chuyển sang làm giàu cao (HEU, trên 90% U-235), họ có thể tận dụng cơ sở này. Cùng hàng chục nghìn kỹ sư và nhà khoa học hạt nhân làm việc trong ngành năng lượng và nghiên cứu, với các tổ chức như Cơ quan Năng lượng Nguyên tử Nhật Bản (JAEA) và các tập đoàn như Mitsubishi Heavy Industries có khả năng chuyển đổi sang mục đích quân sự. Ngoài ra, Nhật Bản dẫn đầu thế giới về chế tạo chính xác (dùng trong hệ thống kích nổ bom) và mô phỏng siêu máy tính (giúp thiết kế bom mà không cần thử nghiệm thực tế).
Bom kiểu Little Boy (A)
Plutonium: Với 9 tấn plutonium sẵn có trong nước (tương đương hơn 1.000 quả bom phân hạch), Nhật Bản không cần thời gian sản xuất thêm. Chỉ cần tách và tinh chế plutonium-239 (mất khoảng 1-3 tháng với công nghệ tái xử lý hiện có tại Rokkasho). Urani làm giàu cao (HEU): Nếu chọn HEU, cơ sở Rokkasho cần được nâng cấp để sản xuất U-235 ở mức 90%, mất khoảng 6-12 tháng để điều chỉnh và vận hành (dựa trên kinh nghiệm của các nước như Iran). Thiết kế bom phân hạch có thể hoàn thành trong 3-6 tháng, nhờ năng lực mô phỏng máy tính và chuyên môn sẵn có. Nhật Bản từng được đánh giá (bởi các chuyên gia quốc tế) có khả năng thiết kế bom chỉ trong vài tháng nếu muốn. Chế tạo vật lý (vỏ bom, hệ thống kích nổ) có thể hoàn thành trong 2-4 tháng với ngành công nghiệp chính xác của Nhật Bản.
Tổng thời gian: Nếu dùng plutonium sẵn có: 6-12 tháng (0,5-1 năm). Nếu dùng HEU (yêu cầu làm giàu): 12-18 tháng (1-1,5 năm).
Bom nhiệt hạch (bom H)
Nguyên liệu: Bom phân hạch làm "mồi" đã khả thi trong 6-12 tháng. Deuterium có thể sản xuất từ nước nặng nhập khẩu (mất vài tháng). Tritium cần được chiết xuất từ lò phản ứng (khoảng 1-2 gram mỗi năm từ một lò), hoặc nhập khẩu từ các nước như Canada. Để tích lũy 5-10 gram tritium, Nhật Bản cần 1-2 năm**, trừ khi mua từ bên ngoài (rút ngắn xuống vài tháng). Thiết kế và chế tạo. Thiết kế bom nhiệt hạch phức tạp hơn, mất thêm 12-18 tháng sau khi hoàn thành bom phân hạch, ngay cả với siêu máy tính. Tổng thời gian: 24-36 tháng (2-3 năm) nếu tự sản xuất tritium; 18-24 tháng (1,5-2 năm) nếu nhập khẩu tritium.
Nhật Bản có năng lực kỹ thuật vượt trội để chế tạo bom hạt nhân trong thời gian ngắn, đặc biệt với kho plutonium khổng lồ và công nghệ tiên tiến. Tuy nhiên, rào cản lớn nhất không phải là kỹ thuật mà là chính trị, xã hội, và quốc tế. Các báo cáo từ giới chuyên gia (như từ Viện Nghiên cứu Hòa bình Quốc tế Stockholm - SIPRI) thường đánh giá Nhật Bản có thể trở thành cường quốc hạt nhân “trong vòng 1 năm” nếu họ thay đổi chính sách – điều này phù hợp với phân tích trên.

Sửa lần cuối: