lifeovercast
Chú bộ đội

Tao mới vừa chia tay em ghệ các mày ạ. Trong thời gian quen nhau tao cảm giác bản thân mình đi xuống vãi Lồn. Khi nào cũng trong tình trạng mệt mỏi, stress. Áp lực tiền bạc, áp lực công việc (1 phần). Xong về nhà lại áp lực từ nhỏ ghệ. Tính tao hơi trầm lắng, chẳng muốn cãi nhau, chỉ muốn yên bình trong thời gian này, cho tâm trí thoải mái. Xong rồi về nhà cứ kiếm chuyện để cãi nhau, đôi lúc muốn ngồi xuống nói chuyện thì lại bị chặn họng xong mâu thuẫn cứ thế mà đến đỉnh điểm. Tao thì thì biết ẻm trẻ con, nhưng mà trẻ con thì ít nhiều cũng phải biết đường mà nghe người lớn nói, dù gì cũng ít tuổi hơn. Mà đéo, nói thì lại không có nghe. Đéo có cảm giác được tôn trọng, rồi cứ hở cãi nhau là đòi chia tay. Mấy lần nói rồi nhưng vẫn lặp đi lặp lại. Cay nhất khi tặng quà cáp hay cho đi ẻm cái gì đấy, thì có thể ẻm không thích hoặc không hợp thì câu đầu tiên cũng phải cảm ơn hay tỏ ra vui mừng trước đã, rồi nói ý tứ sau để mình biết đường mà lựa chọn phù hợp hơn. Nhưng đời đéo như mơ "Tại sao lại mua cái này", làm tao cụt cả hứng, mất dần cảm giác yêu thương. Xong đợt cuối cãi nhau, tao cho buông luôn, ẻm chia tay, tao đồng ý. Dù gì cũng chẳng còn nhiều tình cảm, tao thử tìm hiểu 1 em khác ngay sau đấy. Tao thấy em này hiểu chuyện hơn, ngoan ngoãn hơn. Có thể do tao nhiều tuổi hơn nên em này có vẻ biết lắng nghe và tôn trọng hơn. Mọi thứ vẫn ổn cho tới hiện tại, tao cũng chẳng thiết tha yêu đương nữa, nói chuyện vui vẻ hoặc flirting 1 chút vẫn cảm giác thích thú hơn. Thì em nyc quay lại níu kéo tao, bảo là biết lỗi rồi, em sẽ sửa đổi, đánh kẻ chạy đi không đánh người chạy lại. Tao cũng chẳng biết làm sao nữa, mặc dù tao còn thương em nyc, nhưng tao cảm giác say nắng em kia mất rồi. Giờ tao cứ trong tình trạng "bỏ thì thương vương thì tội" các mày ạ. Tao đéo biết tao bị cái lồn gì nữa. Các mày cho tao xin một lời khuyên. Tao đội ơn