ewqeqweqw
Địt Bùng Đạo Tổ

Số đông công nhân mong tăng lương tối thiểu để cải thiện cuộc sống
Từ sau khi dịch COVID-19 được khống chế, nhiều công nhân (CN) rơi vào hoàn cảnh việc làm và thu nhập bấp bênh. Cùng với đó, chi phí sinh hoạt ngày càng đắt đỏ, buộc họ phải tăng ca liên tục, kể cả ngày chủ nhật, mới có thể trụ lại thành phố.
Chưa ráo mồ hôi đã hết tiền
Theo tìm hiểu của chúng tôi, nhiều doanh nghiệp (DN) hiện nay trả lương cho người lao động (NLĐ) rất thấp, không cao hơn lương tối thiểu (LTT) vùng là bao. Như trường hợp của chị Đinh Thị Bích Hạnh, CN một công ty sản xuất giày dép trong KCN Tân Bình, TP HCM.
![]()
Thu nhập thấp kéo theo điều kiện sống của nhiều công nhân lao động cũng thấp .Ảnh: HUỲNH NHƯ
Sau 7 năm làm việc, mức lương cơ bản (LCB) của chị Hạnh chỉ đạt 5,2 triệu đồng/tháng (bằng mức LTT ở vùng I cộng 7% đối với NLĐ đã qua đào tạo). Thực tế, trong thời gian đó, mức lương của chị đã được DN điều chỉnh nhiều lần. Song thời điểm và mức điều chỉnh phụ thuộc vào Nghị định của Chính phủ về tiền LTT nên lương luôn ở bậc thấp nhất. Ngoài LCB, công ty chỉ cung cấp suất ăn trưa và thưởng chuyên cần 500.000 đồng/tháng nếu NLĐ đi làm đủ ngày công trong tháng, không có khoản phụ cấp, trợ cấp nào thêm.
Đang nuôi con nhỏ, ở trọ và chi phí sinh hoạt tại TP đắt đỏ, chị Hạnh buộc phải tăng ca. Chị Hạnh tăng ca 7 ngày trong tuần; thậm chí, vào thời điểm hàng gấp, chị còn làm xuyên đêm. Đổi lại thu nhập có tháng đạt hơn 14 triệu đồng/tháng. Tuy nhiên, từ lúc mang thai con thứ 2, chị không đủ sức để "cày" như trước.
Chồng chị Hạnh cũng là CN, nếu tính theo LCB thì tổng thu nhập của 2 vợ chồng chỉ hơn 10 triệu đồng/tháng. Chi phí thuê trọ, điện nước, gửi con đã ngốn hết lương của 1 người. Phần tiền còn lại lo sữa, tã cho con, chi phí sinh hoạt cho cả gia đình thì gần như không có khoản tích lũy...
Cuộc sống của chị Nguyễn Thị Nương (38 tuổi) - CN Công ty TNHH Sprinta, KCX Linh Trung II, TP Thủ Đức - cũng không khá hơn. Làm việc 10 năm, thu nhập (không tăng ca) của chị chỉ ở mức 6 triệu đồng/tháng. Tháng nào đơn hàng dồi dào, tăng ca nhiều thì thu nhập của chị 8-9 triệu đồng/tháng. Mỗi tháng, chị phải dành 2 triệu đồng để đóng tiền nhà, điện, nước và gửi về quê 5 triệu đồng để lo tiền học cho 2 con, tiền thuốc men cho cha mẹ.
Gói ghém lắm thì chị Nương chỉ còn khoảng 2 triệu đồng cho việc ăn uống, đi lại, đám tiệc… Mỗi ngày, chị chỉ chi tiêu gói gọn 50.000 đồng. Bản thân có đau bệnh cũng không dám đi khám. Có lúc phát sinh những khoản bất ngờ như con ốm đau, chị phải đi vay đồng nghiệp, bạn bè. Bí quá, có khi chị "vay nóng" bên ngoài. "Lương thấp nên CN rất mong sớm được tăng lương để không lâm cảnh nợ nần" - chị Nương bộc bạch.
Chất lượng sống thấp
Theo báo cáo của Bộ Lao động - Thương binh và Xã hội (nay đã hợp nhất với Bộ Nội vụ) vào cuối năm 2024, thu nhập bình quân trong năm 2024 của NLĐ hưởng lương đạt khoảng 8,5 triệu đồng/tháng.
Tuy nhiên, theo một khảo sát trước đó của Viện Công nhân Công đoàn (Tổng LĐLĐ Việt Nam), chi tiêu bình quân tháng của mỗi hộ gia đình NLĐ lên tới 14,059 triệu đồng và có xu hướng cao hơn vào những dịp cuối năm. Trong cơ cấu chi tiêu, 3 khoản tiền chiếm tỉ trọng lớn là chi phí mua lương thực - thực phẩm, tiền đóng học và tiền trả nợ. Điều này cho thấy một tỉ lệ đáng báo động về sự thiếu hụt nguồn lực tài chính.
Mức thu nhập của cá nhân NLĐ chỉ đáp ứng được 63% chi tiêu của gia đình. Một gia đình CN muốn chi trả đủ mức chi tiêu cơ bản, cần ít nhất 2 người đi làm. Một bộ phận NLĐ phải làm thêm nhưng không phải ai cũng có điều kiện để nhận thêm việc làm, nhất là lao động nữ có con nhỏ. Điều đó khiến CN chấp nhận điều kiện sống thấp, ăn uống qua loa, nơi ở chật hẹp, ẩm thấp, con cái phải gửi về quê.
Khảo sát một số khu nhà trọ CN tại TP HCM, chúng tôi nhận thấy vẫn còn nhiều gia đình CN 4-5 người chọn sống chung trong một căn phòng trọ chưa tới 10 m2, khu trọ cũ kỹ, ít được tu sửa. Bù lại, giá thuê thấp, chỉ dao động từ 1,3 đến dưới 2 triệu đồng/tháng, phù hợp với mức thu nhập của họ. Chị Nguyễn Thị Thanh Hương - CN một doanh nghiệp giày da tại huyện Bình Chánh, TP HCM - là một trong số đó. Đã làm việc tại công ty suốt 10 năm nhưng nếu không tăng ca, lương mỗi tháng của chị chỉ hơn 5 triệu đồng.
Sau khi trừ tiền thuê trọ, ăn uống, sinh hoạt, chẳng còn lại bao nhiêu. Con trai chị đang học lớp 6, phải gửi về quê nhờ bà ngoại chăm sóc. Mỗi tháng, chị chắt chiu từng đồng, gửi về 3-4 triệu lo cho con. "Thằng bé lớn rồi, đủ thứ phải lo: tiền học, sách vở, quần áo… Chẳng tháng nào tôi dám giữ lại cho mình quá vài trăm ngàn" - chị Hương tâm sự.
Những tháng không có tăng ca, phải dè sẻn từng bữa ăn, chị cũng chỉ dám thuê một phòng trọ chật hẹp gần nhà máy, cuộc sống gói gọn trong quãng đường từ phòng trọ đến chỗ làm rồi lại trở về. Khu trọ gần chợ, giúp chị tiết kiệm được phần nào chi phí nhưng không có bất kỳ tiện ích vui chơi, giải trí nào.