• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Chuyện gia đình

Xamlogner

Khổ vì lồn
Chả là bố mẹ t bỏ nhau hồi t học lớp 7 (12,13t) thằng e trai t kém t 8t. Bây h sau 13 năm ai cũnh có gđ riêng rồi. Tết thì t về nhà bố, e t về nhà mẹ xong mùng 2, mùng 3 e t lại lên nhà bố vs t. Nhưng ông già t mắc cái tật nghiện riệu xong quát tháo đánh ng từ xưa nên mới bỏ nhau, nhưng hết riệu là lại sống tình cảm lắm, bây h uống ít hơn trước rồi. Nhưng tết nào cũng say xong chửi t với nhà ngoại t thế nọ thế kia, năm nay cũng thế, mà nhiều lần giữa năm t về cũng dính quả say riệu là y như rằng quát các con các cháu, quát cả bà nội là mẹ ông già t, rồi có bộ loa còn bật nhạc inh ỏi, tv ko cho ai xem kênh khác bao h. T thấy bố t đúng kiểu gia trưởng, thù dai, hay nói xấu ng khâsc, nói quá lên để đổ oan cho ng khác nên t ko thích bố t vs nhà nội t lắm. Nhà ngoại t thì từ xưa tình cảm, hay bế hay chiều vs cho tiền tiêu, cũng ko đánh mắng bao h. Nhưng bố t nhận nuôi t nên từ khi đh bố t đã nuôi t, mua cho t máy tính, đồng hồ, đt để bây h t có cái nghề, t vô cùng biết ơn, nhưng vẫn hay có tính đánh người, mà t nhớ nhất 3 lần t vs mẹ t bị bố đánh. Đến h t tập gym to lên nên ko dám đánh nữa. Tết này về t va thang e t đã bật lại bố t khi bố t say xỉn, bọn t đã đi HN sớm và thề năm sau ko quay về. T cũng có chút thương bố nhưng khi về thấy cảnh say riệu t ko chịu đc. Gđ là nơi tránh bão mà t thấy còn mệt mỏi hơn khi đi làm ở HN. Bọn m cho t lời khuyên. Sr văn vẻ hơi lủng củng.
 
Đã là bố thì cả đời là bố mày. Cho dù bố m sai thì mày cũng ko thể sai theo được. Con người trọng nhất chữ hiếu. M nên làm tròn, phước đức sau này con cháu m hưởng.
 
Đã là bố thì cả đời là bố mày. Cho dù bố m sai thì mày cũng ko thể sai theo được. Con người trọng nhất chữ hiếu. M nên làm tròn, phước đức sau này con cháu m hưởng.
T thì t thề ko bao h đi vào con đường riệu chè của bố t, ít nhất đến lúc này. Nhưng m bảo về là thấy say riệu rồi quát tháo chịu sao đc, có khi chết vì tức vs nổ não mất.
 
Chả là bố mẹ t bỏ nhau hồi t học lớp 7 (12,13t) thằng e trai t kém t 8t. Bây h sau 13 năm ai cũnh có gđ riêng rồi. Tết thì t về nhà bố, e t về nhà mẹ xong mùng 2, mùng 3 e t lại lên nhà bố vs t. Nhưng ông già t mắc cái tật nghiện riệu xong quát tháo đánh ng từ xưa nên mới bỏ nhau, nhưng hết riệu là lại sống tình cảm lắm, bây h uống ít hơn trước rồi. Nhưng tết nào cũng say xong chửi t với nhà ngoại t thế nọ thế kia, năm nay cũng thế, mà nhiều lần giữa năm t về cũng dính quả say riệu là y như rằng quát các con các cháu, quát cả bà nội là mẹ ông già t, rồi có bộ loa còn bật nhạc inh ỏi, tv ko cho ai xem kênh khác bao h. T thấy bố t đúng kiểu gia trưởng, thù dai, hay nói xấu ng khâsc, nói quá lên để đổ oan cho ng khác nên t ko thích bố t vs nhà nội t lắm. Nhà ngoại t thì từ xưa tình cảm, hay bế hay chiều vs cho tiền tiêu, cũng ko đánh mắng bao h. Nhưng bố t nhận nuôi t nên từ khi đh bố t đã nuôi t, mua cho t máy tính, đồng hồ, đt để bây h t có cái nghề, t vô cùng biết ơn, nhưng vẫn hay có tính đánh người, mà t nhớ nhất 3 lần t vs mẹ t bị bố đánh. Đến h t tập gym to lên nên ko dám đánh nữa. Tết này về t va thang e t đã bật lại bố t khi bố t say xỉn, bọn t đã đi HN sớm và thề năm sau ko quay về. T cũng có chút thương bố nhưng khi về thấy cảnh say riệu t ko chịu đc. Gđ là nơi tránh bão mà t thấy còn mệt mỏi hơn khi đi làm ở HN. Bọn m cho t lời khuyên. Sr văn vẻ hơi lủng củng.
Dài quá, ngắn gọn vào vđ chính đc k mày
 
Bố t say riệu kinh niên và bố nẹ t bỏ nhau, tết này t về và bố con t cãi nhau cũng vì chén riệu bố t uống, t chán, block sđt bố t, nhưng t thương bố t vì lo cho t ăn học đàng hoàng để đc cv như đam mê. T nên làm gì?
 
T thì t thề ko bao h đi vào con đường riệu chè của bố t, ít nhất đến lúc này. Nhưng m bảo về là thấy say riệu rồi quát tháo chịu sao đc, có khi chết vì tức vs nổ não mất.
Chắc m ít khi về nhà đúng ko. M nên về nhà nhiều hơn. Tâm sự vs bố m khi ông ấy tỉnh. Còn về mà gặp cảnh say rượu thì phắn gấp. Đợi tỉnh r nói ch sau.
 
Bố m có là thằng điên đi chăng nữa thì đấy vẫn là bố mày. Đéo bỏ được đâu. Cố gắng làm tròn bổn phận làm con nhé
Lúc ông ý say thì tránh ra, lúc tỉnh, k rượu chè gì thì lựa lời nói chuyện. Hy vọng dần dần ông tỉnh ra.
 
Bố m có là thằng điên đi chăng nữa thì đấy vẫn là bố mày. Đéo bỏ được đâu. Cố gắng làm tròn bổn phận làm con nhé
Lúc ông ý say thì tránh ra, lúc tỉnh, k rượu chè gì thì lựa lời nói chuyện. Hy vọng dần dần ông tỉnh ra.
Mày nói không sai. Nhưng nếu rơi và tình cảnh có ông bố như vậy. Có bà mẹ cờ bạc thì bấn lắm.
 
Chúng mày chưa trải qua hoàn cảnh này mà khuyên chữ hiếu thì chỉ là nói đạo đức.
Những thằng cha nát rượu này cách duy nhất là mày làm như thằng Oldbul nói, truyền đạt sự biết ơn nhưng ko xuất hiện nữa, chỉ khi nào bỏ đc rượu thì mới là bố con thôi! Nhà tao cũng có người nát rượu nên tai chả lạ đéo j, do thần kinh bị ảnh hưởng nên thực chất họ chỉ có tình cảm với rượu, thứ tình cảm cha con là ảo giác, nó đéo thật tâm là do họ còn tỉnh táo đéo đâu mà cứ ra rả yêu thương vợ con nhưng rồi đâu lại vào đấy.....
Tin tao đi, đời nó là thế đấy
 
T thì t thề ko bao h đi vào con đường riệu chè của bố t, ít nhất đến lúc này. Nhưng m bảo về là thấy say riệu rồi quát tháo chịu sao đc, có khi chết vì tức vs nổ não mất.
Tao cũng từng trong hoàn cảnh nên hiểu mày!
Và tao đã nói một câu sau trận bát đũa đồ đạc bay khắp nhà từ trận rượu của bố: “nếu bố ko bỏ rượu thì bố ko còn thằng con trai này nữa” và dọn quần áo đi luôn.
Và giờ 3 năm rồi tao đéo được về nhà :(

Đùa chứ sau lần đấy,tết tao ko về,khoảng giữa năm sau thì bà nội gọi đt bảo bố nhắn về nhà nc,bố bỏ rượu 4 tháng rồi.
Mày thương bố mẹ 1 thì bố mẹ thương 10,người già lại cần tình cảm,nếu phải chọn giữa con và cái chết họ còn chọn chết huống chi chén rượu
 
Chắc m ít khi về nhà đúng ko. M nên về nhà nhiều hơn. Tâm sự vs bố m khi ông ấy tỉnh. Còn về mà gặp cảnh say rượu thì phắn gấp. Đợi tỉnh r nói ch sau.
Uk t ít về lắm. Ngày nghỉ t cố ở HN cày thêm.
Nghe nhiều lời khuyên của bọn m có lẽ t sẽ lại về vào 1 hôm khác
 
Bố m có là thằng điên đi chăng nữa thì đấy vẫn là bố mày. Đéo bỏ được đâu. Cố gắng làm tròn bổn phận làm con nhé
Lúc ông ý say thì tránh ra, lúc tỉnh, k rượu chè gì thì lựa lời nói chuyện. Hy vọng dần dần ông tỉnh ra.
Ukm. Thôi đc t sẽ lựa 1 ngày về nc với bố t
 
Thằng em: cách mày giúp bố mày hay nhất là bỏ dần rượu. Những người nghiện thường khó bỏ, nhưng ko phải là ko thể. Họ có xu hướng bỏ hẳn khi a) bệnh tật liên quan rượu, b) một sự cố có tác động mạnh đến tâm lý và các giá trị sâu thẳm của họ.

Lão hàng xóm cũ của tao cũng giống bố mày. Khi hai đứa con gái lớn, nó về thăm tết đợi lúc bố nó tỉnh táo mới nói: chúng con vẫn thương bố nhưng nếu bố ko bỏ rượu, chúng con sẽ chỉ nhớ thương bố trong lòng chứ sẽ ko bao giờ gặp nữa đến ngày bố ra đi.

Bố nó tưởng doạ, đéo sợ cứ uống, phá, láo toét. Chúng nó kiên quyết đéo về và chơi chiêu thông qua người quen gửi tin, ảnh người yêu này kia.

Thằng bố cũng nhớ con, thiếu tiền do con ko gửi, lại lo sợ con cái lấy chồng mà mình bị lãng quên, ngẫm cho cùng là do rượu nên quyết cai hẳn. Âu cũng là cái kết có hậu. Mày xem sao nhé. Còn bố thì trọn đời rồi, nhưng chính vì là bố nên mày mới phải kiên quyết để đưa bố mày về con đường thiện lành.

Case của mày thì kết cục có thể biện minh cho phương tiện. Ko lo là ác nhé. Kết hợp với các biện pháp khác nữa nhé.
Ukm. T thì con trai nên ko ngồi nc kiểu tc vs bố t bao h, bố t cũng hay tức vì t quý nhà ngoại hơn, âu cũng vì từ xưa nhà nội hay mắng chửi t đúng như bản chất bố t nên t mới dần sinh ra tâm lí ghét vs sợ nhà nội. Có lẽ t sẽ về 1 lần nữa để nói chuyện thẳng thắn với bố t như 2 đứa con gái hàng xóm nhà m.
 
Ông già m nuôi m ăn học cũng là tròn bổn phận của ổng rồi, cho dù thế nào thì m cũng phải là tròn bổn phận của người con. Mấy thằng mà suốt ngày ra rả "bố cả đời", "chữ hiếu" thì câm con mẹ chúng mày mồm vào, đéo phải cứ đẻ ra thì là "Bố" đâu.
 
Thằng em: Tao nói thêm là chị em mà tao kể cũng chịu áp lực dữ dội lắm. Bà con, hàng xóm cũng nói như vài thằng trên "bố mày đấy con ơi, bỏ qua cho bố mày" và các ám chỉ bất hiếu này kia.
Con bé chị rất thông minh và cứng. Nó cắt liên lạc với những người ko chia xẻ quan điểm của nó đồng thời "mua" một hai người quen biết tác động và đưa tin (mua qua hình thức quà cáp). Cứ thế mà dội tin mưa dầm.
Nếu ko bỏ được mạng lưới bọn ăn theo nói leo đạo đức, mày sẽ bị tình trạng xung đột tâm lý (psychological dissonance) ko làm cặc gì lên hồn.

Khi bố nó bỏ hẳn rượu, chuang nó về phát cho hàng xóm mỗi người một món quà thì họ cũng hết nói giọng đạo đức, lại còn tranh công khuyên bảo này kia. Tổ mẹ bà con như cái củ cặc.
Ukm, ghét nhất cái bọn đấy nói như lừa mình, bà nội t bao nhiêu năm nay bị riệu bố t hành hạ, vợ 2 bố t cũng thế nhưng cứ hỏi lại bảo bố cai riệu rồi. Về nhìn lại uống lắm lúc t chỉ muốn đập vào mặt 2 ng đấy. Bố t 5 lần 7 lượt bị riệu làm cho đau chân ốm đau nhưng khỏi tý lại uống. Heizz. Ngày xưa 1 lần mê sảng, ông chết ròi còn cứ nc vs ông. Nhưng chữa xong lại uống. T đến hết cách.
 
Ông già m nuôi m ăn học cũng là tròn bổn phận của ổng rồi, cho dù thế nào thì m cũng phải là tròn bổn phận của người con. Mấy thằng mà suốt ngày ra rả "bố cả đời", "chữ hiếu" thì câm con mẹ chúng mày mồm vào, đéo phải cứ đẻ ra thì là "Bố" đâu.
Ukm. Ông già t nuôi t học đh, học xong biết t lầm đường lại nuôi t học cái t thích để h t đi làm, cái này như cho t sống lại 1 lần nữa t biết ơn vô cùng. Còn kiểu cứ vin vào cớ đấy để mà hành hạ t thì cũng như loz. Ae ruột còn chém cả nhà nhau. Chắc t sẽ về nc vs bố t 1 lần nữa. Lần cuối.
 
Tao cũng từng trong hoàn cảnh nên hiểu mày!
Và tao đã nói một câu sau trận bát đũa đồ đạc bay khắp nhà từ trận rượu của bố: “nếu bố ko bỏ rượu thì bố ko còn thằng con trai này nữa” và dọn quần áo đi luôn.
Và giờ 3 năm rồi tao đéo được về nhà :(

Đùa chứ sau lần đấy,tết tao ko về,khoảng giữa năm sau thì bà nội gọi đt bảo bố nhắn về nhà nc,bố bỏ rượu 4 tháng rồi.
Mày thương bố mẹ 1 thì bố mẹ thương 10,người già lại cần tình cảm,nếu phải chọn giữa con và cái chết họ còn chọn chết huống chi chén rượu
Bà nội t thì lúc đ' nào cuzng bênh bố t, nên t nghe chán rồi :(( m 3 năm rồi thì cũng về 1 lần xem thế nào. Nhà t chưa đến mức bát đũa bay như m, nhưng cai thì bố t đ' cai đc bao h. Hàng xóm nhà cũ 20 năm trước h gặp vẫn hỏi h bố m còn say ko? Đủ hiểu cỡ nào rồi.
 
tao 14t mất cả bố cả mẹ.mong có ng đánh ng chửi còn đéo bao h có nữa
Có mà để hành hạ m thì chán lắm m ơi. Nặng cả đầu. H m lớn về thắp nén hương cho bố mẹ là đc, chứ trưởng thành rồi nhiều lúc chỉ cần 1 mình mình thôi.
 
Ukm. Ông già t nuôi t học đh, học xong biết t lầm đường lại nuôi t học cái t thích để h t đi làm, cái này như cho t sống lại 1 lần nữa t biết ơn vô cùng. Còn kiểu cứ vin vào cớ đấy để mà hành hạ t thì cũng như loz. Ae ruột còn chém cả nhà nhau. Chắc t sẽ về nc vs bố t 1 lần nữa. Lần cuối.
Cứ chia ra mà trả, ông nuôi m ăn học thì m cố mà cày tiền lo cho ông ấy về già, báo hiếu đầy đủ, còn tính cách k hợp nhau thì thôi, gặp ít cho đỡ đau đầu. Tao cũng giống m đéo hợp bà già nên 1 năm ít khi về nhà, mặc dù cách nhà có 20km, chỉ ngày tết với nhà có việc thì về.
 
Có mà để hành hạ m thì chán lắm m ơi. Nặng cả đầu. H m lớn về thắp nén hương cho bố mẹ là đc, chứ trưởng thành rồi nhiều lúc chỉ cần 1 mình mình thôi.
nhưng nói gì thì nói,có thì k thấy giá trị đâu.nhưng mất r mới biết mất bố mất mẹ thiệt thòi ntn m ạ. nhất là tết nhất.dm t ghét tết lắm . dcm 1 mình ngày tết nó mới thấm m ạ
 
nhưng nói gì thì nói,có thì k thấy giá trị đâu.nhưng mất r mới biết mất bố mất mẹ thiệt thòi ntn m ạ. nhất là tết nhất.dm t ghét tết lắm . dcm 1 mình ngày tết nó mới thấm m ạ
Có mà để hành hạ m thì chán lắm m ơi. Nặng cả đầu. H m lớn về thắp nén hương cho bố mẹ là đc, chứ trưởng thành rồi nhiều lúc chỉ cần 1 mình mình thôi.
tao mồ côi cũng đc 16 năm rồi .dm vẫn chưa quen 1 mình tết nhất.đéo thể quen đc
 
Ông già m nuôi m ăn học cũng là tròn bổn phận của ổng rồi, cho dù thế nào thì m cũng phải là tròn bổn phận của người con. Mấy thằng mà suốt ngày ra rả "bố cả đời", "chữ hiếu" thì câm con mẹ chúng mày mồm vào, đéo phải cứ đẻ ra thì là "Bố" đâu.
Đẻ ra không phải " bố" thì là con cặc gì. Hay m là cái máu lol hay là khí đụ từ lol chui ra nên dek có bố.
 
Đẻ ra không phải " bố" thì là con cặc gì. Hay m là cái máu lol hay là khí đụ từ lol chui ra nên dek có bố.
Cút. Muốn tròn chữ "bố" thì phải cho con n 1 cuộc sống đầy đủ, đẻ ra vứt đấy thì bố con cặc à, hiểu ko thằng ngu, ko hiểu thì cút bố m k rảnh chửi nhau với m.
 
Chả là bố mẹ t bỏ nhau hồi t học lớp 7 (12,13t) thằng e trai t kém t 8t. Bây h sau 13 năm ai cũnh có gđ riêng rồi. Tết thì t về nhà bố, e t về nhà mẹ xong mùng 2, mùng 3 e t lại lên nhà bố vs t. Nhưng ông già t mắc cái tật nghiện riệu xong quát tháo đánh ng từ xưa nên mới bỏ nhau, nhưng hết riệu là lại sống tình cảm lắm, bây h uống ít hơn trước rồi. Nhưng tết nào cũng say xong chửi t với nhà ngoại t thế nọ thế kia, năm nay cũng thế, mà nhiều lần giữa năm t về cũng dính quả say riệu là y như rằng quát các con các cháu, quát cả bà nội là mẹ ông già t, rồi có bộ loa còn bật nhạc inh ỏi, tv ko cho ai xem kênh khác bao h. T thấy bố t đúng kiểu gia trưởng, thù dai, hay nói xấu ng khâsc, nói quá lên để đổ oan cho ng khác nên t ko thích bố t vs nhà nội t lắm. Nhà ngoại t thì từ xưa tình cảm, hay bế hay chiều vs cho tiền tiêu, cũng ko đánh mắng bao h. Nhưng bố t nhận nuôi t nên từ khi đh bố t đã nuôi t, mua cho t máy tính, đồng hồ, đt để bây h t có cái nghề, t vô cùng biết ơn, nhưng vẫn hay có tính đánh người, mà t nhớ nhất 3 lần t vs mẹ t bị bố đánh. Đến h t tập gym to lên nên ko dám đánh nữa. Tết này về t va thang e t đã bật lại bố t khi bố t say xỉn, bọn t đã đi HN sớm và thề năm sau ko quay về. T cũng có chút thương bố nhưng khi về thấy cảnh say riệu t ko chịu đc. Gđ là nơi tránh bão mà t thấy còn mệt mỏi hơn khi đi làm ở HN. Bọn m cho t lời khuyên. Sr văn vẻ hơi lủng củng.
Có thời gian hãy quay về với bố m. Tin t đi. M giận ông ấy, sau này sẽ ân hận. Thời gian đã trôi qua sẽ ko bao giờ quay trở lại.
 

Có thể bạn quan tâm

Top