• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

[ Chuyện Lạ ] Tổng Bí thư Lê Duẩn - Người +S kiên cường, nhà lãnh đạo xuất sắc của Đảng ta

Vozlitisme

Địt Bùng Đạo Tổ
Vietnam
Cuộc đời của đồng chí Lê Duẩn là một tấm gương chói ngời về phấn đấu hy sinh cho độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội, cho lý tưởng ********. Gần 60 năm hoạt động cách mạng, đồng chí đã cống hiến trọn đời mình cho sự nghiệp giải phóng dân tộc, thống nhất Tổ quốc, đưa cả nước tiến lên chủ nghĩa xã hội.


1. Quá trình hoạt động cách mạng của đồng chí Lê Duẩn trước khi làm Tổng Bí thư

Tổng Bí thư Lê Duẩn - Người Cộng sản kiên cường, nhà lãnh đạo xuất sắc của Đảng ta


Tổng Bí thư Lê Duẩn (1907-1986).




[/td]​



Tháng 4-1938, theo quyết định của Hội nghị toàn thể Ban Chấp hành Trung ương (tháng 3-1938), Xứ ủy Trung Kỳ được lập lại do đồng chí Nguyễn Chí Diểu làm Bí thư. Cuối năm 1938, đồng chí Nguyễn Chí Diểu lâm bệnh nặng rồi mất[2], đồng chí Lê Duẩn được cử làm Bí thư Xứ ủy Trung Kỳ[3]. Hoạt động tích cực của đồng chí Lê Duẩn góp phần quan trọng đưa tới cao trào đấu tranh sôi nổi trong cả nước.

Năm 1939, đồng chí Lê Duẩn được cử vào Ban Thường vụ Trung ương Đảng và cuối năm đó đã cùng đồng chí Nguyễn Văn Cừ, Tổng Bí thư của Đảng, chủ trì Hội nghị lần thứ sáu Ban Chấp hành Trung ương Đảng[4]. Tại hội nghị này, Đảng quyết định thành lập Mặt trận phản đế Đông Dương thay Mặt trận Dân chủ Đông Dương, chuyển hướng cuộc đấu tranh cách mạng sang một thời kỳ mới.

Rạng sáng ngày 17-1-1940, đồng chí Lê Duẩn và Tổng Bí thư Nguyễn Văn Cừ bị mật thám bắt tại số nhà 312 đường Nguyễn Tấn Nghiệm (nay là đường Trần Đình Xu - Thành phố Hồ Chí Minh). Đồng chí bị kết án 5 năm tù giam, 10 năm quản thúc[5] và bị đày đi Côn đảo lần thứ hai cho đến khi Cách mạng Tháng Tám năm 1945 thành công, đồng chí được Đảng và Chính phủ đón về đất liền, tham gia cuộc kháng chiến ở Nam Bộ.

Năm 1946, ra Hà Nội, đồng chí Lê Duẩn làm việc bên cạnh Chủ tịch Hồ Chí Minh, góp phần cùng Trung ương Đảng chuẩn bị cuộc kháng chiến chống Pháp. Cuối năm 1946, đồng chí được Chủ tịch Hồ Chí Minh và Trung ương Đảng cử vào lãnh đạo cuộc kháng chiến ở Nam Bộ. Tại Đại hội lần thứ II của Đảng năm 1951, đồng chí được bầu vào Ban Chấp hành Trung ương và Bộ Chính trị. Từ năm 1946 đến năm 1954, với cương vị Bí thư Xứ ủy, rồi Bí thư Trung ương Cục miền Nam, đồng chí đã lãnh đạo Đảng bộ miền Nam tổ chức cuộc kháng chiến ở Nam Bộ và tiến hành cải cách ruộng đất trong các vùng giải phóng.

Từ năm 1954 đến năm 1957, sau khi Hiệp định Giơ-ne-vơ được ký kết, đồng chí Lê Duẩn ở lại miền Nam để lãnh đạo phong trào cách mạng. Trong những năm tháng vô cùng khó khăn này, đồng chí đã sống trong lòng nhân dân, được quần chúng bảo vệ, từ những vùng nông thôn hẻo lánh đến trung tâm các thành phố để củng cố các cơ sở cách mạng, chuẩn bị cuộc chiến đấu chống Mỹ. Cũng trong thời gian này, đồng chí đã hoàn thành bản “Đề cương cách mạng miền Nam”[6]. Được đồng chí Lê Duẩn Bí thư Xứ ủy Nam Bộ chuẩn bị trong nhiều năm, nhất là vào cuối năm 1955 ở Cà Mau và Bến Tre; cuối cùng được đồng chí Lê Duẩn hoàn thành năm 1956 ở Sài Gòn[7]. Bản Đề cương cách mạng miền Nam, đề ra phương hướng phát triển của cách mạng miền Nam trong giai đoạn tiếp theo: “Để chống lại Mỹ - Diệm, nhân dân miền Nam chỉ có con đường cứu nước và tự cứu mình, là con đường cách mạng. Ngoài con đường cách mạng không có một con đường nào khác”[8].

Năm 1957, Trung ương Đảng cử đồng chí Lê Duẩn lãnh đạo công việc chung của Đảng bên cạnh Chủ tịch Hồ Chí Minh. Năm 1960, tại Đại hội lần thứ III của Đảng, thay mặt Ban Chấp hành Trung ương, đồng chí Lê Duẩn đã đọc Báo cáo chính trị, trong đó nêu ra hai chiến lược cách mạng: “Tiến hành cách mạng xã hội chủ nghĩa ở miền Bắc, hoàn thành cách mạng dân tộc dân chủ nhân dân trong cả nước, đấu tranh thực hiện thống nhất nước nhà”[9]. Tại Đại hội này, đồng chí được bầu lại vào Ban Chấp hành Trung ương, được bầu vào Bộ Chính trị, giữ chức Tổng Bí thư (Bí thư thứ nhất).

2. Trên cương vị Tổng Bí thư chèo lái con thuyền cách mạng Việt Nam

Trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ, cứu nước, trên cương vị Bí thư thứ nhất của Đảng ở vào một thời điểm lịch sử đầy thử thách, cam go và nặng nề, cùng một lúc phải thực hiện hai nhiệm vụ chiến lược của dân tộc là xây dựng chủ nghĩa xã hội ở miền Bắc và đấu tranh giải phóng miền Nam, đương đầu với một đế quốc có tiềm lực quân sự và bộ máy chiến tranh khổng lồ, đồng chí Lê Duẩn là người chịu trách nhiệm chủ yếu trước Trung ương Đảng về phong trào cách mạng miền Nam.

Suốt 15 năm trên cương vị Tổng Bí thư (1960-1975), trong hoàn cảnh đất nước nhiều khó khăn, thách thức như vậy, đồng chí Lê Duẩn đã cùng Chủ tịch Hồ Chí Minh và Trung ương Đảng kiên định đường lối độc lập, tự chủ, tranh thủ sự viện trợ, giúp đỡ và đoàn kết quốc tế, lãnh đạo quân đội và nhân dân ta đánh thắng đế quốc thực dân kiểu mới Mỹ xâm lược và tay sai, giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước, hoàn thành vẻ vang cuộc cách mạng dân tộc, dân chủ nhân dân, giải phóng hoàn toàn miền Nam, thống nhất đất nước. Đây là mốc son chói lọi trong lịch sử cách mạng Việt Nam, từ đây non sông liền một dải, Bắc Nam sum họp một nhà, nước ta tiến lên chủ nghĩa xã hội.


[td]
Tổng Bí thư Lê Duẩn - Người Cộng sản kiên cường, nhà lãnh đạo xuất sắc của Đảng ta


[/td]
[td]
Chủ tịch Hồ Chí Minh và đồng chí Lê Duẩn tại Hội nghị lần thứ 15 Ban Chấp hành Trung ương Đảng quyết định đường lối đấu tranh giải phóng miền Nam (năm 1959). Ảnh tư liệu



[/td]​



Tại Đại hội Đảng toàn quốc lần thứ IV (năm 1976) và lần thứ V (năm 1982), đồng chí Lê Duẩn lại tiếp tục được bầu vào Ban Chấp hành Trung ương và được bầu vào Bộ Chính trị, giữ chức Tổng Bí thư. Đồng chí Lê Duẩn đã cùng Ban Chấp hành Trung ương đề ra và lãnh đạo thực hiện hai nhiệm vụ chiến lược: Xây dựng và bảo vệ vững chắc Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa; đồng thời định ra chiến lược kinh tế trong chặng đường đầu tiên của thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa xã hội ở nước ta.

Trong cuộc đời cách mạng gần 60 năm của mình, đồng chí Lê Duẩn đã tham gia hoạt động ở cả ba miền Trung, Nam, Bắc, trải qua mọi thử thách gian nan; được Đảng, Nhà nước tin tưởng và giao phó nhiều trọng trách: Bí thư Xứ ủy, Bí thư Trung ương Cục miền Nam và gần 26 năm liên tục trên cương vị Bí thư thứ nhất và Tổng Bí thư Ban Chấp hành Trung ương Đảng. Đồng chí Lê Duẩn đã cống hiến trọn đời mình cho sự nghiệp giải phóng dân tộc, thống nhất đất nước, xây dựng chủ nghĩa xã hội: “Sự sáng suốt của đồng chí thể hiện nổi bật trước bước ngoặt của lịch sử và những tình huống phức tạp”[10]. Dù ở bất cứ cương vị nào, đồng chí cũng hết lòng tận tụy vì Đảng, vì Dân, hoàn thành xuất sắc mọi nhiệm vụ được giao.

Đồng chí Lê Duẩn là học trò xuất sắc và gần gũi của Chủ tịch Hồ Chí Minh, đồng chí là một nhà lãnh đạo kiệt xuất, lỗi lạc của Đảng và một nhà lý luận sáng tạo, phong phú, với những đức tính quý báu, giàu lòng nhân ái, giản dị và khiêm tốn. Trong hoạt động quốc tế, đồng chí đã góp phần rất quan trọng vào việc xây dựng, củng cố tình đoàn kết đặc biệt, hợp tác toàn diện và tình hữu nghị anh em giữa Việt Nam với Liên Xô và các nước anh em xã hội chủ nghĩa khác.

Đánh giá công lao to lớn của đồng chí Lê Duẩn đối với sự nghiệp cách mạng của Đảng và dân tộc ta. Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng viết: “Cống hiến to lớn và tư duy sáng tạo nhất của đồng chí Lê Duẩn được thể hiện sáng ngời trong cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước. Đồng chí đã cùng với tập thể Bộ Chính trị đưa ra các quyết sách đối nội, đối ngoại, những chủ trương được triển khai hiệu quả cả trên chiến trường, hậu phương và trên bàn đàm phán. Phát huy vai trò nổi bật của người đứng đầu trước bước ngoặt của lịch sử và những tình huống phức tạp, đồng chí đã tập hợp được trí tuệ sáng suốt của tập thể Bộ Chính trị, Ban Chấp hành Trung ương, xây dựng nên đường lối cách mạng sáng tạo, độc lập, tự chủ của Đảng ta; quy tụ toàn Đảng, toàn dân tộc thành một khối vì mục tiêu giải phóng miền Nam, thống nhất Tổ quốc, đưa cả nước đi lên theo con đường xã hội chủ nghĩa”



Lâu lắm rồi mới có 1 tờ báo lớn như QĐND lên bài ca ngợi Duẩn. Mời xamer giỏi thuyết âm mưu vào bàn thêm :vozvn (21):
 
Chắc là đợt này dư luận tố lão Tô độc tài quá, nên lão chỉ đạo lên bài ca ngợi ông Duẩn (1 người độc tài nổi tiếng) để trấn an, định hướng dư luận. Đại ý là khi tình hình đất nước khó khăn thì phải độc tài mới chèo lái được, hoặc như bọn gen Z hay nói "độc tài mới lo được cho em (đất nước)". Tao đoán vậy.
 
Sửa lần cuối:
Lẽ nào dân sắp vào thời kì ăn bobo :vozvn (3):
Qua các bài báo, tao thấy lão Tô cũng tự nhận thấy được độ nát của VN lúc này. Bây giờ chứ không phải thập niên 70s, đội ngũ tư vấn chính sách kinh tế, xã hội nhiều ông giỏi, tiếp xúc giáo dục phương tây. Nhưng như nào thì phải xem phần thực thi (execution) mới biết được. Trước đây cũng có rất nhiều chính sách tốt, nhưng execution như cứt, dẫn tới kết quả nát bét.
 
Qua các bài báo, tao thấy lão Tô cũng tự nhận thấy được độ nát của VN lúc này. Bây giờ chứ không phải thập niên 70s, đội ngũ tư vấn chính sách kinh tế, xã hội nhiều ông giỏi, tiếp xúc giáo dục phương tây. Nhưng như nào thì phải xem phần thực thi (execution) mới biết được. Trước đây cũng có rất nhiều chính sách tốt, nhưng execution như cứt, dẫn tới kết quả nát bét.
Mày viết hay quá.
 
Cả Duẩn và Lô đều là Zalo phản chủ, ca ngợi lúc này là gió chiều nào che chiều đấy thôi :boss:
 

Lâu lắm rồi mới có 1 tờ báo lớn như QĐND lên bài ca ngợi Duẩn. Mời xamer giỏi thuyết âm mưu vào bàn thêm :vozvn (21):
Trước đây toàn phe HN nắm quyền phía sau, gồm có Đỗ 10, Tnú. Bọn này ghét không ưa ông Duẫn nên tụi mày ít thấy thông tin ổng trên báo, mặc dù sự thật là ổng có vai trò chiếm 1/2 trong giai đoạn VNDCCH, 1/2 còn lại là HCM. Có thể nói Duẫn là Stalin của VN.
Phe HN nắm quyền phía sau thích tâng bốc ông Giáp, làm truyền thông tư tưởng tẩy não rất tốt.

Bản thân tao nghiên cứu lịch sử không đánh giá cao ông Giáp.
Tụi mày thấy hậu quả thời ông Tnú để lại là rất nghiêm trọng mà bọn nó vẫn có thể tuyên giáo ông Tnú như lãnh đạo có công với sự phát triển đất nước, có công diệt tham nhũng, ngoại giao tốt,.... những thứ mà tụi mày thấy thực tế không đúng như vậy.
Nhưng sau này chúng nó sẽ tuyên giáo con cháu mày trên trường học thì con cháu tụi mày sẽ ngộ nhận Tnú là lãnh đạo xuất sắc, giai đoạn hoàng kim của VN. Rồi đề xuất Tnú vào danh sách UNESCO các kiểu.
Ông Giáp cũng được tụi nó PR như vậy thôi.
Ông Rừng này cũng muốn hạn chế phe HN nên học làm theo ông Duẫn.
 
Trước đây toàn phe HN nắm quyền phía sau, gồm có Đỗ 10, Tnú. Bọn này ghét không ưa ông Duẫn nên tụi mày ít thấy thông tin ổng trên báo, mặc dù sự thật là ổng có vai trò chiếm 1/2 trong giai đoạn VNDCCH, 1/2 còn lại là HCM. Có thể nói Duẫn là Stalin của VN.
Phe HN nắm quyền phía sau thích tâng bốc ông Giáp, làm truyền thông tư tưởng tẩy não rất tốt.

Bản thân tao nghiên cứu lịch sử không đánh giá cao ông Giáp.
Tụi mày thấy hậu quả thời ông Tnú để lại là rất nghiêm trọng mà bọn nó vẫn có thể tuyên giáo ông Tnú như lãnh đạo có công với sự phát triển đất nước, có công diệt tham nhũng, ngoại giao tốt,.... những thứ mà tụi mày thấy thực tế không đúng như vậy.
Nhưng sau này chúng nó sẽ tuyên giáo con cháu mày trên trường học thì con cháu tụi mày sẽ ngộ nhận Tnú là lãnh đạo xuất sắc, giai đoạn hoàng kim của VN. Rồi đề xuất Tnú vào danh sách UNESCO các kiểu.
Ông Giáp cũng được tụi nó PR như vậy thôi.
Ông Rừng này cũng muốn hạn chế phe HN nên học làm theo ông Duẫn.
mày thì nghiên cứu đéo gì :vozvn (7):toàn đọc mấy thứ rơm rác
Tướng Zap giỏi đéo phải bàn, do mày nghiên cứu đéo đến nơi đến chốn nói liên thiên

Đéo có Đ10 thì VN làm sao mở cửa, làm sao bình thường hóa quan hệ và được vào nhiều tổ chức quốc tế như thế

Thứ có tính quyết định để VN có thể mở cửa, để bình thường hóa quan hệ là Đ10 chủ động mời JICA và các chuyên gia của Nhật tham gia vào quá trình xây dựng và hoạch định chính sách kinh tế của VN suốt 2 nhiệm kỳ cho đến tận năm 2001

Bọn Nhật tham gia sâu vào xây dựng văn kiện của 2 kỳ Đại Hội Đảng 8 và 9

Đó là thứ mạnh nhất để chứng minh với bọn tư bản là VN sẽ đi theo con đường của nhóm các nền kich tế chuyển đổi giống như các nước Ba Lan, Rumania, Hungari, Bungaria, Tiệp khắc.... nên lưu ý mấy nước này rất đặc biệt nó ko thuộc Liên Xô nhưng cũng đều từng là nước XHCN, và 1990 (có nước sớm hơn 1 chút) thì nó thay đổi và được gọi là những nền kinh tế chuyển đổi
 
Sửa lần cuối:
Còn người cọng sả cuối cùng chết vừa chôn xong đồng chý đéo ai thèm nhắc tới nữa.
Bác đốt lò ngoại bang nó rút hằng mấy tỏi đô khỏi Việt Nam.
Chứng khoán suy yếu không tăng tiếp được=))
ĐỊT MẸ BÁC LÚ.
Lê Duẩn ít ra đéo thân Tàu cắt đất cho Tàu như Phạm văn Đồng.
 
công tâm thì Duẩn cũng giỏi làm cách mạng.
về chính sách thì giống Diệm, Thiệu đuổi tụi Tàu ra khỏi VN.
về kte thì thôi, đéo biết gì.
tụi đông lào và người anh cả hay có trò tư tưởng "thầy trò" khi truyền thông vl nhỉ, thấy ai cũng "người học trò xuất sắc của chủ tịch HCM"
 
Bác đốt lò ngoại bang nó rút hằng mấy tỏi đô khỏi Việt Nam.
Chứng khoán suy yếu không tăng tiếp được=))
ĐỊT MẸ BÁC LÚ.
Lê Duẩn ít ra đéo thân Tàu cắt đất cho Tàu như Phạm văn Đồng.
Công lao đốt lò to lớn, đốt phe thua cuộc. Còn bọn phe thắng cuộc với phe đưa củi nó chà đạp lên luật lệ làm ra 2 án kinh điển là kít test ziệt ớ với chuyến bay giải cíu. Má nó lính ông ba thì tham ngu chứ có gian ác như phe ai đó lợi dụng dịch dã ăn trên xương máu người dân đâu.
 
mày thì nghiên cứu đéo gì :vozvn (7):toàn đọc mấy thứ rơm rác
Tướng Zap giỏi đéo phải bàn, do mày nghiên cứu đéo đến nơi đến chốn nói liên thiên

Đéo có Đ10 thì VN làm sao mở cửa, làm sao bình thường hóa quan hệ và được vào nhiều tổ chức quốc tế như thế

Thứ có tính quyết định để VN có thể mở cửa, để bình thường hóa quan hệ là Đ10 chủ động mời JICA và các chuyên gia của Nhật tham gia vào quá trình xây dựng và hoạch định chính sách kinh tế của VN suốt 2 nhiệm kỳ cho đến tận năm 2001

Bọn Nhật tham gia sâu vào xây dựng văn kiện của 2 kỳ Đại Hội Đảng 8 và 9

Đó là thứ mạnh nhất để chứng minh với bọn tư bản là VN sẽ đi theo con đường của nhóm các nền kich tế chuyển đổi giống như các nước Ba Lan, Rumania, Hungari, Bungaria, Tiệp khắc.... nên lưu ý mấy nước này rất đặc biệt nó ko thuộc Liên Xô nhưng cũng đều từng là nước XHCN, và 1990 (có nước sớm hơn 1 chút) thì nó thay đổi và được gọi là những nền kinh tế chuyển đổi
Ông Đỗ 10 là thuộc nhóm lãnh đạo thế hệ VN thời VN xây dựng xhcn bảo thủ, giai đoạn sai lầm mà sau đó ông phải đi sữa chữa lỗi lầm khi tự cô lập quốc gia mình. Nổi tiếng là 1 tay siêu bảo thủ, là người khởi xướng cái chủ đề các thế lực thù địch luôn tìm kiếm cơ hội phản động khi giao thiệp với phương Tây.
Việc mở cửa với phương Tây như tụi mày nói đó là công lao của ông Võ Văn Kiệt chứ không phải của ông 10. Ông 10 khi còn giữ các chức vụ lãnh đạo đến chức tbt đã phản đối mở cửa với phương Tây trong giai đoạn đầu nhiệm kỳ, kết quả là lạm phát tăng mạnh không phanh. Ông Kiệt với cương vị thủ tướng đã lên tiếng rất nhiều lần về việc mở cửa, ông 10 không nghe chỉ đến khi lạm phát quá cao thì ổng mới bắt đầu nghe lời ông Kiệt. Nhưng TQ lại được ưu tiên trước.
Ông khởi xướng làm hòa giải với TQ khi đàm phán hiệp định Thành Đô 1991 với TQ.
Sau này người kế nhiệm là ông Phiêu cũng bị ép phải theo đường lối ông vạch ra lúc đầu là thân TQ hơn Tây nên 2 bên mới mâu thuẫn. Thậm chí ông 10 còn bắt ông Phiêu cam kết không gia nhập Asean và WTO, vì đây là những đồng minh của Tây.

David W.P. Elliott, tác giả cuốn Changing Worlds: Vietnam's Transition from Cold War to Globalization (2012)​

Cuốn sách của tôi có viết về ông Đỗ Mười, thường được xem là phản đối cải cách trong giai đoạn lãnh đạo thập niên 1990 và trực tiếp dẫn dắt "chuyển hóa chủ nghĩa xã hội" cuối thập niên 1970.
Thành Đô

Nguồn hình ảnh,Xinhua
Chụp lại hình ảnh,Hội nghị Thành Đô năm 1991 đã bình thường hóa quan hệ Việt - Trung sau nhiều năm xung đột. Các vị khách Việt Nam trong phần nửa phải của hình gồm có Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười và Phạm Văn Đồng
Ông cũng là nhà lãnh đạo có chuyến đi Trung Quốc năm 1991 để xin lỗi và phục hồi quan hệ (nguyên văn: to apologize for past transgressions and restore relations).
Thời kỳ ông lãnh đạo mang dấu ấn thận trọng và bảo thủ, trì hoãn việc giao quyền cho một thế hệ trẻ hơn. Ông lãnh đạo Việt Nam từ Đại hội Đảng 7 năm 1991 đến cuối 1997, đặt dấu ấn lên các chính sách trong phần lớn thập niên 1990.
Việc lựa chọn lãnh đạo Đảng mới theo nguyên tắc lẽ ra được làm ở Đại hội Đảng lần thứ 8 năm 1996. Tuy nhiên, Đại hội bế tắc về chính sách và nhân sự, và một tân tổng bí thư chỉ được chọn ra vào cuối năm 1997, là ông Lê Khả Phiêu. Không ngạc nhiên khi cả ông Đỗ Mười và Lê Khả Phiêu rất nhạy cảm trước nhu cầu cần phải cân bằng các lợi ích đối kháng, và họ không thể có hành động táo bạo dù để thúc đẩy hay phá bỏ cải cách.
Sự chủ quan do thành công tương đối của cải cách hạn chế giai đoạn từ 1991 đến 1996, bị cú sốc vì "bốn trận bão": giảm tăng trưởng kinh tế; bất ổn nông thôn ở tỉnh Thái Bình cuối 1997; một trận bão số 5 năm 1997; và khủng hoảng tài chính châu Á 1997-98. Trong bối cảnh đó, việc chuyển giao thế hệ được thi hành một phần nào. Hội nghị Trung ương lần thứ 4 Ban Chấp hành Trung ương Đảng tháng 12/1997 bầu ông Lê Khả Phiêu làm tổng bí thư thay ông Đỗ Mười, thông qua việc từ nhiệm khỏi Bộ Chính trị của các ông Đỗ Mười, Lê Đức Anh, Võ Văn Kiệt để làm "cố vấn".
Mặc dù có những sai lầm, ông Đỗ Mười là nhân vật chuyển giao quan trọng trong việc dịch chuyển tranh luận chính sách, từ cách áp đặt của lãnh đạo cao cấp chuyển sang thuyết phục các nhóm lợi ích và dư luận chính.
Sự cứng nhắc mà ông bị phê phán cũng chứng tỏ ông không chịu hay không thể tiến hành các chính sách bảo thủ mà không có sự ủng hộ đồng thuận. Ngoài ra, sự bế tắc chính sách xuất phát từ sự đa nguyên chính sách: có sự kết hợp của cả phương thức cải tổ và bảo thủ, thành ra cải tổ vẫn tồn tại, tuy không nở rộ. Phe bảo thủ có thể làm chậm nhưng không thể ngừng động lực cải cách.
Nguồn: https://www.bbc.com/vietnamese/vietnam-45720090
 
Ông Đỗ 10 là thuộc nhóm lãnh đạo thế hệ VN thời VN xây dựng xhcn bảo thủ, giai đoạn sai lầm mà sau đó ông phải đi sữa chữa lỗi lầm khi tự cô lập quốc gia mình. Nổi tiếng là 1 tay siêu bảo thủ, là người khởi xướng cái chủ đề các thế lực thù địch luôn tìm kiếm cơ hội phản động khi giao thiệp với phương Tây.
Việc mở cửa với phương Tây như tụi mày nói đó là công lao của ông Võ Văn Kiệt chứ không phải của ông 10. Ông 10 khi còn giữ các chức vụ lãnh đạo đến chức tbt đã phản đối mở cửa với phương Tây trong giai đoạn đầu nhiệm kỳ, kết quả là lạm phát tăng mạnh không phanh. Ông Kiệt với cương vị thủ tướng đã lên tiếng rất nhiều lần về việc mở cửa, ông 10 không nghe chỉ đến khi lạm phát quá cao thì ổng mới bắt đầu nghe lời ông Kiệt. Nhưng TQ lại được ưu tiên trước.
Ông khởi xướng làm hòa giải với TQ khi đàm phán hiệp định Thành Đô 1991 với TQ.
Sau này người kế nhiệm là ông Phiêu cũng bị ép phải theo đường lối ông vạch ra lúc đầu là thân TQ hơn Tây nên 2 bên mới mâu thuẫn. Thậm chí ông 10 còn bắt ông Phiêu cam kết không gia nhập Asean và WTO, vì đây là những đồng minh của Tây.

David W.P. Elliott, tác giả cuốn Changing Worlds: Vietnam's Transition from Cold War to Globalization (2012)​

Cuốn sách của tôi có viết về ông Đỗ Mười, thường được xem là phản đối cải cách trong giai đoạn lãnh đạo thập niên 1990 và trực tiếp dẫn dắt "chuyển hóa chủ nghĩa xã hội" cuối thập niên 1970.
Thành Đô

Nguồn hình ảnh,Xinhua
Chụp lại hình ảnh,Hội nghị Thành Đô năm 1991 đã bình thường hóa quan hệ Việt - Trung sau nhiều năm xung đột. Các vị khách Việt Nam trong phần nửa phải của hình gồm có Nguyễn Văn Linh, Đỗ Mười và Phạm Văn Đồng
Ông cũng là nhà lãnh đạo có chuyến đi Trung Quốc năm 1991 để xin lỗi và phục hồi quan hệ (nguyên văn: to apologize for past transgressions and restore relations).
Thời kỳ ông lãnh đạo mang dấu ấn thận trọng và bảo thủ, trì hoãn việc giao quyền cho một thế hệ trẻ hơn. Ông lãnh đạo Việt Nam từ Đại hội Đảng 7 năm 1991 đến cuối 1997, đặt dấu ấn lên các chính sách trong phần lớn thập niên 1990.
Việc lựa chọn lãnh đạo Đảng mới theo nguyên tắc lẽ ra được làm ở Đại hội Đảng lần thứ 8 năm 1996. Tuy nhiên, Đại hội bế tắc về chính sách và nhân sự, và một tân tổng bí thư chỉ được chọn ra vào cuối năm 1997, là ông Lê Khả Phiêu. Không ngạc nhiên khi cả ông Đỗ Mười và Lê Khả Phiêu rất nhạy cảm trước nhu cầu cần phải cân bằng các lợi ích đối kháng, và họ không thể có hành động táo bạo dù để thúc đẩy hay phá bỏ cải cách.
Sự chủ quan do thành công tương đối của cải cách hạn chế giai đoạn từ 1991 đến 1996, bị cú sốc vì "bốn trận bão": giảm tăng trưởng kinh tế; bất ổn nông thôn ở tỉnh Thái Bình cuối 1997; một trận bão số 5 năm 1997; và khủng hoảng tài chính châu Á 1997-98. Trong bối cảnh đó, việc chuyển giao thế hệ được thi hành một phần nào. Hội nghị Trung ương lần thứ 4 Ban Chấp hành Trung ương Đảng tháng 12/1997 bầu ông Lê Khả Phiêu làm tổng bí thư thay ông Đỗ Mười, thông qua việc từ nhiệm khỏi Bộ Chính trị của các ông Đỗ Mười, Lê Đức Anh, Võ Văn Kiệt để làm "cố vấn".
Mặc dù có những sai lầm, ông Đỗ Mười là nhân vật chuyển giao quan trọng trong việc dịch chuyển tranh luận chính sách, từ cách áp đặt của lãnh đạo cao cấp chuyển sang thuyết phục các nhóm lợi ích và dư luận chính.
Sự cứng nhắc mà ông bị phê phán cũng chứng tỏ ông không chịu hay không thể tiến hành các chính sách bảo thủ mà không có sự ủng hộ đồng thuận. Ngoài ra, sự bế tắc chính sách xuất phát từ sự đa nguyên chính sách: có sự kết hợp của cả phương thức cải tổ và bảo thủ, thành ra cải tổ vẫn tồn tại, tuy không nở rộ. Phe bảo thủ có thể làm chậm nhưng không thể ngừng động lực cải cách.
Nguồn: https://www.bbc.com/vietnamese/vietnam-45720090

Đm mấy thằng rẻ rách, biết cái Lồn gì suốt ngày nói liên thiên
Thứ súc vật
 
Qua các bài báo, tao thấy lão Tô cũng tự nhận thấy được độ nát của VN lúc này. Bây giờ chứ không phải thập niên 70s, đội ngũ tư vấn chính sách kinh tế, xã hội nhiều ông giỏi, tiếp xúc giáo dục phương tây. Nhưng như nào thì phải xem phần thực thi (execution) mới biết được. Trước đây cũng có rất nhiều chính sách tốt, nhưng execution như cứt, dẫn tới kết quả nát bét.
Ai cũng nhận ra đc độ nát của Việt Nam hiện tại. Chỉ có thằng Tnu là đéo nhận ra thôi. Đéo phải lão Bạc giả vờ đâu mà lão đéo nhận ra đc thật. Đầu óc lú lẫn với chủ nghĩa CS nên chie nhìn thấy những thứ tốt đẹp viển vông chứ đéo nhìn thấy đc thực tại
 
Qua các bài báo, tao thấy lão Tô cũng tự nhận thấy được độ nát của VN lúc này. Bây giờ chứ không phải thập niên 70s, đội ngũ tư vấn chính sách kinh tế, xã hội nhiều ông giỏi, tiếp xúc giáo dục phương tây. Nhưng như nào thì phải xem phần thực thi (execution) mới biết được. Trước đây cũng có rất nhiều chính sách tốt, nhưng execution như cứt, dẫn tới kết quả nát bét.
Mày hy vọng gì ở một thằng công an chỉ.biết bắt người và ra lệnh
Thằng công an leo lên bằng cách ĩa lên luật và quy định
Vậy mà mày hy vọng nó sẽ khiến đất nước phát triển à?
 

Có thể bạn quan tâm

Top