Pigwoman
Pig Mộng Mer
Bố mẹ t giờ đã 70 rồi, bố t bị tiểu đường giờ nhớ nhớ quên quên lại hay chửi
Mẹ t thì vẫn cố gắng chịu đựng bố t và chăm sóc cả gia đình.
T thì đến năm nay vẫn chưa làm đc gì ra hồn cả, cuộc sống vẫn bấp bênh bồng bềnh.
Nhiều lúc t k dám đối diện vs bố mẹ, càng lớn tao càng sợ, tao sợ bố mẹ sẽ đi lúc nào đó ko bên tao nữa. Gia đình t t ko thân vs họ hàng, vì t có mấy vụ ko ra gì cho lắm khiến ngta nhìn bố mẹ t rất coi thường.
Giờ phấn đấu lại với t là k muộn, chỉ mong sớm ổn định và trưởng thành hơn cho bố mẹ an lòng. Con t cũng 9 tuổi rồi cũng sắp nhiều thứ cần lo. Nhưng điều đáng sợ nhất vs tao chính là người thân duy nhất của tao nếu bố mẹ t rời xa t thì chỉ có con tao.
Tao vốn ko phải con đẻ.. Và nhà t các anh chị đều thành đạt nên cảm giác khá xa lánh 1 đứa ko ổn định như t. Nhiều lúc lạc lõng lắm bọn mày ạ
Mẹ t thì vẫn cố gắng chịu đựng bố t và chăm sóc cả gia đình.
T thì đến năm nay vẫn chưa làm đc gì ra hồn cả, cuộc sống vẫn bấp bênh bồng bềnh.
Nhiều lúc t k dám đối diện vs bố mẹ, càng lớn tao càng sợ, tao sợ bố mẹ sẽ đi lúc nào đó ko bên tao nữa. Gia đình t t ko thân vs họ hàng, vì t có mấy vụ ko ra gì cho lắm khiến ngta nhìn bố mẹ t rất coi thường.
Giờ phấn đấu lại với t là k muộn, chỉ mong sớm ổn định và trưởng thành hơn cho bố mẹ an lòng. Con t cũng 9 tuổi rồi cũng sắp nhiều thứ cần lo. Nhưng điều đáng sợ nhất vs tao chính là người thân duy nhất của tao nếu bố mẹ t rời xa t thì chỉ có con tao.
Tao vốn ko phải con đẻ.. Và nhà t các anh chị đều thành đạt nên cảm giác khá xa lánh 1 đứa ko ổn định như t. Nhiều lúc lạc lõng lắm bọn mày ạ