• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Cô đơn giữa cuộc vui đông người

Mean112516

Khổ vì lồn
Gambia
Dạo gần đây, t nhận ra bản thân mình giống như người dưng trong các mqh. Về bản thân t, t tự nhận xét là mình hòa đồng, vui vẻ, chắc cũng vì vậy mà t làm quen đc với nhiều người.
Tuy là vậy, nhưng t luôn thấy mình là người ngoài cuộc, trong mắt mọi người sự có mặt của t có cũng đc, k có cũng k sao. T nghĩ chuyện này cũng bth thôi, t tự biết mình k phải là một người thú vị, nói thẳng là nhạt toẹt, k có gì nổi bật, k ai quan tâm cũng đúng.
Biết vậy, nma vẫn buồn hehe, t nói ra cho nhẹ lòng thôi. Bọn m ngủ ngon nhé
 
Dạo gần đây, t nhận ra bản thân mình giống như người dưng trong các mqh. Về bản thân t, t tự nhận xét là mình hòa đồng, vui vẻ, chắc cũng vì vậy mà t làm quen đc với nhiều người.
Tuy là vậy, nhưng t luôn thấy mình là người ngoài cuộc, trong mắt mọi người sự có mặt của t có cũng đc, k có cũng k sao. T nghĩ chuyện này cũng bth thôi, t tự biết mình k phải là một người thú vị, nói thẳng là nhạt toẹt, k có gì nổi bật, k ai quan tâm cũng đúng.
Biết vậy, nma vẫn buồn hehe, t nói ra cho nhẹ lòng thôi. Bọn m ngủ ngon nhé
Không sao đâu, anh thương em mà @Mean112516 ...
 
Dạo gần đây, t nhận ra bản thân mình giống như người dưng trong các mqh. Về bản thân t, t tự nhận xét là mình hòa đồng, vui vẻ, chắc cũng vì vậy mà t làm quen đc với nhiều người.
Tuy là vậy, nhưng t luôn thấy mình là người ngoài cuộc, trong mắt mọi người sự có mặt của t có cũng đc, k có cũng k sao. T nghĩ chuyện này cũng bth thôi, t tự biết mình k phải là một người thú vị, nói thẳng là nhạt toẹt, k có gì nổi bật, k ai quan tâm cũng đúng.
Biết vậy, nma vẫn buồn hehe, t nói ra cho nhẹ lòng thôi. Bọn m ngủ ngon nhé
Giống tao. Và tao kệ cmn nó. T cũng coi những mqh kia có cũng đc k có đéo sao. Đi chỉ để giải toả strees đéo cần vay mượn nhờ vả. Đôi lúc cũng cu đơn nhưng nhàn
 
Cô đơn ở tuổi trưởng thành là cảm giác trống trãi trong các mối quan hệ xung quanh mà giới trẻ đang dần thu mình trong thế giới riêng của mỗi người. Nhưng việc càng trưởng thành càng cô đơn đó chỉ là cảm giác chung của mọi người mà càng cố gắng giải thích chúng ta chỉ cảm thấy lạc lối mà thôi. Bạn nên hiểu rằng đó là cảm xúc bình thường khi ta có tầm nhìn xa hơn để bắt đầu so sánh với con người nhỏ bé của mình mà thôi.
 
uhm...mình cùng cố gắng nhé

Chúng ta vốn dĩ cô đơn trong đời sống này, cô đơn ngay từ lúc lọt lòng mẹ, ngay cả khi chúng ta vào đời có gia đình, có sự nghiệp, trước sau chỉ có một mình trong cuộc đời mưa gió này. Dù có tình yêu, có sự nghiêp, có vợ có chồng, có con cái bè bạn hay láng giềng thì trong bóng tối của cuộc đời chỉ có mình ta ngồi lại với cái bóng của ta.

Những hình ảnh hạnh phúc kề vai tựa má chỉ là hình thức để quay phim chụp ảnh thôi, căn bản rốt ráo thì mỗi người chúng ta vẫn chỉ đơn độc có mặt trong đời. Cái cơn đau của thân xác hay cơn đau của tâm lý không có vợ chồng nào san sẻ cho mình được. Chẳng hạn như cái đau của đạp gai, mắc xương, bụi vô mắt, đau dạ dày hay sạn thận… thì phần ai nấy chịu. Đó là những cô đơn của chúng ta.

Chúng ta cần nhớ rằng, bản chất của con người là sự cô đơn. Mỗi người đều có cuộc đời và con đường riêng. Dẫu hiện tại chúng ta là cha, mẹ, chồng, vợ, con cái, anh chị em, hay bạn bè của nhau, thì liệu có gì đảm bảo rằng ở tương lai, chúng ta sẽ gặp lại?

Cuộc đời vốn không dễ dàng. Cơ hội để chúng ta có mặt trên thế giới này đã khó, cơ hội để được gặp gỡ nhau lại càng khó hơn. Bởi vậy, mỗi người đều cần học cách chấp nhận sự cô đơn – sống, vui, buồn, thiện, hay ác cũng một mình mà thôi.

Nhiều khi, giữa những khoảnh khắc yên tĩnh, chúng ta cảm thấy lòng trống trải và mong muốn có một bàn tay, một ánh mắt, một sự đồng hành để chia sẻ. Tuy nhiên, những cảm giác ấy chỉ là thoáng qua. Sâu thẳm, sự cô đơn vẫn luôn tồn tại và không ai có thể gánh thay chúng ta điều đó.

Học cách đối mặt với sự cô đơn không phải là bi quan. Đây là cách để chúng ta rèn luyện bản lĩnh, nhìn thẳng vào sự thật, và chuẩn bị cho mọi thử thách của cuộc đời. Nếu hôm nay, chúng ta không đủ khả năng để đối diện với chính mình, thì ngày mai, khi những khó khăn bất ngờ ập đến, liệu chúng ta có đứng vững được hay không?

Khi sức khỏe suy giảm, khi không còn ai bên cạnh, khi nằm trên giường bệnh hay đối diện với phút cuối cùng của cuộc đời, chúng ta vẫn chỉ có chính mình. Không có sự đồng hành nào là mãi mãi – dù đó là gia đình, bạn bè, hay người thân thiết nhất.

Thực tế, chúng ta chỉ là một phần nhỏ bé giữa biển người mênh mông. Những cộng đồng, gia đình, hay nhóm bạn mà chúng ta cho rằng gắn bó với mình cũng chỉ là sự tình cờ của thời gian và không gian. Khi thời điểm đến, mỗi người sẽ tiếp tục cuộc hành trình riêng, không ai thực sự thuộc về ai cả.

Cuộc đời là vậy – mọi thứ đều có điểm dừng. Những người thân yêu, dù quan trọng đến đâu. Khi họ qua đời, rồi cũng chỉ còn là ký ức thoảng qua. Một vài năm, có thể chúng ta sẽ nhắc lại họ trong những dịp đặc biệt, nhưng thời gian sẽ dần xóa nhòa tất cả.
 
Chúng ta vốn dĩ cô đơn trong đời sống này, cô đơn ngay từ lúc lọt lòng mẹ, ngay cả khi chúng ta vào đời có gia đình, có sự nghiệp, trước sau chỉ có một mình trong cuộc đời mưa gió này. Dù có tình yêu, có sự nghiêp, có vợ có chồng, có con cái bè bạn hay láng giềng thì trong bóng tối của cuộc đời chỉ có mình ta ngồi lại với cái bóng của ta.

Những hình ảnh hạnh phúc kề vai tựa má chỉ là hình thức để quay phim chụp ảnh thôi, căn bản rốt ráo thì mỗi người chúng ta vẫn chỉ đơn độc có mặt trong đời. Cái cơn đau của thân xác hay cơn đau của tâm lý không có vợ chồng nào san sẻ cho mình được. Chẳng hạn như cái đau của đạp gai, mắc xương, bụi vô mắt, đau dạ dày hay sạn thận… thì phần ai nấy chịu. Đó là những cô đơn của chúng ta.

Chúng ta cần nhớ rằng, bản chất của con người là sự cô đơn. Mỗi người đều có cuộc đời và con đường riêng. Dẫu hiện tại chúng ta là cha, mẹ, chồng, vợ, con cái, anh chị em, hay bạn bè của nhau, thì liệu có gì đảm bảo rằng ở tương lai, chúng ta sẽ gặp lại?

Cuộc đời vốn không dễ dàng. Cơ hội để chúng ta có mặt trên thế giới này đã khó, cơ hội để được gặp gỡ nhau lại càng khó hơn. Bởi vậy, mỗi người đều cần học cách chấp nhận sự cô đơn – sống, vui, buồn, thiện, hay ác cũng một mình mà thôi.

Nhiều khi, giữa những khoảnh khắc yên tĩnh, chúng ta cảm thấy lòng trống trải và mong muốn có một bàn tay, một ánh mắt, một sự đồng hành để chia sẻ. Tuy nhiên, những cảm giác ấy chỉ là thoáng qua. Sâu thẳm, sự cô đơn vẫn luôn tồn tại và không ai có thể gánh thay chúng ta điều đó.

Học cách đối mặt với sự cô đơn không phải là bi quan. Đây là cách để chúng ta rèn luyện bản lĩnh, nhìn thẳng vào sự thật, và chuẩn bị cho mọi thử thách của cuộc đời. Nếu hôm nay, chúng ta không đủ khả năng để đối diện với chính mình, thì ngày mai, khi những khó khăn bất ngờ ập đến, liệu chúng ta có đứng vững được hay không?

Khi sức khỏe suy giảm, khi không còn ai bên cạnh, khi nằm trên giường bệnh hay đối diện với phút cuối cùng của cuộc đời, chúng ta vẫn chỉ có chính mình. Không có sự đồng hành nào là mãi mãi – dù đó là gia đình, bạn bè, hay người thân thiết nhất.

Thực tế, chúng ta chỉ là một phần nhỏ bé giữa biển người mênh mông. Những cộng đồng, gia đình, hay nhóm bạn mà chúng ta cho rằng gắn bó với mình cũng chỉ là sự tình cờ của thời gian và không gian. Khi thời điểm đến, mỗi người sẽ tiếp tục cuộc hành trình riêng, không ai thực sự thuộc về ai cả.

Cuộc đời là vậy – mọi thứ đều có điểm dừng. Những người thân yêu, dù quan trọng đến đâu. Khi họ qua đời, rồi cũng chỉ còn là ký ức thoảng qua. Một vài năm, có thể chúng ta sẽ nhắc lại họ trong những dịp đặc biệt, nhưng thời gian sẽ dần xóa nhòa tất cả.
cảm ơn nhiều nhé hehe
 
Chúng ta vốn dĩ cô đơn trong đời sống này, cô đơn ngay từ lúc lọt lòng mẹ, ngay cả khi chúng ta vào đời có gia đình, có sự nghiệp, trước sau chỉ có một mình trong cuộc đời mưa gió này. Dù có tình yêu, có sự nghiêp, có vợ có chồng, có con cái bè bạn hay láng giềng thì trong bóng tối của cuộc đời chỉ có mình ta ngồi lại với cái bóng của ta.

Những hình ảnh hạnh phúc kề vai tựa má chỉ là hình thức để quay phim chụp ảnh thôi, căn bản rốt ráo thì mỗi người chúng ta vẫn chỉ đơn độc có mặt trong đời. Cái cơn đau của thân xác hay cơn đau của tâm lý không có vợ chồng nào san sẻ cho mình được. Chẳng hạn như cái đau của đạp gai, mắc xương, bụi vô mắt, đau dạ dày hay sạn thận… thì phần ai nấy chịu. Đó là những cô đơn của chúng ta.

Chúng ta cần nhớ rằng, bản chất của con người là sự cô đơn. Mỗi người đều có cuộc đời và con đường riêng. Dẫu hiện tại chúng ta là cha, mẹ, chồng, vợ, con cái, anh chị em, hay bạn bè của nhau, thì liệu có gì đảm bảo rằng ở tương lai, chúng ta sẽ gặp lại?

Cuộc đời vốn không dễ dàng. Cơ hội để chúng ta có mặt trên thế giới này đã khó, cơ hội để được gặp gỡ nhau lại càng khó hơn. Bởi vậy, mỗi người đều cần học cách chấp nhận sự cô đơn – sống, vui, buồn, thiện, hay ác cũng một mình mà thôi.

Nhiều khi, giữa những khoảnh khắc yên tĩnh, chúng ta cảm thấy lòng trống trải và mong muốn có một bàn tay, một ánh mắt, một sự đồng hành để chia sẻ. Tuy nhiên, những cảm giác ấy chỉ là thoáng qua. Sâu thẳm, sự cô đơn vẫn luôn tồn tại và không ai có thể gánh thay chúng ta điều đó.

Học cách đối mặt với sự cô đơn không phải là bi quan. Đây là cách để chúng ta rèn luyện bản lĩnh, nhìn thẳng vào sự thật, và chuẩn bị cho mọi thử thách của cuộc đời. Nếu hôm nay, chúng ta không đủ khả năng để đối diện với chính mình, thì ngày mai, khi những khó khăn bất ngờ ập đến, liệu chúng ta có đứng vững được hay không?

Khi sức khỏe suy giảm, khi không còn ai bên cạnh, khi nằm trên giường bệnh hay đối diện với phút cuối cùng của cuộc đời, chúng ta vẫn chỉ có chính mình. Không có sự đồng hành nào là mãi mãi – dù đó là gia đình, bạn bè, hay người thân thiết nhất.

Thực tế, chúng ta chỉ là một phần nhỏ bé giữa biển người mênh mông. Những cộng đồng, gia đình, hay nhóm bạn mà chúng ta cho rằng gắn bó với mình cũng chỉ là sự tình cờ của thời gian và không gian. Khi thời điểm đến, mỗi người sẽ tiếp tục cuộc hành trình riêng, không ai thực sự thuộc về ai cả.

Cuộc đời là vậy – mọi thứ đều có điểm dừng. Những người thân yêu, dù quan trọng đến đâu. Khi họ qua đời, rồi cũng chỉ còn là ký ức thoảng qua. Một vài năm, có thể chúng ta sẽ nhắc lại họ trong những dịp đặc biệt, nhưng thời gian sẽ dần xóa nhòa tất cả.
Dạo này thấy yt hay đề xuất mấy cái contents..người cô đơn thế này thế kia 🤣 AI giờ đọc đc ý nghĩ con người rồi sao 🤔 hehe người lớn khóc đòi kẹo á
Cảm giác cô đơn là một trải nghiệm phổ biến mà hầu hết mọi người đều từng trải qua ít nhất một lần trong đời. Có nhiều lý do khiến con người cảm thấy cô đơn, và chúng có thể khác nhau tùy thuộc vào từng cá nhân và hoàn cảnh. Dưới đây là một số nguyên nhân phổ biến:
* Kết nối xã hội yếu kém: Thiếu mối quan hệ thân thiết, bạn bè, hoặc gia đình có thể khiến chúng ta cảm thấy cô lập và cô đơn.
* Thay đổi lớn trong cuộc sống: Những sự kiện như chuyển nhà, mất việc, chia tay, hoặc mất đi người thân yêu có thể gây ra cảm giác cô đơn sâu sắc.
* Tính cách hướng nội: Những người hướng nội thường có xu hướng dành thời gian một mình và có thể cảm thấy khó khăn khi kết nối với người khác.
* So sánh bản thân với người khác: Khi chúng ta so sánh mình với người khác trên mạng xã hội hoặc trong cuộc sống thực tế, chúng ta có thể cảm thấy mình không đủ tốt và cô đơn hơn.
* Sợ bị tổn thương: Sợ bị từ chối hoặc bị tổn thương có thể khiến chúng ta ngại mở lòng và hình thành các mối quan hệ mới.
* Yêu cầu cao về mối quan hệ: Khi chúng ta đặt quá nhiều kỳ vọng vào một mối quan hệ, chúng ta dễ cảm thấy thất vọng và cô đơn khi những kỳ vọng đó không được đáp ứng.
* Các vấn đề sức khỏe tâm thần: Trầm cảm, lo âu, và các vấn đề sức khỏe tâm thần khác có thể làm tăng cảm giác cô đơn.
Để đối phó với cảm giác cô đơn, bạn có thể thử các cách sau:
* Mở lòng với người khác: Tìm kiếm cơ hội để kết nối với những người xung quanh, tham gia các hoạt động xã hội, hoặc tìm một nhóm có cùng sở thích.
* Chăm sóc bản thân: Tập thể dục, ăn uống lành mạnh, và ngủ đủ giấc có thể giúp cải thiện tâm trạng và giảm cảm giác cô đơn.
* Tìm kiếm sự giúp đỡ: Nếu cảm giác cô đơn trở nên quá nặng nề, hãy tìm kiếm sự giúp đỡ từ bạn bè, gia đình, hoặc một chuyên gia tâm lý.
* Thực hành lòng biết ơn: Tập trung vào những điều tốt đẹp trong cuộc sống có thể giúp bạn cảm thấy tích cực hơn và giảm bớt cảm giác cô đơn.
Quan trọng nhất, hãy nhớ rằng bạn không đơn độc. Cảm giác cô đơn là điều bình thường và có thể vượt qua được.
 
Dạo này thấy yt hay đề xuất mấy cái contents..người cô đơn thế này thế kia 🤣 AI giờ đọc đc ý nghĩ con người rồi sao 🤔 hehe người lớn khóc đòi kẹo á
Cảm giác cô đơn là một trải nghiệm phổ biến mà hầu hết mọi người đều từng trải qua ít nhất một lần trong đời. Có nhiều lý do khiến con người cảm thấy cô đơn, và chúng có thể khác nhau tùy thuộc vào từng cá nhân và hoàn cảnh. Dưới đây là một số nguyên nhân phổ biến:
* Kết nối xã hội yếu kém: Thiếu mối quan hệ thân thiết, bạn bè, hoặc gia đình có thể khiến chúng ta cảm thấy cô lập và cô đơn.
* Thay đổi lớn trong cuộc sống: Những sự kiện như chuyển nhà, mất việc, chia tay, hoặc mất đi người thân yêu có thể gây ra cảm giác cô đơn sâu sắc.
* Tính cách hướng nội: Những người hướng nội thường có xu hướng dành thời gian một mình và có thể cảm thấy khó khăn khi kết nối với người khác.
* So sánh bản thân với người khác: Khi chúng ta so sánh mình với người khác trên mạng xã hội hoặc trong cuộc sống thực tế, chúng ta có thể cảm thấy mình không đủ tốt và cô đơn hơn.
* Sợ bị tổn thương: Sợ bị từ chối hoặc bị tổn thương có thể khiến chúng ta ngại mở lòng và hình thành các mối quan hệ mới.
* Yêu cầu cao về mối quan hệ: Khi chúng ta đặt quá nhiều kỳ vọng vào một mối quan hệ, chúng ta dễ cảm thấy thất vọng và cô đơn khi những kỳ vọng đó không được đáp ứng.
* Các vấn đề sức khỏe tâm thần: Trầm cảm, lo âu, và các vấn đề sức khỏe tâm thần khác có thể làm tăng cảm giác cô đơn.
Để đối phó với cảm giác cô đơn, bạn có thể thử các cách sau:
* Mở lòng với người khác: Tìm kiếm cơ hội để kết nối với những người xung quanh, tham gia các hoạt động xã hội, hoặc tìm một nhóm có cùng sở thích.
* Chăm sóc bản thân: Tập thể dục, ăn uống lành mạnh, và ngủ đủ giấc có thể giúp cải thiện tâm trạng và giảm cảm giác cô đơn.
* Tìm kiếm sự giúp đỡ: Nếu cảm giác cô đơn trở nên quá nặng nề, hãy tìm kiếm sự giúp đỡ từ bạn bè, gia đình, hoặc một chuyên gia tâm lý.
* Thực hành lòng biết ơn: Tập trung vào những điều tốt đẹp trong cuộc sống có thể giúp bạn cảm thấy tích cực hơn và giảm bớt cảm giác cô đơn.
Quan trọng nhất, hãy nhớ rằng bạn không đơn độc. Cảm giác cô đơn là điều bình thường và có thể vượt qua được.
AI giờ đọc đc ý nghĩ con người rồi sao: Đó là thuật toán của tụi nó, thằng fb đã làm trò này từ mấy năm trước.

Cô đơn không đáng sợ bằng việc luôn nghĩ về sự cô đơn.
Ở một mình không đáng sợ bằng giữa đám đông vẫn cảm giác một mình. Cái cảm giác đó khó tả lắm....

"Nếu biết đời có vui, có khổ
Thà rằng đừng khổ cũng đừng vui"
🆘 🆘 🆘
 
Vậy có nghĩa là mặt lol mày Lâu Sơ,chả có Giá Trị cái củ cẹc gì cho bọn nó,nên bọn nó mới thế ...
Chứ thử mày có 1 Năng Lực,hay 1 Chuyên Môn gì mà chúng nó có thể nhờ vả hay lợi dụng được xem.chúng nó sẽ tìm cớ kết thân với mày liền

Ví dụ mày làm Bác Sĩ hay Dược Sĩ xem,chúng nó có gì cần thì hỏi mày thì làm lol gì dám lơ.rồi mày làm Kts xem nhà cửa xây cất có gì ko ổn tụi nó ko biết hỏi ai,thì có cc dám lơ mày ...
 
Dạo gần đây, t nhận ra bản thân mình giống như người dưng trong các mqh. Về bản thân t, t tự nhận xét là mình hòa đồng, vui vẻ, chắc cũng vì vậy mà t làm quen đc với nhiều người.
Tuy là vậy, nhưng t luôn thấy mình là người ngoài cuộc, trong mắt mọi người sự có mặt của t có cũng đc, k có cũng k sao. T nghĩ chuyện này cũng bth thôi, t tự biết mình k phải là một người thú vị, nói thẳng là nhạt toẹt, k có gì nổi bật, k ai quan tâm cũng đúng.
Biết vậy, nma vẫn buồn hehe, t nói ra cho nhẹ lòng thôi. Bọn m ngủ ngon nhé
Đm giống tôi thời gian gần đây vcl. Anh em bạn bè đều dần ko còn liên lạc, cảm thấy tôi ko còn giá trị lợi dụng nữa nên cũng vơi dần gặp mặt, hay nói khía tôi và giờ là hầu như tôi một mình. Cơ mà ko xao, mọi thứ vẫn ổn, cuộc sống vẫn tiếp diễn, có cũng được ko có cũng đc, rồi sẽ có những mqh mới thôi, tôi nghĩ thế cho nhẹ lòng.
Hồi xưa nghe bài Người Lớn Cô Đơn của Phạm Hồng Phước giờ thấy thấm vcl.
Bác chắc 3x nhỉ?
 
Vậy có nghĩa là mặt lol mày Lâu Sơ,chả có Giá Trị cái củ cẹc gì cho bọn nó,nên bọn nó mới thế ...
Chứ thử mày có 1 Năng Lực,hay 1 Chuyên Môn gì mà chúng nó có thể nhờ vả hay lợi dụng được xem.chúng nó sẽ tìm cớ kết thân với mày liền

Ví dụ mày làm Bác Sĩ hay Dược Sĩ xem,chúng nó có gì cần thì hỏi mày thì làm lol gì dám lơ.rồi mày làm Kts xem nhà cửa xây cất có gì ko ổn tụi nó ko biết hỏi ai,thì có cc dám lơ mày ...
Rõ ràng vl,
“Tụi nó sẽ không xuất hiện khi không thấy được một chút lợi nào…”
 
Con người kết giao vs nhau vì lợi ích.
Nếu mày k có giá trị, mày làm quen với ai cũng vô dụng.
 

Có thể bạn quan tâm

Top