Tôi nghèo.. Đúng ! Vì tôi chưa giàu !! Nhưng 10 năm nữa gặp lại , chưa biết ai sẽ giàu hơn ai .
Chàng trai cay đắng nói rồi quay lưng bỏ đi trước cặp mắt của tất cả mọi người ở đó . Cô là tiểu thư con nhà giàu , còn tôi chỉ là 1 thằng sinh viên nghèo không môn đăng hộ đối .
1 thời gian sau , nhà cô gặp biến cố và phá sản .. cô phải trở thành 1 cô gái bán rau ngoài chợ
10 năm sau , cô đang loay hoay dọn hàng rau về nhà cho kịp trời tối , bỗng dưng .. trước mặt cô 1 người đàn ông bước đến và dừng lại . Cô chết lặng , tim đập liên hồi , hơi thở gấp gáp .. Đúng là khuôn mặt ấy , nụ cười ấy làm sao cô quên được . Anh vẫn kiên nhẫn nở 1 nụ cười và đưa tay về phía cô !!
Cô cười chua xót móc vội mấy đồng trong ví dúi vào tay anh " thế quái nào giờ lại thành 1 thằng ăn mày thế này "
Anh nói với cô" thực ra đây chỉ là nghề phụ của anh thôi" :v
Cô giật mình rưng rưng nước mắt. Và chỉ trong một cái chớp mắt Anh biến mất kéo theo cả xe hàng rau của cô

)