• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Live [Điếu Văn] Gã Họ Lê - Cây đại thụ bất diệt!

Hỡi ôi! Gió sớm lay cành, người đi chẳng ngoảnh lạ! Trăng khuya lặng bóng, kẻ ở mãi sầu vương.Còn đâu những trận cười vang giữa những dòng văn đầy sắc sảo! Chỉ còn lại dư âm lạnh lẽo của một kiếp lãng du.

Hôm nay, trong cơn gió lộng của chốn giang hồ mạng, chúng ta cùng nhau tiễn biệt một kẻ sĩ đã chọn cách rời khỏi cuộc chơi. Gã Họ Lê, kẻ từng tung hoành ngang dọc, kẻ từng khéo léo đan cài những lời lẽ dí dỏm mà vẫn sắc như gươm bén, nay đã tự tay gác kiếm, lặng lẽ bước vào cõi tịch mịch.

Ôi thôi, bao năm chinh chiến chốn Xàm, một đời phong lưu nay khép lại bằng hai nhát đao tự đoạn đầy ngang trái. Cũng có kẻ cười, có kẻ thở dài, có kẻ lắc đầu chặc lưỡi: "Biết ngay mà!" Nhưng thôi, ai nói gì thì nói, Gã đã dứt áo ra đi, chẳng thèm ngoảnh lại, như một hiệp khách chán cảnh quan trường, bỏ lại chốn giang hồ đầy thị phi mà về với mây trời.

Gã Họ Lê, còn được biết đến với danh xưng Tiêu_Giao, một ngòi bút sắc sảo, một kẻ từng dùng câu chữ để bông đùa thiên hạ nhưng chẳng ngờ đến ngày hôm nay, lại thành nhân vật chính trong một bài văn phúng điếu. Xàm từng là nơi Gã dốc lòng vun đắp, nơi những con chữ tung bay tựa ánh sao rơi, nơi mỗi lời châm biếm đều khiến người ta phải gật gù, cười rồi lại ngẫm. Nhưng thời thế đổi thay, lòng người cũng đổi thay. Chốn từng là nhà nay bỗng thành quán trọ tạm bợ, người từng là bằng hữu nay chẳng khác gì khách qua đường. Gã, một kẻ cứng cỏi là thế, cũng chẳng còn muốn níu kéo gì thêm.

Gã ra đi không một lời oán trách, chỉ để lại những bài viết từng khiến anh em cười đến đau bụng, những lời văn chua cay nhưng lại chất chứa đầy tâm huyết. Ngày trước, khi huynh đệ Xàm nào đó "tử trận", chính Gã là người viết điếu văn, vẽ lên những dòng tiễn biệt đầy hóm hỉnh mà vẫn thấm đượm tình nghĩa. Vậy mà hôm nay, đến lượt Gã nhận phúng điếu. Một vòng tròn luân hồi cay đắng!

Nay, Xàm thiếu vắng một bóng hình, thiếu vắng một giọng cười, thiếu vắng một kẻ từng làm náo động nơi này bằng những bài viết đầy phong vị. Chúng ta, những kẻ còn nấn ná nơi đây, chỉ biết nâng chén rượu nhạt, thương tiếc một kẻ tài hoa mà bạc phận, một kẻ tiêu dao trong chữ nghĩa nhưng chẳng thể tiêu dao trong cõi lòng.

Nhưng rồi, biết đâu đấy? Giang hồ rộng lớn, bước chân kẻ lãng du nào ai đoán được? Gã đã từng đến, đã từng đi, thì cũng có ngày sẽ quay lại, như một cơn gió lạ thổi qua vùng trời quen thuộc. Ngày đó, chắc chắn sẽ lại có những tiếng cười vang, những câu chữ sắc bén làm nóng bừng chốn Xàm, để thiên hạ lại phải ngước nhìn và thốt lên: "Gã Họ Lê về rồi!"

Chiêu một chén rượu cay, xin tiễn biệt! :too_sad:

aeOJf4.jpeg
 
Điếu Văn Gã Họ Lê

Hỡi Xàm ơi, Xàm hỡi Xàm à!
Gã Họ Lê, nay đã đi xa.
Bán acc thơ phú, lời hoa mỹ,
Ban nick thẳng tay, chẳng nể hà.

Ngày xưa gã đến, Xàm thêm vui,
Thơ văn lai láng, chẳng hề lười.
Ngày nay acc bán, lời ong bướm,
"Mua đi các bác, kẻo hết rồi!"

Ai ngờ luật Xàm, nghiêm như đồng,
Bán mua tài khoản, phạm luật ngầm.
Admin ra tay, không thương tiếc,
Gã Họ Lê đành ngậm ngùi câm.

Thôi thì gã đi, Xàm bớt ồn,
Nhưng thiếu vắng gã, cũng cô đơn.
Mong rằng gã đến, một ngày khác,
Với nick mới tinh, chẳng bán buôn.

Vĩnh biệt Gã Họ Lê!
 
Top