TeThienDaiThanh
Mai là mùng một
Chả là t làm trong một công ty nhỏ. Câu chuyện bắt đầu từ năm ngoái, t bắt đầu công việc từ lúc giữa t2 đầu t3 dương, công việc không có hợp đồng lao động, vì là công ty nhỏ, anh em làm việc với nhau với trao đổi miệng. Cuối năm 2019 cũng là thời điểm mà sếp t có đứa con đầu lòng, ( tính chất công việc của t không bị ảnh hưởng bởi lễ Tết nhiều, vì có việc là anh em chạy thôi. ), gần cuối năm, kb là sếp t đi bài hay như nào mà cho tất cả ae ngồi làm những việc không tên không mang lại giá trị ( cái này t đoán là do tính nghệ sĩ đứa con đầu lòng các kiểu, đm), anh em cũng nản, nhưng vẫn cố gắng cho là làm việc đó sẽ giúp pr cho hình ảnh công ty nhiều hơn. Cũng vì lẽ đó, mà kb là cố tình hay hữu ý mà các anh em không k có thưởng, mặc dù thời điểm anh em vào làm cũng đã gần 1 năm, và thưởng đó là một bức tranh thư pháp handmade. Rất nản lòng cho t và ae đã cống hiến gần một năm, trong khi việc không về và gđ sếp ntn về cơ bản không phải chuyện của tụi t. Đến năm nay thì ae đã ra đi hết rồi, còn mỗi mình t, t cũng dự định là sẽ đi, nhưng lòng t vẫn có ý định cống hiến đến hết năm, một phần vì bản thân t, một phần vì tâm ( đơn giản t k muốn ra đi trong lúc cty khó khăn về nhân sự, gần cuối năm tuyển đc người mới dell đâu, mà có tuyển đc cũng chưa chạy việc được). Thế mà t lại đẩm đương mấy cái chuyện dell phải của t, như là cviec t làm ở vp chứ không phải ra thực địa ( cái k phải chuyên môn của t ), bh lâu lâu t lại bị điều ra, t k thoải mái nhưng cũng không nói được, nói chung là bị bào, do cái thế của t nên t k nói được chứ t k sợ bố con thg nào đâu. Cái t muốn chửi ở đây là chửi cái số phận t nghiệt ngã, vừa học vừa làm một cái nghề mà hầu như m phải đầu tư rất nhiều thời gian chỉ thua mỗi ngành y, t lại k nhận được support từ gia đình, Gần ra trường rồi t lại phải bươn chải, con không chê cha mẹ nghèo, t chỉ chửi cho cái số, đụ mẹ cuộc đời. T chỉ cần chỗ trút, anh em đọc đc chửi chung chứ đừng chửi t.