Mình đi massage rất nhiều. Từ những cuộc "chinh chiến" vùng ven đô hoặc Bắc Ninh cho đến loanh quanh phố xá, từ những quán rẻ rúm bèo nhèo 2 lốp "bú cu - thổi kèn" cho đến những nơi được coi là "bậc nhất" xa hoa, được đối đãi như ông hoàng của Hà Nội. Vì mình thừa tiền - nói thế cho oai - mà cũng chẳng thiếu tình (he he), chỉ thuần tuý là đi bới móc từng cung bậc xúc cảm của bộ môn này. Hiện tại thì không còn đi nhiều nữa, lâu lâu đi giải trí văn nghệ chứ không còn cầm tâm lý sát phạt như ngày đầu.
Mình đúc rút lại, đối với người như mình, chuyện đi mát xa không chỉ đơn thuần là làm cho thằng em nó trớ nữa. Như vậy dễ chán nản và trống rỗng vô cùng. Tổng quan thì có mấy tiêu chí như thế này: Cơ sở vật chất phải sạch, xịn. Chỉ sạch xịn thơm và khô là đã cực kì khác bọt trong ngành. Tiếp nữa là nhân viên phải có ngoại hình xuất sắc và nhìn càng thanh lịch, càng con nhà lành mình càng thích. Nếu không thì phải là dân chơi không đú, chứ dân chơi đú thì nó lại "ngành" quá. Yếu tố cuối cùng và quan trọng nhất: tương tác được với nhân viên. Cái này làm cho mỗi lần mình bỏ tiền xứng đáng hơn nhiều. Đáp án tạm coi là hoàn thiện với đề bài trên của mình chính là Hà My - Geisha 20 Lê Đức Thọ.
Lần đi gần đây nhất của mình với Hà My đem lại cho mình cảm xúc cực kì trọn vẹn. Nhưng phải nói thật, bản thân mình ngoài chuyện chi tiền để trải nghiệm ra thì còn có sự cởi mở để gia tăng kết nối với nhân viên. Bởi lẽ, xinh thì thường có chút sang chảnh, em xinh theo tiêu chuẩn của phần đông anh em mà lại là người Bắc, nên không có chuyện chủ động giả lả với khách như các bé đến từ miền viễn Tây. Chính vì thế mà mình cố nói chuyện thoải mái, khen em nó thật lòng và hành động của các "cơ quan" khác thì như cử xử với người yêu. Mãnh liệt nhưng không vồ vập và tuyệt nhiên không thô thiển.
Trời chiều lòng người và người cũng chiều lòng người, mình được cư xử như người tình của Hà My. Không có CIA, nhưng mình vẫn cảm thấy xứng đáng đồng tiền bát gạo.
Người đẹp, xăm oldchool nhẹ nhàng chứ k có cá chép om dưa hay rồng phượng gì cả. Đặc biệt da vừa trắng, vừa sáng, vừa mịn lại vừa mát cả thơm.
Con chem chép thì cực kì múp, đâm đầu vào là không muốn ra. Kĩ thuật em ấy làm ổn cùng với thái độ như trả lễ với người yêu thì mình không có gì để chê. Nhưng chắc chắn Hà My là chống chỉ định cho mấy kiểu khách, mà theo mình bạn nào thuộc thể loại này thì thôi nên chọn các bạn khác cho thoả mãn: Khách say đến nát và thô bạo cục cằn. Thực tế, chẳng riêng gì Hà My, chẳng có nhân viên nào mê nổi loại khách như thế. Thương hoa tiếc ngọc thì đảm bảo anh em có trải nghiệm cá nhân khá hơn nhiều.
Hy vọng anh em sớm tìm được đích đến của con đường massage như mình.
Mình đúc rút lại, đối với người như mình, chuyện đi mát xa không chỉ đơn thuần là làm cho thằng em nó trớ nữa. Như vậy dễ chán nản và trống rỗng vô cùng. Tổng quan thì có mấy tiêu chí như thế này: Cơ sở vật chất phải sạch, xịn. Chỉ sạch xịn thơm và khô là đã cực kì khác bọt trong ngành. Tiếp nữa là nhân viên phải có ngoại hình xuất sắc và nhìn càng thanh lịch, càng con nhà lành mình càng thích. Nếu không thì phải là dân chơi không đú, chứ dân chơi đú thì nó lại "ngành" quá. Yếu tố cuối cùng và quan trọng nhất: tương tác được với nhân viên. Cái này làm cho mỗi lần mình bỏ tiền xứng đáng hơn nhiều. Đáp án tạm coi là hoàn thiện với đề bài trên của mình chính là Hà My - Geisha 20 Lê Đức Thọ.
Lần đi gần đây nhất của mình với Hà My đem lại cho mình cảm xúc cực kì trọn vẹn. Nhưng phải nói thật, bản thân mình ngoài chuyện chi tiền để trải nghiệm ra thì còn có sự cởi mở để gia tăng kết nối với nhân viên. Bởi lẽ, xinh thì thường có chút sang chảnh, em xinh theo tiêu chuẩn của phần đông anh em mà lại là người Bắc, nên không có chuyện chủ động giả lả với khách như các bé đến từ miền viễn Tây. Chính vì thế mà mình cố nói chuyện thoải mái, khen em nó thật lòng và hành động của các "cơ quan" khác thì như cử xử với người yêu. Mãnh liệt nhưng không vồ vập và tuyệt nhiên không thô thiển.
Trời chiều lòng người và người cũng chiều lòng người, mình được cư xử như người tình của Hà My. Không có CIA, nhưng mình vẫn cảm thấy xứng đáng đồng tiền bát gạo.
Người đẹp, xăm oldchool nhẹ nhàng chứ k có cá chép om dưa hay rồng phượng gì cả. Đặc biệt da vừa trắng, vừa sáng, vừa mịn lại vừa mát cả thơm.
Con chem chép thì cực kì múp, đâm đầu vào là không muốn ra. Kĩ thuật em ấy làm ổn cùng với thái độ như trả lễ với người yêu thì mình không có gì để chê. Nhưng chắc chắn Hà My là chống chỉ định cho mấy kiểu khách, mà theo mình bạn nào thuộc thể loại này thì thôi nên chọn các bạn khác cho thoả mãn: Khách say đến nát và thô bạo cục cằn. Thực tế, chẳng riêng gì Hà My, chẳng có nhân viên nào mê nổi loại khách như thế. Thương hoa tiếc ngọc thì đảm bảo anh em có trải nghiệm cá nhân khá hơn nhiều.
Hy vọng anh em sớm tìm được đích đến của con đường massage như mình.