Johnny Lê Nữu Vượng
Già làng


Nguyễn Đắc Xuân 1967

Nguyễn Đắc Xuân bây giờ
Khủng bố giết người, lùng bắt những người nằm trong danh sách tử thần Mậu Thân Huế 1968 đã ấn định sẵn từ trước tết.
Danh sách này được ấn định bởi ba thần chết: Tống Hoàng Nguyên, An ninh Khu ủy, Nguyễn Đình Bảy An ninh Thành ủy và Nguyễn Đắc Xuân, An Ninh Bảo Vệ Khu Phố.
Trong cả ba thì Nguyễn Đắc Xuân là tay khủng bố chủ lực nhất còn cao cấp hơn cả Hoàng Phủ Ngọc Tường thống nhất chủ trương
Phụ tá đắc lực cho Nguyễn Đắc Xuân là Hoàng Phủ Ngọc Tường, Hoàng Phủ Ngọc Phan, Nguyễn Thị Đoan Trinh, Nguyễn Đóa, Tôn Thất Dương Tiềm. Yểm trợ sức mạnh cho Nguyễn Đắc Xuân là lực lượng An ninh của Tống Hoàng Nguyên, Công an Khu ủy, và lực lượng An ninh của Nguyễn Đình Bảy tức Bảy Lanh, Công an Thành ủy.
Tổng nhân lực Hà Nội đã tung vào Thừa Thiên-Huế làm công tác tử hình tay sai Mỹ Ngụy là 2000 “chiến sĩ khủng bố”, nằm dưới sự điều động trực tiếp của Tống Hoàng Nguyên, Nguyễn Đình Bảy và Nguyễn Đắc Xuân.
Lệt kê thêm một số tên tuổi cũng rất tài ba trong lực lượng bạo lực của Nguyễn Đắc Xuân mà người Huế đều biết mặt như sau:
Nguyễn Đóa, giám thị trường Quốc Học, giáo viên trường Bồ Đề (cha của Nguyễn Thị Đoan Trinh), Lê Hữu Dũng, sinh viên đại học Sài Gòn, Tôn Thất Dương Tiềm giáo viên (con rể Nguyễn Đóa, anh rể của Nguyễn Thị Đoan Trinh), Nguyễn Thúc Tuân giáo viên, Nguyễn Tròn, bồi bàn tiệm ăn Quốc Tế, Nguyễn Bé (thợ nề, chủ tịch khu phố), Trần văn Linh tức thầy bói Diệu Linh, tên Gù bán thuốc cẩm lệ đường Trần Hưng Đạo, Nguyễn Hữu Vấn, giáo sư âm nhạc, chủ tịch Quận I, Nguyễn Thiết, thoát ly vào Nam, chủ tịch Quận II, cha con chủ tiệm thuốc bắc Thiên Tường, Hoàng Văn Giàu, phụ khảo Đại Học Huế, Lê Minh Tường, Nguyễn Xin chủ nhà máy cưa, Nguyễn Hải chủ khách sạn Hương Bình, Lê Hữu Tý và vô số những tên nằm vùng núp dưới học sinh sinh viên tranh đấu, dạng khuôn hội Phật Tử.
Một: đến tận nhà tìm từng cá nhân để hành xử khủng bố bắn tại chỗ, hai: lùa hốt những mẻ thật lớn đem chôn sống.
Những vụ xử bắn nổi tiếng có vụ Nguyễn Đắc Xuân bắn Trần Mậu Tý, vụ Nguyễn Đắc Xuân cắt tai xẻo mũi rồi bắn một loạt AK vào Thiếu tá Từ Tôn Kháng, vụ Nguyễn Đắc Xuân xử tử vợ chồng Trần Ngọc Lộ ở Cồn Hến.
Còn những mẻ lưới bắt người tập thể thì không người Huế nào có thể quên được. Đó là 4 đợt “trình diện chính quyền cách mạng để được khoan hồng”, Tòa Án Nhân Dân Trường Trung Học Gia Hội của Hoàng Phủ Ngọc Tường, vụ bắt khoảng 500 người nhà thờ Dòng Chúa Cứu Thế của Nguyễn Đắc Xuân và Nguyễn Đình Bảy, vụ bắt hơn 400 người tại nhà thờ Phủ Cam.
Tại sao là Nguyễn Đắc Xuân? Trả lời câu hỏi này, hãy điểm lại khả năng và thành tích từ năm 1966 của ông ta như sau: Ông ta biết từng ngõ ngách của Huế có bao nhiêu Ngụy Quân Ngụy Quyền, làm chức vụ gì ở đâu. Còn nhớ khi phong trào “Phật Giáo Tranh Đấu” 1966 bùng nổ, ông ta đã tổ chức chiếm đài phát thanh của chính phủ tại Huế, đổi tên là đài “phát thanh cứu nguy Phật Giáo”, đốt tòa Tổng Lãnh Sự Hoa Kỳ ngày 29/5/1966 và đốt phòng thông tin Văn Hóa Hoa Kỳ sau đó, chiếm ty Cảnh Sát Quốc Gia Thừa Thiên-Huế, cướp kho súng máy móc truyền tin của ty Cảnh Sát để trang bị cho “đoàn học sinh sinh viên Phật tử quyết tử” của ông ta, đốt nhà Trung tá tỉnh trưởng Thừa Thiên Phan Văn Khoa trên đường Cường Để gần cống Thủy Quan, tổ chức biểu tình gây hỗn loạn trong thành phố, lập 3 đại đội sinh viên quyết tử đi đến từng nhà một bắt ép dân chúng phải đi theo phong trào “Phật Giáo Tranh Đấu”, ai không đi theo thì bị cho là người của Thiệu-Kỳ, bị hăm dọa và bị áp dụng bạo lực. Ngay sau đó Nguyễn Đắc Xuân còn đưa lực lượng “sinh viên Phật Tử quyết tử” vào Đà Nẵng tăng cường cho chùa Tỉnh Hội, gây nên vụ bạo động giết đồng bào công giáo tại Thanh Bồ Đức Lợi mà nhắc đến hai địa danh đó đồng bào Đà Nẵng không thể nào quên được.
Bổn cũ soạn lại, nhưng lần này có cộng quân chống lưng nên tinh hoa của Nguyễn Đắc Xuân được hoàn toàn phát tiết ra ngoài. Sáng sớm mùng hai tết khi trời còn lờ mờ, một số lớn các gia đình ở quận I, II, III và các quận giáp ranh Hương Thủy, Hương Trà, Phú Vang đã bị đám Công an Thành ủy và Lực Lượng An Ninh Bảo Vệ Khu Phố của Nguyễn Đắc Xuân xông vào từng nhà lục soát bắt người.



Danh sách địa chỉ hồ sơ lý lịch đã có sẵn, cảnh sát Ngụy, binh lính sĩ quan Ngụy, công chức Ngụy, làm sở Mỹ làm sao mà thoát. Và không cần biết đúng sai, Nguyễn Đắc Xuân và Nguyễn Đình Bảy thỏa thích nã đạn vào bất cứ ai nằm trong danh sách mà họ tóm được. Ngoài việc lùng sục từng nhà, Nguyễn Đắc Xuân còn ra lịnh cho hơn 700 bộ hạ trong lực lượng cơ hữu của ông ta chận xét dân chúng chạy giặc, bắt giữ hoặc hạ sát ngay tại chỗ bọn “Ngụy ác ôn” nếu thấy.