• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Giáo dục gia đình quan trọng thế nào?

Baoanhaha

Đẹp trai mà lại có tài
Giai đoạn cấp 2 - 3 là độ tuổi phản nghịch. Nhưng tôi không có giai đoạn này. Khoảng thời gian tôi cảm thấy mọi cảm xúc của mình đều bị chai lỳ đều do nó. Ba tôi ngày nào củng nhậu, nhậu xong lần nào củng chửi, chửi rất khó nghe và nó lặp đi lặp lại. Buổi tối đang học bài mà tôi nghe tiếng ba tôi về. Là tôi tắt đèn phòng ngủ. Hé rèm cửa và bắt đầu canh chừng, chỉ cần ba tôi ko để ý là tôi mở cửa vọt ra hướng nhà bếp, đi cửa sau ra khỏi nhà. Qua tiệm tạp hóa cạnh bên ngồi ké xem tivi rồi lâu lâu lại chạy ra xem nhà mình đã tắt đèn chưa. Đến khi nào tắt tôi mới trở về ngủ. Có hôm tiệm đóng sớm, thì tôi sẽ ngồi ngoài cửa nhà mình. Ngồi mãi đến khi ba tôi đi ngủ.
 
Đến khi học đại học. Tôi rời nhà vô SG. Lúc đó ba tôi đi làm xa. Đất của cậu mợ ba tôi làm rồi ăn chia. Thực không hiểu được sao lúc ấy ba lại có quyết định này. Nhà tôi củng có đất có vườn nhưng ba nào có làm. Mẹ tôi làm tất, cứ 4-5h sáng lại dậy đi làm. Ba ở đó làm đc 2 năm. Lúc đó tôi năm 1 thì nghe bảo ba tôi có bồ nhí ở đó. Thật buồn cười. Tôi đã nghĩ như v. Ko có cảm giác gì. Chỉ thấy đây là điều hiển nhiên vì cờ bạc, cá độ, bia rượu, thuốc ba có chừa cái nào đâu. Giờ gom cho đủ bộ thôi. Chỉ thấy buồn cười là bà nào ngu thế. Ba tôi chỉ biết tiêu tiền thôi ko có tiền cho bà ấy đâu mà quen ba tôi làm gì. Tôi củng ko tìm hiểu là ai và quen nhau bao lâu. Mẹ tôi củng vậy. Thực sự ko còn cảm giác gì nữa.
 
Giai đoạn cấp 2 - 3 là độ tuổi phản nghịch. Nhưng tôi không có giai đoạn này. Khoảng thời gian tôi cảm thấy mọi cảm xúc của mình đều bị chai lỳ đều do nó. Ba tôi ngày nào củng nhậu, nhậu xong lần nào củng chửi, chửi rất khó nghe và nó lặp đi lặp lại. Buổi tối đang học bài mà tôi nghe tiếng ba tôi về. Là tôi tắt đèn phòng ngủ. Hé rèm cửa và bắt đầu canh chừng, chỉ cần ba tôi ko để ý là tôi mở cửa vọt ra hướng nhà bếp, đi cửa sau ra khỏi nhà. Qua tiệm tạp hóa cạnh bên ngồi ké xem tivi rồi lâu lâu lại chạy ra xem nhà mình đã tắt đèn chưa. Đến khi nào tắt tôi mới trở về ngủ. Có hôm tiệm đóng sớm, thì tôi sẽ ngồi ngoài cửa nhà mình. Ngồi mãi đến khi ba tôi đi ngủ.
Bạn ko học buổi tối đc à
 
Giai đoạn cấp 2 - 3 là độ tuổi phản nghịch. Nhưng tôi không có giai đoạn này. Khoảng thời gian tôi cảm thấy mọi cảm xúc của mình đều bị chai lỳ đều do nó. Ba tôi ngày nào củng nhậu, nhậu xong lần nào củng chửi, chửi rất khó nghe và nó lặp đi lặp lại. Buổi tối đang học bài mà tôi nghe tiếng ba tôi về. Là tôi tắt đèn phòng ngủ. Hé rèm cửa và bắt đầu canh chừng, chỉ cần ba tôi ko để ý là tôi mở cửa vọt ra hướng nhà bếp, đi cửa sau ra khỏi nhà. Qua tiệm tạp hóa cạnh bên ngồi ké xem tivi rồi lâu lâu lại chạy ra xem nhà mình đã tắt đèn chưa. Đến khi nào tắt tôi mới trở về ngủ. Có hôm tiệm đóng sớm, thì tôi sẽ ngồi ngoài cửa nhà mình. Ngồi mãi đến khi ba tôi đi ngủ.
Bạn năm nay bao nhiêu tuổi vậy?
 
Nhưng bản tính đã ăn vào máu. Mọi thứ ở nhà được mẹ tôi làm nên ba tôi không thể kiên trì tự thân vận động lâu được. Khoảng 1 năm mấy là ba tôi về nhà lại. Lúc đó lâu lâu vẫn chạy xuống thăm bà kia. Nhưng kệ chả ai quan tâm.
 
Giờ thì ổn hơn rồi, ba t vẫn nhậu nhưng ít chửi hơn lúc đấy. Còn mẹ t vẫn cày cm. Phụ nữ mà làm nông. Cứ bương lưng ra làm. Mục tiêu của t chỉ kiếm tiền để lo lại cho mẹ. Để mẹ khỏi đi làm nữa. Bỏ đấy ai làm thì làm đi.
 
Giờ thì ổn hơn rồi, ba t vẫn nhậu nhưng ít chửi hơn lúc đấy. Còn mẹ t vẫn cày cm. Phụ nữ mà làm nông. Cứ bương lưng ra làm. Mục tiêu của t chỉ kiếm tiền để lo lại cho mẹ. Để mẹ khỏi đi làm nữa. Bỏ đấy ai làm thì làm đi.
Ở SG đang bán BĐS nhưng chắc qua tết t lại phải kím việc mới r
ừ cố lên nhé m. Lúc khó khăn vợ chồng hay lục đục vậy đó. Hi vọng bố m sẽ có lúc bị xã hội vả sml hoặc ốm đau chỉ có mẹ m chăm sóc rồi tỉnh ngộ ra. Chúc m mọi điều may mắn!!
 
Nó cực quan trọng đấy.
Nếu mày có thanh công là do mày và phúc nhà mày thôi.
 
ừ cố lên nhé m. Lúc khó khăn vợ chồng hay lục đục vậy đó. Hi vọng bố m sẽ có lúc bị xã hội vả sml hoặc ốm đau chỉ có mẹ m chăm sóc rồi tỉnh ngộ ra. Chúc m mọi điều may mắn!!
Ôi ko có cơ hội bị vả đâu ở nông thôn cứ thế ngày qua ngày thôi. Còn ốm đau thì vẫn thường đấy, bị thận nè, có đợt bị gãy xương phụ của 2 chân do đi thăm bà kia. Nhưng vẫn vô tư lắm m ạ
 
Đùng rồi tỷ lệ người trong hoàn cảnh như thế thành công và thành công vượt trội rất ít
Um như t giờ lương còn ko đủ ăn này. Hên là ko hư hỏng buông xuôi bản thân thôi
 

Có thể bạn quan tâm

Top