• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Đạo lý Hổ dữ không ăn thịt con nhưng...

01.
Mặc dù người ta nói rằng "Hổ dữ không ăn thịt con", nhưng thực tế vẫn có những bậc cha mẹ g.iết con mình vì vài chuyện nhỏ nhặt.

Tháng 5/2019, ở Vạn Ninh, Hải Ninh (Trung Quốc); bác sĩ Cai của bệnh viện nhân dân Vạn Nịn đã gặp phải điều đau đớn nhất trong cuộc đời làm bác sĩ:
Năm giờ chiều, một người cha vội vã đưa con vào phòng cấp cứu, nhưng khi ấy đứa trẻ đã ngừng nhịp tim rồi. Các nhân viên y tế cố cấp cứu nhưng không thể giành lại cô bé khỏi tay tử thần. Khi nhân viên y tế nhìn vào cơ thể của cô bé 6 tuổi ấy, họ không thể kìm được nước mắt.
Cơ thể gầy gò của bé phủ đầy vết bầm tím. Cái đầu nhỏ xíu của cô có mái tóc rối bù và đôi mắt nhắm nghiền. Toàn bộ cánh tay của bé đen bầm do tắc nghẽn mạch máu. Rõ ràng cô bé đã phải chịu đựng rất nhiều đau đớn...
Với kinh nghiệm y tế của mình, đội ngũ bác sĩ lập tức gọi cảnh sát vì cô bé ấy chắc chắn đã bị ngược đãi.

Rất nhanh chóng, người cha thú nhận với cảnh sát rằng ông đã đ.ánh c.hết con ruột của mình. Lý do là vì khi xem con gái làm bài tập về nhà, anh ta cứ mắng con, cô con gái cãi lại vài câu. Cơn giận bốc lên, anh ta đạp đứa trẻ ngã xuống đất, dùng thắt lưng, chổi và móc áo đánh con túi bụi. Trận đòn ấy kéo dài hơn một giờ đồng hồ, liên tục không ngơi tay.
Khi người cha thấm mệt, nhìn xuống thì cô bé nằm trên sàn đã đầy vết bầm. Anh ta yêu cầu bé dậy và đi tắm. Cô con gái sắp chết nói câu cuối cùng của cuộc đời: "Con không dậy được bố ơi".
Tưởng con gái đang giả vờ, người cha cay nghiệt đáp lại: "Mày còn cần phải kéo dậy nữa à?" và bỏ mặc cô bé nằm dưới đất, do đó đã bỏ lỡ thời gian để cấp cứu. Một lát sau, khi anh ta trở lại thì cô bé đã ngưng thở.

Người cha giải thích với cảnh sát rằng anh ta chỉ muốn "giáo dục con mình". Được biết, người cha đã đi tù 5 năm và được ra tù vào tháng 8/2018. Mẹ của cô bé đã bỏ đi trong thời gian anh ta đi tù, để lại bé gái cho ông bà nội nuôi nấng. Sau khi người cha ra tù, cô bé vẫn được ông bà chăm sóc vào các ngày trong tuần, người cha chỉ thỉnh thoảng đến "giáo dục" khi ông bà vắng nhà.

Bị vợ bỏ, có tiền án, không tìm được việc làm tử tế, người quen cắt đứt quan hệ, bị xã hội khinh ghét vì từng đi tù, không kiếm được tiền trang trải cho cuộc sống... Tất cả những ức chế này, người cha ấy đã không giải quyết nó với xã hội. Anh ta chọn cách dễ dàng nhất là trút giận lên người thân của mình. Khi cô con gái cãi lại, cảm giác không được tôn trọng của anh ta khơi dậy, bao ấm ức trong lòng bùng nổ và anh ta trút tất cả lên con.

Cuối cùng, một thiên thần nhỏ mang tên "cô bé ngoan" đã lặng lẽ đi đến một thế giới khác.
Em có thể nghỉ ngơi tại một thế giới mà không có bạo lực và lạm dụng.

02.
Đã có nhiều tin tức tương tự trong những năm gần đây.

Vào ngày 18 tháng 6 năm 2010, một cặp vợ chồng ở Trường An đã đánh chết đứa con gái 8 tuổi của họ vì nghi ngờ rằng cô bé ăn cắp tiền của mẹ.

Vào ngày 10 tháng 9 năm 2011, bé trai 4 tuổi ở Nam Thông, tỉnh Giang Tô, bị cha đánh chết vì không chịu tập viết các chữ số.

Vào tháng 12 năm 2018, ở Thâm Quyến phát hiện một cặp vợ chồng đánh đập con gái dã man.

Tại sao những người thân yêu lại đối xử với trẻ em bằng bạo lực?
Tại sao nhiều bậc cha mẹ lại nhân danh tình yêu để thực hiện các hành vi bạo hành?
Theo như những kết quả điều tra bên phía cảnh sát thu thập, các bậc cha mẹ bạo lực này đều có những ức chế trong cuộc sống xã hội. Những xung động này không được giải quyết, mà họ cố kiềm chế trong lòng, đến khi con cái khiến họ nổi giận thì họ vô thức trút hết ra.

Nguyên nhân của thảm kịch này không chỉ đơn giản là vấn đề kiểm soát cảm xúc. "Sự tức giận kiểu xấu hổ" và "cơn giận kiểu bùng nổ" - những người có hai loại giận dữ này có thể bột phát hành vi bạo lực. Họ sẽ la hét, phá vỡ mọi thứ, đe dọa người khác, đánh đập và tấn công mọi người...
Xin lưu ý rằng bất kỳ cảm xúc nào cũng có ý nghĩa tích cực và con người đã phát triển những cảm xúc này để bảo vệ chính mình. Bản chất của tức giận không hề xấu. Nhưng tức giận bùng nổ và những hành vi gây ra trong trạng thái tinh thần bị kích động mạnh thì rất nguy hiểm cho bản thân và những người xung quanh.

Mọi người đều sẽ có những "cơn giận bùng nổ", bao gồm cả tôi, một chuyên gia quản lý cảm xúc. Nên cần hiểu rằng những cơn giận thì ai cũng có. Không có cách nào để bạn loại bỏ hoàn toàn "cơn giận dữ". Bạn càng muốn kìm nén nó, nó sẽ càng bùng phát trong những tình huống bất ngờ.
Thế nên, thay vì những lời khuyên "hãy kiềm chế cảm xúc", tôi luôn muốn khuyên mọi người hãy tôn trọng mọi cảm xúc của mình, và biết cách giải phóng cũng như làm chủ cảm xúc. Hãy tập sử dụng khả năng của trái tim để theo dõi những thay đổi trong cảm xúc của mình, có thể được hiểu là một phần của nội tâm.
Đừng trốn tránh, bạn sẽ nhận ra các "tín hiệu" của cảm xúc cá nhân. Các tín hiệu này khác nhau tùy theo từng người, nhưng bậc thầy về trí tuệ cảm xúc có thể nắm bắt chính xác chúng. Ví dụ, bạn sẽ đột nhiên cảm thấy mệt mỏi khi gặp ai đó, bạn sẽ mất kiên nhẫn khi đối mặt với đối tác của mình, bạn hoảng loạn khi nghe thấy tên của mình, bạn khó chịu khi nghe những lời thế nào... Quan trọng là bạn nhận ra "mình đang cảm thấy thế nào, cảm xúc của mình lúc này là gì".
Điều này dựa trên sự hiểu biết sâu sắc về bản thân bạn. Quen dần, bạn sẽ nhận ra những tín hiệu cảnh báo cảm xúc rằng bạn đang "mất kiểm soát". Khi những tín hiệu này xuất hiện thường xuyên, bạn nên hiểu rằng bộ não đang cảnh báo bạn.

Bạn cần phải làm hai điều cho việc này.
(1) Hiểu nguyên nhân và đặt cảm xúc về đúng chỗ
(2) Tìm cách giải toả tâm trạng, giải toả cảm xúc tiêu cực

Chẳng hạn, có một lần tôi đang đọc sách tại thư viện của trường, bỗng có một nữ sinh viên bước tới chỗ tôi để xin chữ ký vào cuốn sách tôi mới xuất bản. Cô ta nói: "Thật tự hào vì trường có một người như thày". Trong khoảnh khắc bỗng nhiên tôi loé lên một cảm giác khó chịu, muốn giật lấy cuốn sách rồi đập vào đầu cô ta. Tôi bất ngờ với cảm xúc của mình, tất nhiên ý tưởng đó chỉ loé lên trong một giây rồi biến mất, tôi vẫn nhã nhặn ký tên và trao đổi vài điều với cô ấy.
Sau khi cô sinh viên rời đi, tôi đã suy nghĩ về điều này và nhận ra: sự tức giận tiềm ẩn trong lòng tôi bởi vì các sinh viên cảm thấy tự hào rằng trường có những giáo viên như tôi, nhưng các giáo sư và giám đốc chỉ nghĩ tôi là một kẻ lập dị! Vì vậy khi cô ấy nhắc đến sự tự hào, trong lòng tôi vô thức gợi lên sự mâu thuẫn kia, khiến tôi có ý nghĩ tiêu cực. Cô sinh viên ấy có lỗi gì đâu, vấn đề nằm sâu trong chính con người tôi, trong những cảm xúc mà tôi chôn kín.
Haha, tôi liền hiểu ra rằng mình hãy tìm một cách mới để hoá giải nó. Tôi mua thêm vài tài liệu chuyên ngành và học lại tiếng Anh. Tôi muốn giỏi hơn nữa, để những kẻ dèm pha tôi bị thực tế tát vào mặt.
Tôi thầm nghĩ trong lòng:
Đừng thuyết phục tôi là người cởi mở, đừng thuyết phục tôi phải hào phóng, đừng thuyết phục tôi phải nhẫn nhịn và trốn tránh các cảm xúc tiêu cực. Nếu tôi kìm nén bản thân hết lần này đến lần khác, thì có nguy cơ rất lớn rằng tôi sẽ làm tổn thương người mà tôi trân trọng vào một ngày nào đó khi cảm xúc của tôi vượt khỏi tầm kiểm soát.

Khi cảm xúc vượt khỏi tầm kiểm soát và những cảm xúc tiêu cực khiến con người cảm thấy phát điên, người ta thường có xu hướng trút giận vào những người vô hại nhất với mình. Đó có thể là con cái, cha mẹ, người thân... vì bạn dễ bộc lộ cảm xúc với họ hơn là người lạ.

03.
Vì lý do này, xin vui lòng ngừng đưa ra lý do cho chính mình "Tôi đã bị kiểm soát bởi sự tức giận!"
Trên thực tế, bạn đã sớm chọn từ bỏ việc hiểu cảm xúc của mình, để cuối cùng cảm xúc của bạn vượt khỏi tầm kiểm soát.

Hãy học bốn thủ thuật:
- Lưu ý : Hãy chú ý đến tín hiệu cho thấy não bạn đang mất kiểm soát vì tức giận.
- Rút lui : rời khỏi hiện trường trước khi bạn gây ra hậu quả.
- Hiểu rõ : Hãy suy nghĩ về những lý do khiến bạn mất kiểm soát.
- Dũng cảm : hãy giải quyết tận gốc những vấn đề đó, hoặc buông bỏ những ám ảnh nhất định.

Do đó, sự bình tĩnh không bao giờ là một thái độ hay tinh thần. Đó là một kỹ năng mà bạn cần phải rèn luyện, thông qua thấu hiểu chính mình.

Tác giả: Master Meow
_________
 
Ở vn cũng đầy đứa bỏ con ở thùng giác. Năm lâu rùi có đứa đẻ ra vứt từ trung cư xuôg đất đó.
 
01.
Mặc dù người ta nói rằng "Hổ dữ không ăn thịt con", nhưng thực tế vẫn có những bậc cha mẹ g.iết con mình vì vài chuyện nhỏ nhặt.

Tháng 5/2019, ở Vạn Ninh, Hải Ninh (Trung Quốc); bác sĩ Cai của bệnh viện nhân dân Vạn Nịn đã gặp phải điều đau đớn nhất trong cuộc đời làm bác sĩ:
Năm giờ chiều, một người cha vội vã đưa con vào phòng cấp cứu, nhưng khi ấy đứa trẻ đã ngừng nhịp tim rồi. Các nhân viên y tế cố cấp cứu nhưng không thể giành lại cô bé khỏi tay tử thần. Khi nhân viên y tế nhìn vào cơ thể của cô bé 6 tuổi ấy, họ không thể kìm được nước mắt.
Cơ thể gầy gò của bé phủ đầy vết bầm tím. Cái đầu nhỏ xíu của cô có mái tóc rối bù và đôi mắt nhắm nghiền. Toàn bộ cánh tay của bé đen bầm do tắc nghẽn mạch máu. Rõ ràng cô bé đã phải chịu đựng rất nhiều đau đớn...
Với kinh nghiệm y tế của mình, đội ngũ bác sĩ lập tức gọi cảnh sát vì cô bé ấy chắc chắn đã bị ngược đãi.

Rất nhanh chóng, người cha thú nhận với cảnh sát rằng ông đã đ.ánh c.hết con ruột của mình. Lý do là vì khi xem con gái làm bài tập về nhà, anh ta cứ mắng con, cô con gái cãi lại vài câu. Cơn giận bốc lên, anh ta đạp đứa trẻ ngã xuống đất, dùng thắt lưng, chổi và móc áo đánh con túi bụi. Trận đòn ấy kéo dài hơn một giờ đồng hồ, liên tục không ngơi tay.
Khi người cha thấm mệt, nhìn xuống thì cô bé nằm trên sàn đã đầy vết bầm. Anh ta yêu cầu bé dậy và đi tắm. Cô con gái sắp chết nói câu cuối cùng của cuộc đời: "Con không dậy được bố ơi".
Tưởng con gái đang giả vờ, người cha cay nghiệt đáp lại: "Mày còn cần phải kéo dậy nữa à?" và bỏ mặc cô bé nằm dưới đất, do đó đã bỏ lỡ thời gian để cấp cứu. Một lát sau, khi anh ta trở lại thì cô bé đã ngưng thở.

Người cha giải thích với cảnh sát rằng anh ta chỉ muốn "giáo dục con mình". Được biết, người cha đã đi tù 5 năm và được ra tù vào tháng 8/2018. Mẹ của cô bé đã bỏ đi trong thời gian anh ta đi tù, để lại bé gái cho ông bà nội nuôi nấng. Sau khi người cha ra tù, cô bé vẫn được ông bà chăm sóc vào các ngày trong tuần, người cha chỉ thỉnh thoảng đến "giáo dục" khi ông bà vắng nhà.

Bị vợ bỏ, có tiền án, không tìm được việc làm tử tế, người quen cắt đứt quan hệ, bị xã hội khinh ghét vì từng đi tù, không kiếm được tiền trang trải cho cuộc sống... Tất cả những ức chế này, người cha ấy đã không giải quyết nó với xã hội. Anh ta chọn cách dễ dàng nhất là trút giận lên người thân của mình. Khi cô con gái cãi lại, cảm giác không được tôn trọng của anh ta khơi dậy, bao ấm ức trong lòng bùng nổ và anh ta trút tất cả lên con.

Cuối cùng, một thiên thần nhỏ mang tên "cô bé ngoan" đã lặng lẽ đi đến một thế giới khác.
Em có thể nghỉ ngơi tại một thế giới mà không có bạo lực và lạm dụng.

02.
Đã có nhiều tin tức tương tự trong những năm gần đây.

Vào ngày 18 tháng 6 năm 2010, một cặp vợ chồng ở Trường An đã đánh chết đứa con gái 8 tuổi của họ vì nghi ngờ rằng cô bé ăn cắp tiền của mẹ.

Vào ngày 10 tháng 9 năm 2011, bé trai 4 tuổi ở Nam Thông, tỉnh Giang Tô, bị cha đánh chết vì không chịu tập viết các chữ số.

Vào tháng 12 năm 2018, ở Thâm Quyến phát hiện một cặp vợ chồng đánh đập con gái dã man.

Tại sao những người thân yêu lại đối xử với trẻ em bằng bạo lực?
Tại sao nhiều bậc cha mẹ lại nhân danh tình yêu để thực hiện các hành vi bạo hành?
Theo như những kết quả điều tra bên phía cảnh sát thu thập, các bậc cha mẹ bạo lực này đều có những ức chế trong cuộc sống xã hội. Những xung động này không được giải quyết, mà họ cố kiềm chế trong lòng, đến khi con cái khiến họ nổi giận thì họ vô thức trút hết ra.

Nguyên nhân của thảm kịch này không chỉ đơn giản là vấn đề kiểm soát cảm xúc. "Sự tức giận kiểu xấu hổ" và "cơn giận kiểu bùng nổ" - những người có hai loại giận dữ này có thể bột phát hành vi bạo lực. Họ sẽ la hét, phá vỡ mọi thứ, đe dọa người khác, đánh đập và tấn công mọi người...
Xin lưu ý rằng bất kỳ cảm xúc nào cũng có ý nghĩa tích cực và con người đã phát triển những cảm xúc này để bảo vệ chính mình. Bản chất của tức giận không hề xấu. Nhưng tức giận bùng nổ và những hành vi gây ra trong trạng thái tinh thần bị kích động mạnh thì rất nguy hiểm cho bản thân và những người xung quanh.

Mọi người đều sẽ có những "cơn giận bùng nổ", bao gồm cả tôi, một chuyên gia quản lý cảm xúc. Nên cần hiểu rằng những cơn giận thì ai cũng có. Không có cách nào để bạn loại bỏ hoàn toàn "cơn giận dữ". Bạn càng muốn kìm nén nó, nó sẽ càng bùng phát trong những tình huống bất ngờ.
Thế nên, thay vì những lời khuyên "hãy kiềm chế cảm xúc", tôi luôn muốn khuyên mọi người hãy tôn trọng mọi cảm xúc của mình, và biết cách giải phóng cũng như làm chủ cảm xúc. Hãy tập sử dụng khả năng của trái tim để theo dõi những thay đổi trong cảm xúc của mình, có thể được hiểu là một phần của nội tâm.
Đừng trốn tránh, bạn sẽ nhận ra các "tín hiệu" của cảm xúc cá nhân. Các tín hiệu này khác nhau tùy theo từng người, nhưng bậc thầy về trí tuệ cảm xúc có thể nắm bắt chính xác chúng. Ví dụ, bạn sẽ đột nhiên cảm thấy mệt mỏi khi gặp ai đó, bạn sẽ mất kiên nhẫn khi đối mặt với đối tác của mình, bạn hoảng loạn khi nghe thấy tên của mình, bạn khó chịu khi nghe những lời thế nào... Quan trọng là bạn nhận ra "mình đang cảm thấy thế nào, cảm xúc của mình lúc này là gì".
Điều này dựa trên sự hiểu biết sâu sắc về bản thân bạn. Quen dần, bạn sẽ nhận ra những tín hiệu cảnh báo cảm xúc rằng bạn đang "mất kiểm soát". Khi những tín hiệu này xuất hiện thường xuyên, bạn nên hiểu rằng bộ não đang cảnh báo bạn.

Bạn cần phải làm hai điều cho việc này.
(1) Hiểu nguyên nhân và đặt cảm xúc về đúng chỗ
(2) Tìm cách giải toả tâm trạng, giải toả cảm xúc tiêu cực

Chẳng hạn, có một lần tôi đang đọc sách tại thư viện của trường, bỗng có một nữ sinh viên bước tới chỗ tôi để xin chữ ký vào cuốn sách tôi mới xuất bản. Cô ta nói: "Thật tự hào vì trường có một người như thày". Trong khoảnh khắc bỗng nhiên tôi loé lên một cảm giác khó chịu, muốn giật lấy cuốn sách rồi đập vào đầu cô ta. Tôi bất ngờ với cảm xúc của mình, tất nhiên ý tưởng đó chỉ loé lên trong một giây rồi biến mất, tôi vẫn nhã nhặn ký tên và trao đổi vài điều với cô ấy.
Sau khi cô sinh viên rời đi, tôi đã suy nghĩ về điều này và nhận ra: sự tức giận tiềm ẩn trong lòng tôi bởi vì các sinh viên cảm thấy tự hào rằng trường có những giáo viên như tôi, nhưng các giáo sư và giám đốc chỉ nghĩ tôi là một kẻ lập dị! Vì vậy khi cô ấy nhắc đến sự tự hào, trong lòng tôi vô thức gợi lên sự mâu thuẫn kia, khiến tôi có ý nghĩ tiêu cực. Cô sinh viên ấy có lỗi gì đâu, vấn đề nằm sâu trong chính con người tôi, trong những cảm xúc mà tôi chôn kín.
Haha, tôi liền hiểu ra rằng mình hãy tìm một cách mới để hoá giải nó. Tôi mua thêm vài tài liệu chuyên ngành và học lại tiếng Anh. Tôi muốn giỏi hơn nữa, để những kẻ dèm pha tôi bị thực tế tát vào mặt.
Tôi thầm nghĩ trong lòng:
Đừng thuyết phục tôi là người cởi mở, đừng thuyết phục tôi phải hào phóng, đừng thuyết phục tôi phải nhẫn nhịn và trốn tránh các cảm xúc tiêu cực. Nếu tôi kìm nén bản thân hết lần này đến lần khác, thì có nguy cơ rất lớn rằng tôi sẽ làm tổn thương người mà tôi trân trọng vào một ngày nào đó khi cảm xúc của tôi vượt khỏi tầm kiểm soát.

Khi cảm xúc vượt khỏi tầm kiểm soát và những cảm xúc tiêu cực khiến con người cảm thấy phát điên, người ta thường có xu hướng trút giận vào những người vô hại nhất với mình. Đó có thể là con cái, cha mẹ, người thân... vì bạn dễ bộc lộ cảm xúc với họ hơn là người lạ.

03.
Vì lý do này, xin vui lòng ngừng đưa ra lý do cho chính mình "Tôi đã bị kiểm soát bởi sự tức giận!"
Trên thực tế, bạn đã sớm chọn từ bỏ việc hiểu cảm xúc của mình, để cuối cùng cảm xúc của bạn vượt khỏi tầm kiểm soát.

Hãy học bốn thủ thuật:
- Lưu ý : Hãy chú ý đến tín hiệu cho thấy não bạn đang mất kiểm soát vì tức giận.
- Rút lui : rời khỏi hiện trường trước khi bạn gây ra hậu quả.
- Hiểu rõ : Hãy suy nghĩ về những lý do khiến bạn mất kiểm soát.
- Dũng cảm : hãy giải quyết tận gốc những vấn đề đó, hoặc buông bỏ những ám ảnh nhất định.

Do đó, sự bình tĩnh không bao giờ là một thái độ hay tinh thần. Đó là một kỹ năng mà bạn cần phải rèn luyện, thông qua thấu hiểu chính mình.

Tác giả: Master Meow
_________
Đm... copy ở tận đéo đâu. Việt Nam vừa có vụ mẹ với bố dượng đánh chết đứa bé 3 tuổi chứ đéo đâu xa.
 
Sẵn tìm hiểu luôn mấy cái vụ , con trời đánh giết cha mẹ luôn nghe tml
 
Sửa lần cuối:
K đâu xa Việt Nam đầy ra :)) vì tiền con cái giết cha mẹ, cha mẹ giết con cái
 
Top