1. NƯỚC NGA VÀ HOÀ ƯỚC BREST-LITOVSK ( NĂM 1918)
Ngày 3 tháng 3 năm 1918, tại Brest-Litovsk, hòa ước Đức-Nga đã được ký kết.. Theo hòa ước này nước Nga mất một vùng lãnh thổ rộng 750.000 km² (chiếm 26% tổng diện tích lãnh thổ thuộc châu Âu của Nga), hơn 50 triệu dân trong đó có khoảng 1/5 chiều dài đường sắt, hơn 70% sản lượng sắt và 90% sản lượng than của cả nước. Hòa ước đã dẫn tới sự ra đời của 10 quốc gia độc lập được tách ra từ các vùng lãnh thổ của Nga, bao gồm: Phần Lan, Estonia, Latvia, Litva, BaLan, Belarus, Ukraine, Armenia, Azerbaijan và Georgia. Về bồi thường chiến phí, Nga phải bồi thường cho Đức một khoản tiền là 6 tỉ mark vàng. Theo nhà sử học Spencer Tucker, “Bộ Tổng tham mưu Đức đã đưa ra những điều khoản cực kỳ khắc nghiệt khiến ngay cả nhà đàm phán Đức cũng bị sốc.” Nga mất 34% dân số, 54% đất công nghiệp, 89% mỏ than và 26% đường sắt. Nga cũng bị phạt 300 triệu mác vàng.
Ngay sau khi ký hiệp ước, Lenin đã chuyển chính phủ Xô Viết từ Petrograd đến Moscow. Trotsky (uỷ viên TƯ Đảng Bôn sê vích) đổ lỗi rằng nước Nga chịu thiệt hại rất lớn bởi hiệp ước hòa bình này cho giai cấp tư sản, các nhà cách mạng xã hội, các nhà ngoại giao của Nga hoàng, các quan chức của Sa hoàng và “những kẻ thỏa hiệp tiểu tư sản”. Hiệp ước đã mở ra một sự rạn nứt vĩnh viễn giữa những người Bolshevik và những người Cách mạng Xã hội Chủ nghĩa Cánh tả.
Lenin trình bày với Uỷ ban Trung ương rằng “mọi người hãy chấp nhận nền hòa bình đáng xấu hổ này để cứu lấy cuộc cách mạng thế giới”. Lenin tuyên bố ông sẽ từ chức nếu như Ủy ban Trung ương không chấp nhận ký kết bản hiệp ước hòa bình này. Ủy ban Trung ương đã thực hiện một cuộc bỏ phiếu để đưa ra quyết định cuối cùng. Có 6 thành viên của Ủy ban Trung ương do không muốn Lenin từ chức nên đã bỏ phiếu ủng hộ ký kết hòa ước với Đức, trong khi có bốn người (Bukharin, Lomov, Uritsky và Bubnov) bỏ phiếu chống lại việc ký kết hòa ước và 4 người khác (bao gồm Leon Trotsky) bỏ phiếu trắng.
rotsky cho rằng 4 lá phiếu trắng, trong đó có một phiếu của ông, đã “cứu Lenin khỏi thất bại đáng xấu hổ” trong cuộc bỏ phiếu. Trong khi vào tháng 8 năm 1914, tất cả các tầng lớp đều ủng hộ và hầu như tất cả các đại biểu chính trị đều bỏ phiếu ủng hộ chiến tranh thế giới thứ nhất của Sa Hoàng. Sau lời tuyên chiến là sự hồi sinh của chủ nghĩa dân tộc trên toàn xã hội Nga. Theo nhà sử học Sean McMeekin đã nhấn mạnh mục tiêu bành trướng mạnh mẽ của Nga về phía nam. Ông lập luận rằng đối với Nga, cuộc chiến cuối cùng là về Đế chế Ottoman. Bộ Ngoại giao và Quân đội đang lên kế hoạch cho một cuộc chiến tranh xâm lược ít nhất là từ năm 1908 và thậm chí có thể là năm 1895. Ông nhấn mạnh rằng mục tiêu trước mắt là chiếm Constantinople và một lối thông thương ra Địa Trung Hải do kiểm soát các eo biển..
2. HOÀ ƯỚC BREST-LITOVSK LÀ ĐIỀU KIỆN THUẬN LỢI ĐỂ BÔN-SÊ-VÍCH VÔ HIỆU HOÁ ĐẢNG CÁCH MẠNG XÃ HỘI CHỦ NGHĨA ĐỐI LẬP TRONG NƯỚC
Đảng Cách mạng Xã hội Chủ nghĩa Cánh tả là một đảng chính trị xã hội chủ nghĩa cách mạng được thành lập trong Cách mạng Nga.
Năm 1917, Đảng Cách mạng xã hội chủ nghĩa chia rẽ giữa những người ủng hộ Chính phủ lâm thời Nga (là chính phủ được thành lập sau khi lật đỏ Sa Hoàng), được thành lập sau Cách mạng tháng Hai; và những người ủng hộ những người Bolshevik. Những người tiếp tục ủng hộ Chính phủ lâm thời được biết đến với cái tên Cánh hữu trong khi những người liên kết với những người Bolshevik được gọi là Những người Cách mạng CHXHCN Cánh tả.
Sau Cách mạng Tháng Mười, những người Cộng hòa XHCN cánh tả đã thành lập chính phủ liên minh với những người Bolshevik từ tháng 11/ 1917 đến tháng 7/ 1918, nhưng từ chức trong chính phủ sau khi Hiệp ước Brest-Litovsk được ký kết. Nhà sử học mácxít Mikhail Pokrovsky cho rằng “ Nó (thành phần đoàn đại diện của Nga tham gia đàm phán Hoà ước Brest-Litovsk) vẫn bao gồm Anastasia Bitsenko, một cựu sát thủ, đại diện cho những người Cách mạng XHCN Cánh tả, những người có mâu thuẫn với những người Bolshevik.
Ủy ban Trung ương của Đảng Cách mạng XHCN Cánh tả cuối cùng đã ra lệnh ám sát Wilhelm von Mirbach trong một nỗ lực khiến Nga tái tham gia Thế chiến thứ nhất và phát động một cuộc nổi dậy chống lại những người Bolshevik ngay sau đó. Hầu hết các thành viên Đảng Cách mạng XHCN Cánh tả đều bị bắt ngay lập tức, mặc dù phần lớn những người phản đối cuộc nổi dậy đều được thả và được phép giữ các vị trí của họ trong Liên Xô và bộ máy hành chính. Tuy nhiên, họ không thể tổ chức lại đảng, đảng này dần dần tách ra thành nhiều đảng ủng hộ Bolshevik, sau này tất cả sẽ hợp nhất Đảng ******** Nga (Bolshevik) vào năm 1921.
Để bảo vệ Đảng của mình mà Lenin chấp nhận những điều kiện ngặt nghèo để thoát khỏi chiến tranh với một nước Đức đang bại trận nhằm có cơ hội vô hiệu hoá các phe đối lập để củng cố chính quyền do Bôn-sê-vích lập ra.
3. HOÀ ƯỚC BREST-LITOVSK CŨNG ĐƯỢC CHÍNH PHỦ ĐỨC ĐỒNG Ý ĐỂ MỘT BÊN CÓ ĐANG LỢI THẾ TRÊN CHIẾN TRƯỜNG PHẢI RÚT KHỎI CHIẾN TRANH ĐÓ LÀ ĐẾ QUỐC NGA
Năm 1917 được gọi là năm bản lề của chiến tranh: Tại mặt trận phía tây, liên quân chuyển sang tấn công. Chiến tranh tàu ngầm không hạn chế trên biển, Hoa Kỳ tham chiến chống Đức. Cách mạng tại Nga làm nước này rời bỏ chiến tranh. Lợi thế đã nghiêng sang phía Anh-Pháp-Nga ba bên, vòng vây trên biển siết chặt kinh tế Đức của Hải quân Hoàng gia Anh đã cho thấy các kết quả. Liên quân Pháp-Anh liên tục mở các cuộc tấn công lớn trên tất cả các mặt trận.
Điều này khiến Chính phủ Đức đồng ý với đề xuất là họ nên ủng hộ Đảng ******** đối lập ở Nga (những người Bolshevik), những người ủng hộ việc Nga rút khỏi chiến tranh. Do đó, vào tháng 4/1917, Đức đã đưa lãnh tụ Bolshevik là Vladimir Lenin và 31 người ủng hộ trong một chuyến tàu kín từ nơi lưu đày ở Thụy Sĩ đến Ga Phần Lan, Petrograd.
Ngày 3 tháng 3 năm 1918, tại Brest-Litovsk, hòa ước Đức-Nga đã được ký kết.. Theo hòa ước này nước Nga mất một vùng lãnh thổ rộng 750.000 km² (chiếm 26% tổng diện tích lãnh thổ thuộc châu Âu của Nga), hơn 50 triệu dân trong đó có khoảng 1/5 chiều dài đường sắt, hơn 70% sản lượng sắt và 90% sản lượng than của cả nước. Hòa ước đã dẫn tới sự ra đời của 10 quốc gia độc lập được tách ra từ các vùng lãnh thổ của Nga, bao gồm: Phần Lan, Estonia, Latvia, Litva, BaLan, Belarus, Ukraine, Armenia, Azerbaijan và Georgia. Về bồi thường chiến phí, Nga phải bồi thường cho Đức một khoản tiền là 6 tỉ mark vàng. Theo nhà sử học Spencer Tucker, “Bộ Tổng tham mưu Đức đã đưa ra những điều khoản cực kỳ khắc nghiệt khiến ngay cả nhà đàm phán Đức cũng bị sốc.” Nga mất 34% dân số, 54% đất công nghiệp, 89% mỏ than và 26% đường sắt. Nga cũng bị phạt 300 triệu mác vàng.
Ngay sau khi ký hiệp ước, Lenin đã chuyển chính phủ Xô Viết từ Petrograd đến Moscow. Trotsky (uỷ viên TƯ Đảng Bôn sê vích) đổ lỗi rằng nước Nga chịu thiệt hại rất lớn bởi hiệp ước hòa bình này cho giai cấp tư sản, các nhà cách mạng xã hội, các nhà ngoại giao của Nga hoàng, các quan chức của Sa hoàng và “những kẻ thỏa hiệp tiểu tư sản”. Hiệp ước đã mở ra một sự rạn nứt vĩnh viễn giữa những người Bolshevik và những người Cách mạng Xã hội Chủ nghĩa Cánh tả.
Lenin trình bày với Uỷ ban Trung ương rằng “mọi người hãy chấp nhận nền hòa bình đáng xấu hổ này để cứu lấy cuộc cách mạng thế giới”. Lenin tuyên bố ông sẽ từ chức nếu như Ủy ban Trung ương không chấp nhận ký kết bản hiệp ước hòa bình này. Ủy ban Trung ương đã thực hiện một cuộc bỏ phiếu để đưa ra quyết định cuối cùng. Có 6 thành viên của Ủy ban Trung ương do không muốn Lenin từ chức nên đã bỏ phiếu ủng hộ ký kết hòa ước với Đức, trong khi có bốn người (Bukharin, Lomov, Uritsky và Bubnov) bỏ phiếu chống lại việc ký kết hòa ước và 4 người khác (bao gồm Leon Trotsky) bỏ phiếu trắng.
rotsky cho rằng 4 lá phiếu trắng, trong đó có một phiếu của ông, đã “cứu Lenin khỏi thất bại đáng xấu hổ” trong cuộc bỏ phiếu. Trong khi vào tháng 8 năm 1914, tất cả các tầng lớp đều ủng hộ và hầu như tất cả các đại biểu chính trị đều bỏ phiếu ủng hộ chiến tranh thế giới thứ nhất của Sa Hoàng. Sau lời tuyên chiến là sự hồi sinh của chủ nghĩa dân tộc trên toàn xã hội Nga. Theo nhà sử học Sean McMeekin đã nhấn mạnh mục tiêu bành trướng mạnh mẽ của Nga về phía nam. Ông lập luận rằng đối với Nga, cuộc chiến cuối cùng là về Đế chế Ottoman. Bộ Ngoại giao và Quân đội đang lên kế hoạch cho một cuộc chiến tranh xâm lược ít nhất là từ năm 1908 và thậm chí có thể là năm 1895. Ông nhấn mạnh rằng mục tiêu trước mắt là chiếm Constantinople và một lối thông thương ra Địa Trung Hải do kiểm soát các eo biển..
2. HOÀ ƯỚC BREST-LITOVSK LÀ ĐIỀU KIỆN THUẬN LỢI ĐỂ BÔN-SÊ-VÍCH VÔ HIỆU HOÁ ĐẢNG CÁCH MẠNG XÃ HỘI CHỦ NGHĨA ĐỐI LẬP TRONG NƯỚC
Đảng Cách mạng Xã hội Chủ nghĩa Cánh tả là một đảng chính trị xã hội chủ nghĩa cách mạng được thành lập trong Cách mạng Nga.
Năm 1917, Đảng Cách mạng xã hội chủ nghĩa chia rẽ giữa những người ủng hộ Chính phủ lâm thời Nga (là chính phủ được thành lập sau khi lật đỏ Sa Hoàng), được thành lập sau Cách mạng tháng Hai; và những người ủng hộ những người Bolshevik. Những người tiếp tục ủng hộ Chính phủ lâm thời được biết đến với cái tên Cánh hữu trong khi những người liên kết với những người Bolshevik được gọi là Những người Cách mạng CHXHCN Cánh tả.
Sau Cách mạng Tháng Mười, những người Cộng hòa XHCN cánh tả đã thành lập chính phủ liên minh với những người Bolshevik từ tháng 11/ 1917 đến tháng 7/ 1918, nhưng từ chức trong chính phủ sau khi Hiệp ước Brest-Litovsk được ký kết. Nhà sử học mácxít Mikhail Pokrovsky cho rằng “ Nó (thành phần đoàn đại diện của Nga tham gia đàm phán Hoà ước Brest-Litovsk) vẫn bao gồm Anastasia Bitsenko, một cựu sát thủ, đại diện cho những người Cách mạng XHCN Cánh tả, những người có mâu thuẫn với những người Bolshevik.
Ủy ban Trung ương của Đảng Cách mạng XHCN Cánh tả cuối cùng đã ra lệnh ám sát Wilhelm von Mirbach trong một nỗ lực khiến Nga tái tham gia Thế chiến thứ nhất và phát động một cuộc nổi dậy chống lại những người Bolshevik ngay sau đó. Hầu hết các thành viên Đảng Cách mạng XHCN Cánh tả đều bị bắt ngay lập tức, mặc dù phần lớn những người phản đối cuộc nổi dậy đều được thả và được phép giữ các vị trí của họ trong Liên Xô và bộ máy hành chính. Tuy nhiên, họ không thể tổ chức lại đảng, đảng này dần dần tách ra thành nhiều đảng ủng hộ Bolshevik, sau này tất cả sẽ hợp nhất Đảng ******** Nga (Bolshevik) vào năm 1921.
Để bảo vệ Đảng của mình mà Lenin chấp nhận những điều kiện ngặt nghèo để thoát khỏi chiến tranh với một nước Đức đang bại trận nhằm có cơ hội vô hiệu hoá các phe đối lập để củng cố chính quyền do Bôn-sê-vích lập ra.
3. HOÀ ƯỚC BREST-LITOVSK CŨNG ĐƯỢC CHÍNH PHỦ ĐỨC ĐỒNG Ý ĐỂ MỘT BÊN CÓ ĐANG LỢI THẾ TRÊN CHIẾN TRƯỜNG PHẢI RÚT KHỎI CHIẾN TRANH ĐÓ LÀ ĐẾ QUỐC NGA
Năm 1917 được gọi là năm bản lề của chiến tranh: Tại mặt trận phía tây, liên quân chuyển sang tấn công. Chiến tranh tàu ngầm không hạn chế trên biển, Hoa Kỳ tham chiến chống Đức. Cách mạng tại Nga làm nước này rời bỏ chiến tranh. Lợi thế đã nghiêng sang phía Anh-Pháp-Nga ba bên, vòng vây trên biển siết chặt kinh tế Đức của Hải quân Hoàng gia Anh đã cho thấy các kết quả. Liên quân Pháp-Anh liên tục mở các cuộc tấn công lớn trên tất cả các mặt trận.
Điều này khiến Chính phủ Đức đồng ý với đề xuất là họ nên ủng hộ Đảng ******** đối lập ở Nga (những người Bolshevik), những người ủng hộ việc Nga rút khỏi chiến tranh. Do đó, vào tháng 4/1917, Đức đã đưa lãnh tụ Bolshevik là Vladimir Lenin và 31 người ủng hộ trong một chuyến tàu kín từ nơi lưu đày ở Thụy Sĩ đến Ga Phần Lan, Petrograd.