• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Hy di lão sư và Triệu thị thuyết minh tử vi kinh

manhthuonq

Con Chym bản Đôn
Marshall-Islands
Tiên sinh họ Trần, húy Đoàn, tự Hy Di, người đất Hoa Sơn ngày nay về phía Nam huyện Hoa Âm tỉnh Thiểm Tây. Khi ra đời tiên sinh bị đẻ non tháng, nên mãi hơn hai năm mới biết đi. Thuở nhỏ thường đau yếu liên miên. Tiên sinh học văn không thông, học võ không đủ sức, thường suốt ngày theo phụ thân ngao du khắp non cùng thủy tận.




Ở Việt Nam, trong những phương pháp tiên đoán số mệnh thì Tử vi là môn được biết đến rộng rãi bậc nhất. Người đầu tiên tổng hợp, hệ thống lại thành môn bói này được cho là Trần Đoàn, tức Hi Di Lão Tổ, sống vào đời Bắc Tống, Trung Quốc. Ông là người có khả năng tiên tri siêu phàm.

Thân phụ tiên sinh là một nhà Thiên Văn, Lịch Số đại tài đương thời. Về năm sinh của tiên sinh, không một thư tịch nào chép. Nhưng căn cứ vào bộ Triệu Thị Minh Thuyết Tử Vi Kinh, khi tiên sinh yết kiến Tống Thái Tổ Triệu Khuôn Dẫn vào niên hiệu Càn Đức nguyên niên (963) có nói: “Ngô kim nhật thất thập hữu dư,” nghĩa là tôi năm nay trên 70 tuổi. Vậy có thể tiên sinh ra đời vào khoảng 888 – 893 tức niên hiệu Vạn Đức nguyên niên đời Đường Hy Tông đến niên hiệu Cảnh Phúc nguyên niên đời Đường Chiêu Tông. Tiên sinh bắt đầu học Thiên Văn năm 8 tuổi. Bộ Triệu Thị Minh Thuyết Tử Vi Kinh thuật:
“Tiên sinh 8 tuổi mà còn tính thơ dại. Lúc nào cũng ngồi trong lòng thân phụ. Một hôm thân phụ tiên sinh phải tính ngày giờ mưa bão trong tháng, bị tiên sinh quấy rầy, mới dắt tiên sinh ra sân, chỉ lên bầu trời đầy sao rồi bảo:
- Con có thấy sao Tử Vi kia không?
Đáp:
- Thấy.
Lại chỉ lên sao Thiên Phủ mà hỏi:
- Con có thấy sao Thiên Phủ kia không?
Đáp:
- Thấy.
- Vậy con hãy đếm xem những sao đi theo sao Tử Vi và Thiên Phủ là bao nhiêu?
Thân phụ tiên sinh tưởng rằng tiên sinh có đếm xong cũng phải trên nửa giờ. Không ngờ ông vừa vào nhà, tiên sinh đã chạy vào thưa:
- Con đếm hết rồi. Đi sau sao Tử Vi là 5 sao, như vậy chòm sao Tử Vi có 6 sao. Đi sau sao Thiên Phủ là 7 sao, như vậy chòm sao Thiên Phủ có 8 sao.
Từ đấy tiên sinh được thân phụ hết sức truyền khoa Thiên Văn và Lịch Số.


Giai thoại kỳ thú mà hầu hết các nhà nghiên cứu Tử Vi đều biết đó là Hy Di tiên sinh đã dùng khoa Thiên Văn và Tử Vi đoán trước được hai đứa trẻ nghèo đói, sau đều trở thành vua. Bộ Tử Vi Chính Nghĩa phần Hy Di tiên sinh liệt truyện đã kể giai đoạn kỳ thú đó như sau:
Một hôm tiên sinh dẫn đệ tử ra sân xem Thiên Văn, chợt kêu lên rằng:
- Kìa quái lạ không?
Đệ tử xúm lại nhìn theo tay tiên sinh chỉ thấy sao Tử Vi, Thiên Phủ đi vào địa phận của sao Phá Quân và Hóa Kị, mà ánh sáng chiếu xuống núi Hoa Sơn, tiên sinh nói:
- Tử Vi, Thiên Phủ là đế vượng, tức là vua. Tử Vi bao giờ cũng đi trước, Thiên Phủ bao giờ cũng theo sau. Đây tức là anh em một gia đình nào đó, đang buổi hàn vi, sau sẽ làm nên sự nghiệp vẻ vang, vị tới đế vương. Phá Quân là Hao tinh chủ nghèo đói, Hóa Kị chủ bần hàn, kêu xin. Phá ngộ Kị thì nghèo đói phải đi ăn mày. Tử, Phủ ngộ Phá, Kị thì hai vị thiên tử chưa gặp thời phải đi ăn xin. Tất cả chiếu xuống Hoa Sơn thì hai vị Thiên tử sẽ qua đất Hoa Sơn ăn xin. Vậy nay các người theo ta xuống núi, giúp cho vị anh hùng vị ngộ, đang gặp lúc cùng khó.
Đệ tử thưa:
- Đệ tử nghĩ, thì nhân lúc Thiên tử chưa gặp thời, ta nên cho người vay nợ để mai đây có dịp đòi nợ, cứu giúp dân nghèo.
Tiên sinh đồng ý. Hôm sau thầy trò xuống núi, thấy một đoàn người chạy loạn đi qua. Tiên sinh để ý đến một thiếu phụ gánh hai chiếc thúng, trong mỗi thúng có một đứa bé khôi ngô, dung quang khác thường. Tiên sinh biết hai đứa trẻ này ứng vào sao Tử, Phủ trên trời đây. Mới hỏi thiếu phụ:
- Này bà ơi, bà có mệt lắm không? Bà gánh hai vị thiên tử đi đâu vậy?
Thiếu phụ đặt gánh xuống thưa:
- Con tôi đó, đứa lớn là Triệu Khuông Dẫn, đứa nhỏ là Triệu Khuông Nghĩa. Từ sáng đến giờ chúng tôi đói không có gì ăn. Tiên sinh bố thí cho chút đồ ăn được không?
Tiên sinh đáp:
- Tôi xem Thiên Văn, coi dung quang hai con bà khác phàm. Bà có nhớ ngày sinh của chúng không?
Thiếu phụ cho ngày giờ, năm sinh của hai con. Tiên sinh tính số Tử Vi, thấy cách của Khuông Dẫn là “Tử, Phủ, Vũ, Tướng, được Tả, Hữu, Khoa, Quyền, Lộc cung chiếu. Ngặt đại hạn đang gặp Hình, Kị, Kiếp, Không nên nghèo khó. Số của Khuông Nghĩa là Thiên Phủ lâm Tuất, ngộ Tả, Hữu, Khoa, Quyền, đại hạn cũng đang gặp Kiếp, Kị nên nghèo khó.” Tiên sinh nói với học trò:
- Hai đứa trẻ này chân mệnh đế vương, khi đại hạn đi đến gặp Khôi, Việt, Xương, Khúc là lúc thành đại nghiệp đấy. Ta phải giúp đỡ mới được, hầu mua lấy cảm tình, lúc thiên tử gặp thời, có thể nhân đó giúp dân vậy.
Tiên sinh nói với thiếu phụ:
- Tôi tính số, thấy hai con bà sau đều làm vua. Khi đã làm vua rồi, thì tất cả giang sơn vạn dặm đều là của con bà cả. Vậy bà bán cho tôi giải núi Hoa Sơn này lấy tiền mà tiêu.
Thiếu phụ tưởng ông đạo sĩ điên khùng mới mua núi. Bà đồng ý bán. Bởi bà không biết chữ, nên xé vạt áo hai con quấn vào đôi đũa, nhét trong một ống đũa, coi như văn tự, trao cho Hy Di tiên sinh và nhận 10 nén vàng.
Năm 960, Triệu Khuông Dẫn thống nhất giang sơn, lên ngôi vua, lập ra nhà Tống, sau là Tống Thái Tổ. Niên hiệu Càn Đức nguyên niên (963), quan trấn thủ vùng Hoa Sơn dâng biểu về triều rằng: Có một đạo sĩ Trần Đoàn, tự Hy Di, bao dưỡng dân chúng không nộp thuế. Đạo sĩ nói rằng Hoa Sơn là đất riêng của ông, đã được nhà vua bán rồi.
Tống Thái Tổ không nhớ chuyện cũ, nổi giận sai bắt Hy Di tiên sinh vào triều trị tội. Nhưng quan địa phương rất kính trọng tiên sinh, không dám trói, còn đưa lừa cho tiên sinh cởi để lai kinh. Tiên sinh được giải vào triều kiến. Thái Tổ hỏi:
- Đạo sĩ cũng phải tuân theo phép nước chứ? Hà cớ phao ngôn nói rằng đã mua đất của triều đình?
Tiên sinh đáp:
- Năm nay tôi đã trên 70 tuổi, đâu dám nói dối. Luật lệ của bệ hạ là: Đời cha mẹ vay nợ, thì đời con phải trả. Trước đây thái hậu qua Hoa Sơn có bán cho bần đạo toàn vùng này lấy 10 nén vàng. Văn tự còn đây.
Tiên sinh xuất trình ống đũa và vạt áo. Thái Tổ truyền đem vào hậu cung hỏi thái hậu. Thái hậu nhớ chuyện cũ vội kêu lên:
- Vị thần tiên ở núi Hoa Sơn đây mà, người đã cứu nạn cho nhà ta xưa đây.
Thái hậu kể truyện xưa, Thái Tổ và triều thần kinh sợ về tài tiên tri của tiên sinh, vội tạ lỗi, lưu tiên sinh tại kinh, kính như bậc thầy. Tống Thái Tổ hỏi tiên sinh về khoa Tử Vi, tiên sinh rút trong bọc ra tập sách nhỏ đề Tử Vi Chính Nghĩa trao cho Thái Tổ mà tâu rằng:
- Đây tất cả tinh nghĩa về khoa Tử Vi. Bần đạo không phải là người đặt ra khoa này. Nhân người trước đã nói về Tử Vi, đến bần đạo, nhận thấy Dịch Lý, Hình Tượng, Thiên Văn, Lịch Số, Địa lý đều có uyên nguyên với nhau, mới tước bỏ những rườm rá của người xưa, hợp thành khoa Tử Vi, mà thần viết trong tập này.Với khoa Tử Vi bệ hạ có thể biết kẻ trung, người nịnh, thời nào tốt, thời nào xấu mà mưu đại sự. Đó là học tới bậc sơ đẳng. Còn học uyên thâm hơn, có thể nhân số mạng xấu, dùng người nào thì cứu giúp được kẻ bị nạn, và cứu như thế nào? Thấy kẻ ác, thì dùng người nào cách nào thì trị được, đó là học tới trung đẳng. Còn học tới chỗ uyên thâm cùng cực, có thể làm đảo lộn cả thiên hạ, nắm thiên hạ trong bàn tay. Nhưng bần đạo kính dâng bệ hạ một câu, khi dùng tập sách này, đó là: Chữ Nhân, đừng nên dùng vào những việc ác độc, tổn âm đức.
Tiên sinh được các quan xin coi Tử Vi. Họ chỉ việc biên ngày sinh, tháng sinh, năm sinh và giờ sinh, tiên sinh sẽ kêu ra vị đó đang lĩnh chức gì trong triều, cùng sự lập thân ra sao, cuối cùng sự nghiệp kết thúc như thế nào. Triều thần không ai mà không kính phục.
 

Có thể bạn quan tâm

Top