• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

KỂ NHỮNG CÂU CHUYỆN ĐÃ CŨ

Anh bạn này năm cấp 3 học 1 lớp bình thường ở trường bình thường nốt. Tốt nghiệp anh ta đi Pháp và chỉ ca hát, chụp ảnh, chỉnh ảnh cả ngày. Và nay là CN, anh ta đang ở Rome.

Một anh nữa, anh này học giỏi từ bé, bị cận thị nặng, thích nghe rap đời và những bài ca indie ngân nga. Anh ta giỏi đều, việc này thể hiện qua những con điểm cao đến xấp xỉ tuyệt đối. Anh ta nhận học bổng từ những năm cấp 2. Hết cấp 3, anh ta du học, giờ anh ta làm dev cho một cty nhớn ở đất nước F. CN này, anh ta đi chợ về nấu ăn cho con ghệ, tập gym và chắc là giờ đang ...

Và đâu đó trong SG, có 1 anh làm cho PwC với mức lương ~15tr. Anh ta dư dả trả cho căn hộ, nuôi mấy con mèo. Sáng đi làm, chiều về đánh cầu lông và tối ôm ghệ ngủ. Không tham vọng nhà cao cửa rộng, cưới hỏi linh đình, đẻ con học trường quốc tế và du học khi hết cấp 3.

Một cô bạn xinh xắn với cặp kính cận loạn, rất giỏi các môn Toán. Giờ đang ấm êm học lên Thạc sĩ và sắp sửa học lên Tiến sĩ ngành Toán Ứng dụng. Cô không hứng thú yêu đương cặp kè trai gái. Ngày ngày vùi đầu giải toán và viết research. Cô bạn cũng rất hài lòng về cuộc sống hiện tại.

...
 
Còn một người anh nữa, người cho tui chơi ké game Đấu Trường Thú mỗi T7 CN. Giờ anh ấy cũng học xong Thạc sĩ, không có dự định về VN nữa. Anh ta sống thảnh thơi với những ngày nghỉ rong ruổi khắp Châu Âu, mua đĩa game và coi đá banh. Một cuộc sống trong mơ như hồi bé anh đọc truyện tranh và thích thú kể với tui.
 
Chốt lại thằng nào học giỏi thì sau này khả năng đời sống sẽ thanh thản hơn, dễ có được cuộc sống như mình mong muốn.
có những người bạn t bán hàng online, sale bds khoe cọc cọc tiền mặt hớn hở lắm
nhưng t nhìn vào ko vui nổi, kêu t đổi với cuộc đời nó ko, chắc chắn là ko
ngày nào cũng bục mặt chốt khách, trong lòng đói khát danh vọng lắm
có tiền mặt nó vui nhưng tâm nó ko yên
 
có những người bạn t bán hàng online, sale bds khoe cọc cọc tiền mặt hớn hở lắm
nhưng t nhìn vào ko vui nổi, kêu t đổi với cuộc đời nó ko, chắc chắn là ko
ngày nào cũng bục mặt chốt khách, trong lòng đói khát danh vọng lắm
có tiền mặt nó vui nhưng tâm nó ko yên
Peut être une image de 1 personne, barbe, vautour et rue
 
Uh, dốt thì cái gì cũng chậm chạp hơn ngta hết. Vừa ngu vừa nghèo chuẩn đáy xh luôn.
Giàu mà ngu thì hơi chán, có của ăn của để nhưng không có đời sống ok đc.
t học kém, trong 1 lớp học cũng kém nhưng xung quanh t chúng nó biết cố gắng phấn đấu lên, còn t cố hết sức r, may là tốt nghiệp c3. Lớp có duy nhất 1 đứa trượt tốt nghiệp, còn lại thì đi lấy ck mở tiệm Nail, đứa đi phiêu bạt làm công nhân vs ck nó, đứa làm decor house trên máy tính, đứa làm bảo vệ, đứa học lên ĐH, đứa làm makeup cho tiệm photo wedding... T đi làm dưới Hà Nội sau khi tốt nghiệp, rồi sau đó nghỉ ngang đi lính, lúc đi ko ai tiễn lúc về cũng chả ai biết (trừ mấy ng trong xóm vs nhau). Hồi đi làm thì vẫn còn có đứa để ý, đến lúc nghỉ làm đi lính thì chả ai biết ai. Ra quân thì đi làm công nhân, chả ai biết ai, họp lớp chúng nó cũng rủ nhưng chả đi vì công nhân xin nghỉ vì mấy cái vớ vẩn làm gì?

Lên lớp học nghe chúng nó khoe mẽ những thứ chúng nó thấy giá trị à? Trong khi 1 bạn cùng lớp nó đã mất từ lớp 11, mẹ b ấy vẫn đang nai lưng ra làm thợ may ở 1 quán đối diện cổng trường thì t chả thấy đứa nào nói j cả? Gvcn t đi bước nữa, t cũng chỉ nghe mẹ t kể lại, chứ t ko đi dự đám cưới, cũng chả có time ra đường mỗi ngày ăn uống giao lưu vs xã hội nhằm tìm kiếm bạn bè hay ny như bao ng. Sao pải bỏ time ra để tìm thú vui, trong khi bản thân tự làm đc? Sao pải tìm vk về để nấu cơm, giặt giũ, để làm đầu óc trở nên đầy stress trong khi bản thân vẫn tự làm đc? Các ace sẽ bảo lấy về có chỗ mà xả, thì xin thưa 500k ra ngoài kia đầy, hên xui bị bệnh thôi và lấy vk cũng vậy, hên xui ko có con, cả 2 bị bệnh, rồi còn phải đối nội đối ngoại... BAO THỨ KO LOẠN ĐẦU LÊN? Nể nhất mấy ông giỏi, vừa áp lực công việc, vừa áp lực vk con ở nhà mà vẫn giàu! Riêng t thì t chịu luôn! Sao cứ pải hơn thua nhau làm cái j, trong khi vẫn chỉ là dẫm đạp lên nhau để vươn lên?

Hỏi thử mấy ông mấy bà, NGƯỜI BẠN THÂN NGÀY XƯA CỦA MẤY ÔNG MẤY BÀ GIỜ RA SAO RỒI, CÓ THỰC SỰ HỌ HẠNH PHÚC VỚI HIỆN TẠI KO??? Nếu ai hỏi b của t câu đó, tất nhiên t sẽ trả lời là CÓ, và t rất vui lòng sống mãi như vậy, khép kín bản thân!
 
t học kém, trong 1 lớp học cũng kém nhưng xung quanh t chúng nó biết cố gắng phấn đấu lên, còn t cố hết sức r, may là tốt nghiệp c3. Lớp có duy nhất 1 đứa trượt tốt nghiệp, còn lại thì đi lấy ck mở tiệm Nail, đứa đi phiêu bạt làm công nhân vs ck nó, đứa làm decor house trên máy tính, đứa làm bảo vệ, đứa học lên ĐH, đứa làm makeup cho tiệm photo wedding... T đi làm dưới Hà Nội sau khi tốt nghiệp, rồi sau đó nghỉ ngang đi lính, lúc đi ko ai tiễn lúc về cũng chả ai biết (trừ mấy ng trong xóm vs nhau). Hồi đi làm thì vẫn còn có đứa để ý, đến lúc nghỉ làm đi lính thì chả ai biết ai. Ra quân thì đi làm công nhân, chả ai biết ai, họp lớp chúng nó cũng rủ nhưng chả đi vì công nhân xin nghỉ vì mấy cái vớ vẩn làm gì?

Lên lớp học nghe chúng nó khoe mẽ những thứ chúng nó thấy giá trị à? Trong khi 1 bạn cùng lớp nó đã mất từ lớp 11, mẹ b ấy vẫn đang nai lưng ra làm thợ may ở 1 quán đối diện cổng trường thì t chả thấy đứa nào nói j cả? Gvcn t đi bước nữa, t cũng chỉ nghe mẹ t kể lại, chứ t ko đi dự đám cưới, cũng chả có time ra đường mỗi ngày ăn uống giao lưu vs xã hội nhằm tìm kiếm bạn bè hay ny như bao ng. Sao pải bỏ time ra để tìm thú vui, trong khi bản thân tự làm đc? Sao pải tìm vk về để nấu cơm, giặt giũ, để làm đầu óc trở nên đầy stress trong khi bản thân vẫn tự làm đc? Các ace sẽ bảo lấy về có chỗ mà xả, thì xin thưa 500k ra ngoài kia đầy, hên xui bị bệnh thôi và lấy vk cũng vậy, hên xui ko có con, cả 2 bị bệnh, rồi còn phải đối nội đối ngoại... BAO THỨ KO LOẠN ĐẦU LÊN? Nể nhất mấy ông giỏi, vừa áp lực công việc, vừa áp lực vk con ở nhà mà vẫn giàu! Riêng t thì t chịu luôn! Sao cứ pải hơn thua nhau làm cái j, trong khi vẫn chỉ là dẫm đạp lên nhau để vươn lên?

Hỏi thử mấy ông mấy bà, NGƯỜI BẠN THÂN NGÀY XƯA CỦA MẤY ÔNG MẤY BÀ GIỜ RA SAO RỒI, CÓ THỰC SỰ HỌ HẠNH PHÚC VỚI HIỆN TẠI KO??? Nếu ai hỏi b của t câu đó, tất nhiên t sẽ trả lời là CÓ, và t rất vui lòng sống mãi như vậy, khép kín bản thân!
uh b
 
Thêm một người anh ít nói chuyện, anh này hơn tui khá nhiều tuổi. Ngày bé chỉ gặp anh mỗi CN. Anh giờ làm BE lương tầm ~30t cưới cô vợ làm Logistics xuất nhập hàng Trung - Việt. cả 2 ở trọ bên Q8. Ngày ngày êm ả trôi qua, 2 người tính cách bình dị, những nét tính cách đã quá lâu tui mới bắt gặp lại.

Một ông anh với cái răng khểnh, từ bé năm 15t đã xa nhà đi học, kiếm con chữ cho đời bớt khổ, bởi phận cha mẹ làm nông sao mà giàu nổi, đủ ăn là đã mừng. Hết cấp 3 anh vào SG học cật lực, sáng học tối đi làm. Quen được 1 cô học Xuất nhập khẩu, tối học thêm Trung cấp Sư phạm để đi dạy các lớp tình thương. Anh như vớ được vàng, anh biết người như này khó kiếm khó gặp. Và 2 người có hôn nhân hạnh phúc, cuộc sống bây giờ khá khẩm hơn rất rất nhiều. Anh gửi tiền về lo cho ba mẹ, và đứa em út anh học tới nơi tới chốn. Anh cũng xây được nhà, và con anh đi mẫu giáo hẳn 6tr/tháng, không phải anh phung phí, anh muốn con mình không phải khổ như ảnh ngày bé. Có bao nhiêu ảnh đều vun vén cho vợ con hết.
 
T thường ko nhớ những chi tiết như gặp nhau bao lâu, kỉ niệm ntn. Hiếm nhớ lắm, phải suy nghĩ hay khơi gợi mới nhớ được.

T hay nhớ những bài học đã học được từ đối phương nhiều hơn. T cũng có nhiều người anh, người thầy trong đời đáng trân trọng. Tốt xấu lúc này lúc kia nhưng nếu nhìn nhận lại thì ai cũng có 1 giá trị nhất định, là những bước ngoặc trong đời mình.
 
T thường ko nhớ những chi tiết như gặp nhau bao lâu, kỉ niệm ntn. Hiếm nhớ lắm, phải suy nghĩ hay khơi gợi mới nhớ được.

T hay nhớ những bài học đã học được từ đối phương nhiều hơn. T cũng có nhiều người anh, người thầy trong đời đáng trân trọng. Tốt xấu lúc này lúc kia nhưng nếu nhìn nhận lại thì ai cũng có 1 giá trị nhất định, là những bước ngoặc trong đời mình.
t cũng ko nhớ rõ tgian, t nhớ quá trình họ cố gắng và giờ quả ngọt như nào
lúc khó khăn nước mắt chảy mồ hôi rơi, ko biết vượt qua sao
giờ nhìn lại ko hiểu lúc đó sức mạnh đâu mà vẫn vượt qua đc hết
thiệt là nhiều người chỉ dạy tui nhiều lắm, kể ra tui cũng may mắn phết
 
Top