• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Mất động lực cố gắng, có phải là bệnh tâm lý?

có thôi đi không

Địt Bùng Đạo Tổ
Ngày trước đi học, mình thường xuyên bị cô giáo chủ nhiệm gọi gặp riêng. Cô bảo, “Em thông minh, nhưng lười suy nghĩ, ham chơi và ham vui. Nếu em chịu tập trung học tập thì sau này sẽ đỡ vất vả hơn.” Hôm nay, cô giáo chủ nhiệm cũ nhờ mình giúp học sinh của cô viết báo tường và vẽ tranh (mình là cựu học sinh top đầu của lớp chuyên Văn nên cô mới nhờ, ahihi). Cô lại nhận xét, “H vẫn như ngày trước, cực kỳ thông minh, cô rất đánh giá cao em nhưng lười quá. Vẫn còn mải chơi quá, không thì giờ thành công hơn nhiều.” (Thật ra mình tên P, nhưng tên ở nhà là H và cô vẫn thường gọi mình như thế)

Cô còn đùa rằng mình là “thân lừa ưa nặng,” cứ phải cho vài cái điểm 1 mới chịu phát biểu xây dựng bài, chứ bình thường biết cũng không thèm xung phong. Ý cô là, nếu không có áp lực, dù biết bài hay không mình cũng chẳng mấy khi xung phong trả lời. Nhưng khi bị cho điểm thấp vì những lý do linh tinh như không tập trung hay nói chuyện riêng, mình lại bắt đầu cố gắng phát biểu để “gỡ điểm.” Cô muốn nói rằng chỉ khi đặt vào hoàn cảnh khó khăn thì mình mới chịu cố gắng, còn bình thường thì không.

Nhìn nhận lại bản thân, mình thấy đúng là vẫn không có động lực để cố gắng và còn lười trong mọi việc thật sự. Nhưng cảm giác như mình thiếu động lực, và cũng không đủ kiên trì. Xàm mơ góp ý cho mình với?
 
Tml tuong tự như t, nhưng t có tham vọng thì sẽ k ngừng nỗ lực, có mục tiêu may là gì ? Nhà xe gái tiền vàng kim cương hay cty của may, hay gì đó là mục tiêu để may làm việc để có đc. Chứ mày k biết mày thích gì sao mày cố gắng đc.
 
Tml tuong tự như t, nhưng t có tham vọng thì sẽ k ngừng nỗ lực, có mục tiêu may là gì ? Nhà xe gái tiền vàng kim cương hay cty của may, hay gì đó là mục tiêu để may làm việc để có đc. Chứ mày k biết mày thích gì sao mày cố gắng đc.
Ừ, trước giờ chỉ cần đặt ra mục tiêu là t làm được. Còn t thích thì t cũng đéo biết t thích cái gì, t thích cuộc sống độc thân tự do thích làm gì thì làm vừa trẻ lâu vừa đỡ mệt nhưng t cũng thích cuộc sống hôn nhân ôm chồng ôm con ngủ. T vừa thích cảm giác nỗ lực thực hiện cái gì đó vừa thích an nhàn ngủ cả ngày chơi cả đêm.
 
nhiều thằng biết mà k trả lời lắm, khúc mắc là cô khuyên như thế với nhiều đứa lắm nếu gặp ai cũng nói vậy hoặc người ghét m cũng công nhận thế thì chắc thật
 
nhiều thằng biết mà k trả lời lắm, khúc mắc là cô khuyên như thế với nhiều đứa lắm nếu gặp ai cũng nói vậy hoặc người ghét m cũng công nhận thế thì chắc thật
Ai cũng nói t vậy. Bà dạy Toán ghét t lắm, cứ đến tiết bà ý là t dù nằm bàn đầu nhưng t cũng ngủ, bài thì đéo chép. Đến lúc bà ý ghi t 0đ thì t mới xung phong lên làm bài tập. Bà ý vẫn nói với t là "Phải công nhận là xuất phát điểm em tốt, giao tiếp tốt, chữ viết đẹp, trình bày rõ ràng và thuyết phục, nhưng đó là theo cô được biết và qua bài kiểm tra toán còn trong quá trình học cô chưa thấy sự đề cao môn toán của em.."
 
review-of-soi-con-for-reup-cat-tien-dam-nu-vu-to-dag-cap-gai-xinh-nuot-na-body-cuc-chuan-2158054-originalb0cf2b11cbcf8f93.jpg
 
Ngày trước đi học, mình thường xuyên bị cô giáo chủ nhiệm gọi gặp riêng. Cô bảo, “Em thông minh, nhưng lười suy nghĩ, ham chơi và ham vui. Nếu em chịu tập trung học tập thì sau này sẽ đỡ vất vả hơn.” Hôm nay, cô giáo chủ nhiệm cũ nhờ mình giúp học sinh của cô viết báo tường và vẽ tranh (mình là cựu học sinh top đầu của lớp chuyên Văn nên cô mới nhờ, ahihi). Cô lại nhận xét, “H vẫn như ngày trước, cực kỳ thông minh, cô rất đánh giá cao em nhưng lười quá. Vẫn còn mải chơi quá, không thì giờ thành công hơn nhiều.” (Thật ra mình tên P, nhưng tên ở nhà là H và cô vẫn thường gọi mình như thế)

Cô còn đùa rằng mình là “thân lừa ưa nặng,” cứ phải cho vài cái điểm 1 mới chịu phát biểu xây dựng bài, chứ bình thường biết cũng không thèm xung phong. Ý cô là, nếu không có áp lực, dù biết bài hay không mình cũng chẳng mấy khi xung phong trả lời. Nhưng khi bị cho điểm thấp vì những lý do linh tinh như không tập trung hay nói chuyện riêng, mình lại bắt đầu cố gắng phát biểu để “gỡ điểm.” Cô muốn nói rằng chỉ khi đặt vào hoàn cảnh khó khăn thì mình mới chịu cố gắng, còn bình thường thì không.

Nhìn nhận lại bản thân, mình thấy đúng là vẫn không có động lực để cố gắng và còn lười trong mọi việc thật sự. Nhưng cảm giác như mình thiếu động lực, và cũng không đủ kiên trì. Xàm mơ góp ý cho mình với?
Rõ ràng, điều kiện đầy đủ, k phải áp lực, k có mục tiêu thì k có cố gắng =)) Hơn nữa m là con gái, k nặng nề về địa vị xã hội, gánh vác kinh tế thì càng ít động lực hơn đàn ông
 
Rõ ràng, điều kiện đầy đủ, k phải áp lực, k có mục tiêu thì k có cố gắng =)) Hơn nữa m là con gái, k nặng nề về địa vị xã hội, gánh vác kinh tế thì càng ít động lực hơn đàn ông
T cũng tự biết thế nhưng nhiều lúc đéo biết mình cố gắng vì cái gì, kiểu bị nản lòng ấy. Thêm cả suy nghĩ "Sau này về chồng nuôi" thì cũng hơi oải lòng ...
 
Ngày trước đi học, mình thường xuyên bị cô giáo chủ nhiệm gọi gặp riêng. Cô bảo, “Em thông minh, nhưng lười suy nghĩ, ham chơi và ham vui. Nếu em chịu tập trung học tập thì sau này sẽ đỡ vất vả hơn.” Hôm nay, cô giáo chủ nhiệm cũ nhờ mình giúp học sinh của cô viết báo tường và vẽ tranh (mình là cựu học sinh top đầu của lớp chuyên Văn nên cô mới nhờ, ahihi). Cô lại nhận xét, “H vẫn như ngày trước, cực kỳ thông minh, cô rất đánh giá cao em nhưng lười quá. Vẫn còn mải chơi quá, không thì giờ thành công hơn nhiều.” (Thật ra mình tên P, nhưng tên ở nhà là H và cô vẫn thường gọi mình như thế)

Cô còn đùa rằng mình là “thân lừa ưa nặng,” cứ phải cho vài cái điểm 1 mới chịu phát biểu xây dựng bài, chứ bình thường biết cũng không thèm xung phong. Ý cô là, nếu không có áp lực, dù biết bài hay không mình cũng chẳng mấy khi xung phong trả lời. Nhưng khi bị cho điểm thấp vì những lý do linh tinh như không tập trung hay nói chuyện riêng, mình lại bắt đầu cố gắng phát biểu để “gỡ điểm.” Cô muốn nói rằng chỉ khi đặt vào hoàn cảnh khó khăn thì mình mới chịu cố gắng, còn bình thường thì không.

Nhìn nhận lại bản thân, mình thấy đúng là vẫn không có động lực để cố gắng và còn lười trong mọi việc thật sự. Nhưng cảm giác như mình thiếu động lực, và cũng không đủ kiên trì. Xàm mơ góp ý cho mình với?
Tìm hiểu dopamine detox đi là sẽ có động lực làm mọi thứ ngay
 
T cũng tự biết thế nhưng nhiều lúc đéo biết mình cố gắng vì cái gì, kiểu bị nản lòng ấy. Thêm cả suy nghĩ "Sau này về chồng nuôi" thì cũng hơi oải lòng ...
Thì đấy =)) Chỉ có đến khi biến cố ập đến, dao kè vào đít, còn ai khuyên ai bảo thế nào mày cũng vẫn sẽ thế này thôi. Thay đổi phải từ bên trong chứ nghe lời khuyên thì hừng hực khí thế, mong muốn thay đổi 1-2 ngày xong lại đâu vào đấy. Nếu không thì phải đến khi đi làm gặp đc 1 leader, 1 môi trường thúc đẩy mày đi lên.
Chứ tao cũng như mày =))
 

Có thể bạn quan tâm

Top