mưa rồi đi ăn gì ko emẨn danh cũng tốt. Lâm nói linh tinh gì cũng ko ai hay.
Thời tiết cứ mưa, công việc kinh doanh thì trục trặc, mấy đứa nhân Viên vừa ngu vừa lười, giấy tờ lộn xộn, chạy qua chạy lại lo hồ sơ vay , mẹ già dục giã, em út học hành, ... Thời gian cho bạn bè không còn, lãnh cảm với đàn ông, nhìn vào gương thấy nổi vài cục mụn...
Lâm chọn cho mình con đường vất vả thì phải tự gánh vác. Nếu không thể tìm cho mình 1 bờ vai thì đành tự lực vậy?
... Tối qua nằm mơ mình chết? Mở mắt lòng nghèn nghẹn ko biết có vượt qua thời khắc này hay ko?
... Sáng thức dậy lại tươi như ko hề có ác mộng.
... Trưa, ngắm mưa rơi. Lại lãm nhãm, xả ra chút dư vị hỗn độn khô khan.
Đời nhìn lên không bằng ai, nhưng nhìn xuống không ai bằng mình. Dải đất miền trung còn đang tang thương, cớ gì mình lại chọn con đường chết lãng nhách!
nhớ hồi đó thỉnh kinh, băng rừng lội suối, dầm mưa, cũng suy tư như thếẨn danh cũng tốt. Lâm nói linh tinh gì cũng ko ai hay.
Thời tiết cứ mưa, công việc kinh doanh thì trục trặc, mấy đứa nhân Viên vừa ngu vừa lười, giấy tờ lộn xộn, chạy qua chạy lại lo hồ sơ vay , mẹ già dục giã, em út học hành, ... Thời gian cho bạn bè không còn, lãnh cảm với đàn ông, nhìn vào gương thấy nổi vài cục mụn...
Lâm chọn cho mình con đường vất vả thì phải tự gánh vác. Nếu không thể tìm cho mình 1 bờ vai thì đành tự lực vậy?
... Tối qua nằm mơ mình chết? Mở mắt lòng nghèn nghẹn ko biết có vượt qua thời khắc này hay ko?
... Sáng thức dậy lại tươi như ko hề có ác mộng.
... Trưa, ngắm mưa rơi. Lại lãm nhãm, xả ra chút dư vị hỗn độn khô khan.
Đời nhìn lên không bằng ai, nhưng nhìn xuống không ai bằng mình. Dải đất miền trung còn đang tang thương, cớ gì mình lại chọn con đường chết lãng nhách!
Ẩn danh cũng tốt. Lâm nói linh tinh gì cũng ko ai hay.
Thời tiết cứ mưa, công việc kinh doanh thì trục trặc, mấy đứa nhân Viên vừa ngu vừa lười, giấy tờ lộn xộn, chạy qua chạy lại lo hồ sơ vay , mẹ già dục giã, em út học hành, ... Thời gian cho bạn bè không còn, lãnh cảm với đàn ông, nhìn vào gương thấy nổi vài cục mụn...
Lâm chọn cho mình con đường vất vả thì phải tự gánh vác. Nếu không thể tìm cho mình 1 bờ vai thì đành tự lực vậy?
... Tối qua nằm mơ mình chết? Mở mắt lòng nghèn nghẹn ko biết có vượt qua thời khắc này hay ko?
... Sáng thức dậy lại tươi như ko hề có ác mộng.
... Trưa, ngắm mưa rơi. Lại lãm nhãm, xả ra chút dư vị hỗn độn khô khan.
Đời nhìn lên không bằng ai, nhưng nhìn xuống không ai bằng mình. Dải đất miền trung còn đang tang thương, cớ gì mình lại chọn con đường chết lãng nhách!
thôi ngủ đi, h này ra đường có khi gặp cướp đó,Giờ này mà lấy xe chạy lòng vòng hít khí lạnh, ăn kem, qua thủ thiêm ngắm ngược SG trong cơn mưa phùn nhẹ. Thì chắc e sẽ sống lại tuổi trẻ có anh...
Lại mưa...
Từng làn khói trắng, đong đưa theo lời ca của lũ bạn..
Vậy là đủ,
Say rồi... Lâm ngủ đây
Cả thế giới ngủ ngon và ngoan
Chỉ còn mình Lâm
Ngồi chờ bọn công chức nhà nước đến bực...
Tiết trời SG hôm nay u ám và có sương.
Kẻ đi ngang đời Lâm có lần bảo rằng : "Đ, em núp sau lưng a " - chắc Lâm chỉ là con bé ngây ngốc khi nghĩ rằng, sẽ được bình yên sau tấm lưng đó, mãi mãi...
Hôm nay Lâm phóng xe ra khỏi nhà, đến nơi thì ướt nhem vì sương, dù quãng đường chỉ tầm 12km
D.C. M. A
D C. M A
ĐÂU CẦN MỘT AI!