• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Nên làm nghề gì khi tôi bị tâm thần phân liệt

Tôi 34 tuổi, bị bệnh và uống thuốc hơn 10 năm. Khi học cao đẳng tôi biết mình bị bệnh nhưng chưa quan tâm nên không đi khám.

Rồi tôi gặp một chuyện sốc khiến sang chấn tâm lý, nghỉ học giữa chừng, sau đó bệnh năng hơn, đi khám bác sĩ chẩn đoán tôi bị tâm thần phân liệt. Từ lúc nghỉ học ở trường cao đẳng và trị bệnh, tôi thấy khả năng học tập thụt lùi.

Ba tôi bảo học cái gì thì học chơi chơi thôi, đừng căng thẳng quá, tôi nghe theo nên chỉ học các khóa ngắn hạn ở nhà văn hóa phụ nữ hoặc trung tâm thiết kế đồ họa. Nhiều lần tôi xin ba mẹ cho đi làm nhân viên văn phòng nhưng ba mẹ sợ tôi trí nhớ kém, hỏi tới hỏi lui sẽ bị la mắng, bệnh lại nặng thêm. Tôi lại xin ba mẹ cho đi làm công việc lao động phổ thông cũng không được, ba mẹ sợ sức tôi làm không nổi 8 tiếng, với lại lúc đó thuốc có tác dụng phụ khiến tôi chậm chạp.

Sau nhiều năm uống thuốc tôi khỏe hơn, thuyết phục mãi ba mẹ cũng đồng ý cho đi làm. Tôi làm kết cườm, đóng gói trà, đóng gói mứt và nhân viên tư vấn bảo hiểm; có việc làm chưa đến một tuần, việc làm lâu nhất là 3 tháng thử việc rồi nghỉ do không phù hợp, không có việc nào làm lâu dài và ổn định. Sau hai năm kể từ khi bắt đầu trị bệnh, tôi hỏi mẹ một câu trong tâm trạng tuyệt vọng: "Mai mốt con làm nghề gì đây", mẹ bảo sẽ nuôi tôi suốt đời. Tôi không biết mẹ nói thật hay nói để tôi bớt lo, mau hết bệnh nữa.

Những năm sau tôi thường hỏi lại ba mẹ chuyện chọn nghề, ba mẹ khuyên tôi làm tự do như kinh doanh nhỏ hoặc bán hàng online. Bác sĩ trị bệnh khuyên tôi làm nghề tay chân tốt hơn. Gia đình khá giả nhưng tôi thấy có phần lỗi khi không nhiệt tình và cố gắng hết mình trong việc định hướng nghề nghiệp nào đó phù hợp với tình trạng bệnh. Tôi thấy mình không có ích cho xã hội khi thất nghiệp. Giờ bệnh tôi giảm nhiều, chỉ có điều tôi khó ngủ, mỗi ngày đều uống thuốc an thần đông y để ngủ và ngủ nhiều hơn 8 tiếng. Tôi tập không ngủ nhiều nhưng hôm được hôm không. Bác sĩ khuyên tôi đọc sách để luyện trí nhớ. Tôi nghe theo, mua sách về đọc.

Hiện tại trí nhớ tôi tốt hơn trước, ở tuổi 34 tôi có thể xin được việc không? Người phỏng vấn hỏi tôi trước có kinh nghiệm làm gì thì tôi biết trả lời sao đây trong khi thời gian đi làm rất ít? Nếu nói vì lý do sức khỏe thì tôi lại sợ bị hỏi bệnh gì, nói ra bệnh họ còn muốn tuyển tôi không? Tôi không muốn mình là gánh nặng cho gia đình và xã hội. Phải làm sao để có nghề nghiệp phù hợp với bản thân?
 
Bệnh tâm thần phân liệt là loại bệnh mãn tính chỉ có thể điều trị bằng hoá dược và phải uống thuốc lâu dài thì mới khỏi, t cũng bị ttpl đây vẫn đang phải uống thuốc điều trị bỏ thuốc cái lại tái lại rất nặng
 
Bạn điều trị ở đâu vậy, e trai mình bị 4 năm nay rồi mà k đỡ, theo mình bạn nên kinh doanh nhỏ, k nên đi làm thuê
 
không dễ chút nào. Thực ra thì bệnh hay không thì ai cũng có khó khăn thôi. Bạn thử yoga hoặc tập, chơi j đó đi. biết đâu thân thể dẻo hơn tinh thần tốt hơn
 
Tôi 34 tuổi, bị bệnh và uống thuốc hơn 10 năm. Khi học cao đẳng tôi biết mình bị bệnh nhưng chưa quan tâm nên không đi khám.

Rồi tôi gặp một chuyện sốc khiến sang chấn tâm lý, nghỉ học giữa chừng, sau đó bệnh năng hơn, đi khám bác sĩ chẩn đoán tôi bị tâm thần phân liệt. Từ lúc nghỉ học ở trường cao đẳng và trị bệnh, tôi thấy khả năng học tập thụt lùi.

Ba tôi bảo học cái gì thì học chơi chơi thôi, đừng căng thẳng quá, tôi nghe theo nên chỉ học các khóa ngắn hạn ở nhà văn hóa phụ nữ hoặc trung tâm thiết kế đồ họa. Nhiều lần tôi xin ba mẹ cho đi làm nhân viên văn phòng nhưng ba mẹ sợ tôi trí nhớ kém, hỏi tới hỏi lui sẽ bị la mắng, bệnh lại nặng thêm. Tôi lại xin ba mẹ cho đi làm công việc lao động phổ thông cũng không được, ba mẹ sợ sức tôi làm không nổi 8 tiếng, với lại lúc đó thuốc có tác dụng phụ khiến tôi chậm chạp.

Sau nhiều năm uống thuốc tôi khỏe hơn, thuyết phục mãi ba mẹ cũng đồng ý cho đi làm. Tôi làm kết cườm, đóng gói trà, đóng gói mứt và nhân viên tư vấn bảo hiểm; có việc làm chưa đến một tuần, việc làm lâu nhất là 3 tháng thử việc rồi nghỉ do không phù hợp, không có việc nào làm lâu dài và ổn định. Sau hai năm kể từ khi bắt đầu trị bệnh, tôi hỏi mẹ một câu trong tâm trạng tuyệt vọng: "Mai mốt con làm nghề gì đây", mẹ bảo sẽ nuôi tôi suốt đời. Tôi không biết mẹ nói thật hay nói để tôi bớt lo, mau hết bệnh nữa.

Những năm sau tôi thường hỏi lại ba mẹ chuyện chọn nghề, ba mẹ khuyên tôi làm tự do như kinh doanh nhỏ hoặc bán hàng online. Bác sĩ trị bệnh khuyên tôi làm nghề tay chân tốt hơn. Gia đình khá giả nhưng tôi thấy có phần lỗi khi không nhiệt tình và cố gắng hết mình trong việc định hướng nghề nghiệp nào đó phù hợp với tình trạng bệnh. Tôi thấy mình không có ích cho xã hội khi thất nghiệp. Giờ bệnh tôi giảm nhiều, chỉ có điều tôi khó ngủ, mỗi ngày đều uống thuốc an thần đông y để ngủ và ngủ nhiều hơn 8 tiếng. Tôi tập không ngủ nhiều nhưng hôm được hôm không. Bác sĩ khuyên tôi đọc sách để luyện trí nhớ. Tôi nghe theo, mua sách về đọc.

Hiện tại trí nhớ tôi tốt hơn trước, ở tuổi 34 tôi có thể xin được việc không? Người phỏng vấn hỏi tôi trước có kinh nghiệm làm gì thì tôi biết trả lời sao đây trong khi thời gian đi làm rất ít? Nếu nói vì lý do sức khỏe thì tôi lại sợ bị hỏi bệnh gì, nói ra bệnh họ còn muốn tuyển tôi không? Tôi không muốn mình là gánh nặng cho gia đình và xã hội. Phải làm sao để có nghề nghiệp phù hợp với bản thân?
inbox mình nha.
mình sẽ hướng dẫn bạn chữa bệnh
 
Viết blog đi, mày có năng khiếu đấy
 
hầu như ít nhiều ai cũng có biểu hiện tương tự thế này, nặng nhẹ khác nhau. Nhất là trong thời đại bùng nổ thông tin thế này
 
Viết blog đi, mày có năng khiếu đấy
Mày mới vô à? Thằng này nó chuyên đi copy trên mạng về đăng lại, lập lờ không trích nguồn, lừa mấy thằng ngáo ngơ non tơ như mày đó. Mày nên bấm nút chặn nó đi cho lành.
 
theo cách viết bài và hành văn của mày thì tao ko nghĩ mày bị ttpl nếu mày ko kể

ttpl nó kiểu như bị chập cheng ấy , nói câu trc xọ câu sau đéo liên quan đến nhau
 
Top