• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Nếu bị người giàu bắt cóc và nuôi lớn. Bọn mày có trở về với cha mẹ nghèo không?

Damlolol

Địt Bùng Đạo Tổ
Nếu năm 7 tuổi, khi có một chút ký ức về tình thương của cha mẹ nghèo, cảm nhận được sự che chở và ấp áp của cha mẹ. Vẫn chưa hiểu được nỗi đau do nghèo đói vì mới 7 tuổi còn trải đời ít, không có khả năng so sánh sự khổ và sướng giữa nghèo và giàu, khi được cha mẹ cho miếng bánh ngon đã thấy vui vẻ cả ngày vì không biết rằng ở nơi nào đó trên thế giới cũng có một đứa trẻ 7 tuổi như mình nhưng đang ăn bò kobe hoặc uống sữa hạng nhất. Nói chung là đang cảm thấy cha mẹ rat tuyệt vời, thì đùng một cái bị bắt cóc.

Sau đó chuyển đến nhà giàu ở. Thời gian đầu có lẽ sẽ bị sốc. Nhưng sau này lớn lên trong môi trường đầy đủ cũng ko thấy thiệt thòi gì.


Bỗng nhiên một ngày trên đường đi vô tình gặp lại cha mẹ ruột. Bọn mày sẽ làm gì?
 
1. Cho cha mẹ ruột một số tiền nhưng vẫn không quay lại sống chung với họ

2. Âm thầm giúp đỡ và không để họ biết

3. Nhận lại họ và sống chung một nhà
 
Tao đã từng, và trả lời luôn là không đâu bằng gia đình. Với tụi trẻ con đã có nhận thức thì thiếu mẹ 1 đêm đã khóc nức nở rồi.
Năm tao 7 tuổi do nhà quá nghèo, bà cô tao sang đón về ở cùng bả và ông bà nội. Nhà ông bà tao khi đó cực giàu và tao lần đầu biết sữa milo là cái gì.
Nhưng tao chấp nhận quay về mặc dù bà cô dọa về ko đc đi học mà phải đi rửa bát thuê.
Với 1 đứa trẻ 7 tuổi thì về nhà mới có cảm giác an toàn, kể cả ko có gì để ăn.
 
Nói chung gia đình là cái gì đó nó như cây xăng bơm nhiên liệu vậy, về ở 1 tí thì tràn đầy năng lượng, nhưng ở lâu thì mệt à
 
Có chứ. Người có ơn với tao, tao luôn ghi nhớ và đền đáp xứng đáng, còn kẻ thù thì tuyên án tử hình gia đình bằng phóng xạ
 
Tao đã từng, và trả lời luôn là không đâu bằng gia đình. Với tụi trẻ con đã có nhận thức thì thiếu mẹ 1 đêm đã khóc nức nở rồi.
Năm tao 7 tuổi do nhà quá nghèo, bà cô tao sang đón về ở cùng bả và ông bà nội. Nhà ông bà tao khi đó cực giàu và tao lần đầu biết sữa milo là cái gì.
Nhưng tao chấp nhận quay về mặc dù bà cô dọa về ko đc đi học mà phải đi rửa bát thuê.
Với 1 đứa trẻ 7 tuổi thì về nhà mới có cảm giác an toàn, kể cả ko có gì để ăn.
Đúng rồi.
Ví dụ đơn giản là nếu bị người ngoài hù doạ tý sẽ sợ hãi và chỉ nghĩ về người thân nuôi lớn mình. Còn bị người thân hù doạ thì sẽ sợ nhưng ngheo lời và làm theo. Đó là sự tin tưởng gắn kết với người thân.

Dù người ngoài nhận nuôi mình chỉ dù hoạ vì muốn răn dạy và cũng rất thương yêu mình nhưng mình cũng ko hiểu được điều đó. Chỉ biết oà khóc vì sợ hãi, mong cha mẹ xuất hiện để cứu mình.
 
Có chứ. Người có ơn với tao, tao luôn ghi nhớ và đền đáp xứng đáng, còn kẻ thù thì tuyên án tử hình gia đình bằng phóng xạ
Ko có ý xuất phạm trêu chọc nhưng có vẻ cách sống hay nhất là giống con chó phải ko thầy, ai cho ăn có ơn sẽ biết ơn còn ai ghét làm mình khó chịu thì cắn lại
 
Ko có ý xuất phạm trêu chọc nhưng có vẻ cách sống hay nhất là giống con chó phải ko thầy, ai cho ăn có ơn sẽ biết ơn còn ai ghét làm mình khó chịu thì cắn lại
cách sống hay thì tao đéo biết còn cách sống có lợi nhất là vô ơn với người tốt với mình, vì khi mày mang tâm lý biết ơn rồi người ta sẽ điều khiển dc mày
 
Ko có ý xuất phạm trêu chọc nhưng có vẻ cách sống hay nhất là giống con chó phải ko thầy, ai cho ăn có ơn sẽ biết ơn còn ai ghét làm mình khó chịu thì cắn lại
Con người cũng chỉ là động vật trong tự nhiên thôi
 
Nếu năm 7 tuổi, khi có một chút ký ức về tình thương của cha mẹ nghèo, cảm nhận được sự che chở và ấp áp của cha mẹ. Vẫn chưa hiểu được nỗi đau do nghèo đói vì mới 7 tuổi còn trải đời ít, không có khả năng so sánh sự khổ và sướng giữa nghèo và giàu, khi được cha mẹ cho miếng bánh ngon đã thấy vui vẻ cả ngày vì không biết rằng ở nơi nào đó trên thế giới cũng có một đứa trẻ 7 tuổi như mình nhưng đang ăn bò kobe hoặc uống sữa hạng nhất. Nói chung là đang cảm thấy cha mẹ rat tuyệt vời, thì đùng một cái bị bắt cóc.

Sau đó chuyển đến nhà giàu ở. Thời gian đầu có lẽ sẽ bị sốc. Nhưng sau này lớn lên trong môi trường đầy đủ cũng ko thấy thiệt thòi gì.


Bỗng nhiên một ngày trên đường đi vô tình gặp lại cha mẹ ruột. Bọn mày sẽ làm gì?
1. Cho cha mẹ ruột một số tiền nhưng vẫn không quay lại sống chung với họ

2. Âm thầm giúp đỡ và không để họ biết

3. Nhận lại họ và sống chung một nhà
Mày biết Dương Khang anh hùng xạ điêu không ?
Hay Tiêu Phong thiên Long bát bộ ?
Từ đó tự suy nghĩ ra :))
 
cách sống hay thì tao đéo biết còn cách sống có lợi nhất là vô ơn với người tốt với mình, vì khi mày mang tâm lý biết ơn rồi người ta sẽ điều khiển dc mày
Ko có đâu m , sự biết ơn nó hay lắm còn với tao thì vô ơn là loại mất dạy nhất trong cuộc đời
 
Mày biết Dương Khang anh hùng xạ điêu không ?
Hay Tiêu Phong thiên Long bát bộ ?
Từ đó tự suy nghĩ ra :))
Ủa tao hỏi suy nghi cua bọn mày mà. Tự nghĩ ra thì đăng bài làm đéo gì?
 
thật ra chuyện này đã xảy ra trong chương trình " như chưa hề có cuộc chia ly " và nvat chính chọn ở với nhà giàu và thi thoảng vẫn về thăm nhà nghèo :))))
 
Nếu năm 7 tuổi, khi có một chút ký ức về tình thương của cha mẹ nghèo, cảm nhận được sự che chở và ấp áp của cha mẹ. Vẫn chưa hiểu được nỗi đau do nghèo đói vì mới 7 tuổi còn trải đời ít, không có khả năng so sánh sự khổ và sướng giữa nghèo và giàu, khi được cha mẹ cho miếng bánh ngon đã thấy vui vẻ cả ngày vì không biết rằng ở nơi nào đó trên thế giới cũng có một đứa trẻ 7 tuổi như mình nhưng đang ăn bò kobe hoặc uống sữa hạng nhất. Nói chung là đang cảm thấy cha mẹ rat tuyệt vời, thì đùng một cái bị bắt cóc.

Sau đó chuyển đến nhà giàu ở. Thời gian đầu có lẽ sẽ bị sốc. Nhưng sau này lớn lên trong môi trường đầy đủ cũng ko thấy thiệt thòi gì.


Bỗng nhiên một ngày trên đường đi vô tình gặp lại cha mẹ ruột. Bọn mày sẽ làm gì?
7 tuổi là nhận thức được rồi nhiều rồi mày. Nếu đã biết cha mẹ là ai, sống với họ, họ lo cho mày miếng ăn giấc ngủ thì khó có kiểu gì bỏ được.

Năm tao 3 tuổi ba mẹ tao đều đi học, gởi tao lại ở với cô ruột tao một hai năm. Giờ tao không nhớ gì nhiều mấy năm 3 tuổi, nhưng mấy lúc ổng bả về thăm tao xong lại đi là tao nhớ.
 
Tao đã từng, và trả lời luôn là không đâu bằng gia đình. Với tụi trẻ con đã có nhận thức thì thiếu mẹ 1 đêm đã khóc nức nở rồi.
Năm tao 7 tuổi do nhà quá nghèo, bà cô tao sang đón về ở cùng bả và ông bà nội. Nhà ông bà tao khi đó cực giàu và tao lần đầu biết sữa milo là cái gì.
Nhưng tao chấp nhận quay về mặc dù bà cô dọa về ko đc đi học mà phải đi rửa bát thuê.
Với 1 đứa trẻ 7 tuổi thì về nhà mới có cảm giác an toàn, kể cả ko có gì để ăn.
Câu chuyện của mày là về quyết định lúc mày 7 tuổi.
Nếu giả sử mày sống với nhà giàu đến năm 25 tuổi đi, thì quyết định của mày sẽ khác. Tất nhiên công sinh thành nó lớn, nhưng công dưỡng dục cũng lớn. Nếu gia đình nhận nuôi vừa giàu vừa tử tế, dạy dỗ đúng cách thì khác, mà nếu dạy dỗ đéo đàng hoàng thì tiền cũng k bù đắp được. Tiền chỉ là yếu tố phụ trong câu chuyện này
 
1. Cho cha mẹ ruột một số tiền nhưng vẫn không quay lại sống chung với họ

2. Âm thầm giúp đỡ và không để họ biết

3. Nhận lại họ và sống chung một nhà
Cả ba option đều như Lồn thế. Tại sao ko vừa nhận lại, vừa giúp đỡ rồi thường xuyên qua thăm. Trưởng thành rồi thì đâu nhất thiết phải sống chung. Nhưng cũng nên nhận lại cho người ta vui chứ mất con kiểu đó thì ám ảnh cả đời
 
Top