Má , đọc trên fb hội chị em có cái truyện ghê vcl , cho nên mấy thằng rau cỏ , phòng nhì đồ cẩn thận nha , post đây cho anh em đề cmn phòng
Và vâng, sau cuộc tìm kiếm Tuesday và cuộc hôn nhân suýt tan nát của mình, mình sẽ bình tĩnh ngồi lại đây, nhai miếng mít sấy và kể cho các bạn nghe về hành trình truy tìm ra tiểu tam của mình Chồng mình là một người khá kín tiếng nên nếu không phải có dòng máu thám tử chảy trong người, mình sẽ đéo bao giờ biết nó lại dám bắt cá hai tay. Tạm gọi tên giả của anh ấy là Thành, mà tên thật của nó thì cũng là Thành luôn
)) Mình năm nay 23 tuổi và Thành 28, cái tuổi mà mình còn quá trẻ mà anh ấy lại trưởng thành, chúng mình đã lấy nhau. Thành có công việc ổn định với mức lương khá cao, để mà nói công bằng thì anh ta là một người có tài, vậy nên mới có thể che giấu tiểu tam kín kẽ đến như vậy. Nói đến đây lại thấy cay, đm thằng chó đẻ
Mình cũng xinh gái, có việc làm tử tế chứ có phải sứt mẻ gì đéo đâu.
Sự việc bắt đầu từ buổi chiều hôm anh ta đi công tác về, vào giờ đó lẽ ra mình phải ở cơ quan, nhưng vì muốn làm anh ta bất ngờ nên mình đã quyết định về sớm tạt qua chợ mua ít thức ăn về nấu cơm cho anh ta, với tấm lòng nhân hậu và bao dung quảng đại mình còn sợ anh ta đi công tác bên ngoài ăn uống kham khổ sẽ gầy đi. Chẳng hiểu sao lúc về tới nhà mình lại mở cửa rất nhẹ, thậm chí còn không phát ra tiếng động, chắc lúc đó mình tính hù anh ta chơi chơi, ai dè thấy đôi bàn tay ấy thoăn thoắt chăm chú nhắn tin cho ai đó. Vì đứng từ xa nên mình chỉ thấp thoáng nhìn thấy ảnh đại diện màu đỏ, và tên Huyền Nguyễn hay Hương Nguyễn gì đó. Thấy mình đi từ phía sau, anh ta giật nảy người rồi tắt vội điện thoại :
- Em về rồi à ? Sao hôm nay về sớm thế ???
- Nay bọn em được nghỉ sớm.
Mình vẫn vào bếp và duy trì trạng thái dịu dàng cười đùa nhưng trong đầu đã nảy số tanh tách. Đcm con đỗn lỳ ấy là ai, và tại sao anh ta phải giật mình. Quả nhiên có gì đó không đúng ở đây
) Nếu là những bạn nữ khác, chắc chắn sẽ phẫn nộ mà nhảy bổ lên đòi làm ra ngô ra khoai nhưng mình thì đéo làm thế Trước khi trong tay mình có đủ bằng chứng, mình sẽ đéo bao giờ dứt dây động rừng. Sau bữa cơm tràn cmn ngập hạnh phúc, mình ôm laptop vào phòng đọc sách và bắt đầu tìm kiếm trong danh sách bạn bè anh ta trên Facebook.
Bước 1 : Mình tìm tất cả những người tên Hương, nhưng không thấy ai để avatar màu đỏ. Loại trừ cái tên này.
Bước 2 : Mình tìm sang tên Huyền, cũng không thấy. Hồi tối anh ta nhắn tin là trên giao diện Zalo, chứng tỏ anh ta có sđt con đó, vậy thân thiết tới mức ấy, tại sao lại không add Facebook ???
Càng nghĩ càng khó hiểu, mình mò từng cái like, comment trong ảnh hay tus của anh ta cũng không thấy có, quả nhiên là rất kín kẽ. Bước đầu thất bại, mình như con chó gặp giời mưa ỉu xìu lên giường kéo chăn đi ngủ. Kiểu như đầu óc mình lúc này mới thông hoặc do màn đêm tĩnh lặng nên bỗng một suy nghĩ nảy ra trong đầu : Anh ta còn một người bạn thân cực kỳ thân tên là Quý, vậy tại sao mình không tìm thử trên fb anh bạn này ?
Mình lại vục dậy, nhẹ nhàng vén chăn để anh ta không tỉnh giấc, rón rén sang phòng sách và bật Laptop lên. Mò mẫm vào Facebook anh Quý kia, mình vẫn làm những thao tác tương tự như hồi nãy thì hiện ra 1 nick : Huyền Nguyễn. Quả nhiên không thể sai đi đâu được Thật muốn tự tặng cho mình một tấm huy chương, bước đầu có thể xác định chắc chắn là con này.
Haha anh em nối khố với nhau có khác, đúng là chuyện gì cũng chia sẻ với nhau. Tiếp theo, mình mò vào Facebook con đó, có vẻ vẫn còn đang đi học, đoán chừng là sinh viên. Thấy nó để thông tin Trường Đại Học XXX. Mình lướt Facebook nó, bài viết nào cũng thấy chồng mình like, không add Facebook mà vẫn biết để vào like quả nhiên đéo bình thường tý nào. Lướt thêm thì biết được sở thích du lịch của nó và công việc là order hàng Quảng Châu Được lắm, tạm thời thế này đã có gì bà điều tra chúng mày sau.
Những ngày tiếp theo diễn ra hết sức bình con mẹ nó thường và mình luôn âm thầm theo dõi. Anh ta dạo này có những thay đổi rất nhỏ nếu không để ý sẽ không thể nhận ra. Trong bữa ăn, anh ta thường vô thức gắp sợi cà rốt ra, mình ăn được cà rốt, anh ta cũng vậy. Vậy thói quen này từ đâu mà hình thành chắc các bạn cũng đoán ra rồi nhỉ ? Rồi thứ 7 nào anh ta cũng phải làm thêm, vẫn mang cặp tài liệu và hồ sơ đi như thường, nhưng để ý kỹ, anh ta thường đứng lựa chọn sơ mi rất lâu trước gương. Mình vốn dĩ cũng chẳng muốn làm to chuyện, vì thực sự để mà nói anh ta có rất nhiều ưu điểm, nếu có lỡ lầm đường lạc lối mình cũng sẽ đưa anh ta trở lại đúng đường.
Mình bắt đầu tìm hiểu sâu về con Huyền kia, mình mua một nick Facebook dùng đã 3 năm để che mắt nó rồi ib hỏi order hàng. Quả nhiên nó rep nhanh như một cơn gió, mình cũng chốt rất nhanh khiến câu chuyện diễn ra rất suôn sẻ. Mình cũng bank cho nó luôn 500k để nó tin tưởng mình là khách để dễ không cảnh giác mà dễ moi tin hơn. Không sao, cứ cầm tiền của chị mà ảo tưởng đi cưng rồi chị đòi lại sau Mình giả bộ ngây thơ hỏi, xin lỗi bé chứ chị diễn số hai chắc đéo ai số một luôn :
- Chị giỏi thật ấy, hơn em 2 tuổi mà còn biết tự lực kiếm tiền, chẳng như em chỉ ăn bám bố mẹ
Đánh đúng vào tâm lý thích khen khiến con ranh bô bô kể lể :
- Ừm, chị tự lập từ năm lớp 11, tới nay cũng năm 4 sắp ra trường rồi, coi như là có tý vốn.
Eo ôi đm nhà mày lắm nữa, vốn làm phò à ? Mình tiếp lời :
- Em học cùng trường chị này, huhu thật muốn gặp chị ngoài đời ý. Chị ở bên ngoài chắc cũng xinh lắm nhỉ ?
- Chị cũng bình thường thôi em, được cái cũng ưa nhìn
Eo ôi mắc ói, đmm chắc không có tiền mua gương nhìn lại cái bản mặt của mày hả ?
- Chị học khoa nào ạ ?
- Chị học khoa YYY.
-Ôi em cũng học YYY, chị em mình giống nhau thật ấy.
Rồi đã xong, nắm được tình hình, học vấn của nó, mình ngồi nhìn lên trần nhà nghĩ ngợi sẽ làm gì tiếp theo. Đm đúng là con này nó biết mình ngày thường đi làm nhàn hạ quá nên cặp với chồng mình để mình có việc làm đây nè Đm quay qua quay lại mà mệt bở hơi tai
)))
P/s : Bonus cái hình :v

Và vâng, sau cuộc tìm kiếm Tuesday và cuộc hôn nhân suýt tan nát của mình, mình sẽ bình tĩnh ngồi lại đây, nhai miếng mít sấy và kể cho các bạn nghe về hành trình truy tìm ra tiểu tam của mình Chồng mình là một người khá kín tiếng nên nếu không phải có dòng máu thám tử chảy trong người, mình sẽ đéo bao giờ biết nó lại dám bắt cá hai tay. Tạm gọi tên giả của anh ấy là Thành, mà tên thật của nó thì cũng là Thành luôn




Sự việc bắt đầu từ buổi chiều hôm anh ta đi công tác về, vào giờ đó lẽ ra mình phải ở cơ quan, nhưng vì muốn làm anh ta bất ngờ nên mình đã quyết định về sớm tạt qua chợ mua ít thức ăn về nấu cơm cho anh ta, với tấm lòng nhân hậu và bao dung quảng đại mình còn sợ anh ta đi công tác bên ngoài ăn uống kham khổ sẽ gầy đi. Chẳng hiểu sao lúc về tới nhà mình lại mở cửa rất nhẹ, thậm chí còn không phát ra tiếng động, chắc lúc đó mình tính hù anh ta chơi chơi, ai dè thấy đôi bàn tay ấy thoăn thoắt chăm chú nhắn tin cho ai đó. Vì đứng từ xa nên mình chỉ thấp thoáng nhìn thấy ảnh đại diện màu đỏ, và tên Huyền Nguyễn hay Hương Nguyễn gì đó. Thấy mình đi từ phía sau, anh ta giật nảy người rồi tắt vội điện thoại :
- Em về rồi à ? Sao hôm nay về sớm thế ???
- Nay bọn em được nghỉ sớm.
Mình vẫn vào bếp và duy trì trạng thái dịu dàng cười đùa nhưng trong đầu đã nảy số tanh tách. Đcm con đỗn lỳ ấy là ai, và tại sao anh ta phải giật mình. Quả nhiên có gì đó không đúng ở đây


Bước 1 : Mình tìm tất cả những người tên Hương, nhưng không thấy ai để avatar màu đỏ. Loại trừ cái tên này.
Bước 2 : Mình tìm sang tên Huyền, cũng không thấy. Hồi tối anh ta nhắn tin là trên giao diện Zalo, chứng tỏ anh ta có sđt con đó, vậy thân thiết tới mức ấy, tại sao lại không add Facebook ???
Càng nghĩ càng khó hiểu, mình mò từng cái like, comment trong ảnh hay tus của anh ta cũng không thấy có, quả nhiên là rất kín kẽ. Bước đầu thất bại, mình như con chó gặp giời mưa ỉu xìu lên giường kéo chăn đi ngủ. Kiểu như đầu óc mình lúc này mới thông hoặc do màn đêm tĩnh lặng nên bỗng một suy nghĩ nảy ra trong đầu : Anh ta còn một người bạn thân cực kỳ thân tên là Quý, vậy tại sao mình không tìm thử trên fb anh bạn này ?
Mình lại vục dậy, nhẹ nhàng vén chăn để anh ta không tỉnh giấc, rón rén sang phòng sách và bật Laptop lên. Mò mẫm vào Facebook anh Quý kia, mình vẫn làm những thao tác tương tự như hồi nãy thì hiện ra 1 nick : Huyền Nguyễn. Quả nhiên không thể sai đi đâu được Thật muốn tự tặng cho mình một tấm huy chương, bước đầu có thể xác định chắc chắn là con này.
Haha anh em nối khố với nhau có khác, đúng là chuyện gì cũng chia sẻ với nhau. Tiếp theo, mình mò vào Facebook con đó, có vẻ vẫn còn đang đi học, đoán chừng là sinh viên. Thấy nó để thông tin Trường Đại Học XXX. Mình lướt Facebook nó, bài viết nào cũng thấy chồng mình like, không add Facebook mà vẫn biết để vào like quả nhiên đéo bình thường tý nào. Lướt thêm thì biết được sở thích du lịch của nó và công việc là order hàng Quảng Châu Được lắm, tạm thời thế này đã có gì bà điều tra chúng mày sau.
Những ngày tiếp theo diễn ra hết sức bình con mẹ nó thường và mình luôn âm thầm theo dõi. Anh ta dạo này có những thay đổi rất nhỏ nếu không để ý sẽ không thể nhận ra. Trong bữa ăn, anh ta thường vô thức gắp sợi cà rốt ra, mình ăn được cà rốt, anh ta cũng vậy. Vậy thói quen này từ đâu mà hình thành chắc các bạn cũng đoán ra rồi nhỉ ? Rồi thứ 7 nào anh ta cũng phải làm thêm, vẫn mang cặp tài liệu và hồ sơ đi như thường, nhưng để ý kỹ, anh ta thường đứng lựa chọn sơ mi rất lâu trước gương. Mình vốn dĩ cũng chẳng muốn làm to chuyện, vì thực sự để mà nói anh ta có rất nhiều ưu điểm, nếu có lỡ lầm đường lạc lối mình cũng sẽ đưa anh ta trở lại đúng đường.
Mình bắt đầu tìm hiểu sâu về con Huyền kia, mình mua một nick Facebook dùng đã 3 năm để che mắt nó rồi ib hỏi order hàng. Quả nhiên nó rep nhanh như một cơn gió, mình cũng chốt rất nhanh khiến câu chuyện diễn ra rất suôn sẻ. Mình cũng bank cho nó luôn 500k để nó tin tưởng mình là khách để dễ không cảnh giác mà dễ moi tin hơn. Không sao, cứ cầm tiền của chị mà ảo tưởng đi cưng rồi chị đòi lại sau Mình giả bộ ngây thơ hỏi, xin lỗi bé chứ chị diễn số hai chắc đéo ai số một luôn :
- Chị giỏi thật ấy, hơn em 2 tuổi mà còn biết tự lực kiếm tiền, chẳng như em chỉ ăn bám bố mẹ
Đánh đúng vào tâm lý thích khen khiến con ranh bô bô kể lể :
- Ừm, chị tự lập từ năm lớp 11, tới nay cũng năm 4 sắp ra trường rồi, coi như là có tý vốn.
Eo ôi đm nhà mày lắm nữa, vốn làm phò à ? Mình tiếp lời :
- Em học cùng trường chị này, huhu thật muốn gặp chị ngoài đời ý. Chị ở bên ngoài chắc cũng xinh lắm nhỉ ?
- Chị cũng bình thường thôi em, được cái cũng ưa nhìn
Eo ôi mắc ói, đmm chắc không có tiền mua gương nhìn lại cái bản mặt của mày hả ?
- Chị học khoa nào ạ ?
- Chị học khoa YYY.
-Ôi em cũng học YYY, chị em mình giống nhau thật ấy.
Rồi đã xong, nắm được tình hình, học vấn của nó, mình ngồi nhìn lên trần nhà nghĩ ngợi sẽ làm gì tiếp theo. Đm đúng là con này nó biết mình ngày thường đi làm nhàn hạ quá nên cặp với chồng mình để mình có việc làm đây nè Đm quay qua quay lại mà mệt bở hơi tai


P/s : Bonus cái hình :v
