• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Nhìn bọn con nít ở thành phố quá tội.

Miasnaer

Xamer mới lớn
Tao nói về phần đông đổ xuống, không nói về mấy đứa con nhà giàu ở mấy khu dân cư biệt lập.
Học hành thì áp lực, học thêm, học bớt, học ngày, học đêm, học bóng cmn đầu.
Không gian vui chơi để phát triển tư duy, thể chất thì không có, vợ chồng nào khá thì gia đình 3, 4 người quanh quẩn trong cái “chuồng” bê tông 50, 60m2, còn lại phần đông, gia đình 1 vợ 1 chồng thêm đứa con ở trong cái phòng trọ chật hẹp, bí bách.
Mới biết ngồi, biết bò đã bị tách ra khỏi cha mẹ từ sớm. Để cha mẹ có thời gian đi làm kiếm tiền thì phải đi “gởi” ở mấy chổ trông coi trẻ, lớn lên xíu nữa thì đi học mẫu giáo, trong khi quãng thời gian nầy tao thấy con trẻ cần nhứt là sự quan tâm, giáo dục, uốn nắn của cha mẹ. Cha mẹ thì mãi lo kiếm tiền, rồi vô tình đẩy cái trách nhiệm đó cho một người khác.
Không khí thì ngột ngạt, ra đường thì kẹt xe, khói bụi, ô nhiễm.
Nếu sau nầy có sanh con, thì tao sẽ chọn về quê sống, chấp nhận từ bỏ mọi thứ ở thành phố, để con tao được phát triển tự nhiên, có thời gian bên cạnh nó để chăm sóc, dạy dỗ.
Chiểu nay đi làm về, nghe tiếng đứa nhỏ xe bên cạnh khóc tới khàn giọng, xung quanh thì khói bụi, tiếng xe cộ ồn ào, kẹt đường cứng ngắt ko di chuyển được, nhìn mà cám cảnh.
 
Mỗi nơi, vùng miền, quốc gia, châu lục có tuổi thơ khác nhau.

Nếu t nói “Tuổi thơ của mấy thằng nhà quê tỉnh lẻ cái gì cũng thiếu thốn sao hiểu được dân thành phố thế nào” thì tính sao ?

Lấy abc so với xyz là đã sai ngay từ đầu. Chưa bàn đến việc tội hay không tội.
 
Tao nói về phần đông đổ xuống, không nói về mấy đứa con nhà giàu ở mấy khu dân cư biệt lập.
Học hành thì áp lực, học thêm, học bớt, học ngày, học đêm, học bóng cmn đầu.
Không gian vui chơi để phát triển tư duy, thể chất thì không có, vợ chồng nào khá thì gia đình 3, 4 người quanh quẩn trong cái “chuồng” bê tông 50, 60m2, còn lại phần đông, gia đình 1 vợ 1 chồng thêm đứa con ở trong cái phòng trọ chật hẹp, bí bách.
Mới biết ngồi, biết bò đã bị tách ra khỏi cha mẹ từ sớm. Để cha mẹ có thời gian đi làm kiếm tiền thì phải đi “gởi” ở mấy chổ trông coi trẻ, lớn lên xíu nữa thì đi học mẫu giáo, trong khi quãng thời gian nầy tao thấy con trẻ cần nhứt là sự quan tâm, giáo dục, uốn nắn của cha mẹ. Cha mẹ thì mãi lo kiếm tiền, rồi vô tình đẩy cái trách nhiệm đó cho một người khác.
Không khí thì ngột ngạt, ra đường thì kẹt xe, khói bụi, ô nhiễm.
Nếu sau nầy có sanh con, thì tao sẽ chọn về quê sống, chấp nhận từ bỏ mọi thứ ở thành phố, để con tao được phát triển tự nhiên, có thời gian bên cạnh nó để chăm sóc, dạy dỗ.
Chiểu nay đi làm về, nghe tiếng đứa nhỏ xe bên cạnh khóc tới khàn giọng, xung quanh thì khói bụi, tiếng xe cộ ồn ào, kẹt đường cứng ngắt ko di chuyển được, nhìn mà cám cảnh.
ý mày là đổi cái chuồng to hơn và lạc hậu hơn thì tốt cho trẻ em ah, bố mẹ thì đứa nào ko phải đi kiếm tiền
 
ý mày là đổi cái chuồng to hơn và lạc hậu hơn thì tốt cho trẻ em ah, bố mẹ thì đứa nào ko phải đi kiếm tiền
Lạc hậu hơn? Theo mầy như thế nào là lạc hậu?
Bọn trẻ bây giờ, mày có thấy bọn nó “vô cảm” hơn thế hệ của mầy không?
Ở quê, ít nhứt sớm dậy mầy được hít bầu không khí trong lành, ăn thực phẩm sạch ( nhà trồng ), có nhiều thời gian để ở bên con.
 
Tao nói về phần đông đổ xuống, không nói về mấy đứa con nhà giàu ở mấy khu dân cư biệt lập.
Học hành thì áp lực, học thêm, học bớt, học ngày, học đêm, học bóng cmn đầu.
Không gian vui chơi để phát triển tư duy, thể chất thì không có, vợ chồng nào khá thì gia đình 3, 4 người quanh quẩn trong cái “chuồng” bê tông 50, 60m2, còn lại phần đông, gia đình 1 vợ 1 chồng thêm đứa con ở trong cái phòng trọ chật hẹp, bí bách.
Mới biết ngồi, biết bò đã bị tách ra khỏi cha mẹ từ sớm. Để cha mẹ có thời gian đi làm kiếm tiền thì phải đi “gởi” ở mấy chổ trông coi trẻ, lớn lên xíu nữa thì đi học mẫu giáo, trong khi quãng thời gian nầy tao thấy con trẻ cần nhứt là sự quan tâm, giáo dục, uốn nắn của cha mẹ. Cha mẹ thì mãi lo kiếm tiền, rồi vô tình đẩy cái trách nhiệm đó cho một người khác.
Không khí thì ngột ngạt, ra đường thì kẹt xe, khói bụi, ô nhiễm.
Nếu sau nầy có sanh con, thì tao sẽ chọn về quê sống, chấp nhận từ bỏ mọi thứ ở thành phố, để con tao được phát triển tự nhiên, có thời gian bên cạnh nó để chăm sóc, dạy dỗ.
Chiểu nay đi làm về, nghe tiếng đứa nhỏ xe bên cạnh khóc tới khàn giọng, xung quanh thì khói bụi, tiếng xe cộ ồn ào, kẹt đường cứng ngắt ko di chuyển được, nhìn mà cám cảnh.
M lớn lên ở dưới quê đúng ko, học ở trường tối về gđ chơi ,và csvc trong trường cộng hội khỏe phù đổng cũng như mấy sự kiện ngày hội lễ nó tốt hơn dưới quê nhiều ,m đéo đc tiếp xúc cái đó nên m ko thấy chứ ,xưa nhà t nghèo t chỉ muốn đi học mãi thôi vì trường nó còn xịn hơn nhà tau,chán thì ra chỗ thuê truyện đọc ké ,đi net đi chùa chiền chơi đi mấy cái cảnh đẹp vs đám bạn cũng vui lắm ,tối về thì có đủ đèn điện nước máy tắm rửa ăn uống ,coi phim tv r ngủ :D
 
Đm..hầu như bọn trẻ thành phố học thêm buổi tối...gần 8,9 g mới về lại làm bài tập...kể cả tiểu học cho dù có lệnh ko giao bài về nhà ..nhưng gv nó đéo thèm nghe...làm xong thì 11 g...ngủ đến 7 g là phải đi rồi...tức là 6g phải dậy...buổi sáng thấy toàn những khuôn mặt ủ ê mệt mỏi
 
Lạc hậu hơn? Theo mầy như thế nào là lạc hậu?
Bọn trẻ bây giờ, mày có thấy bọn nó “vô cảm” hơn thế hệ của mầy không?
Ở quê, ít nhứt sớm dậy mầy được hít bầu không khí trong lành, ăn thực phẩm sạch ( nhà trồng ), có nhiều thời gian để ở bên con.
tao có thể thấy tầm nhìn của m tương đối hạn hẹp, nó chỉ lềnh phềnh tý bề mặt
tao chỉ vd đơn giản về khía cạnh cạnh tranh đời sống thôi, mày cảm giác thế vì ở quê ít cạnh tranh hơn, ít áp lực hơn, mà cuộc sống luôn tiến về phía trước cuộc sống quanh đứa trẻ ntn có nghĩa xã hội quanh nó đang phát triển như thế. VD ngày xưa mày chơi điện tử là mày hư vcl, giờ nó là bthg mày ko cho con mày tiếp cận thiết bị điện tử hay 1 số trò chơi thì con mày thành lạc hậu.
Không khí ntn là trong lành VD tao cho con về quê với nó ngồi trong phòng bật lọc không khí, tao dám chắc mang ra đo không khí thì phòng nó trong lạnh hơn.
 
Đm..hầu như bọn trẻ thành phố học thêm buổi tối...gần 8,9 g mới về lại làm bài tập...kể cả tiểu học cho dù có lệnh ko giao bài về nhà ..nhưng gv nó đéo thèm nghe...làm xong thì 11 g...ngủ đến 7 g là phải đi rồi...tức là 6g phải dậy...buổi sáng thấy toàn những khuôn mặt ủ ê mệt mỏi
Học thêm v tốt cho tương lai nó ,mà học như v t chắc chắn nó có ít nhất một cái giỏi
 
mày thấy tội cho chúng nó nhưng có khi bố mẹ chúng nó lại thấy tội cho mày, con mày ở quê ra phố mày hỏi nó xem nó thích ở phố hay ở quê hơn?
 
Nghèo thì ở đâu mà chả khổ ?

Nghèo mà có cái nhà ở phố cố gắng sống đến năm 30t giá đất giá nhà lên có cái nhà 10 tỷ lận lưng cũng ấm ...
Chứ nghèo ở quê sống tuổi thơ thoải mái.nhưng tới lúc lớn lên phải lên thành phố ở trọ học hành và lập nghiệp.lúc đó nhìn sang thằng bạn ở phố có cái nhà bé xíu mà 10 tỷ cũng hết hồn ...

Cái khổ nhục áp lực của lúc nhỏ không bao giờ bằng lúc lớn nhé ...
Lúc nhỏ mà nhà nghèo có khi vẫn sống vui được.chứ lớn lên mà vẫn nghèo thì Oẳng luôn nhé

Cho nên cái gì cũng có Cái Giá của nó thôi.sống ở Thành Phố dù gì vẫn có nhiều Cơ Hội để Đổi Đời hơn.bọn trẻ ở Thành Phố nó có Môi Trường nên Khôn Lanh sớm hơn ...
Ở quê mới lên thành phố lần đầu rù rù ngu ngu.học xong đại học thân cô thế cô chỉ có chạy Grap,thêm ông bà già ở quê Cổ Hủ cứ giục cưới vợ nữa,cơ mà ai thèm cưới thằng nhà quê nghèo ? Sướng lúc nhỏ thì lớn lên khổ bù nhé.chứ cuộc đời này đéo có gì là Thơm Bơ đâu
 
Tau sanh ra, lớn lên ở quê. Kêu tau thằng nhà quê thì tau nhà quê thiệt chớ có chi mà ngại với sợ.
thì rõ là mày quê nên mày thấy tội bọn ở phố, còn bọn phố nó nghĩ gì mày cũng tự hiểu mà, có khi nó còn đéo thèm nghĩ đến mày, mang cái tư duy đấy về quê mà lấp xuống giếng làng. không phải tự nhiên người ta đô thị hóa nông thôn làm cái gì, bảo dân trí thấp lại tự ái
 
t 9x . trai phố 100%. ko thấy như m nói. vẫn đi nét, đá bi-a, đá bóng bắn bi bình thường.
t đc chơi điện tử băng từ hồi 1998 1999. rồi mấy năm sau có ps2 , mu, boom,...
rồi lên đại học gặp bọn quê lên lần đầu đc chơi nét gaming t thương nên hay mua sting cho tụi nó.
rồi đi học đám gái quê chảnh chó với tụi trai quê nhưng cứ gạ t miết.
éo hiểu tội gì luôn.
 
tao có thể thấy tầm nhìn của m tương đối hạn hẹp, nó chỉ lềnh phềnh tý bề mặt
tao chỉ vd đơn giản về khía cạnh cạnh tranh đời sống thôi, mày cảm giác thế vì ở quê ít cạnh tranh hơn, ít áp lực hơn, mà cuộc sống luôn tiến về phía trước cuộc sống quanh đứa trẻ ntn có nghĩa xã hội quanh nó đang phát triển như thế. VD ngày xưa mày chơi điện tử là mày hư vcl, giờ nó là bthg mày ko cho con mày tiếp cận thiết bị điện tử hay 1 số trò chơi thì con mày thành lạc hậu.
Không khí ntn là trong lành VD tao cho con về quê với nó ngồi trong phòng bật lọc không khí, tao dám chắc mang ra đo không khí thì phòng nó trong lạnh hơn.
Đó là suy nghĩ, quan điểm cá nhân của mầy, cũng giống như tao.
Quan điểm sống của tao, là không phải hơn thua với đời, cầy cuốc kiếm tiền rồi bỏ bê con cái, gia đình, đủ về vật chất ( cái nầy chưa chắc sẽ đủ ), nhưng thiếu hụt về tinh thần, thì để làm gì? Tiền bạc, danh tiếng, chết đi không mang theo được.
Tao sống chưa đủ lâu, nhưng cũng đã nhiều lần chứng kiến cảnh con người ta trước khi nhắm mắt xuôi tay bước qua bên kia thế giới, thì điều người ta mong muốn là được gặp mặt những người thương yêu lần cuối cùng chớ không phải là ôm đống tài sản, tiền bạc, vật chất cả đời tranh đấu mà có được đem theo xuống mồ.
Tao chọn cuộc sống tiền vừa đủ tiêu, có khoản tích luỹ đủ để phòng hờ các trường hợp bất trắc, được sống trọn vẹn từng ngày từng giờ bên gia đình, để cho con cái tao sống một cuộc đời như nó mong muốn chớ không phải chạy theo cái “tiêu chuẩn” mà xã hội đặt ra. Tao gọi cái đó là nô lệ trong sự tự do, mày nghĩ mày đang tự do nhưng thật ra mày chỉ là một nô lệ được xã hội điều khiển, định hướng mà nhiều khi mày không hay biết.
 
Nghèo thì ở đâu mà chả khổ ?

Nghèo mà có cái nhà ở phố cố gắng sống đến năm 30t giá đất giá nhà lên có cái nhà 10 tỷ lận lưng cũng ấm ...
Chứ nghèo ở quê sống tuổi thơ thoải mái.nhưng tới lúc lớn lên phải lên thành phố ở trọ học hành và lập nghiệp.lúc đó nhìn sang thằng bạn ở phố có cái nhà bé xíu mà 10 tỷ cũng hết hồn ...

Cái khổ nhục áp lực của lúc nhỏ không bao giờ bằng lúc lớn nhé ...
Lúc nhỏ mà nhà nghèo có khi vẫn sống vui được.chứ lớn lên mà vẫn nghèo thì Oẳng luôn nhé

Cho nên cái gì cũng có Cái Giá của nó thôi.sống ở Thành Phố dù gì vẫn có nhiều Cơ Hội để Đổi Đời hơn.bọn trẻ ở Thành Phố nó có Môi Trường nên Khôn Lanh sớm hơn ...
Ở quê mới lên thành phố lần đầu rù rù ngu ngu.học xong đại học thân cô thế cô chỉ có chạy Grap,thêm ông bà già ở quê Cổ Hủ cứ giục cưới vợ nữa,cơ mà ai thèm cưới thằng nhà quê nghèo ? Sướng lúc nhỏ thì lớn lên khổ bù nhé.chứ cuộc đời này đéo có gì là Thơm Bơ đâu
Chính vì vậy tao mới tự giáo dục mình trước, để sau nầy giáo dục lại cho thế hệ sau của mình.
May mắn là gia đình tao thì không hề cổ hủ, tư tưởng phóng khoán, để con cái, cháu chắt tự do làm những điều mà nó thích nhưng vẫn phải theo chuẩn mực đạo đức, truyền thống của gia đình.
 
Đó là suy nghĩ, quan điểm cá nhân của mầy, cũng giống như tao.
Quan điểm sống của tao, là không phải hơn thua với đời, cầy cuốc kiếm tiền rồi bỏ bê con cái, gia đình, đủ về vật chất ( cái nầy chưa chắc sẽ đủ ), nhưng thiếu hụt về tinh thần, thì để làm gì? Tiền bạc, danh tiếng, chết đi không mang theo được.
Tao sống chưa đủ lâu, nhưng cũng đã nhiều lần chứng kiến cảnh con người ta trước khi nhắm mắt xuôi tay bước qua bên kia thế giới, thì điều người ta mong muốn là được gặp mặt những người thương yêu lần cuối cùng chớ không phải là ôm đống tài sản, tiền bạc, vật chất cả đời tranh đấu mà có được đem theo xuống mồ.
Tao chọn cuộc sống tiền vừa đủ tiêu, có khoản tích luỹ đủ để phòng hờ các trường hợp bất trắc, được sống trọn vẹn từng ngày từng giờ bên gia đình, để cho con cái tao sống một cuộc đời như nó mong muốn chớ không phải chạy theo cái “tiêu chuẩn” mà xã hội đặt ra. Tao gọi cái đó là nô lệ trong sự tự do, mày nghĩ mày đang tự do nhưng thật ra mày chỉ là một nô lệ được xã hội điều khiển, định hướng mà nhiều khi mày không hay biết.
thứ nhất là m tư duy đã hạn hẹp rồi, mà tao cá là mày còn chưa có con nên tao cũng chịu đéo thông não đc cho mày
 
Quê cũng có mấy loại quê, tùy vào điều kiện kinh tế gia đình. Tao 9x đời đầu, con nhà khá giả. Cũng đi học rồi đi làm ở hà nội. Xong bôn ba vài tỉnh như bắc giang, hải dương, hưng yên. Đúc kết lại thì cứ có tiền, làm ra tiền, ở quê vẫn thích hơn.
LƯU Ý là quê nó cũng phải là trung tâm, phát triển chút chứ không phải vùng núi, khỉ ho cò gáy nhé.
 
nếu mày có con mày sẽ muốn con mày tiếp cận với nền gd tốt nhất theo khả năng của mày, cũng như xã hội hiện đại tân tiến nhất để đời nó ko khổ, còn mày để con mày ở quê thong thả bao lâu thì nó càng tụt hật với lứa của nó bấy nhiêu chưa kể xuất phát điểm của nó đã ko bằng những đứa khác rồi thì càng cần 1 thằng bố cấp tiến.
 
Đó là suy nghĩ, quan điểm cá nhân của mầy, cũng giống như tao.
Quan điểm sống của tao, là không phải hơn thua với đời, cầy cuốc kiếm tiền rồi bỏ bê con cái, gia đình, đủ về vật chất ( cái nầy chưa chắc sẽ đủ ), nhưng thiếu hụt về tinh thần, thì để làm gì? Tiền bạc, danh tiếng, chết đi không mang theo được.
Tao sống chưa đủ lâu, nhưng cũng đã nhiều lần chứng kiến cảnh con người ta trước khi nhắm mắt xuôi tay bước qua bên kia thế giới, thì điều người ta mong muốn là được gặp mặt những người thương yêu lần cuối cùng chớ không phải là ôm đống tài sản, tiền bạc, vật chất cả đời tranh đấu mà có được đem theo xuống mồ.
Tao chọn cuộc sống tiền vừa đủ tiêu, có khoản tích luỹ đủ để phòng hờ các trường hợp bất trắc, được sống trọn vẹn từng ngày từng giờ bên gia đình, để cho con cái tao sống một cuộc đời như nó mong muốn chớ không phải chạy theo cái “tiêu chuẩn” mà xã hội đặt ra. Tao gọi cái đó là nô lệ trong sự tự do, mày nghĩ mày đang tự do nhưng thật ra mày chỉ là một nô lệ được xã hội điều khiển, định hướng mà nhiều khi mày không hay biết.
Nó nói có lý đấy, mày nên ngồi suy ngẫm lại. Trẻ em ở thành phố điều kiện phát triển vẫn tốt hơn. Muốn tụi nó trải nghiệm cuộc sống nông thôn thì chỉ vác về quê năm vài lần là đủ.
 
Quê cũng có mấy loại quê, tùy vào điều kiện kinh tế gia đình. Tao 9x đời đầu, con nhà khá giả. Cũng đi học rồi đi làm ở hà nội. Xong bôn ba vài tỉnh như bắc giang, hải dương, hưng yên. Đúc kết lại thì cứ có tiền, làm ra tiền, ở quê vẫn thích hơn.
LƯU Ý là quê nó cũng phải là trung tâm, phát triển chút chứ không phải vùng núi, khỉ ho cò gáy nhé.
Ở tp mà có tiền thì con mày có cơ hội đi du học đc tiếp xúc công nghệ tiên tiến ,chất lượng an toàn vì sao vì ở tp thì chú phỉnh tập trung phát triển . Dân ở đó có tiếng nói hơn an ninh hơn
Ví dụ đơn giản nhất metro ,đại nam ,suối tiên phong cách học tập ,chương trình đào tạo tiên tiến văn minh phương tây hay phương đông
Những thứ mà dưới quê rất khó kiếm
 

Có thể bạn quan tâm

Top