• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Nhớ về những ngày xưa cũ....

Do môi trường, điều kiện sinh hoạt và hoàn cảnh nên tôi thường phải ngồi nhiều. Thời gian, tuổi tác ngày một lớn nên cơ thể và sức khỏe không còn như xưa - đặc biệt là tình trạng đau lưng 1-2 năm nay thường xuyên xuất hiện. Chính vì vậy cứ khoảng tối tối tôi thường đi bộ một chút để điều hòa, vận động cơ thể.

Tôi có thói quen tản bộ vào mỗi tối và đi những cung đường quen thuộc mà mình thường hay đi. Thế nhưng hôm đó không rõ do nhân gì, duyên gì lại quyết định đi một lộ trình khác để đổi gió. Đi một lúc thì bắt gặp lại con hẻm quen quen, mà xa lạ. Hơn 20 năm rồi, cái gì cũng đổi khác, tôi vẫn thường đi xe ngang qua con đường này nhưng hiếm khi để ý sự thay đổi.

Nhịp sống đô thị vội vàng quá ! Kèm theo đó là thời gian trôi nhanh nên nhiều khi mình cũng không kịp để ý những gì trước mắt. Lúc đó, pha chút tò mò cũng như những nỗi niềm xưa cũ tràn về. Tôi quyết định đi vào con hẻm để ngó xem nhà em như thế nào.

Tôi đi từ đầu hẻm cho đến cuối hẻm, nhưng lạ thay là không sao nhớ ra được nhà của em. Ngày trước, thi thoảng tôi cũng chạy xe vào để tìm lại nhà nhưng không ra vì tên ba mẹ em thì không nhớ, nói tên em thì những người trong xóm không ai biết. Cuối cùng, dựa vào chút mảnh vụng kí ức nhạt nhòa, kiếm tìm trong vô vọng tôi cũng quyết định đi về. Vừa đi, vừa nghĩ thì có người la to tên mình :

"X hả, phải X không" ( X là tên giả định, không phải là bác Ba nhé !)

Tôi quay qua thì thấy Phương và nhận ra ngay. Nói sơ qua 1 chút thì Phương lớn hơn tôi 1 tuổi, học trễ hay ở lại lớp gì đấy và ở chung một con hẻm Dung (người tôi đang tìm). Cả 3 chúng tôi học cùng nhau hồi cấp 2. Năm lớp 6 chẳng ai học chung với ai, mãi lên lớp 7 được trộn/xáo lớp lại thì mới gặp nhau.
Tôi và Dung thì tiếp tục học cùng nhau 3 năm còn Phương thì ở lại năm lớp 8 (ngày xưa ở lại lớp và bỏ học dễ hơn bây giờ rất nhiều).

Cả 2 tâm sự một hồi, hỏi thăm, ôn lại kỉ niệm cũ 1 lát thì tôi đặt vấn đề. Kể là đang kiếm nhà của Dung. Lúc còn đi học thì tôi thân với Dung và Dung cũng thân với tôi hơn, Phương chỉ là bạn chung lớp, chung xóm nên có lẽ chơi xã giao là chủ yếu. Thế là Phương dẫn tôi xuống nhà của Dung.

Nhà của Dung vẫn vậy, bao năm rồi không đổi khác gì nhiều. Chỉ do t lâu ngày nhiều cái để nhớ, đôi điều phải quên mà không nhận ra. Nghe Phương kể sơ thì Dung đã qua 2 đời chồng, 3 đứa con. Do sanh nở nhiều nên em cũng khá phát tướng.

Cơ bản là nhà Dung cũng khá giả so với ngày đó. Ba làm giảng viên đại học, mẹ thì làm trong 1 công ty lớn ở Bình Dương, từ ngày đi học thì em nó cũng đỏng đảnh, trắng trẻo, ra dáng tiểu thư rồi. Nhà có 2 chị em, đứa em thì được ba mẹ mua cho 1 căn sát bên để tiện bề qua lại vì dù gì thì nó cũng đã lập gia đình. Dung thì chuyển sang ở chung cư với người chồng thứ 2. Nhà cửa được ba mẹ cho 1 nửa. Chồng cũng là người Bắc vào Nam nên bà con, họ hàng, nhà cửa trong này cũng không có.

Xin số của Dung từ Phương xong mình chào tạm biệt, hẹn hôm nào tụ tập cf ôn lại kỉ niệm.

Tối về, có sđt nên add zalo của Dung. Vì lúc đó cũng khá khuya nên bấm xong mình đi ngủ luôn.

Đến sáng, nhận được lời acp thì trò chuyện, hỏi thăm. Em cũng khá là bất ngờ khi mình có số điện thoại. Cả 2 nch cũng dong dài nhưng còn đang giờ hành chính cũng không tiện nên mình rủ em cuối tuần đi cf để tâm sự.
 
Sửa lần cuối:
Thời gian trôi nhanh thật ! Thấm thoát cũng đến cuối tuần. Tôi và em hẹn nhau ở 1 quán cf tiện đường, nằm ở đoạn giữa từ ở nhà tôi đến nhà em.

Cả 2 chúng tôi không phải tình yêu, tình nhân mà chỉ đơn thuần là bạn thân, vì vậy mọi thứ chia sẻ cho nhau cũng dễ dàng. Gặp lại em, em khác đi nhiều quá. Cũng nước da trắng đó nhưng trên khuôn mặt, đặc biệt là ánh mắt lộ rõ vẻ đứng tuổi, quá thuở xuân thì. Em có vẻ phát tướng hơn trước nhiều, đúng là thời gian tàn nhẫn ... ai rồi cũng khác !

Vừa ngồi xuống thì em trách tôi "sao không tìm kiếm, liên lạc sớm hơn".
Tôi cũng có chút phân trần là cũng đã cố thử tìm vài lần nhưng biệt tâm. Em nói cũng có chạy vào khu nhà tôi vài lần nhưng không nhớ rõ là nhà nào. Ngày trước khu nhà tôi chỉ có 4 gia đình mà bây giờ đô thị hóa, dân cư tứ xứ đổ về nên đã mọc lên 500 hộ có lẽ !

Ngồi tâm sự chút, ôn về chuyện xưa cũ. Tôi và em tuy học chung lớp nhưng em nhỏ hơn tôi 2 tuổi lận ! Không phải vì tôi học trễ mà là em học vượt. Cụ thể là vào năm 4 tuổi thay vì vào mẫu giáo thì em lại học lớp 1 !
Kinh khủng thật, ba mẹ em khai tuổi giả để em không phải học mẫu giáo mà đi thẳng vào lớp 1 luôn. Nghĩa là em học lớp 1 với 1 cái não trạng của đứa trẻ mẫu giáo 🆘
Tuy vậy nhưng em vẫn học tốt, thông minh và thậm chí đứng top 2 top 3 của lớp.

Cả 2 chúng tôi không học chung lớp 6 nhưng có biết nhau qua lớp học thêm tiếng Anh bên ngoài. Ban đầu, cả 2 khá ghét nhau vì nhìn em có vẻ hơi "kênh kiệu, tiểu thư .." mà bây giờ genz gọi là "chảnh chó" hay "dẩm l" ấy 🆘
Cho nên là chúng tôi thân thiết hay nói chuyện gì nhiều.

Đến khi năm lớp 7, xáo lớp thì tôi thấy danh sách có tên em. Trong lòng thầm nghĩ " Cái lz má nó, hết đứa để gặp hay sao ! Lại gặp nó nữa hả "

Nhưng thực tế đâu ngờ, học chung tầm 2 tháng thì hai chúng tôi bắt đầu thân thiết.
Lúc đó tôi khá quậy, thích đánh nhau, nghịch ngợm chứ không thích thú mấy chuyện yêu đương, trai gái. Thậm chí có giai đoạn tôi còn nghĩ mình là người Saiyan !

Còn em thì yêu sớm, rất thích yêu. Mỗi lần nhắc đến em hay ai đó nói về em thì chỉ toàn là những chuyện tình thôi. Cũng vì yêu sớm, thích yêu, khá hiền và dễ dụ nên đường đời và mãi về sau này cuộc sống, đường đời cũng trắc trở với em rất nhiều.
 
Ôn chút về kỉ niệm thuở đi học vậy. Lúc đi học em yêu sớm, yêu nhiều còn gia đình thì gia giáo, cắm đoán rất hà khắc do ba là giảng viên đại học. Vậy mà giai đoạn trung học phổ thông đó em vẫn rất cuồng nhiệt với 1 thằng tên Thịnh. Thằng này bây giờ thi thoảng tôi hoặc em vẫn gặp, nhìn nó bây giờ mà em đau đớn. Em nó kể với tôi 'nhìn nó bây giờ mà em muốn ói" !

Vậy mà cái thằng "nhìn muốn ói" đó mà ngày xưa bản thân mình dám làm biết bao nhiêu chuyện tày đình !
Tất nhiên những chuyện này chỉ mỗi tôi biết, từ ba mẹ đến người thân chẳng ai biết cả. Và những bí mật của tôi vào giai đoạn đó cũng chỉ mỗi em biết thôi.

Tiền bạc của ba má có bao nhiêu, tiền học thêm ba má cho để đóng em đem đưa hết cho Thịnh, học hành toàn cúp để đi chơi với nó. À sơ qua 1 chút là thằng này lớn hơn tôi 2 tuổi thì phải. Nghỉ học sớm làm hồ hay công việc tay chân gì đó. Đúng kiểu phông bạt, phong trần đời trai sương gió, "hào sảng" đến mức làm 1 bữa nghỉ 10 bữa !

Vì vậy nó làm gì có tiền mà toàn xài tiền em nó dại trai cống nạp. Đúng là con gái khi yêu vào thì cái đầu nó ngu, bơ bơ trơ trơ ra ! À không con nào yêu vô cũng ngu hết ;))

Bình thường những bữa được nghỉ. Ba mẹ em thì đi làm, thì em nó hẹn tml đó lẻn vào nhà từ cửa sau. Do ngày xưa không có camera, nhà cửa hàng xóm cũng thưa thớt chứ không đông như này nên chẳng ai phát hiện.

Hai đứa nó "tằn tiện" với nhau kiểu gì mà đến nổi có bầu, ra tác phẩm !

Chính tôi là người biết chuyện và em nhờ đưa đi giải quyết giúp. Đúng là không cái ngu nào bằng cái ngu dại trai, dại gái.
Số em nó tôi đánh giá khá đào hoa, em nó không bao giờ trong tình trạng "độc thân" cả. Nhưng tôi biết rõ em nó khá khờ, hiền. Có lẽ vì hiền, duyên dáng nên là 1 điểm khá hút con trai giai đoạn đó.

Còn tôi thì cũng chỉ những chuỗi ngày đánh nhau, đùa giỡn vớ vẩn, chia bè chia nhóm. Thi thoảng thì đứng ra dàn xếp những tình địch giùm em nó. Không hiểu sao thằng Thịnh đó vừa ngu, thất học mà lại hút gái thế không biết ! Có lẽ do nó dẻo mồm và phông bạt tốt. Xin phép đcm thằng Thịnh phát nữa.

Mãi sau này chuyển cấp lên cấp 3 thì cả 2 chúng tôi cũng thưa thớt dần. Bạn mới, môi trường mới ... quá nhiều yếu tố khiến chúng tôi không còn thời gian gặp gỡ, chơi với nhau nữa. Cả 2 cũng dãn ra từ lớp 11 và đến 12 gần như không còn liên lạc nữa. Sơ qua 1 chút thì em nó đậu trường top 1 của khu vực tôi - cái mà bây giờ gọi là trường chuyên ấy. Còn tôi thì điểm cũng khá nhưng đặt nguyện vọng một trường nào đó xa nhà để thỏa sức chơi bời, không bị thúc ép, quản lí của gia đình.
 
Ôn chút về kỉ niệm thuở đi học vậy. Lúc đi học em yêu sớm, yêu nhiều còn gia đình thì gia giáo, cắm đoán rất hà khắc do ba là giảng viên đại học. Vậy mà giai đoạn trung học phổ thông đó em vẫn rất cuồng nhiệt với 1 thằng tên Thịnh. Thằng này bây giờ thi thoảng tôi hoặc em vẫn gặp, nhìn nó bây giờ mà em đau đớn. Em nó kể với tôi 'nhìn nó bây giờ mà em muốn ói" !

Vậy mà cái thằng "nhìn muốn ói" đó mà ngày xưa bản thân mình dám làm biết bao nhiêu chuyện tày đình !
Tất nhiên những chuyện này chỉ mỗi tôi biết, từ ba mẹ đến người thân chẳng ai biết cả. Và những bí mật của tôi vào giai đoạn đó cũng chỉ mỗi em biết thôi.

Tiền bạc của ba má có bao nhiêu, tiền học thêm ba má cho để đóng em đem đưa hết cho Thịnh, học hành toàn cúp để đi chơi với nó. À sơ qua 1 chút là thằng này lớn hơn tôi 2 tuổi thì phải. Nghỉ học sớm làm hồ hay công việc tay chân gì đó. Đúng kiểu phông bạt, phong trần đời trai sương gió, "hào sảng" đến mức làm 1 bữa nghỉ 10 bữa !

Vì vậy nó làm gì có tiền mà toàn xài tiền em nó dại trai cống nạp. Đúng là con gái khi yêu vào thì cái đầu nó ngu, bơ bơ trơ trơ ra ! À không con nào yêu vô cũng ngu hết ;))

Bình thường những bữa được nghỉ. Ba mẹ em thì đi làm, thì em nó hẹn tml đó lẻn vào nhà từ cửa sau. Do ngày xưa không có camera, nhà cửa hàng xóm cũng thưa thớt chứ không đông như này nên chẳng ai phát hiện.

Hai đứa nó "tằn tiện" với nhau kiểu gì mà đến nổi có bầu, ra tác phẩm !

Chính tôi là người biết chuyện và em nhờ đưa đi giải quyết giúp. Đúng là không cái ngu nào bằng cái ngu dại trai, dại gái.
Số em nó tôi đánh giá khá đào hoa, em nó không bao giờ trong tình trạng "độc thân" cả. Nhưng tôi biết rõ em nó khá khờ, hiền. Có lẽ vì hiền, duyên dáng nên là 1 điểm khá hút con trai giai đoạn đó.

Còn tôi thì cũng chỉ những chuỗi ngày đánh nhau, đùa giỡn vớ vẩn, chia bè chia nhóm. Thi thoảng thì đứng ra dàn xếp những tình địch giùm em nó. Không hiểu sao thằng Thịnh đó vừa ngu, thất học mà lại hút gái thế không biết ! Có lẽ do nó dẻo mồm và phông bạt tốt. Xin phép đcm thằng Thịnh phát nữa.

Mãi sau này chuyển cấp lên cấp 3 thì cả 2 chúng tôi cũng thưa thớt dần. Bạn mới, môi trường mới ... quá nhiều yếu tố khiến chúng tôi không còn thời gian gặp gỡ, chơi với nhau nữa. Cả 2 cũng dãn ra từ lớp 11 và đến 12 gần như không còn liên lạc nữa. Sơ qua 1 chút thì em nó đậu trường top 1 của khu vực tôi - cái mà bây giờ gọi là trường chuyên ấy. Còn tôi thì điểm cũng khá nhưng đặt nguyện vọng một trường nào đó xa nhà để thỏa sức chơi bời, không bị thúc ép, quản lí của gia đình.
time line hơi lộn xộn, khúc trên đã kể đụ nhau với thằng thình hồi thpt, mà khúc dưới thì lên c3 2 đứa đã ít liên lạc, chắc m nhầm thcs thành thpt?
 
Top