• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Quán phở 4 đời 'bảo thủ' nhất Hà Nội, cháu trai từ nước ngoài về nối nghiệp

Phở gia đình cụ Chiêu ở Hàng Đồng (quận Hoàn Kiếm) được nhiều thực khách gọi là quán phở 'bảo thủ' nhất Hà Nội. Suốt mấy chục năm qua, quán tuyệt đối không phục vụ chanh, chỉ sử dụng giấm tỏi.​

Lời tòa soạn

Phở là món ăn gắn bó lâu đời với cuộc sống của người dân ở Hà Nội. Trong hàng trăm quán phở tại Thủ đô, có nhiều quán đã tồn tại qua 3, 4 đời, được con cháu tự hào gìn giữ công thức và phát triển, thu hút ngày càng đông thực khách.

Báo VietNamNet xin giới thiệu một số quán phở lâu đời nổi tiếng của Thủ đô trong tuyến bài Phở gia truyền nhiều đời, đông khách ở Hà Nội.
Bài 1: Quán phở ở Hà Nội kín thực khách, cô chủ 24 tuổi từng thái thịt tới chai tay

Quán phở "bảo thủ" nhất Hà Nội

"Rất nhiều thực khách bất ngờ khi thấy quán nhà tôi không bày chanh trên bàn. Nhiều người còn cho rằng, chủ quán tiếc miếng chanh. Có người vì thiếu miếng chanh đó mà không quay lại quán", anh Cồ Việt Hải - chủ quán cho hay.

"Dẫu vậy, ông nội tôi (cụ Chiêu) trước khi mất đã căn dặn con cháu không sử dụng chanh khi ăn phở. Vị chua của chanh có thể làm mất hương vị đặc trưng của phở bò, khiến bát phở bò, phở gà trở nên na ná nhau. Phở bò truyền thống sẽ ăn cùng giấm", anh nói thêm.

Chủ quán phở hiện nay là vợ chồng anh Cồ Việt Hải (SN 1989) và chị Nguyễn Út Linh (SN 1992). Anh Hải là đời thứ 4 trong gia đình nối nghiệp nghề phở

Chủ quán phở hiện nay là vợ chồng anh Cồ Việt Hải (SN 1989) và chị Nguyễn Út Linh (SN 1992). Anh Hải là đời thứ 4 trong gia đình nối nghiệp nghề phở

Cụ nội của anh Hải là người gốc Vân Cù, Nam Định. Từ trước năm 1945, vào những ngày nông nhàn, ông cụ đã đưa con trai Cồ Như Chiêu lên Hà Nội bán phở gánh, rong ruổi các ngóc ngách phố cổ.

Sau năm 1945, người con trai lên Hà Nội sinh sống, lập nghiệp với nghề nấu phở. Vừa mang kỹ thuật nấu phở của quê hương, vừa thay đổi cho phù hợp với thị hiếu thực khách Thủ đô, chẳng mấy chốc, phở Chiêu trở nên nổi tiếng, thu hút thực khách sành ăn lúc bấy giờ. Gia đình cụ Chiêu cũng tạo công ăn việc làm cho nhiều người họ hàng, bà con ở Vân Cù.

Đến năm 1980, cụ Chiêu mở quán tại phố Hàng Đồng. Khi cụ Chiêu già yếu, ông Cồ Như Việt - bố anh Hải tiếp nối bán phở tại địa điểm này.

"Tôi lớn lên bên hàng phở của ông nội, của bố mẹ. Hơn 10 năm trước, tôi du học trở về nước. Tôi làm việc trong công ty phần mềm một thời gian nhưng cảm thấy không hợp và thu nhập quá thấp. Được bố mẹ động viên, tôi về nhà học nghề phở, trở thành con cháu đời thứ 4 tiếp quản quán", anh Hải cho hay.

Quán sử dụng giấm do một người thân quen trong gia đình tự làm suốt nhiều năm qua. Tỏi được bóc trắng rồi thái miếng mỏng

Quán sử dụng giấm do một người thân quen trong gia đình tự làm suốt nhiều năm qua. Tỏi được bóc trắng rồi thái miếng mỏng

Không thuê người ngoài làm phở

Trời còn tờ mờ sáng, vợ chồng anh Hải đã tất bật chuẩn bị cho buổi bán hàng. Trong khi anh Hải lo kiểm tra chất lượng và chắt nước cốt hầm xương bò thì chị Linh nhập thịt, bánh phở.

Quán mở bán hai buổi mỗi ngày, từ 6h-13h và từ 16h30-21h. Buổi sáng, vợ chồng anh Hải đứng bếp chính và có bố mẹ là ông Việt, bà Xuân Hòa hỗ trợ. Buổi tối, ông Việt đứng bếp chính, con trai hoặc con dâu sẽ hỗ trợ.

"Gia đình tôi không thuê người ngoài đảm nhận bất cứ công đoạn nào trong quá trình nấu phở. Bố mẹ và vợ chồng tôi tự nhận hàng, sơ chế, chế biến, thái thịt, chan phở... Tôi chỉ thuê một nhân viên hỗ trợ rửa bát, dọn dẹp", anh Hải cho hay.

6eda9a03414ca812f15d.jpg

Cũng bởi không thuê nhân viên nên gần 45 năm qua, gia đình chủ quán không mở rộng quy mô, chỉ bán ngay tại nhà - một ngôi nhà nhỏ hẹp, "đặc trưng" của phố cổ Hà Nội.

Ngay cửa quán đặt bếp ga và những nồi nước dùng lớn, bốc khói nghi ngút. Quầy bán hàng đơn giản với chiếc bàn inox, đặt chiếc thớt gỗ và con dao to bản, chiếc rổ, vài ba cái muôi, thêm một tủ kính nhỏ đựng các loại thịt bắp, gầu, nạm...

Phía trong nhà chỉ kê 5 chiếc bàn, cho hơn chục vị khách. Khi quá đông, chủ quán phải đưa thực khách ngồi nhờ nhà hàng xóm

Phía trong nhà chỉ kê 5 chiếc bàn, cho hơn chục vị khách. Khi quá đông, chủ quán phải đưa thực khách ngồi nhờ nhà hàng xóm

Ngoài việc "bảo thủ" khi không phục vụ chanh, quất, quán phở này còn "bảo thủ" trong việc lựa chọn nguyên liệu và bí quyết chế biến. Nước dùng phở được ninh từ 100% xương bò và thịt bò theo tỷ lệ phù hợp, gia giảm thêm gừng và nước mắm, không có quế, hồi, thảo quả.

Phở tại quán có giá từ 45.000-80.000 đồng/bát

Phở tại quán có giá từ 45.000-80.000 đồng/bát

Theo chủ quán, độ ngọt của nước dùng không chỉ tới từ xương mà còn từ lượng lớn thịt bò tươi, có bí quyết sơ chế để khử hoàn toàn mùi hôi, gây khó chịu. Nước dùng được ninh trong 8-10 tiếng bằng bếp ga.

"Nhà tôi không dùng bếp điện vì ninh xương bằng bếp ga cho phép canh lửa chính xác theo từng giai đoạn. Dù dùng cách này tốn kém chi phí và mất công hơn. Thời ông nội tôi, nhà dùng than đá để ninh nước dùng", chủ quán cho biết.

Từ thời cụ Chiêu, quán đã sử dụng loại nước mắm gia truyền có tiếng của Hà Nội, thay vì dùng nước mắm từ Nam Định.

"Một điểm đặc trưng khác là nước dùng nhà tôi có bí quyết để đảm bảo nước đầu và cuối đều một chín một mười, không chênh lệch hương vị", anh Hải cho hay.

Nước dùng của quán được thực khách đánh giá là có vị ngọt từ xương thịt, đậm đà của nước mắm nhưng không nồng

Nước dùng của quán được thực khách đánh giá là có vị ngọt từ xương thịt, đậm đà của nước mắm nhưng không nồng

Thịt bò tươi được nhập từ cơ sở quen vào mỗi sáng. Khi tới quán, thịt vẫn phải đỏ tươi, sờ ấm nóng.

Khi học nghề phở, vợ chồng anh Hải, chị Linh được bố mẹ "cầm tay chỉ việc", dạy từ cách thái thịt, sắp xếp bát phở sao cho ngon, hấp dẫn, đến cách tiếp khách.

"Ngày mới học nghề, tôi thái vào tay không biết bao nhiêu lần, giờ vẫn còn nhiều vết sẹo", chị Linh cho hay. Hiện nay, chị Linh là người thái thịt chính của cửa hàng, thuần thục "tay dao, tay thớt". Mỗi loại thịt bò như tái, gầu, nạm, bắp lại có kiểu thái khác nhau nhưng phải đều tay, không mỏng quá cũng không dày quá.

Thịt bò ở đây luôn được thái tươi, khách ăn tới đâu, thái tới đó

Thịt bò ở đây luôn được thái tươi, khách ăn tới đâu, thái tới đó

Vợ chồng anh Hải cho biết, nghề phở vô cùng vất vả. Thời gian đầu bán hàng, nhiều khách thấy "chủ quán quá trẻ", họ hoài nghi chất lượng. Nhiều người chờ bằng được lúc ông Việt, bà Hòa đứng quầy mới vào ăn.

"Tôi tốt nghiệp cử nhân ngành ngân hàng, chồng từng du học nước ngoài. Cũng có người hỏi chúng tôi có thấy lãng phí khi về nhà bán phở hay không. Nhưng thực sự, ông bà, bố mẹ đã truyền tình yêu với nghề phở cho chúng tôi, luôn ở bên động viên, chỉ bảo.

Mẹ chồng tôi cũng là một giảng viên đại học. Khi về làm dâu, bà nghỉ hưu sớm, cùng chồng giữ nghề gia truyền", chị Linh tâm sự.

Theo bà Xuân Hòa, thời cụ Chiêu còn bán, bát phở là món ăn quý tộc, đòi hỏi hương vị thơm ngon nhưng thanh thoát. Con, cháu trong nhà kiên định giữ công thức gia truyền. Đó là cách chúng tôi thể hiện trách nhiệm với gia đình, chứ không chỉ là chuyện buôn bán, bà Hòa chia sẻ

Theo bà Xuân Hòa, thời cụ Chiêu còn bán, bát phở là món ăn "quý tộc", đòi hỏi hương vị thơm ngon nhưng thanh thoát. Con, cháu trong nhà kiên định giữ công thức gia truyền. "Đó là cách chúng tôi thể hiện trách nhiệm với gia đình, chứ không chỉ là chuyện buôn bán", bà Hòa chia sẻ

Đến nay gia đình cụ Chiêu có 2 quán, một quán ở Bát Đàn và một quán ở Hàng Đồng. Tuy không đông khách tới mức phải xếp hàng như quán ở Bát Đàn nhưng quán phở Hàng Đồng cũng có lượng khách ổn định, chiều lòng những người sành ăn.

Ông Khôi (Hoàn Kiếm, Hà Nội) là thực khách gắn bó nhiều năm với quán phở. Phố cổ có rất nhiều quán phở, mỗi nhà một vị. Tôi thích phở gia đình cụ Chiêu vì sự mộc mạc, nước dùng ngọt từ xương thịt, thịt tươi, ăn với giấm tỏi hợp khẩu vị, ông cho hay

Ông Khôi (Hoàn Kiếm, Hà Nội) là thực khách gắn bó nhiều năm với quán phở. "Phố cổ có rất nhiều quán phở, mỗi nhà một vị. Tôi thích phở gia đình cụ Chiêu vì sự mộc mạc, nước dùng ngọt từ xương thịt, thịt tươi, ăn với giấm tỏi hợp khẩu vị", ông cho hay
 
Trong hàng trăm quán phở tại Thủ đô, có nhiều quán đã tồn tại qua 3, 4 đời

Xạo Lồn, dân bắc kỳ 1945 - 1976 chỉ xép hàng đứng đợi ăn xin gạo và nước uống. cc gì mà có được phát triển văn hóa ẩm thực. Sau 1975 đến 2000 thời kỳ trợ cấp thì có con mẹ gì mà phở bắc kỳ? Ăn bobo với cá rô cây mới đúng cho bắc kỳ
 
Xạo lồn, dân bắc kỳ 1945 - 1976 chỉ xép hàng đứng đợi ăn xin gạo và nước uống. cc gì mà có được phát triển văn hóa ẩm thực. Sau 1975 đến 2000 thời kỳ trợ cấp thì có con mẹ gì mà phở bắc kỳ? Ăn bobo với cá rô cây mới đúng cho bắc kỳ
nghe đến bake là muốn dộng r,xạo Lồn sục kẹt là giỏi:vozvn (24):
 

Phở gia đình cụ Chiêu ở Hàng Đồng (quận Hoàn Kiếm) được nhiều thực khách gọi là quán phở 'bảo thủ' nhất Hà Nội. Suốt mấy chục năm qua, quán tuyệt đối không phục vụ chanh, chỉ sử dụng giấm tỏi.​

Lời tòa soạn

Phở là món ăn gắn bó lâu đời với cuộc sống của người dân ở Hà Nội. Trong hàng trăm quán phở tại Thủ đô, có nhiều quán đã tồn tại qua 3, 4 đời, được con cháu tự hào gìn giữ công thức và phát triển, thu hút ngày càng đông thực khách.

Báo VietNamNet xin giới thiệu một số quán phở lâu đời nổi tiếng của Thủ đô trong tuyến bài Phở gia truyền nhiều đời, đông khách ở Hà Nội.
Bài 1: Quán phở ở Hà Nội kín thực khách, cô chủ 24 tuổi từng thái thịt tới chai tay

Quán phở "bảo thủ" nhất Hà Nội

"Rất nhiều thực khách bất ngờ khi thấy quán nhà tôi không bày chanh trên bàn. Nhiều người còn cho rằng, chủ quán tiếc miếng chanh. Có người vì thiếu miếng chanh đó mà không quay lại quán", anh Cồ Việt Hải - chủ quán cho hay.

"Dẫu vậy, ông nội tôi (cụ Chiêu) trước khi mất đã căn dặn con cháu không sử dụng chanh khi ăn phở. Vị chua của chanh có thể làm mất hương vị đặc trưng của phở bò, khiến bát phở bò, phở gà trở nên na ná nhau. Phở bò truyền thống sẽ ăn cùng giấm", anh nói thêm.

Chủ quán phở hiện nay là vợ chồng anh Cồ Việt Hải (SN 1989) và chị Nguyễn Út Linh (SN 1992). Anh Hải là đời thứ 4 trong gia đình nối nghiệp nghề phở

Chủ quán phở hiện nay là vợ chồng anh Cồ Việt Hải (SN 1989) và chị Nguyễn Út Linh (SN 1992). Anh Hải là đời thứ 4 trong gia đình nối nghiệp nghề phở

Cụ nội của anh Hải là người gốc Vân Cù, Nam Định. Từ trước năm 1945, vào những ngày nông nhàn, ông cụ đã đưa con trai Cồ Như Chiêu lên Hà Nội bán phở gánh, rong ruổi các ngóc ngách phố cổ.

Sau năm 1945, người con trai lên Hà Nội sinh sống, lập nghiệp với nghề nấu phở. Vừa mang kỹ thuật nấu phở của quê hương, vừa thay đổi cho phù hợp với thị hiếu thực khách Thủ đô, chẳng mấy chốc, phở Chiêu trở nên nổi tiếng, thu hút thực khách sành ăn lúc bấy giờ. Gia đình cụ Chiêu cũng tạo công ăn việc làm cho nhiều người họ hàng, bà con ở Vân Cù.

Đến năm 1980, cụ Chiêu mở quán tại phố Hàng Đồng. Khi cụ Chiêu già yếu, ông Cồ Như Việt - bố anh Hải tiếp nối bán phở tại địa điểm này.

"Tôi lớn lên bên hàng phở của ông nội, của bố mẹ. Hơn 10 năm trước, tôi du học trở về nước. Tôi làm việc trong công ty phần mềm một thời gian nhưng cảm thấy không hợp và thu nhập quá thấp. Được bố mẹ động viên, tôi về nhà học nghề phở, trở thành con cháu đời thứ 4 tiếp quản quán", anh Hải cho hay.

Quán sử dụng giấm do một người thân quen trong gia đình tự làm suốt nhiều năm qua. Tỏi được bóc trắng rồi thái miếng mỏng

Quán sử dụng giấm do một người thân quen trong gia đình tự làm suốt nhiều năm qua. Tỏi được bóc trắng rồi thái miếng mỏng

Không thuê người ngoài làm phở

Trời còn tờ mờ sáng, vợ chồng anh Hải đã tất bật chuẩn bị cho buổi bán hàng. Trong khi anh Hải lo kiểm tra chất lượng và chắt nước cốt hầm xương bò thì chị Linh nhập thịt, bánh phở.

Quán mở bán hai buổi mỗi ngày, từ 6h-13h và từ 16h30-21h. Buổi sáng, vợ chồng anh Hải đứng bếp chính và có bố mẹ là ông Việt, bà Xuân Hòa hỗ trợ. Buổi tối, ông Việt đứng bếp chính, con trai hoặc con dâu sẽ hỗ trợ.

"Gia đình tôi không thuê người ngoài đảm nhận bất cứ công đoạn nào trong quá trình nấu phở. Bố mẹ và vợ chồng tôi tự nhận hàng, sơ chế, chế biến, thái thịt, chan phở... Tôi chỉ thuê một nhân viên hỗ trợ rửa bát, dọn dẹp", anh Hải cho hay.

6eda9a03414ca812f15d.jpg

Cũng bởi không thuê nhân viên nên gần 45 năm qua, gia đình chủ quán không mở rộng quy mô, chỉ bán ngay tại nhà - một ngôi nhà nhỏ hẹp, "đặc trưng" của phố cổ Hà Nội.

Ngay cửa quán đặt bếp ga và những nồi nước dùng lớn, bốc khói nghi ngút. Quầy bán hàng đơn giản với chiếc bàn inox, đặt chiếc thớt gỗ và con dao to bản, chiếc rổ, vài ba cái muôi, thêm một tủ kính nhỏ đựng các loại thịt bắp, gầu, nạm...

Phía trong nhà chỉ kê 5 chiếc bàn, cho hơn chục vị khách. Khi quá đông, chủ quán phải đưa thực khách ngồi nhờ nhà hàng xóm

Phía trong nhà chỉ kê 5 chiếc bàn, cho hơn chục vị khách. Khi quá đông, chủ quán phải đưa thực khách ngồi nhờ nhà hàng xóm

Ngoài việc "bảo thủ" khi không phục vụ chanh, quất, quán phở này còn "bảo thủ" trong việc lựa chọn nguyên liệu và bí quyết chế biến. Nước dùng phở được ninh từ 100% xương bò và thịt bò theo tỷ lệ phù hợp, gia giảm thêm gừng và nước mắm, không có quế, hồi, thảo quả.

Phở tại quán có giá từ 45.000-80.000 đồng/bát

Phở tại quán có giá từ 45.000-80.000 đồng/bát

Theo chủ quán, độ ngọt của nước dùng không chỉ tới từ xương mà còn từ lượng lớn thịt bò tươi, có bí quyết sơ chế để khử hoàn toàn mùi hôi, gây khó chịu. Nước dùng được ninh trong 8-10 tiếng bằng bếp ga.

"Nhà tôi không dùng bếp điện vì ninh xương bằng bếp ga cho phép canh lửa chính xác theo từng giai đoạn. Dù dùng cách này tốn kém chi phí và mất công hơn. Thời ông nội tôi, nhà dùng than đá để ninh nước dùng", chủ quán cho biết.

Từ thời cụ Chiêu, quán đã sử dụng loại nước mắm gia truyền có tiếng của Hà Nội, thay vì dùng nước mắm từ Nam Định.

"Một điểm đặc trưng khác là nước dùng nhà tôi có bí quyết để đảm bảo nước đầu và cuối đều một chín một mười, không chênh lệch hương vị", anh Hải cho hay.

Nước dùng của quán được thực khách đánh giá là có vị ngọt từ xương thịt, đậm đà của nước mắm nhưng không nồng

Nước dùng của quán được thực khách đánh giá là có vị ngọt từ xương thịt, đậm đà của nước mắm nhưng không nồng

Thịt bò tươi được nhập từ cơ sở quen vào mỗi sáng. Khi tới quán, thịt vẫn phải đỏ tươi, sờ ấm nóng.

Khi học nghề phở, vợ chồng anh Hải, chị Linh được bố mẹ "cầm tay chỉ việc", dạy từ cách thái thịt, sắp xếp bát phở sao cho ngon, hấp dẫn, đến cách tiếp khách.

"Ngày mới học nghề, tôi thái vào tay không biết bao nhiêu lần, giờ vẫn còn nhiều vết sẹo", chị Linh cho hay. Hiện nay, chị Linh là người thái thịt chính của cửa hàng, thuần thục "tay dao, tay thớt". Mỗi loại thịt bò như tái, gầu, nạm, bắp lại có kiểu thái khác nhau nhưng phải đều tay, không mỏng quá cũng không dày quá.

Thịt bò ở đây luôn được thái tươi, khách ăn tới đâu, thái tới đó

Thịt bò ở đây luôn được thái tươi, khách ăn tới đâu, thái tới đó

Vợ chồng anh Hải cho biết, nghề phở vô cùng vất vả. Thời gian đầu bán hàng, nhiều khách thấy "chủ quán quá trẻ", họ hoài nghi chất lượng. Nhiều người chờ bằng được lúc ông Việt, bà Hòa đứng quầy mới vào ăn.

"Tôi tốt nghiệp cử nhân ngành ngân hàng, chồng từng du học nước ngoài. Cũng có người hỏi chúng tôi có thấy lãng phí khi về nhà bán phở hay không. Nhưng thực sự, ông bà, bố mẹ đã truyền tình yêu với nghề phở cho chúng tôi, luôn ở bên động viên, chỉ bảo.

Mẹ chồng tôi cũng là một giảng viên đại học. Khi về làm dâu, bà nghỉ hưu sớm, cùng chồng giữ nghề gia truyền", chị Linh tâm sự.

Theo bà Xuân Hòa, thời cụ Chiêu còn bán, bát phở là món ăn quý tộc, đòi hỏi hương vị thơm ngon nhưng thanh thoát. Con, cháu trong nhà kiên định giữ công thức gia truyền. Đó là cách chúng tôi thể hiện trách nhiệm với gia đình, chứ không chỉ là chuyện buôn bán, bà Hòa chia sẻ

Theo bà Xuân Hòa, thời cụ Chiêu còn bán, bát phở là món ăn "quý tộc", đòi hỏi hương vị thơm ngon nhưng thanh thoát. Con, cháu trong nhà kiên định giữ công thức gia truyền. "Đó là cách chúng tôi thể hiện trách nhiệm với gia đình, chứ không chỉ là chuyện buôn bán", bà Hòa chia sẻ

Đến nay gia đình cụ Chiêu có 2 quán, một quán ở Bát Đàn và một quán ở Hàng Đồng. Tuy không đông khách tới mức phải xếp hàng như quán ở Bát Đàn nhưng quán phở Hàng Đồng cũng có lượng khách ổn định, chiều lòng những người sành ăn.

Ông Khôi (Hoàn Kiếm, Hà Nội) là thực khách gắn bó nhiều năm với quán phở. Phố cổ có rất nhiều quán phở, mỗi nhà một vị. Tôi thích phở gia đình cụ Chiêu vì sự mộc mạc, nước dùng ngọt từ xương thịt, thịt tươi, ăn với giấm tỏi hợp khẩu vị, ông cho hay

Ông Khôi (Hoàn Kiếm, Hà Nội) là thực khách gắn bó nhiều năm với quán phở. "Phố cổ có rất nhiều quán phở, mỗi nhà một vị. Tôi thích phở gia đình cụ Chiêu vì sự mộc mạc, nước dùng ngọt từ xương thịt, thịt tươi, ăn với giấm tỏi hợp khẩu vị", ông cho hay
quán này ngon, phở đúng gia truyền dòng họ Cồ, theo như mấy ông chuyên gia nghiên cứu về Hà Nội thì họ Cồ là 1 trong những dòng họ nấu phở đầu tiên. Còn phở bò ăn với giấm là đúng bài, đúng vị cmnr. Đéo ai ăn cái gì liên quan đến thịt bò lại ăn với chanh, vị đéo hợp cái gì cả. Chanh vị thanh, mát trong khi mùi bò nó lại nồng.
 
quán này ngon, phở đúng gia truyền dòng họ Cồ, theo như mấy ông chuyên gia nghiên cứu về Hà Nội thì họ Cồ là 1 trong những dòng họ nấu phở đầu tiên. Còn phở bò ăn với giấm là đúng bài, đúng vị cmnr. Đéo ai ăn cái gì liên quan đến thịt bò lại ăn với chanh, vị đéo hợp cái gì cả. Chanh vị thanh, mát trong khi mùi bò nó lại nồng.
cái đĩ mẹ,t ở HN gần chục năm,quen rất nhiều anh em HN gốc,đứa nào cũng bảo t người HN mà cả năm t không thèm ăn lấy 1 tô phở HN.Chỉ có mấy thèn nhà quê tỉnh lẻ lên HN mới bị tụi nó lừa ăn tô phở HN "gốc".Gốc con đĩ mẹ nó chứ gốc,gốc me hay gốc mít v:vozvn (19):
 
cái đĩ mẹ,t ở HN gần chục năm,quen rất nhiều anh em HN gốc,đứa nào cũng bảo t người HN mà cả năm t không thèm ăn lấy 1 tô phở HN.Chỉ có mấy thèn nhà quê tỉnh lẻ lên HN mới bị tụi nó lừa ăn tô phở HN "gốc".Gốc con đĩ mẹ nó chứ gốc,gốc me hay gốc mít v:vozvn (19):
mày định nghĩa thế nào là Hà Nội gốc? 3 đời ở Hà Nội đã là gốc chưa? Còn nếu hơn 3 đời thì những người đấy phần lớn là di cư đi những nơi khác, có khi sang Pháp, sang Mỹ hết rồi
 
Địt mẹ! “Thịt bò khách đến đâu thái tới đó” chứng tỏ vắng khách vkl =)) =)) =)) Khách mà đông thì đéo có sực mà thái thịt bằng tay luôn
Quy mô quán cũng đc 10ng thôi mà. K đông hơn được
 
cái đĩ mẹ,t ở HN gần chục năm,quen rất nhiều anh em HN gốc,đứa nào cũng bảo t người HN mà cả năm t không thèm ăn lấy 1 tô phở HN.Chỉ có mấy thèn nhà quê tỉnh lẻ lên HN mới bị tụi nó lừa ăn tô phở HN "gốc".Gốc con đĩ mẹ nó chứ gốc,gốc me hay gốc mít v:vozvn (19):
Mới sáng mà anh zai đã chửi mạnh thế.
Kệ người ta đi anh. 🤣🤣🤣
 
mày định nghĩa thế nào là Hà Nội gốc? 3 đời ở Hà Nội đã là gốc chưa? Còn nếu hơn 3 đời thì những người đấy phần lớn là di cư đi những nơi khác, có khi sang Pháp, sang Mỹ hết rồi
đâu phải ai cũng đi hết đâu m,mấy anh em t quen họ ở từ lâu r,họ chửi CS như cha chửi con vì họ chứng kiến sự thay đổi của lịch sử.Duma đất thủ đô toàn cớm mà mấy cha nội đi nhậu đi chơi cứ toàn hùa nhau chửi Đảng,t tính ra k phản động đâu nhưng nhờ dân HN "gốc" nên t mới phản đụ mạnh z á :vozvn (24):
 
Xạo lồn, dân bắc kỳ 1945 - 1976 chỉ xép hàng đứng đợi ăn xin gạo và nước uống. cc gì mà có được phát triển văn hóa ẩm thực. Sau 1975 đến 2000 thời kỳ trợ cấp thì có con mẹ gì mà phở bắc kỳ? Ăn bobo với cá rô cây mới đúng cho bắc kỳ
Toàn bọn xạo Lồn thôi, sau 1945 dân bake ăn kinh tế bao cấp tới tận 1990 mới tự do buôn bán, từ 1990 cho tới 2024 là 34 năm, trừ đi đời thằng trước 1945 thì chỉ còn 2 đời, mỗi đời bán 17 năm là nghỉ hưu à :vozvn (13):
 
đâu phải ai cũng đi hết đâu m,mấy anh em t quen họ ở từ lâu r,họ chửi CS như cha chửi con vì họ chứng kiến sự thay đổi của lịch sử.Duma đất thủ đô toàn cớm mà mấy cha nội đi nhậu đi chơi cứ toàn hùa nhau chửi Đảng,t tính ra k phản động đâu nhưng nhờ dân HN "gốc" nên t mới phản đụ mạnh z á :vozvn (24):
Dưới chân thiên tử mà còn phản động mạnh thế.
Hèn gì càng ngày họ càng muốn thâu tóm quyền lực.

Vẫn có nhà bưng bô cho đẻn lắm, chủ yếu là nhà có lợi ích từ chính quèn. 🤣🤣
 
Toàn bọn xạo lồn thôi, sau 1945 dân bake ăn kinh tế bao cấp tới tận 1990 mới tự do buôn bán, từ 1990 cho tới 2024 là 34 năm, trừ đi đời thằng trước 1945 thì chỉ còn 2 đời, mỗi đời bán 17 năm là nghỉ hưu à :vozvn (13):
Thì đời ông nội - đời cha - đời cháu.

1990 - ông nội nó bán
2005 - ông già nó bán
2025 - nó bán
3 đời rồi đấy
Mà nó cũng là chơi câu chữ thôi chứ có gì đâu mà 3 đời, cái gì có tiển thì làm, chứ có mứt mà gìn giữ nghề.
 
Chuẩn vị xứ bắc kỳ trong truyền thuyết đây à ? Sặc mùi xạo lol:vozvn (19):
 
Thì đời ông nội - đời cha - đời cháu.

1990 - ông nội nó bán
2005 - ông già nó bán
2025 - nó bán
3 đời rồi đấy
Mà nó cũng là chơi câu chữ thôi chứ có gì đâu mà 3 đời, cái gì có tiển thì làm, chứ có mứt mà gìn giữ nghề.
Thì tao tính cho rồi đấy, đời ông nội với đời ông già nó bán mỗi đời 17 năm là nghỉ hưu đấy
Dkm đời ở nước ngoài tính bằng vài chục năm mỗi đời, thương hiệu lâu đời tính bằng trăm năm, qua Vẹm rút còn chưa tới 20 năm :vozvn (13):
 
đâu phải ai cũng đi hết đâu m,mấy anh em t quen họ ở từ lâu r,họ chửi CS như cha chửi con vì họ chứng kiến sự thay đổi của lịch sử.Duma đất thủ đô toàn cớm mà mấy cha nội đi nhậu đi chơi cứ toàn hùa nhau chửi Đảng,t tính ra k phản động đâu nhưng nhờ dân HN "gốc" nên t mới phản đụ mạnh z á :vozvn (24):
đương nhiên không đi hết, đi phần lớn. Trước năm 54 thì Hà Nội chỉ có 36 phố phường, phố thị chỉ loanh quanh quận Hoàn Kiếm, với thêm ít đất quanh khu Hoàng thành hướng về quận Ba Đình thôi mày. Còn xung quanh đấy là các làng như làng Kim Liên, làng Ngọc Hà, dân làng thì về cơ bản nếp ăn, nếp sống không xịn xò, thanh tao được như dân trên phố... sau năm 54 về phỏng giái là dân ở các phố Hàng chạy gần sạch, bỏ lại nhà cửa rồi vì chủ nhà là dân buôn bán, gian thương. Không biết mày có biết không là dân ở trên phố cổ rất nhiều nhà là gia đình cán bộ cách mạng, năm 54 từ chiến khu về thủ đô được phân cho nhà ở trên phố cổ bị chủ cũ bỏ lại.
 
Dưới chân thiên tử mà còn phản động mạnh thế.
Hèn gì càng ngày họ càng muốn thâu tóm quyền lực.

Vẫn có nhà bưng bô cho đẻn lắm, chủ yếu là nhà có lợi ích từ chính quèn. 🤣🤣
t chả hiểu lắm,trên mạng thì tụi nó nịnh Đẻng như cún nhưng nc với t thì chửi từ cha đến con chế đụ.Chắc cái tính nịnh hót,lừa lọc ăn sâu vào máu mẹ r...Đéo hào sảng mạnh mẽ như anh em trung nam
 

Có thể bạn quan tâm

Top