- Câu văn này tao đéo viết được, tao mạn phép anh Nguyễn Hào Hải, trích từ bộ phim "Sắc vàng lặng lẽ" kể về họa sĩ Dương Bích Liên. Nguyễn Hào Hải bình luận về mỹ-học rất hay, tác giả cuốn truyện ngắn "Những người đàn ông" mỏng thôi nhưng đọc chất từng trang. Không biết trong này thằng nào đã xem bộ phim truyền hình "Vĩnh biệt Johnny Walker" chưa? Phim ấy dựng từ truyện ngắn cùng tên trong "Những người đàn ông" đấy.
- Tao biết tàm tạm về whisky và cognac, với vang thì kể như học trò mới qua tiểu học. Những dòng khác kiểu vodka, sake, rum, mao đài vì không thích nên không tìm hiểu/thử nhiều. Nói vắn tắt: tao không phải là dân sành về rượu.
- Tao có viết lớt phớt về rượu trong thread này https://xamvn.com/showthread.php?t=17504&page=2 , thấy bọn mày cũng quan tâm và xét cho cùng thì "tửu" có hàm lượng văn hóa/độ đằm thắm của dân sành nhắm/lành nhiều hơn món "sắc". Nên nghĩ là hữu ích khi có thêm ít dòng về món nhấp môi. Bọn tao dân làm thuê, tiêu tiền của mình xót lắm nên chắc sóng sau đè lớp trước, bọn trẻ chúng mày có điều kiện khá hơn chắc biết tốt hơn bọn tao nhiều.
====
1-Bạn rượu:
Tao cực ít bạn, số người tao gọi là bạn không quá số ngón tay trong 1 bàn tay. Với tao bạn là người giúp tao lúc tao khó khăn nhất, đéo quay mặt khi tao xuống dốc và không bao giờ tâng bốc khi tao ngồi một vài chỗ thơm tho.
Tao có những thằng bạn cực giàu, và 1 thằng đến bây giờ vẫn còn rất khổ. Thằng bạn tao đang rất khó khăn thời thanh niên nó là thằng sung túc nhất, quần sịp 7 màu Thái Lan nó lúc nào cũng nguyên tá trong khi bọn tao chắc chả có nổi lấy quá 3 cái mặc thay đổi qua ngày; áo pull Lacoste thời 198x nó đã chơi đồ authen, chị nó làm cho Thai Airway mà trong khi bọn tao thằng nào oách lắm mới mua được mấy cái áo phông Lào. Nó lúc khá, hay khó khăn lúc nào đéo cũng tự trọng, và rất tình nghĩa trong cư xử với gia đình bạn bè. Nhà nó có mấy bức Phố vẽ trên bìa sách, vài cái đĩa sơn mài Nguyễn Sáng, thế thôi, bộ ấm chén lúc nào cũng sạch tinh. Phong bì người ốm, đám cưới hay tang tiền nó để phong bì bao giờ cũng là tiền mới tinh, nếu không thì cũng phải là tờ tiền sạch và rất phẳng.
Tao rượu tây đéo thiếu, của biếu cũng nhiều, mua cũng không ít vì tao uống cũng khá kỹ khi chọn đồ. Nói của đáng tội rượu biếu hoặc lại đem đi cho, hoặc bà Nội gọi mấy thằng buôn rượu vào đem bán chứ để nhiều cũng chướng mắt. Tầm này ghé Changi hoặc CDG xách ít chai tầm trăm Sing hay 70 Oi về uống là cũng được lắm rồi.
Hôm nay mát giời, cuối thu, tao lại nhớ thằng bạn khó khăn của tao; nó ít uống, nhưng rất tinh mồm và có biệt tài ngâm rượu cúc: "Thu ấm hoàng hoa tửu". Rượu cúc uống nóng ngon rất lạ, món nhắm càng đơn giản càng tốt và đừng nặng đạm, ít tanh. Ít chả cốm, thảng ít thăn lõi rùa trần, 2 thằng tao ngồi xếp bằng tròn im lặng uống. Chuyện đéo gì đâu khi đã quá hiểu nhau rồi. Rượu: phần tinh túy nhất của ngũ cốc, Bảng màu: phần tinh túy nhất của hội họa, Im lặng: phần tinh túy nhất của ngôn từ.
- Tao biết tàm tạm về whisky và cognac, với vang thì kể như học trò mới qua tiểu học. Những dòng khác kiểu vodka, sake, rum, mao đài vì không thích nên không tìm hiểu/thử nhiều. Nói vắn tắt: tao không phải là dân sành về rượu.
- Tao có viết lớt phớt về rượu trong thread này https://xamvn.com/showthread.php?t=17504&page=2 , thấy bọn mày cũng quan tâm và xét cho cùng thì "tửu" có hàm lượng văn hóa/độ đằm thắm của dân sành nhắm/lành nhiều hơn món "sắc". Nên nghĩ là hữu ích khi có thêm ít dòng về món nhấp môi. Bọn tao dân làm thuê, tiêu tiền của mình xót lắm nên chắc sóng sau đè lớp trước, bọn trẻ chúng mày có điều kiện khá hơn chắc biết tốt hơn bọn tao nhiều.
====
1-Bạn rượu:
Tao cực ít bạn, số người tao gọi là bạn không quá số ngón tay trong 1 bàn tay. Với tao bạn là người giúp tao lúc tao khó khăn nhất, đéo quay mặt khi tao xuống dốc và không bao giờ tâng bốc khi tao ngồi một vài chỗ thơm tho.
Tao có những thằng bạn cực giàu, và 1 thằng đến bây giờ vẫn còn rất khổ. Thằng bạn tao đang rất khó khăn thời thanh niên nó là thằng sung túc nhất, quần sịp 7 màu Thái Lan nó lúc nào cũng nguyên tá trong khi bọn tao chắc chả có nổi lấy quá 3 cái mặc thay đổi qua ngày; áo pull Lacoste thời 198x nó đã chơi đồ authen, chị nó làm cho Thai Airway mà trong khi bọn tao thằng nào oách lắm mới mua được mấy cái áo phông Lào. Nó lúc khá, hay khó khăn lúc nào đéo cũng tự trọng, và rất tình nghĩa trong cư xử với gia đình bạn bè. Nhà nó có mấy bức Phố vẽ trên bìa sách, vài cái đĩa sơn mài Nguyễn Sáng, thế thôi, bộ ấm chén lúc nào cũng sạch tinh. Phong bì người ốm, đám cưới hay tang tiền nó để phong bì bao giờ cũng là tiền mới tinh, nếu không thì cũng phải là tờ tiền sạch và rất phẳng.
Tao rượu tây đéo thiếu, của biếu cũng nhiều, mua cũng không ít vì tao uống cũng khá kỹ khi chọn đồ. Nói của đáng tội rượu biếu hoặc lại đem đi cho, hoặc bà Nội gọi mấy thằng buôn rượu vào đem bán chứ để nhiều cũng chướng mắt. Tầm này ghé Changi hoặc CDG xách ít chai tầm trăm Sing hay 70 Oi về uống là cũng được lắm rồi.
Hôm nay mát giời, cuối thu, tao lại nhớ thằng bạn khó khăn của tao; nó ít uống, nhưng rất tinh mồm và có biệt tài ngâm rượu cúc: "Thu ấm hoàng hoa tửu". Rượu cúc uống nóng ngon rất lạ, món nhắm càng đơn giản càng tốt và đừng nặng đạm, ít tanh. Ít chả cốm, thảng ít thăn lõi rùa trần, 2 thằng tao ngồi xếp bằng tròn im lặng uống. Chuyện đéo gì đâu khi đã quá hiểu nhau rồi. Rượu: phần tinh túy nhất của ngũ cốc, Bảng màu: phần tinh túy nhất của hội họa, Im lặng: phần tinh túy nhất của ngôn từ.
Sửa lần cuối: