• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Sĩ Phu Bắc Hà

minhtuanhd

Chúa tể đa cấp
images69643_Si-phu-Bac-Ha.jpg

Bắc Hà là tên gọi tương đương với Đàng Ngoài,tính từ sông Gianh trở về phương Bắc, sử dụng phổ biến vào cuối thế kỷ 18 cho đến đầu thế kỷ 19.


Sĩ phu là từ chỉ một lớp người thường gắn với 2 phẩm chất:
a. Có Học hành hiểu biết
b. Có Nhân cách hơn người
Sĩ phu Bắc Hà là cách định danh cho tầng lớp trí thức ở vùng Hà Nội và các vùng phụ cận (Hà Đông, Hà Bắc,...) mà theo như nhà báo Hữu Thọ nhận định đó là những người về phẩm chất phải hội tụ đủ ba yêu cầu, hay nói cách khác, có ba đặc điểm để trở thành một sĩ phu. Thứ nhất là học vấn phải cao (học vấn chứ không chỉ bằng cấp). Hai là nhân cách phải tiêu biểu, nêu gương tốt cho xã hội. Ba là khí tiết bảo vệ chân lý, lẽ phải. Nếu thiếu một trong ba đặc điểm trên thì dù có đỗ đạt cao cũng chưa được vinh danh là sĩ phu Bắc Hà.

Đây là tiêu chuẩn khá lý tưởng rất khó để ai có thể đạt tới, tuy nhiên lịch sự nước ta đã xuất hiện nhiều người là tấm gương sáng cho muôn đời sau như các cụ :Nguyễn Trãi, Chu Văn An, Nguyễn Bỉnh Khiêm, Hoàng Diệu… chẳng hạn. Họ là những người có học vấn rất cao, có nhân cách lớn và cũng rất có khí tiết. Cụ Hoàng Diệu tuẫn tiết khi Hà Nội thất thủ. Cụ Chu Văn An dâng Thất trảm sớ đòi chém 7 gian thần, lời ngay thẳng không được nghe, cụ từ quan về dạy học. Cụ Nguyễn Bỉnh Khiêm dâng sớ đòi xử 18 lộng thần không được, quay về quê mở trường dạy học.
 
Sĩ phu t cho đơn giản chỉ là một giai tầng trong xh phong kiến: sĩ, nông, công, thương. Bắc hà như trên đã nói, nên sĩ phu bắc hà là chỉ chung giới văn nhân theo nghiệp đèn sách thi cử ở đàng ngoài. Lấy đâu mà thần thánh hóa khí tiết, nêu gương,... nghe giống giọng văn ninh bợ
 
images69643_Si-phu-Bac-Ha.jpg

Bắc Hà là tên gọi tương đương với Đàng Ngoài,tính từ sông Gianh trở về phương Bắc, sử dụng phổ biến vào cuối thế kỷ 18 cho đến đầu thế kỷ 19.


Sĩ phu là từ chỉ một lớp người thường gắn với 2 phẩm chất:
a. Có Học hành hiểu biết
b. Có Nhân cách hơn người
Sĩ phu Bắc Hà là cách định danh cho tầng lớp trí thức ở vùng Hà Nội và các vùng phụ cận (Hà Đông, Hà Bắc,...) mà theo như nhà báo Hữu Thọ nhận định đó là những người về phẩm chất phải hội tụ đủ ba yêu cầu, hay nói cách khác, có ba đặc điểm để trở thành một sĩ phu. Thứ nhất là học vấn phải cao (học vấn chứ không chỉ bằng cấp). Hai là nhân cách phải tiêu biểu, nêu gương tốt cho xã hội. Ba là khí tiết bảo vệ chân lý, lẽ phải. Nếu thiếu một trong ba đặc điểm trên thì dù có đỗ đạt cao cũng chưa được vinh danh là sĩ phu Bắc Hà.

Đây là tiêu chuẩn khá lý tưởng rất khó để ai có thể đạt tới, tuy nhiên lịch sự nước ta đã xuất hiện nhiều người là tấm gương sáng cho muôn đời sau như các cụ :Nguyễn Trãi, Chu Văn An, Nguyễn Bỉnh Khiêm, Hoàng Diệu… chẳng hạn. Họ là những người có học vấn rất cao, có nhân cách lớn và cũng rất có khí tiết. Cụ Hoàng Diệu tuẫn tiết khi Hà Nội thất thủ. Cụ Chu Văn An dâng Thất trảm sớ đòi chém 7 gian thần, lời ngay thẳng không được nghe, cụ từ quan về dạy học. Cụ Nguyễn Bỉnh Khiêm dâng sớ đòi xử 18 lộng thần không được, quay về quê mở trường dạy học.
Tao thấy Vũ phu Bắc hà với Tiều phu Bắc hà thì nhiều
 
Sĩ phu Bắc Hà của mày đây
Ngày 17 tháng 4 năm 1407, Mạc Thúy, Doãn Bái và nhóm bô lão 1.120 người từ Bắc Giang và các phủ khác, từ An Việt và các huyện khác đến gặp chỉ huy quân Minh. Nguyên văn phát biểu của Mạc Thúy ghi nhận bởi Minh Thực lục như sau:

“Được ơn cấp bảng dụ khắp trong nước, tuyên bố đức ý của thánh Thiên tử cho quan trở lại nguyên chức, lính trở lại nguyên đơn vị, dân trở về nghiệp cũ; hỏi tìm con cháu nhà Trần chọn một người hiền, tấu xin tước vương để làm chủ nước; lại chia người đi các nơi phủ dụ quan lại quân dân yên nghiệp như cũ. Duy con cháu nhà Trần trước đây bị giặc họ Lê tru diệt hết, không còn sót ai, không thể kế thừa. An Nam vốn là đất cũ của Trung Quốc, sau đó bị chôn vùi vào tục Man Di, không được nghe dạy dỗ lễ nghĩa. Nay may mắn được Thánh triều tảo trừ hung nghiệt, quân dân già trẻ được chiêm ngưỡng áo khăn thịnh trị, hân hạnh không kể xiết; xin được duy trì trở lại quận huyện cũ, ngõ hầu sửa đổi tục man di, vĩnh viễn thấm nhuần thánh hóa.”

Thúy kính cẩn cùng các bậc kỳ lão soạn sẵn biểu văn, xin dâng lên triều đình để lòng kẻ dưới được đề đạt. Quan Tổng binh Tân Thành hầu Trương Phụ cho rằng cha con giặc họ Lê chỉ trong sớm tối bị tiêu diệt, các phủ huyện đều được bình định, cần có sự thống trị để phủ ngự dân này, nên ngay ngày hôm nay cho người ruổi về kinh đô tâu trình (Minh Thực lục I, 250-251)
.(13)
Ngày 17 tháng 3 năm 1407: “Khi quân chiếm được An Nam, hãy thăm dò rộng rãi khắp nước để tìm người tài đức, hoặc có một điều hay, một nghề giỏi. Hãy dùng lễ để

sai khiến, tìm cách đưa về kinh đô.” (Minh Thực Lục I, 250) (a)


Sau đó, vua Minh lại tiếp tục dặn dò kỹ lưỡng việc săn lùng và ứng xử với nhân tài.

Ngày 28 tháng 7 năm 1407: “Đất Giao Chỉ chắc có những người tài đức song toàn ẩn dật tại núi rừng, rành kinh điển văn hay học rộng, có tài hiền lương đứng đắn; nông dân hiếu đễ thông minh chính trực; kẻ thư lại có khả năng được việc, thông thạo sách vở, người luyện tập binh pháp vũ nghệ trí mưu, dung mạo khôi ngô cao lớn, ăn nói lưu loát, có sức vóc dũng cảm; kẻ biết thuật số âm dương, rành y dược chẩn mạch. Hãy hỏi han tìm cho được, dùng lễ sai khiến để mang về kinh dùng.” (Minh Thực Lục I, 274)(b)

Toàn Thư cho biết những kẻ hợp tác khi sang nước Minh đều có người bạn tống, được chu cấp tiền đi đường và cung ứng thực phẩm dọc đường. Có lẽ sử Việt đã đề cập đến “lễ 禮” này. Còn con dân Đại Ngu hưởng ứng ở mức độ nào?

Toàn thư ghi nhận tình hình nhân sĩ Đại Ngu vào năm 1407 như sau:

“Những người có tiếng tăm một chút đều hưởng ứng. Duy có Bùi Ứng Đẩu từ chối, lấy cớ đau mắt, bọn hạ trai (c) học sinh Lý Tử Cấu mấy người lui ẩn không chịu ra mà thôi.” (Toàn Thư II, 235)
Phía nhà Minh, Trương Phụ báo cáo về Kim Lăng như sau:

Ngày 6 tháng 11 năm 1407: “..đã thăm hỏi các quận huyện tại Giao Chỉ để đề cử những người tài đức, rành kinh điển, giỏi văn chương, học rộng tài cao, thông minh chính trực, lực điền hiếu đễ, hiền lương đoan chính, thông thạo việc quan, hiểu rành binh pháp và tài nghệ các mặt gồm 9.000 người, đang lục tục đến kinh đô.”(Minh Thực Lục I, 285)(a)

Vua Minh cho rằng dân phía Nam không quen chịu lạnh nên ra lệnh cấp áo bông, ủng vớ cho những người này.
Những kẻ k ra quy hàng địch há chẳng phải sĩ phu bắc hà?
 
Sĩ phu t cho đơn giản chỉ là một giai tầng trong xh phong kiến: sĩ, nông, công, thương. Bắc hà như trên đã nói, nên sĩ phu bắc hà là chỉ chung giới văn nhân theo nghiệp đèn sách thi cử ở đàng ngoài. Lấy đâu mà thần thánh hóa khí tiết, nêu gương,... nghe giống giọng văn ninh bợ
Không phải nịnh bợ mà là cốt cách nho gia có cái để ngạo nghễ với đời, hướng tới cái cao đẹp.

Mày nghĩ mấy ai đủ khí tiết để chống lại tà quyền, ko thuật theo dòng nước ?
 
Địt mẹ từ sĩ phu bắc hà ám chỉ người bắc có học ở bắc sông ranh.

Mà địt mẹ dân có học nà dân hà lội, hà lam, hà đông, hà tây ven hà lội, và đám giỏi chữ ở bắc linh.
Chứ đám kia nà cái bọn bốc phét, ăn tục, đánh dắm dong, chứ biết chữ nghĩa buồi gì mà cho chúng ló vào nist sĩ phu?

Địt mẹ về lam định, linh bình, quảng linh, nạng sơn các thứ.

toàn cướp, đâu da mà sĩ phu.
 
Địt mẹ từ sĩ phu bắc hà ám chỉ người bắc có học ở bắc sông ranh.

Mà địt mẹ dân có học nà dân hà lội, hà lam, hà đông, hà tây ven hà lội, và đám giỏi chữ bắc linh.
Chứ đám kia nà cái bọn bốc phét, ăn tục, đánh dắm dong, chứ biết chữ nghĩa buồi gì mà cho chúng ló vào nist sĩ phu?

Địt mẹ về lam định, linh bình, quảng linh, nạng sơn các thứ.

toàn cướp, đâu da mà sĩ phu.
giỏi chữ bắc ninh là sao?
 
Địt mẹ từ sĩ phu bắc hà ám chỉ người bắc có học ở bắc sông ranh.

Mà địt mẹ dân có học nà dân hà lội, hà lam, hà đông, hà tây ven hà lội, và đám giỏi chữ ở bắc linh.
Chứ đám kia nà cái bọn bốc phét, ăn tục, đánh dắm dong, chứ biết chữ nghĩa buồi gì mà cho chúng ló vào nist sĩ phu?

Địt mẹ về lam định, linh bình, quảng linh, nạng sơn các thứ.

toàn cướp, đâu da mà sĩ phu.
Hồi nhỏ cô giáo tiểu học của m có chết sớm ko vậy ?? Má người ta chỉ nói ngọng còn m ngọng cả viết lẫn nói à ==
 
Thảo nào ngoài bọn du học nước ngoài ra thì bọn đại học tao quen toàn dân chuyên bắc ninh, neu, ftu nhiều vãi

đéo biết liên quan bắc giang k
à vừa search google thì 2 thằng bắc ninh bắc giang có tên là Hà Bắc cũ
 
images69643_Si-phu-Bac-Ha.jpg

Bắc Hà là tên gọi tương đương với Đàng Ngoài,tính từ sông Gianh trở về phương Bắc, sử dụng phổ biến vào cuối thế kỷ 18 cho đến đầu thế kỷ 19.


Sĩ phu là từ chỉ một lớp người thường gắn với 2 phẩm chất:
a. Có Học hành hiểu biết
b. Có Nhân cách hơn người
Sĩ phu Bắc Hà là cách định danh cho tầng lớp trí thức ở vùng Hà Nội và các vùng phụ cận (Hà Đông, Hà Bắc,...) mà theo như nhà báo Hữu Thọ nhận định đó là những người về phẩm chất phải hội tụ đủ ba yêu cầu, hay nói cách khác, có ba đặc điểm để trở thành một sĩ phu. Thứ nhất là học vấn phải cao (học vấn chứ không chỉ bằng cấp). Hai là nhân cách phải tiêu biểu, nêu gương tốt cho xã hội. Ba là khí tiết bảo vệ chân lý, lẽ phải. Nếu thiếu một trong ba đặc điểm trên thì dù có đỗ đạt cao cũng chưa được vinh danh là sĩ phu Bắc Hà.

Đây là tiêu chuẩn khá lý tưởng rất khó để ai có thể đạt tới, tuy nhiên lịch sự nước ta đã xuất hiện nhiều người là tấm gương sáng cho muôn đời sau như các cụ :Nguyễn Trãi, Chu Văn An, Nguyễn Bỉnh Khiêm, Hoàng Diệu… chẳng hạn. Họ là những người có học vấn rất cao, có nhân cách lớn và cũng rất có khí tiết. Cụ Hoàng Diệu tuẫn tiết khi Hà Nội thất thủ. Cụ Chu Văn An dâng Thất trảm sớ đòi chém 7 gian thần, lời ngay thẳng không được nghe, cụ từ quan về dạy học. Cụ Nguyễn Bỉnh Khiêm dâng sớ đòi xử 18 lộng thần không được, quay về quê mở trường dạy học.
Có ai là cảng viên không ?
 
nói chung trí thức miền Bắc trước khi lão hồ ly nắm quyền rất đáng ngưỡng mộ
 

Có thể bạn quan tâm

Top