• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

[ST] Tỷ phu quá thô

doomtrain306

Trâu lái đò
Vietnam
Ngồi trong tù chán, post truyện cho qua ngày. Tao ko thik truyện sex tục nên hay đọc mấy cái này. Thỉnh thoảng đọc tưởng tượng cho nó phong phú, cảm xúc hơn xem phim. Thể loại: thịt văn, anh rể em vợ.

Chương 1: Cô em vợ ngây thơ

Tần Dữ Ninh ngừng xe trước cửa trường trung học phổ thông số hai, giơ tay nhìn đồng hồ, hiện tại còn một thời gian nữa mới tới giờ tan học. Anh hạ cửa kính xe xuống châm một điếu thuốc.

Sương khói lượn lờ khiến gương mặt người đàn ông trở nên mơ hồ, trên mặt Tần Dữ Ninh là vẻ bực bội mắt thường cũng có thể thấy được.

Anh và Tống Vân kết hôn bốn năm thì Tống Vân bị công ty đẩy ra nước ngoài ba năm, mối hôn nhân này từ lâu chỉ còn là danh nghĩa, nếu không phải hai người vẫn luôn bận rộn, rất có thể bọn họ đã đi xin ly hôn.

Kết quả hai ngày trước, Tống Vân hơn nửa năm không liên lạc lại bỗng nhiên gọi điện thoại xuyên quốc gia tới nói em gái cô Tống Hàm bị đám lưu manh trong trường dây dưa, nhờ anh chăm sóc Tống Hàm một chút.

Tần Dữ Ninh vốn không thích phiền toái, có điều dù tình cảm vợ chồng đã tận nhưng cũng không cần phải ầm ĩ khó coi. Nếu anh từ chối lời nhờ vả của cô ấy, nói không chừng khi ly hôn với Tống Vân cô ấy sẽ ngáng chân anh.

Thế nhưng tuy ngoài miệng anh đồng ý, nhưng trong lòng anh lại rất không kiên nhẫn.

Anh nhớ rõ cô em vợ của mình. Vào bốn năm trước khi kết hôn, cô em vợ còn là học sinh nhỏ xíu chưa phát dục, đầu tóc ngắn cũn cỡn, nhút nhát e dè trốn sau lưng cha mẹ vợ, nhỏ giọng gọi anh là “anh rể”. Sau khi quan hệ thân thiết hơn một chút, em ấy còn vụиɠ ŧяộʍ đòi tiền anh đi mua kem ăn.

Không phải chỉ là cô bé giống hệt con trai lại ham ăn sao? Vậy mà cũng có lưu manh dây dưa?

Anh cũng rất muốn nhìn xem hiện tại cô bé này đã trổ mã thành dáng vẻ khuynh quốc khuynh thành cỡ nào, mới có thể yêu kiều nhát gan tới độ một hai đòi anh tới chăm sóc.

Tiếng chuông tan học mới vừa vang lên, Tần Dữ Ninh đã mất kiên nhẫn lấy di động ra gửi tin nhắn Wechat thúc giục Tống Hàm.

Nhưng sau khi học sinh về gần hết, mãi tới chín phút sau anh mới nhận được tin nhắn đáp lại.

“Ngại quá anh rể, em còn chưa viết xong bài tập nên chưa kịp nhắn trả lời anh. Hiện tại em sẽ thu dọn sách vở ngay.”

Tần Dữ Ninh nhíu mày, vẻ ghét bỏ trên mặt càng đậm hơn.

Vừa tham ăn vừa nhát gan lại ngu ngốc!

Thật lãng phí thời gian của anh.

Trả lời tin nhắn xong Tống Hàm vội vàng thu dọn cặp sách, tùy ý khoác áo khoác đồng phục lên người sau đó chạy chậm xuống lầu, chạy về phía cổng trường. Cô vừa chạy vừa chặn tóc mai của mình lại, không muốn mái tóc bị rối.

Hôm nay là lần đầu tiên cô gặp lại anh rể, phải lưu lại ấn tượng tốt một chút.

Tống Hàm có ấn tượng rất tốt với người anh rể này. Khi còn nhỏ, lần đầu tiên nhìn thấy anh rể cô đã cảm thấy đây là người đàn ông đẹp trai nhất cô từng gặp được. Anh rể còn rất dịu dàng, thường hay lén cho cô tiền mua đồ ăn vặt.

Hôm qua chị cô nói có đôi khi anh rể bận chuyện công ty, tính tình sẽ không dễ chịu, kêu cô phải ngoan ngoãn một chút.

Nghĩ tới đây, tốc độ chạy của Tống Hàm lại càng nhanh hơn một chút, rất sợ mình làm anh rể không vui.

Cô không muốn anh rể chán ghét cô chút nào.
 
Chương 2: Anh rể nhộn nhạo
Ra khỏi cổng trường, xác nhận biển số xe xong Tống Hàm lại vô thức vuốt vuốt mái tóc mình, chạy tới: “Anh rể, anh rể…”

Từ rất xa Tần Dữ Ninh đã thấy một thiếu nữ thân thể mảnh khảnh đang chạy về phía mình. Mái tóc dài của cô gái được vén lên sau tai, một đường chạy chậm, dưới váy ngắn là cặp chân dài trắng tới lóa mắt.

Anh còn chưa kịp phản ứng lại, cô gái đã thở hổn hển đứng trước mặt anh, cong lưng, con ngươi cười tới cong lên, giọng nói vừa yêu kiều vừa ngọt ngào: “Anh rể.”

Tống Hàm chạy quá vội, áo khoác bị rớt xuống mai, theo nhịp hô hấp của cô, bộ ngực to tròn dưới áo sơ mi trắng lắc lư lên xuống, loáng thoáng có thể thấy được ren nội y dưới áo sơ mi.

Chóp mũi Tần Dữ Ninh ngửi được mùi hương trên người thiếu nữ, hầu kết lăn lộn. Anh nhìn chằm chằm gương mặt xinh đẹp non nớt của Tống Hàm, cảm thấy nơi nào đó của mình như ngo ngoe rục rịch lên.

“Thật xin lỗi anh rể, em không cố ý bắt anh phải chờ em đâu.” Tống Hàm căng thẳng tới độ ngón tay xoắn lại với nhau.

Anh rể vẫn thành thục anh tuấn như ngày nào, khiến cô không tự chủ được cảm thấy thấp thỏm, cẩn thận xin lỗi: “Anh đừng giận em.”

Tần Dữ Ninh lắc lắc đầu, cảm thấy mình đúng tinh trùng thượng não, không có khả năng tự chủ, không ngờ lại có suy nghĩ miên man với cô em vợ còn đang tuổi cắp sách tới trường.

Chắc chắn là do mình đã nhịn quá lâu.

“Sao anh rể có thể vì chút chuyện nhỏ nhặt như vậy mà tức giận được, mau lên xe đi!”

Tần Dữ Ninh dịu dàng săn sóc hệt như đã biến thành một người khác với lúc nãy hoàn toàn. Anh còn duỗi tay kéo cổ áo khoác đã rớt xuống cánh tay lên cho Tống Hàm, ngón tay vô tình cố ý cọ qua hai vυ' mẫn cảm của cô gái.

Hít ~ Thật mềm!

Mặt Tống Hàm lập tức đỏ bừng lên, cô ngại nội y có khung thép cấn không thoải mái, cho nên mặc dù vυ' đã phát triển rất lớn nhưng cô vẫn chỉ mặc nội y mỏng manh.

Mới rồi chạy đi quá vội, chắc chắn trước ngực đã lúc ẩn lúc hiện, cũng bị anh rể thấy được.

Cũng may anh rể là chính nhân quân tử, còn tri kỷ kéo lại áo khoác giúp cô, không khiến cô quá khó xử.

Độ thiện cảm của Tống Hàm với anh rể lại bay nhanh lên.

Cô ngồi vào ghế lái phụ, dưới váy ngắn, hai cặp đùi thon dài lại trắng nõn ngoan ngoãn khép lại, da thịt mơn mởn tùy ý lộ ra ngoài không khí, chọc tới Tần Dữ Ninh tâm viên ý mã, khóe mắt không tự chủ được mà ngó về phía đùi cô.

Hai chân xinh đẹp như vậy, nếu móc vào eo anh chắc chắn có thể móc tới eo anh tê dại…

Ý thức được mình nghĩ lung tung, Tần Dữ Ninh vội vàng cảnh cáo mình không cần nghịch lửa.

Hai người nhiều năm không gặp, thật sự xa lạ, mà rõ ràng cô em vợ lại rất nhát gan, thế là Tần Dữ Ninh chủ động mở miệng: “Tối nay em muốn ăn gì?”

Tống Hàm nghĩ một hồi rồi lắc đầu: “Em… Em cũng không biết nữa.”

Tần Dữ Ninh đề nghị: “Hay là đi dạo siêu thị thử? Vừa lúc trong nhà cũng gần hết đồ ăn rồi.”

“Hay lắm!” Rõ ràng Tống Hàm đã hưng phấn hẳn lên.

Tần Dữ Ninh lại lần nữa định vị điểm đến, không nhịn được cong môi lên.

Vật nhỏ này vẫn tham ăn hệt như trước kia, vừa nghe tới đi siêu thị cặp mắt đã sáng trưng lên.
 
Sửa lần cuối:
Chương 3: Cô em vợ vú lớn, mông lại vểnh

Trong siêu thị, Tần Dữ Ninh đẩy xe mua sắm, mà Tống Hàm thì đi theo sát bên cạnh anh.

Sau khi đi dạo hơn mười phút, trong xe mua sắm đã chất một đống đồ ăn. Hai người cũng thân thiết hơn, Tống Hàm ôm lấy cánh tay Tần Dữ Ninh, hưng phấn ríu rít nói chuyện không ngừng.

Cặρ √υ' đầy đặn cao vυ't của cô gái dán lên cánh tay, theo tần suất đi đường mà lắc lư va chạm. Tần Dữ Ninh vừa nghe giọng nói thanh thúy mềm mại của cô gái vừa miên man bất định, cự vật trong đũng quần cũng bị trêu chọc tới nửa cứng nửa không.

Tuy biết không được, nhưng anh vẫn ảo tưởng tới hình ảnh sắc tình khi đẩy ngã cô em vợ.

Khi đi ngang qua khu bán đồ ngọt, đủ loại bánh kem tản ra mùi thơm ngọt ngập tràn trong không khí.

Tần Dữ Ninh thấy cô em vợ không nhấc chân dời đi nổi lại thấy buồn cười: “Thích thì lấy thêm mấy cái đi.”

Tống Hàm ngẩng mặt nhìn anh, vừa muốn vừa cố khắc chế: “Em không thể ăn ngọt…”

Cô mở miệng, chỉ chỉ hàm răng mình: “Em đang mọc răng khôn, còn chưa nhổ, sợ sâu răng.”

“Để anh xem thử xem.” Tần Dữ Ninh nhìn chằm chằm đầu lưỡi phấn hồng xinh đẹp của cô em vợ, không cách nào dời mắt nổi, thế là anh dứt khoát nắm lấy cằm cô em vợ, ép buộc em ấy ngẩng đầu há to miệng ra.

Tống Hàm ngoan ngoãn há miệng cho Tần Dữ Ninh xem thử. Hàm răng cô rất trắng, có thể nhìn ra được ngày thường cô rất siêng vệ sinh răng miệng, mà nơi sâu trong khoang miệng thật sự có mọc một cái răng khôn.

Ngón tay Tần Dữ Ninh với vào trong khoang miệng cô gái, đè lên lưỡi cô mà đụng vào hàm răng, trong mũi ngửi được hơi thở thơm ngát ngọt ngào.

“Ưm…”

Đầu lưỡi Tống Hàm bị chặn lại, muốn nuốt nước miếng cũng không được, đầu lưỡi vô thức cong lên liếʍ lấy khớp xương người đàn ông.

Tần Dữ Ninh nhìn con ngươi ngập nước vô tội của cô gái, một luồng tà khí xông thẳng xuống nửa người dưới.

Anh thu tay về, Tống Hàm cũng lập tức khép môi lại, nhưng vẫn có nước bọt chưa kịp nuốt chảy ra khỏi khóe môi.

Hô hấp của Tần Dữ Ninh trở nên nặng nề.

Cô em vợ trông thuần khiết vô cùng nhưng thân thể lại rất dâʍ đãиɠ, ngực lớn mông cong.

Nhất là dáng vẻ hiện tại của em ấy, hệt như đang liếʍ dươиɠ ѵậŧ cho đàn ông vậy!

Tần Dữ Ninh cảm thấy đáy lòng ngứa ngáy, sau khi trở về lại không nhịn được mà muốn cưng chiều Tống Hàm.

Hiếm khi anh đích thân xuống bếp, tự mình nấu vài món ăn. Trên bàn cơm, anh nghe được cô gái nhỏ oán giận cha mẹ bận rộn công việc, thường xuyên không có nhà.
Anh cố ý vô tình hỏi thử: “Vậy ở lại đây với anh rể đi. Mỗi ngày anh rể cũng tiện đón em tan học.”

Rõ ràng Tống Hàm cũng động tâm: “A? Như vậy có được không ạ? Sẽ không làm phiền anh rể chứ?”

“Chuyện này có gì mà phiền, có em ở đây còn có người nói chuyện cùng anh rể, chẳng lẽ em không cảm thấy một mình anh sống trong ngôi nhà này rất cô đơn ư?”

Tần Dữ Ninh vừa thấy cô bị dụ dỗ, bắt đầu mở miệng nói linh tinh: “Hôm nay lúc đi dạo phố với em anh đã rất vui vẻ.”

Tống Hàm bị nói tới thẹn thùng, mặt cũng đỏ lên: “Chị em nói anh không thích người khác làm ồn, em sợ anh cảm thấy em phiền phức.”
 
Sửa lần cuối:
Chương 4: Trộm hương trộm ngọc
Tần Dữ Ninh lắc đầu: “Sao có thể vậy được? Có em nói chuyện với anh, anh vui vẻ còn không kịp đây!”

Trước khi nhìn thấy cô em vợ đúng là anh thấy phiền thật, nhưng sau khi nhìn thấy thì…

Tần Dữ Ninh cong môi cười.

Cơm nước xong đã không còn sớm nữa, Tống Hàm vội vàng đi tắm. Khi ra khỏi phòng tắm, trong phòng khách tối om, anh rể đang ngồi trên sofa xem phim.

Tống Hàm đi qua: “Anh rể, anh đang xem gì vậy?”

Tần Dữ Ninh đã sớm nghe được tiếng bước chân của cô gái. Cô gái mặc váy ngủ mỏng manh đi tới, trên người còn mang theo mùi sữa tắm thơm ngát, câu tới cả người anh ngứa ngáy khó chịu: “Một bộ điện ảnh cũ, Hàm Hàm có muốn xem chung không?”

“Có chứ!”

Tống Hàm vội chạy tới phòng bếp cắt một mâm trái cây, sau đó bê tới ngồi xuống bên cạnh Tần Dữ Ninh.

Cô gái để chân trần ngồi xếp bằng trên sofa, tay cầm mâm trái cây ăn hăng say ngon lành. Ăn được một hồi dường như lúc này cô mới nhớ tới việc chia sẻ với Tần Dữ Ninh: “Anh rể, muốn ăn không?”
Tần Dữ Ninh nhìn cô, cũng không nói chuyện mà thuận theo tay cô cắn lấy miếng thơm kia.

Đáy lòng Tống Hàm trào dâng cảm xúc khác thường, mặt bắt đầu nóng lên. Nhưng ngay sau đó cô lại cảm thấy mình quá kỳ quái, không phải chỉ là đút anh rể ăn trái cây thôi ư, cũng không có gì to tát!
Cô thở nhẹ một hơi, sau đó tiếp tục xem phim.

Đây là một bộ phim kinh dị, đang xem đột nhiên có hình ảnh kinh dị khủng bố xuất hiện, khiến Tống Hàm sợ tới mức ôm chầm lấy cánh tay Tần Dữ Ninh.

Tần Dữ Ninh cũng thuận thế mà ôm người vào ngực, an ủi: “Sợ thì vùi đầu vào bải vai anh rể đi, đừng xem nữa.

“Ừm ưm…”

Tống Hàm nhát gan nhưng cũng rất tò mò, muốn xem cốt truyện kế tiếp, bèn chủ động nhích lại gần Tần Dữ Ninh, dựa người vào thân thể cao lớn cường tráng của anh rể tìm kiếm cảm giác an toàn.

Thân thể thiếu nữ dựa sát lại gần, cặρ √υ' vừa lớn vừa cao ngất cọ cọ lên người anh, khiến hạ thân Tần Dữ Ninh cương cứng thành một cái lều lớn, thân thể cũng nóng lên.

May mà trong phòng tối tăm, cô em vợ lại ngốc nghếch nên không hề hay biết.

Tống Hàm đang xem điện ảnh, mà Tần Dữ Ninh thì đang rũ mi nhìn cô.

Từ góc độ của anh vừa lúc có thể xuyên qua cổ áo rộng mở của cô gái, nhìn thấy nhũ thịt trắng nõn. Đôi khi, vì Tống Hàm có động tác, thậm chí anh còn có thể nhìn thấy hai đầṳ ѵú phấn nộn.

Cặρ √υ' cô vừa trắng vừa tròn, Tần Dữ Ninh đoán chừng một bàn tay anh không thể nắm hết được.

Xem phim xong, cô em vợ đã ngoan ngoãn gục đầu trong ngực anh, mệt mỏi rã rời.

Để có thể ôm mỹ nhân trong ngực, Tần Dữ Ninh đã phải nhẫn nhịn thật lâu, nào nỡ thả cho cô đi ngủ. Thế là anh lại tìm một bộ phim văn nghệ nhàm chán tiếp tục xem.

Quả nhiên, không bao lâu, người trong ngực đã không nhịn được cơn buồn ngủ, đôi mắt khép lại.

“Hàm Hàm?”

Tần Dữ Ninh tắt tiếng, bàn tay không thành thật vòng qua thân thể Tống Hàm, dừng lại trước cặρ √υ' no đủ của cô: “Hàm Hàm?”
 
Sửa lần cuối:
Chương 5: Mút vú liếm huyệt

Tống Hàm ngủ rất say, ngay cả hô hấp cũng trở nên rất nhẹ, không hề cảm nhận được người đàn ông đang xâm phạm mình.

Tần Dữ Ninh yên tâm, bàn tay to bắt đầu không chút kiêng nể cách áo ngủ xoa nhẹ lên bộ ngực sữa của cô gái. Xúc cảm vừa mềm vừa mịn khiến tính dục trong cơ thể Tần Dữ Ninh dâng trào.
Anh ôm lấy thân thể mềm mại vào ngực, nhìn gương mặt xinh đẹp sạch sẽ đang say ngủ, cánh môi kia vừa mềm vừa căng, khiến anh không kìm được cúi người hôn xuống.

Cái miệng nhỏ và cái lưỡi của cô gái đều quyến rũ động lòng người. Tần Dữ Ninh đã sớm muốn ngậm lấy nếm thử xem nó có mùi vị như thế nào.
Anh ngậm lấy cánh môi Tống Hàm liếʍ mút. Môi cô gái vừa mềm vừa căng bóng, mang theo mùi trái cây thơm ngọt lạ nóng ấm, khiến Tần Dữ Ninh bị kích thích không nhẹ.

Cái lưỡi to dễ dàng cạy mở hàm răng của cô ra, chui vào trong miệng, vội vã mút lấy lưỡi cô gái, đảo quanh.

Cái lưỡi nhỏ nhắn của Tống Hàm bị cái lưỡi to lớn của người đàn ông bao lấy liếʍ mút, nước bọt chưa kịp nuốt đi chảy ra khỏi khóe môi.

Cô gái bị hôn tới quá mức, không thể thở nổi, cổ họng phát ra tiếng nức nở, nghe như tiếng rên rỉ

Tần Dữ Ninh buông cái miệng nhỏ của cô em vợ ra. Chỉ mới hôn cô một chút như vậy mà côn thịt của anh đã cứng tới sắp nổ mạnh.

Anh vội vàng cởi dây lưng, móc côn thịt thô to nóng hầm hập ra. Cặp môi mỏng thuận theo khóe môi Tống Hàm hôn xuống cổ rồi qua lỗ tai. Hơi thở nóng rực của anh phun lên da thịt Tống Hàm, khiến thân thể cô gái không tự chủ được cũng nóng lên, phiếm hồng.

“Tay Hàm Hàm thật nhỏ, thật mềm.” Tần Dữ Ninh nắm lấy bàn tay nhỏ của Tống Hàm, nhéo nhéo lòng bàn tay cô, sau đó lại dẫn cánh tay cô sờ xuống côn thịt của mình: “Hít… Cẩn thận xoa côn thịt giúp anh rể…”

Côn thịt của người đàn ông vừa thô vừa dài, trên thân côn thịt màu đỏ tím có gân xanh quanh quẩn gồ lên, trên đỉnh còn chảy ra dịch nhầy.

Được bàn tay nhỏ mềm mại vuốt ve côn thịt, gân xanh trên trán Tần Dữ Ninh nhảy thình thịch, thoải mái nhưng lại chưa đủ thoải mái.

Anh thật cẩn thận đặt Tống Hàm lên sofa, thân thể cao lớn phủ lên, lật ngược váy cô gái tới tận xương quai xanh, còn thuận tay lột cả qυầи ɭóŧ của cô gái xuống.

Hai cặρ vú trắng nõn lại to tròn lộ ra trong không khí, núm vú đã cương cứng lúc nào không hay. Tần Dữ Ninh dán mặt lên, ngửi được mùi sữa nồng đậm.

“Vυ' của Hàm Hàm thật đẹp…”

Anh vừa cảm khái, vừa dùng bàn tay to vuốt ve nhũ thịt nặng trĩu, cầm lòng không đậu mà ngậm lấy một bên núm vú phấn nộn mút vào. Hai tay bọc lấy hai vú xoa nắn liên hồi khiến thân thể Tống Hàm căng cứng, run lên.

Tiếng mút vú chùn chụt dâm đãng vang vọng, Tần Dữ Ninh mút cả hai bên vú một lần, khiến đầṳ ѵú lấp lánh nước rồi mới chịu bỏ qua.

Tống Hàm nhíu mày lại, trong cổ họng phát ra tiếng rên rỉ nhỏ nhẹ, hiển nhiên dù đang ngủ say nhưng bị anh rể đùa bỡn như vậy cô vẫn có cảm giác.

Tần Dữ Ninh đoán cô em vợ của mình còn là xử nữ, mới mút đầu vú đã mẫn cảm như thế…
 

Có thể bạn quan tâm

Top