• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Tâm sự của một người rất sợ chết

  • Tạo bởi Tạo bởi sffl
  • Start date Start date
Cảm ơn sự sống, cảm ơn đấng đã ban cho con cuộc sống để con được tồn tại trên cuộc đời này. Dẫu biết rằng mai này con sẽ chết đi, ngọn nến sự sống sẽ tắt và ngọn nến khác sẽ thắp lên. Con rất sợ chết, sợ chìm vào hư vô và tan biến tất cả những kỷ niệm đẹp của cuộc đời. Nhưng con không thể chống lại quy luật, cái chết rất đáng sợ, nhưng đáng sợ hơn là sự bất tử trong vô tận.
Có những khi con chìm đắm trong vô vàn suy nghĩ, con suy nghĩ về sự bất tử và vĩnh cửu. Nếu một mai ba mẹ người thân chết đi, cuộc sống thật buồn bã, con sẽ tưởng nhớ về họ nhưng nếu khi con không còn nữa, ai sẽ là người giữ những mảnh ghép kỷ niệm của ba mẹ con? Cuộc sống thật vô thường giống như Đức Phật nói, con người sẽ mãi u mê và sợ hãi nếu họ không thoát ra khỏi bản ngã của chính họ. Tất cả những gì con thấy bây giờ là từ hệ quy chiếu, từ bản ngã của chính con mà ra. Biết đâu sẽ có một cách nhìn vũ trụ ở một hệ quy chiếu khác và biết đâu ở cách nhìn ấy chúng ta sẽ biết được những kiến thức mà con người không thể với đến được. Thật sự, con người bị giam cầm trong chính bản ngã của chính họ. Vũ trụ thật đẹp nhưng cũng thật đáng sợ theo cách của con người, nhưng có thể nó cũng không đáng sợ. Con người luôn sợ hãi những thứ mà họ không thể hiểu được mà. Họ sẽ sợ vì bản năng của họ mách bảo như thế, cũng như cái chết, họ sợ cái chết vì nó làm họ không còn tồn tại nữa. Nhưng nếu chúng ta hiểu rõ chính bản ngã của ta, điều khiển nó thì chúng ta sẽ không còn sợ hãi nữa. Hòa mình vào quy luật của sự sống, nó sẽ tiếp diễn vô tận không có điểm bắt đầu và điểm kết thúc.
 
Đêm qua làm 1 ngao hơi to xong đọc khá hoang mang, cái đmm.
M đang quán chiếu cái chết đấy à?
Đôi khi vào những lúc tuyệt vọng t cũng hay ngồi miên man về cái chết, và câu trả lời thì luôn là: t sợ chết vl
Nhưng t lại sợ đến 1 ngày bỗng dưng t ko còn sợ chết nữa cho nên dạo gần đây t đéo dám nghĩ đến nữa
 
Sửa lần cuối:
Đêm qua làm 1 ngao hơi to xong đọc khá hoang mang, cái đmm.
M đang quán chiếu cái chết đấy à?
Đôi khi vào những lúc tuyệt vọng t cũng hay ngồi miên man về cái chết, và câu trả lời thì luôn là: t sợ chết vl
Nhưng t lại sợ đến 1 ngày bỗng dưng t ko còn sợ chết nữa cho nên dạo gần đây t đéo dám nghĩ đến nữa
m sợ chết vì bản năng m mách bảo vậy, vì nhu cầu đc tồn tại, nhưng nếu sống mãi trong cô đơn còn đáng sợ hơn
 
m sợ chết vì bản năng m mách bảo vậy, vì nhu cầu đc tồn tại, nhưng nếu sống mãi trong cô đơn còn đáng sợ hơn
Đêm 3h sáng t ra ngoài vườn hút thuốc, ngồi giữa đêm mân mê điếu thuốc trên tay t nghĩ nếu thế giới bh chỉ còn lại mình t thì cũng đáng sợ thật, sợ lạnh cả người, nhưng ko đáng sợ bằng cái chết. Nếu điều đó xảy ra t nghĩ t sẽ hút thuốc nhiều cho mau chết chứ bản thân t ko thể tự kết liễu đời mình đc. Nói vậy để m thấy cái độ sợ chết của t
Thôi t ko nói nữa, nghe nói sợ cái gì thì cái đấy sẽ thành sự cmn thật
 
Đêm 3h sáng t ra ngoài vườn hút thuốc, ngồi giữa đêm mân mê điếu thuốc trên tay t nghĩ nếu thế giới bh chỉ còn lại mình t thì cũng đáng sợ thật, sợ lạnh cả người, nhưng ko đáng sợ bằng cái chết. Nếu điều đó xảy ra t nghĩ t sẽ hút thuốc nhiều cho mau chết chứ bản thân t ko thể tự kết liễu đời mình đc. Nói vậy để m thấy cái độ sợ chết của t
Thôi t ko nói nữa, nghe nói sợ cái gì thì cái đấy sẽ thành sự cmn thật
Giờ t sống theo cái kiểu luôn luôn sẵn sàng vì một ngày mai ko còn tồn tại nữa. Sống cũng đc, chết cũng đc. Phó mặc cho định mệnh. Tao chỉ quan tâm ở đây, giờ phút này, tao nói chuyện vs mày, hoặc tao chửi mày là đồ con chó :)) . Ngày mai là việc của ngày mai, ko mong đợi gì nhiều. Luôn sẵn sàng để được tiếp tục chuyển hóa :)))
 
Giờ t sống theo cái kiểu luôn luôn sẵn sàng vì một ngày mai ko còn tồn tại nữa. Sống cũng đc, chết cũng đc. Phó mặc cho định mệnh. Tao chỉ quan tâm ở đây, giờ phút này, tao nói chuyện vs mày, hoặc tao chửi mày là đồ con chó :)) . Ngày mai là việc của ngày mai, ko mong đợi gì nhiều. Luôn sẵn sàng để được tiếp tục chuyển hóa :)))
Đúng, m có thể nói sinh ra trên cái cuộc đời này là để sống, nhưng m cũng có thể nói sinh ra là để chết. M đang sống cũng đồng nghĩa với việc là m đang chết mỗi ngày, mỗi giờ, mỗi giây m vẫn đang dần chết đi
 
Đêm 3h sáng t ra ngoài vườn hút thuốc, ngồi giữa đêm mân mê điếu thuốc trên tay t nghĩ nếu thế giới bh chỉ còn lại mình t thì cũng đáng sợ thật, sợ lạnh cả người, nhưng ko đáng sợ bằng cái chết. Nếu điều đó xảy ra t nghĩ t sẽ hút thuốc nhiều cho mau chết chứ bản thân t ko thể tự kết liễu đời mình đc. Nói vậy để m thấy cái độ sợ chết của t
Thôi t ko nói nữa, nghe nói sợ cái gì thì cái đấy sẽ thành sự cmn thật
mỗi ngày thức dậy là gần với cái chết hơn
nhưng thực chất vũ trụ không vận hành như vậy
thực chất là mày đã chết rồi, mỗi người sinh ra đều có 1 số phận ko đổi, tương lai, quá khứ hiện tại chỉ là 1
Ở một thời điểm nào đó cũng 1 người là mày đang ở trong 1 hoàn cảnh nào đó, cuộc đời mày như một cuốn phim và mỗi khoảnh khắc là 1 cảnh phim. Cuốn phim đó thực chất đã chiếu hết.
tất cả chúng ta đều là 1 phần của cái gọi là sự sống, ko tự sinh ra cũng ko tự mất đi
Thật ra cái chết giống như việc mày quên hết đi, reset lại, trải nghiệm 1 cuộc đời mới mà ko nhớ bất kỳ cái gì trước đó
 
mỗi ngày thức dậy là gần với cái chết hơn
nhưng thực chất vũ trụ không vận hành như vậy
thực chất là mày đã chết rồi, mỗi người sinh ra đều có 1 số phận ko đổi, tương lai, quá khứ hiện tại chỉ là 1
Ở một thời điểm nào đó cũng 1 người là mày đang ở trong 1 hoàn cảnh nào đó, cuộc đời mày như một cuốn phim và mỗi khoảnh khắc là 1 cảnh phim. Cuốn phim đó thực chất đã chiếu hết.
tất cả chúng ta đều là 1 phần của cái gọi là sự sống, ko tự sinh ra cũng ko tự mất đi
Thật ra cái chết giống như việc mày quên hết đi, reset lại, trải nghiệm 1 cuộc đời mới mà ko nhớ bất kỳ cái gì trước đó
Hay lắm, càng nc vs m t thấy cái chết càng đến gần t hơn
 
Cái chết lãng xẹt mới làm tao sợ,chứ còn già bệnh chết thì quá đỗi bình thường.
Tao sống mỗi ngày đều k làm ảnh hưởng đến ai nên trong đầu chả lo nghĩ gì nhiều.nằm xuống có khi còn có ng thương tiếc.
Người tính ko bằng trời tính là vậy.
Sợ nhất là sống đéo bằng chết ấy.cái dạng đó chỉ như tồn tại.đéo có ý trí,đéo có tương lai mới là đáng buồn.
 
Cái chết lãng xẹt mới làm tao sợ,chứ còn già bệnh chết thì quá đỗi bình thường.
Tao sống mỗi ngày đều k làm ảnh hưởng đến ai nên trong đầu chả lo nghĩ gì nhiều.nằm xuống có khi còn có ng thương tiếc.
Người tính ko bằng trời tính là vậy.
Sợ nhất là sống đéo bằng chết ấy.cái dạng đó chỉ như tồn tại.đéo có ý trí,đéo có tương lai mới là đáng buồn.
Đoạn đầu đúng, đoạn sau thì tùy.
 
T phái độc cô mà
Câu này là câu tủ của anh em minh giáo bọn tao mà. Ko tin mày xem lại đoạn anh em bọn tao bị lục đại môn phái quây cho tí chết, anh em tao ngồi đọc câu này đấy. Tao là Dương Tiêu ( Dương tả sứ) đây
 
Câu này là câu tủ của anh em minh giáo bọn tao mà. Ko tin mày xem lại đoạn anh em bọn tao bị lục đại môn phái quây cho tí chết, anh em tao ngồi đọc câu này đấy. Tao là Dương Tiêu ( Dương tả sứ) đây
thế ư! câu này chính t nói lúc còn sinh thời còn chơi với giáo chủ minh giáo là Phương Lạp,chắc hắn thấy hay nên truyền cho bậc hậu bối chúng m đấy
 
Top