T năm nay cũng hơn 30 rồi. T chưa không vay ai quá 1 củ. Nhà t có thằng em gần đây vay nợ phá phách, toàn bà già t phải giả. Mấy vụ trước, bà già t phải vay nợ hàng xóm còn chưa giả hết. Lần này t quyết định đỡ hộ. Lương tháng t được 10 triệu, đi vay bọn giả lãi cũng được. Nhưng t thử gọi cho mấy đứa bạn. T gọi cho 1 thằng bạn cấp 3 hỏi vay 5 triệu. Nó là thằng t chưa bao h hỏi vay 1 đồng nào, thi thoảng tụ họp nó giả hộ tiền ăn uống thì t ko kể là vay nợ. T chơi cả nó từ hồi cấp 3 cùng 1 nhóm mấy đứa, sau bọn nó ăn lên làm ra gia đình nhà cửa đề huề mà t thì dở dang, lại cô quạnh lâu thành quen, nên gần đây cả năm có khi t chỉ gặp mặt bọn nó 1, 2 lần. T gọi cho nó hôm trước thì nó bảo ok hôm nay đưa, hôm nay thì nó bảo chiều tối qua nhà nó. Nếu nó muốn nói chuyện thì ra ngoài cho thoải mái, ko thì chuyển khoản chứ nhỉ? Hay là 5 triệu to quá. Nếu đang khó ko có thì thôi, t cũng đã bảo trước. T bắt đầu thấy rờn rợn... T có ý nghĩ thoái lui.
T nghĩ thế, vì từ hồi nó đi làm, t thấy nó có vài chỗ ko hợp, càng ngày t càng ko ưa. T tâm sự cả nó ít khi, nhờ vả hầu như ko bao h. Nó ra ngoài nhiều đứa sợ đấy vì có chức quyền, nó như thích thế lắm, mà t thì ko biết có phải bụt chùa nhà ko thiêng hay ko mà ko xem trọng nó mấy. Nó chắc cũng ghét t, thi thoảng gặp quá chén là lại đâm chọc t vài câu, chỉ là t ko đến nỗi giận. Nhưng t nghĩ ko quý nhau bây giờ, vẫn có thể quý nhau vì tình cảm lúc xưa, cái hồi thất tình có nhau tâm sự, xô xát đánh đấm có nhau kề vai... Vì 1 số lý do, t ngại trình bày, t ko gọi cho 2 thằng gần gũi hơn với t trong nhóm bạn, t đã gọi cho nó. Nó bảo t qua nhà nó, dù ko nói rõ nhưng nếu vào nhà nó thì t thấy ko thích rồi. Chắc cũng ko đến nỗi viết giấy cam kết như nhiều thằng kể cho bạn vay nợ trên này. T nghĩ chắc từ "bạn" mỗi người một khác. Có lẽ t cũng chả có bạn bè thật sự. T thấy buồn nếu như nó để vợ con nó, bố mẹ nó thấy t phải đi vay tiền nó, t thấy ko thoải mái và nhục nhằn vì thế. Hay là t suy nghĩ thái quá.
T hay tàu ngầm xem phim ảnh cả xóc lọ trên này, có lần vào đọc các tâm sự bình luận chuyện linh tinh tình cảm đời sống tuy nhỏ nhặt mà đọc vào thấy bổ ích. Nay t lọ mọ đăng bài ca cẩm cho tâm tình nó vơi bớt.
T nghĩ thế, vì từ hồi nó đi làm, t thấy nó có vài chỗ ko hợp, càng ngày t càng ko ưa. T tâm sự cả nó ít khi, nhờ vả hầu như ko bao h. Nó ra ngoài nhiều đứa sợ đấy vì có chức quyền, nó như thích thế lắm, mà t thì ko biết có phải bụt chùa nhà ko thiêng hay ko mà ko xem trọng nó mấy. Nó chắc cũng ghét t, thi thoảng gặp quá chén là lại đâm chọc t vài câu, chỉ là t ko đến nỗi giận. Nhưng t nghĩ ko quý nhau bây giờ, vẫn có thể quý nhau vì tình cảm lúc xưa, cái hồi thất tình có nhau tâm sự, xô xát đánh đấm có nhau kề vai... Vì 1 số lý do, t ngại trình bày, t ko gọi cho 2 thằng gần gũi hơn với t trong nhóm bạn, t đã gọi cho nó. Nó bảo t qua nhà nó, dù ko nói rõ nhưng nếu vào nhà nó thì t thấy ko thích rồi. Chắc cũng ko đến nỗi viết giấy cam kết như nhiều thằng kể cho bạn vay nợ trên này. T nghĩ chắc từ "bạn" mỗi người một khác. Có lẽ t cũng chả có bạn bè thật sự. T thấy buồn nếu như nó để vợ con nó, bố mẹ nó thấy t phải đi vay tiền nó, t thấy ko thoải mái và nhục nhằn vì thế. Hay là t suy nghĩ thái quá.
T hay tàu ngầm xem phim ảnh cả xóc lọ trên này, có lần vào đọc các tâm sự bình luận chuyện linh tinh tình cảm đời sống tuy nhỏ nhặt mà đọc vào thấy bổ ích. Nay t lọ mọ đăng bài ca cẩm cho tâm tình nó vơi bớt.