Richchoi
Tâm hồn dẩm chúa
Hiện tại tao đang bị lo lắng thái quá tất cả vấn đề. Kiểu bị nghĩ nhiều ấy. Buồn không lý do. Việc ít thì thấy bản thân mình kém cỏi, sợ phá sản. Việc nhiều thì thấy mình chưa đủ năng lực để đảm bảo đầu ra ổn định dẫn tới những ngày việc ít. Thấy nhân viên đi làm ít nói cũng lo lắng văn hóa công ty đang đi xuống. Thấy nhân viên nói nhiều thì nghĩ dẫn đến chất lượng công việc không tốt. Nhân viên không sợ tao, mà luôn tránh tao.
Vợ thì sắp đẻ nhưng chưa có nhà ở cố định, phải đi thuê. Sáng mở mắt dậy ăn 3 dở, làm 8 tiếng, tối về lại ôm vợ ngủ. Ngày nào cũng như thế rồi bị áp lực. Áp lực ngày nào cũng giống nhau mà không có sự đột phá. Lỡ công việc không trôi chảy thì làm sao nuôi được vợ tiếp đây
Những ai đang trên 30 tuổi, qua khoảng thời gian này cho t ít lời khuyên với. T biết t hơn nhiều người khác nhưng t đang rất lo lắng về mọi mặt và không có động lực phát triển bản thân nữa. Suốt ngày chỉ mưu cầu sự ổn định nhưng ổn định thì chỉ có đi xuống. T chán quá
Vợ thì sắp đẻ nhưng chưa có nhà ở cố định, phải đi thuê. Sáng mở mắt dậy ăn 3 dở, làm 8 tiếng, tối về lại ôm vợ ngủ. Ngày nào cũng như thế rồi bị áp lực. Áp lực ngày nào cũng giống nhau mà không có sự đột phá. Lỡ công việc không trôi chảy thì làm sao nuôi được vợ tiếp đây
Những ai đang trên 30 tuổi, qua khoảng thời gian này cho t ít lời khuyên với. T biết t hơn nhiều người khác nhưng t đang rất lo lắng về mọi mặt và không có động lực phát triển bản thân nữa. Suốt ngày chỉ mưu cầu sự ổn định nhưng ổn định thì chỉ có đi xuống. T chán quá