• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Tao buồn quá. Có dấu hiệu trầm cảm

Richchoi

Tâm hồn dẩm chúa
Hiện tại tao đang bị lo lắng thái quá tất cả vấn đề. Kiểu bị nghĩ nhiều ấy. Buồn không lý do. Việc ít thì thấy bản thân mình kém cỏi, sợ phá sản. Việc nhiều thì thấy mình chưa đủ năng lực để đảm bảo đầu ra ổn định dẫn tới những ngày việc ít. Thấy nhân viên đi làm ít nói cũng lo lắng văn hóa công ty đang đi xuống. Thấy nhân viên nói nhiều thì nghĩ dẫn đến chất lượng công việc không tốt. Nhân viên không sợ tao, mà luôn tránh tao.

Vợ thì sắp đẻ nhưng chưa có nhà ở cố định, phải đi thuê. Sáng mở mắt dậy ăn 3 dở, làm 8 tiếng, tối về lại ôm vợ ngủ. Ngày nào cũng như thế rồi bị áp lực. Áp lực ngày nào cũng giống nhau mà không có sự đột phá. Lỡ công việc không trôi chảy thì làm sao nuôi được vợ tiếp đây

Những ai đang trên 30 tuổi, qua khoảng thời gian này cho t ít lời khuyên với. T biết t hơn nhiều người khác nhưng t đang rất lo lắng về mọi mặt và không có động lực phát triển bản thân nữa. Suốt ngày chỉ mưu cầu sự ổn định nhưng ổn định thì chỉ có đi xuống. T chán quá
 
Hiện tại tao đang bị lo lắng thái quá tất cả vấn đề. Kiểu bị nghĩ nhiều ấy. Buồn không lý do. Việc ít thì thấy bản thân mình kém cỏi, sợ phá sản. Việc nhiều thì thấy mình chưa đủ năng lực để đảm bảo đầu ra ổn định dẫn tới những ngày việc ít. Thấy nhân viên đi làm ít nói cũng lo lắng văn hóa công ty đang đi xuống. Thấy nhân viên nói nhiều thì nghĩ dẫn đến chất lượng công việc không tốt. Nhân viên không sợ tao, mà luôn tránh tao.

Vợ thì sắp đẻ nhưng chưa có nhà ở cố định, phải đi thuê. Sáng mở mắt dậy ăn 3 dở, làm 8 tiếng, tối về lại ôm vợ ngủ. Ngày nào cũng như thế rồi bị áp lực. Áp lực ngày nào cũng giống nhau mà không có sự đột phá. Lỡ công việc không trôi chảy thì làm sao nuôi được vợ tiếp đây

Những ai đang trên 30 tuổi, qua khoảng thời gian này cho t ít lời khuyên với. T biết t hơn nhiều người khác nhưng t đang rất lo lắng về mọi mặt và không có động lực phát triển bản thân nữa. Suốt ngày chỉ mưu cầu sự ổn định nhưng ổn định thì chỉ có đi xuống. T chán quá
Bớt lo lắng đi. Mỗi lần lo lắng thì coi phim heo, hay làm việc gì m thích. Một thời gian là thành thói quen, mày sẽ bớt lo lắng. Chữa cháy nhưng hiệu quả.

Còn sâu xa hơn thì mày phải đối mặt với nỗi lo và bước đi tiếp.

“Tôi không được sợ hãi.
Sợ hãi là kẻ giết chết tâm trí.
Sợ hãi là cái chết nhỏ mang đến sự xóa sổ hoàn toàn.
Tôi sẽ đối mặt với nỗi sợ hãi của mình. Tôi sẽ cho phép nó vượt qua tôi và xuyên qua tôi.
Và khi nó đã qua, tôi sẽ hướng con mắt bên trong để nhìn đường đi của nó.
Nơi mà nỗi sợ hãi đã đi qua sẽ không còn gì nữa. Chỉ có tôi sẽ ở lại.”
 
Bớt lo lắng đi. Mỗi lần lo lắng thì coi phim heo, hay làm việc gì m thích. Một thời gian là thành thói quen, mày sẽ bớt lo lắng. Chữa cháy nhưng hiệu quả.

Còn sâu xa hơn thì mày phải đối mặt với nỗi lo và bước đi tiếp.

“Tôi không được sợ hãi.
Sợ hãi là kẻ giết chết tâm trí.
Sợ hãi là cái chết nhỏ mang đến sự xóa sổ hoàn toàn.
Tôi sẽ đối mặt với nỗi sợ hãi của mình. Tôi sẽ cho phép nó vượt qua tôi và xuyên qua tôi.
Và khi nó đã qua, tôi sẽ hướng con mắt bên trong để nhìn đường đi của nó.
Nơi mà nỗi sợ hãi đã đi qua sẽ không còn gì nữa. Chỉ có tôi sẽ ở lại.”
T hỏi thật nhé, ngày mai mày sẽ mong chờ điều gì?
 
Xì chét dữ mài. Nhưng mà xét lại, công việc mài đang okela, đồng tiền ra vô có. Càng già càng cần cái sự chắc chắn.

Động lực phát triển bản thân đến từ nỗi sợ. Cái m đang rối ko phải là không có động lực, mà hướng đi tiếp theo là gì. M cũng thấy ở yên 1 chỗ thì sớm muộn cũng thụt lùi. M cũng sợ phá sản, sợ không còn tiền nuôi vợ con. Và m ko kể nhưng chắc m cũng nghĩ đến những hướng đi mở rộng để kiếm tiền. M ko thiếu động lực, nhưng mà m thực hành thử chưa? Thử cái mới luôn có rủi ro, và chắc m cũng sợ. Nên dẫn đến tình trạng tiến thoái lưỡng nan hiện tại.

Nghĩ nhiều thì ai chả gặp bao h. Nó là 1 yếu tố tâm lý r - m nên thử những sở thích mới, chẳng hạn như nuôi cá, chim, nấu ăn - vô tri 1 chút nhưng giúp tâm tĩnh lại. Tâm lý vững rồi, thử những cái rủi ro hơn trong việc kiếm tiền. T gợi ý vậy. =)) :vozvn (19):
 
Bớt lo lắng đi. Mỗi lần lo lắng thì coi phim heo, hay làm việc gì m thích. Một thời gian là thành thói quen, mày sẽ bớt lo lắng. Chữa cháy nhưng hiệu quả.

Còn sâu xa hơn thì mày phải đối mặt với nỗi lo và bước đi tiếp.

“Tôi không được sợ hãi.
Sợ hãi là kẻ giết chết tâm trí.
Sợ hãi là cái chết nhỏ mang đến sự xóa sổ hoàn toàn.
Tôi sẽ đối mặt với nỗi sợ hãi của mình. Tôi sẽ cho phép nó vượt qua tôi và xuyên qua tôi.
Và khi nó đã qua, tôi sẽ hướng con mắt bên trong để nhìn đường đi của nó.
Nơi mà nỗi sợ hãi đã đi qua sẽ không còn gì nữa. Chỉ có tôi sẽ ở lại.”
M có thể chia sẻ giúp t một cuốn sách đáng để đọc luac này được không
 
Xì chét dữ mài. Nhưng mà xét lại, công việc mài đang okela, đồng tiền ra vô có. Càng già càng cần cái sự chắc chắn.

Động lực phát triển bản thân đến từ nỗi sợ. Cái m đang rối ko phải là không có động lực, mà hướng đi tiếp theo là gì. M cũng thấy ở yên 1 chỗ thì sớm muộn cũng thụt lùi. M cũng sợ phá sản, sợ không còn tiền nuôi vợ con. Và m ko kể nhưng chắc m cũng nghĩ đến những hướng đi mở rộng để kiếm tiền. M ko thiếu động lực, nhưng mà m thực hành thử chưa? Thử cái mới luôn có rủi ro, và chắc m cũng sợ. Nên dẫn đến tình trạng tiến thoái lưỡng nan hiện tại.

Nghĩ nhiều thì ai chả gặp bao h. Nó là 1 yếu tố tâm lý r - m nên thử những sở thích mới, chẳng hạn như nuôi cá, chim, nấu ăn - vô tri 1 chút nhưng giúp tâm tĩnh lại. Tâm lý vững rồi, thử những cái rủi ro hơn trong việc kiếm tiền. T gợi ý vậy. =)) :vozvn (19):
T cảm ơn m. Ngày nào lên công ty t cũng chơi game suốt 8 tiếng, được nửa năm như vậy rồi. T chả làm gì cả. Cứ chơi game thôi

T chơi vì t ko thấy được mục đích để t làm việc. T biết cách để kiếm thêm tiền. Nhưng cứ cầm tay vào con chuột là t bị áp lực vì hàng tỉ tỉ thứ chuyện t đang lo lắng m ạ
 
Hiện tại tao đang bị lo lắng thái quá tất cả vấn đề. Kiểu bị nghĩ nhiều ấy. Buồn không lý do. Việc ít thì thấy bản thân mình kém cỏi, sợ phá sản. Việc nhiều thì thấy mình chưa đủ năng lực để đảm bảo đầu ra ổn định dẫn tới những ngày việc ít. Thấy nhân viên đi làm ít nói cũng lo lắng văn hóa công ty đang đi xuống. Thấy nhân viên nói nhiều thì nghĩ dẫn đến chất lượng công việc không tốt. Nhân viên không sợ tao, mà luôn tránh tao.

Vợ thì sắp đẻ nhưng chưa có nhà ở cố định, phải đi thuê. Sáng mở mắt dậy ăn 3 dở, làm 8 tiếng, tối về lại ôm vợ ngủ. Ngày nào cũng như thế rồi bị áp lực. Áp lực ngày nào cũng giống nhau mà không có sự đột phá. Lỡ công việc không trôi chảy thì làm sao nuôi được vợ tiếp đây

Những ai đang trên 30 tuổi, qua khoảng thời gian này cho t ít lời khuyên với. T biết t hơn nhiều người khác nhưng t đang rất lo lắng về mọi mặt và không có động lực phát triển bản thân nữa. Suốt ngày chỉ mưu cầu sự ổn định nhưng ổn định thì chỉ có đi xuống. T chán quá
Khủng hoảng tuổi trung niên
 
Còn sống là được nha mày. Còn tầm nhìn thì mày nên nhìn xa ra, nhìn gì ngày mai ngày mốt sao làm chủ doanh nghiệp được ?
T đang làm chủ "doanh nghiệp" 8 thành viên m ạ. Năm ngoái 15 người. Cắt 7 người xong vẫn còn lợi nhuận nhưng công ty ko còn vui nữa, nhân viên ai cũng sợ t, né tránh t, làm việc đúng nhiệm vụ. Ko có sự đột phá nữa
 
Xì chét dữ mài. Nhưng mà xét lại, công việc mài đang okela, đồng tiền ra vô có. Càng già càng cần cái sự chắc chắn.

Động lực phát triển bản thân đến từ nỗi sợ. Cái m đang rối ko phải là không có động lực, mà hướng đi tiếp theo là gì. M cũng thấy ở yên 1 chỗ thì sớm muộn cũng thụt lùi. M cũng sợ phá sản, sợ không còn tiền nuôi vợ con. Và m ko kể nhưng chắc m cũng nghĩ đến những hướng đi mở rộng để kiếm tiền. M ko thiếu động lực, nhưng mà m thực hành thử chưa? Thử cái mới luôn có rủi ro, và chắc m cũng sợ. Nên dẫn đến tình trạng tiến thoái lưỡng nan hiện tại.

Nghĩ nhiều thì ai chả gặp bao h. Nó là 1 yếu tố tâm lý r - m nên thử những sở thích mới, chẳng hạn như nuôi cá, chim, nấu ăn - vô tri 1 chút nhưng giúp tâm tĩnh lại. Tâm lý vững rồi, thử những cái rủi ro hơn trong việc kiếm tiền. T gợi ý vậy. =)) :vozvn (19):
để tau ới @Đạo Tâm thông đuýt xả xì troét
 
T đang làm chủ "doanh nghiệp" 8 thành viên m ạ. Năm ngoái 15 người. Cắt 7 người xong vẫn còn lợi nhuận nhưng công ty ko còn vui nữa, nhân viên ai cũng sợ t, né tránh t, làm việc đúng nhiệm vụ. Ko có sự đột phá nữa
Biến mày :))) làm tốn thời gian tư vấn của tao. Thứ mày cà rỡn tới lúc gặp sự cố thật thì Chúc mừng mày. :vozvn (19):
 
Biến mày :))) làm tốn thời gian tư vấn của tao. Thứ mày cà rỡn tới lúc gặp sự cố thật thì Chúc mừng mày. :vozvn (19):
T có nói đùa đâu. T áp lực thật mà. Đọc lời khuyên của m xong t còn xin m sách để đọc đó. T ko hiểu sao lại chúc mừng t.

T hận bản thân t vì vụ cắt giảm nhân viên lắm
 
T đang làm chủ "doanh nghiệp" 8 thành viên m ạ. Năm ngoái 15 người. Cắt 7 người xong vẫn còn lợi nhuận nhưng công ty ko còn vui nữa, nhân viên ai cũng sợ t, né tránh t, làm việc đúng nhiệm vụ. Ko có sự đột phá nữa
Vì sao chém hàng loạt v? Cno sợ là đúng r, này điển hình luôn m.
 

Có thể bạn quan tâm

Top