Loren kích
Phó thường dân

VỀ KHOẢN TIỀN 2 TỶ MÀ CƯ DÂN MẠNG ĐANG NÓI
Trên mạng đang rộ lên qua những clip và những comment, rằng Báu và Giáp thông báo, trong hành trình vừa qua họ đã chi tiêu cho đoàn 2 tỷ đồng, (có còm nói là 3 tỷ). Và tôi rất lấy làm thắc mắc họ tiêu những gì với số tiền khủng thế? Ko biết Giáp có thực sự nói ra không, nhưng hiện đang rất nhiều người tin như thế. Tôi xin mạn phép “cầm đèn chạy trước ô tô”, phân tích các khoản chi phí như sau:
1. Ăn uống: Mỗi ngày các thầy chỉ ăn một bữa mà là khất thực. Hoàn toàn ko có chuyện ăn nhà hàng hay là mua sắm đồ ăn ngoài chợ. Bia rượu càng tuyệt đối không có
2. Ngủ: Các thầy ngủ ở vườn hoang, nghĩa địa hoặc nhà mượn. Không phải mất một đồng nào thuê khách sạn.
3. Di chuyển: Các Thầy hoàn toàn đi bộ, không có chuyện thuê xe hay mua vé máy bay gì hết.
4. Quần áo: Các Thầy tự nhặt vải cũ bên đường, tự may y đắp vào người, chẳng mất đồng nào mua sắm trang phục.
5. Visa: Đây là việc mà anh Báu kể công nhiều nhất. Lào, Thái Lan, Myanmar nằm trong khối Asean, sang những nước đó chỉ cần hộ chiếu chứ có cần visa đâu. Tôi đi nhiều lần những nước đó chẳng bao giờ phải xin visa. Điều này ai cũng biết mà. Và nếu các anh ấy phải làm thủ tục gì đó cho người tu thì cũng chỉ là công sức chứ các phí đó sẽ không cao, và các ĐSQ ko dám ăn hối lộ cho việc cấp visa. Và nếu thật các anh ấy phải làm thủ tục nhập cảnh cho người tu thì tại sao lại doạ các Thầy là sang bằng visa du lịch mà lại tu và mặc y phấn tảo, sẽ bị phạt, bị bắt, khiến các thầy lo lắng?
6. Còn việc xin visa Ấn độ. Tôi làm cho cty Ấn độ đã nhiều năm, đi Ấn độ nhiều lần, và nhiều lần xin visa mời đoàn Việt Nam sang thăm Ấn độ hoặc nhóm công nhân sang đào tạo, tôi thấy việc xin visa vào Ấn độ rất dễ dàng, chỉ cần đủ giấy tờ và chờ thời gian quy định là nhận visa. Ngoài khoản phí visa 120 đô một người, (vậy là cả đoàn 10 người chỉ hết khoảng 30tr₫), thì không hề có một khoản tiêu cực phí nào cả. Hay là các anh ấy ngụ ý phải hối lộ cho ĐSQ Ấn độ để xin visa? Coi chừng tội vu khống danh dự của một nước đấy nha!
Mà hình như các anh ấy đã làm visa Ấn độ cho đoàn đâu?
7. Vậy thì chỉ còn việc chi tiêu cho cá nhân các anh, trong khi các Thầy khất thực còn chia sẻ thức ăn cho các anh nữa. Chỉ cá nhân ba người mà chi tiêu hết mấy tỉ thì chỉ có vừa đi vừa rải tiền xuống đường.
Mà các anh ấy đã tình nguyện theo giúp Thầy thì chả lẽ tiền ăn uống và phung phí của các anh ấy thầy cũng phải chịu, và giờ mọi người móc họng thầy?
Đấy là chưa kể đến thu nhập của các anh ấy qua Youtube, kinh doanh hình ảnh của Thầy.
Trên mạng đang rộ lên qua những clip và những comment, rằng Báu và Giáp thông báo, trong hành trình vừa qua họ đã chi tiêu cho đoàn 2 tỷ đồng, (có còm nói là 3 tỷ). Và tôi rất lấy làm thắc mắc họ tiêu những gì với số tiền khủng thế? Ko biết Giáp có thực sự nói ra không, nhưng hiện đang rất nhiều người tin như thế. Tôi xin mạn phép “cầm đèn chạy trước ô tô”, phân tích các khoản chi phí như sau:
1. Ăn uống: Mỗi ngày các thầy chỉ ăn một bữa mà là khất thực. Hoàn toàn ko có chuyện ăn nhà hàng hay là mua sắm đồ ăn ngoài chợ. Bia rượu càng tuyệt đối không có
2. Ngủ: Các thầy ngủ ở vườn hoang, nghĩa địa hoặc nhà mượn. Không phải mất một đồng nào thuê khách sạn.
3. Di chuyển: Các Thầy hoàn toàn đi bộ, không có chuyện thuê xe hay mua vé máy bay gì hết.
4. Quần áo: Các Thầy tự nhặt vải cũ bên đường, tự may y đắp vào người, chẳng mất đồng nào mua sắm trang phục.
5. Visa: Đây là việc mà anh Báu kể công nhiều nhất. Lào, Thái Lan, Myanmar nằm trong khối Asean, sang những nước đó chỉ cần hộ chiếu chứ có cần visa đâu. Tôi đi nhiều lần những nước đó chẳng bao giờ phải xin visa. Điều này ai cũng biết mà. Và nếu các anh ấy phải làm thủ tục gì đó cho người tu thì cũng chỉ là công sức chứ các phí đó sẽ không cao, và các ĐSQ ko dám ăn hối lộ cho việc cấp visa. Và nếu thật các anh ấy phải làm thủ tục nhập cảnh cho người tu thì tại sao lại doạ các Thầy là sang bằng visa du lịch mà lại tu và mặc y phấn tảo, sẽ bị phạt, bị bắt, khiến các thầy lo lắng?
6. Còn việc xin visa Ấn độ. Tôi làm cho cty Ấn độ đã nhiều năm, đi Ấn độ nhiều lần, và nhiều lần xin visa mời đoàn Việt Nam sang thăm Ấn độ hoặc nhóm công nhân sang đào tạo, tôi thấy việc xin visa vào Ấn độ rất dễ dàng, chỉ cần đủ giấy tờ và chờ thời gian quy định là nhận visa. Ngoài khoản phí visa 120 đô một người, (vậy là cả đoàn 10 người chỉ hết khoảng 30tr₫), thì không hề có một khoản tiêu cực phí nào cả. Hay là các anh ấy ngụ ý phải hối lộ cho ĐSQ Ấn độ để xin visa? Coi chừng tội vu khống danh dự của một nước đấy nha!
Mà hình như các anh ấy đã làm visa Ấn độ cho đoàn đâu?
7. Vậy thì chỉ còn việc chi tiêu cho cá nhân các anh, trong khi các Thầy khất thực còn chia sẻ thức ăn cho các anh nữa. Chỉ cá nhân ba người mà chi tiêu hết mấy tỉ thì chỉ có vừa đi vừa rải tiền xuống đường.
Mà các anh ấy đã tình nguyện theo giúp Thầy thì chả lẽ tiền ăn uống và phung phí của các anh ấy thầy cũng phải chịu, và giờ mọi người móc họng thầy?
Đấy là chưa kể đến thu nhập của các anh ấy qua Youtube, kinh doanh hình ảnh của Thầy.