Shandris
Đẹp trai mà lại có tài
và tất nhiên là trừ những cái xấu ra, còn nếu chọn lựa thì tao thích chọn ở nơi Bắc
1. Dân bắc đoàn kết
tụi nó hay có trò đi nghêu ngao ngoài đường, đồng thanh hát 1 bài gì đó, nghe thì dễ chứ phải tập luyện, 1 nhóm bạn đó phải bỏ time ra tập 1 lúc nào đó, đây là việc mang tính ý thức và kỷ cương, cái loại dân chài ai đất hãi như dân trong Nam đéo bao giờ có
2. Dân bắc ngôn từ, nhả tiếng nghe hay, nhấn mạnh, rõ ràng
"Đây không phải là thịt sườn" cái câu đó tao nghe được trong cái video có đứa con gái ăn cá sống, xong chê tanh tanh, nãy giờ mà là dân chài ai như mấy con miền Tây miền Nam thì chắc nó thở ra mấy câu nghe bẩn thúi, nhà quê một cục rồi (kiểu như chài ơi tanh quớ ờ) hoặc có thể nói câu gì nghe còn xàm cặc hơn nữa.
Nhiều từ ngữ khác bọn Bắc nói ra nghe cũng rất hay, ví dụ mấy từ như Luật nghe rất hay(miền Nam: lật, lựt), Chuyên nghiệp (miền Nam: chiên, chiên nghịp), Giới thiệu (miền Nam: gioiou' thịu) Phở (miền bắc: Phợ) (miền Nam: Phaởi??? đụ mẹ nghe như cặc)
Cho nên phát biểu truyền hình, bình luận viên, thường là giọng bake, chứ mà đưa mấy thằng loz miền Nem vào làm thì nghe như cít
3. Dân bắc đúng hẹn, đúng giờ, nói chuyện biết lắng nghe
Khi tao kể một chuyện thì tụi nó nghe và hồi đáp lại những ý tưởng đúng với lĩnh vực, mối quan tâm đó, còn bọn miền Nam thì có nghe nhưng 10 chuyện như một, toàn ỡm ờ, nghe cho có, ừ ừ cho qua, xong cũng quay lại với cụng ly cụng uống, chuyện động trời tụi miền Nam nghe vô cũng hề hề nốt, chả có biến sắc mặt cái mẹ gì
Còn chuyện nợ nần thì đm mấy thằng sài gòn nợ cái giả vờ quên, đéo biết, đéo nhớ, mua hàng xong đéo trả tiền.v.v..v mấy cái lặt vặt thì đéo bao giờ tin được, mà cuộc sống thì toàn mấy chuyện vặt chứ gì nữa.
Miền bắc thì gần như đéo có chuyện rày hẹn mai quên, chuyện này là kinh nghiệm cá nhân nên nghe có vẻ phiến diện, nhưng ít ra đó là kinh nghiệm của tao, còn chúng mày cứ thích nêu vài thằng súc vật miền bắc thích bùng kèo, bùng tiền thì cứ nêu, tao ko phản đối
1. Dân bắc đoàn kết
tụi nó hay có trò đi nghêu ngao ngoài đường, đồng thanh hát 1 bài gì đó, nghe thì dễ chứ phải tập luyện, 1 nhóm bạn đó phải bỏ time ra tập 1 lúc nào đó, đây là việc mang tính ý thức và kỷ cương, cái loại dân chài ai đất hãi như dân trong Nam đéo bao giờ có
2. Dân bắc ngôn từ, nhả tiếng nghe hay, nhấn mạnh, rõ ràng
"Đây không phải là thịt sườn" cái câu đó tao nghe được trong cái video có đứa con gái ăn cá sống, xong chê tanh tanh, nãy giờ mà là dân chài ai như mấy con miền Tây miền Nam thì chắc nó thở ra mấy câu nghe bẩn thúi, nhà quê một cục rồi (kiểu như chài ơi tanh quớ ờ) hoặc có thể nói câu gì nghe còn xàm cặc hơn nữa.
Nhiều từ ngữ khác bọn Bắc nói ra nghe cũng rất hay, ví dụ mấy từ như Luật nghe rất hay(miền Nam: lật, lựt), Chuyên nghiệp (miền Nam: chiên, chiên nghịp), Giới thiệu (miền Nam: gioiou' thịu) Phở (miền bắc: Phợ) (miền Nam: Phaởi??? đụ mẹ nghe như cặc)
Cho nên phát biểu truyền hình, bình luận viên, thường là giọng bake, chứ mà đưa mấy thằng loz miền Nem vào làm thì nghe như cít
3. Dân bắc đúng hẹn, đúng giờ, nói chuyện biết lắng nghe
Khi tao kể một chuyện thì tụi nó nghe và hồi đáp lại những ý tưởng đúng với lĩnh vực, mối quan tâm đó, còn bọn miền Nam thì có nghe nhưng 10 chuyện như một, toàn ỡm ờ, nghe cho có, ừ ừ cho qua, xong cũng quay lại với cụng ly cụng uống, chuyện động trời tụi miền Nam nghe vô cũng hề hề nốt, chả có biến sắc mặt cái mẹ gì
Còn chuyện nợ nần thì đm mấy thằng sài gòn nợ cái giả vờ quên, đéo biết, đéo nhớ, mua hàng xong đéo trả tiền.v.v..v mấy cái lặt vặt thì đéo bao giờ tin được, mà cuộc sống thì toàn mấy chuyện vặt chứ gì nữa.
Miền bắc thì gần như đéo có chuyện rày hẹn mai quên, chuyện này là kinh nghiệm cá nhân nên nghe có vẻ phiến diện, nhưng ít ra đó là kinh nghiệm của tao, còn chúng mày cứ thích nêu vài thằng súc vật miền bắc thích bùng kèo, bùng tiền thì cứ nêu, tao ko phản đối