Bác Phúc Và Tình Nghĩa
Ngày xưa bác Phúc rạng ngời,
Một lần gặp gỡ, tiếng cười vang xa.
Bác đi xin nghĩa nước nhà,
Gặp ông Trump, giữ tình ta thắm nồng.
Tấm lòng bác, thật mênh mông,
Lo cho đất nước, một lòng sắc son.
Bao nhiêu khó nhọc mỏi mòn,
Chỉ mong bền vững nước non muôn đời.
Thế mà nay, lòng người đổi dời,
Bác thành quạnh quẽ, buồn rơi đáy lòng.
Vong ân bội nghĩa, ai mong,
Mà đời lại nỡ bẻ cong nghĩa tình.
Xuân về, bác đứng lặng thinh,
Nhớ thời máu lửa, lòng mình xót xa.
Nhưng dù đời có phôi pha,
Tấm lòng bác mãi chan hòa yêu thương.