Tao 9x đời đầu tiên cm ah. Bồ tao kém tao 5t , quen cũng được 2 năm rồi. Bồ tao cũng dạng xinh, cute phô mai que, vệ tinh kha khá.
Tao cũng khá chiều bồ, lương lậu tao cũng đôi ba chục củ, năm rồi làm ăn cũng khá nên chi tiêu cho ẻm cũng mạnh tay. Năm đầu quen nhau tình phí liên quan tới ẻm ( ăn chơi, mua sắm, du lịch ...) mỗi tháng tao độ cỡ 20-25 củ hoặc hơn tí, tất nhiên tao chi tất.
Bồ tao cũng kiếm tiền khá giỏi, cả trong ngoài, trắng đen...tao độ cũng gần 30 củ.
Chuyện là năm nay tao làm ăn ncc , thâm thủng , ăn quả nợ bank cũng vài trăm, thu nhập cũng kém đi. Tao cũng phải cắt giảm tình phí đi, còn chừng 12-13 củ mỗi tháng. Tất nhiên là tao cũng chi tất.
Tao cũng ko ngại chia sẻ với ẻm là tao cũng đang khó nên cắt giảm chi tiêu. Nhưng đâu cũng vào đấy, vài ba bữa ẻm cũng quên, vẫn ăn uống cho sướng, cũng gợi ý mua này sắm kia, tao nghe cũng áp lực, đành lảng đi.
Giờ mỗi lần gặp nhau đi ăn uống bữa cũng triệu bạc tao vừa xót cũng vừa thấy nhục nhục khi đang chắc bóp để qua được đoạn này.
Tao biết mỗi nhà mỗi cảnh nhưng tao viết ra cho vơi nỗi lòng. Mong kiếm được một nửa chia sẻ với mình cũng khó quá. Trước tao cũng quen 1 em, lo cho nó đầy đủ, mua sắm đồ đạc, xe cộ ...tới lúc tao hụt chân nó cũng say goodbye sau vài tháng.
Tao viết ra cho nhẹ lòng, cám ơn các mày đã nghe tao lảm nhảm.
Tao cũng khá chiều bồ, lương lậu tao cũng đôi ba chục củ, năm rồi làm ăn cũng khá nên chi tiêu cho ẻm cũng mạnh tay. Năm đầu quen nhau tình phí liên quan tới ẻm ( ăn chơi, mua sắm, du lịch ...) mỗi tháng tao độ cỡ 20-25 củ hoặc hơn tí, tất nhiên tao chi tất.
Bồ tao cũng kiếm tiền khá giỏi, cả trong ngoài, trắng đen...tao độ cũng gần 30 củ.
Chuyện là năm nay tao làm ăn ncc , thâm thủng , ăn quả nợ bank cũng vài trăm, thu nhập cũng kém đi. Tao cũng phải cắt giảm tình phí đi, còn chừng 12-13 củ mỗi tháng. Tất nhiên là tao cũng chi tất.
Tao cũng ko ngại chia sẻ với ẻm là tao cũng đang khó nên cắt giảm chi tiêu. Nhưng đâu cũng vào đấy, vài ba bữa ẻm cũng quên, vẫn ăn uống cho sướng, cũng gợi ý mua này sắm kia, tao nghe cũng áp lực, đành lảng đi.
Giờ mỗi lần gặp nhau đi ăn uống bữa cũng triệu bạc tao vừa xót cũng vừa thấy nhục nhục khi đang chắc bóp để qua được đoạn này.
Tao biết mỗi nhà mỗi cảnh nhưng tao viết ra cho vơi nỗi lòng. Mong kiếm được một nửa chia sẻ với mình cũng khó quá. Trước tao cũng quen 1 em, lo cho nó đầy đủ, mua sắm đồ đạc, xe cộ ...tới lúc tao hụt chân nó cũng say goodbye sau vài tháng.
Tao viết ra cho nhẹ lòng, cám ơn các mày đã nghe tao lảm nhảm.