• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Thằng nào có sở thích chơi đồng hồ và biết về đồng hồ cổ cho tao hỏi cái đồng hồ quả quýt Omega của Thuỵ Sĩ năm 1858 này của tao phải đồ dỏm không?





@thichchemgio đồng hồ này sao khầy phải đồ thiệt không hay đồ dỏm!
Nếu thiệt chắc đem đi bán lấy tiền đóng biên bản vi phạm luật giao thông sắp tới mới được!😇
Omega quả quít 1856 thật đấy. Máy vẫn còn tốt, kim trôi khá mượt mà. Tuy nhiên dòng này nó không phải dòng kinh điển và ngoại hình cũng không giữ được tốt. Giá trị thôi không nói, nói kẻo thí chủ buồn. Không đủ đóng phạt giao thông đâu :pudency:
 
Omega quả quít 1856 thật đấy. Máy vẫn còn tốt, kim trôi khá mượt mà. Tuy nhiên dòng này nó không phải dòng kinh điển và ngoại hình cũng không giữ được tốt. Giá trị thôi không nói, nói kẻo thí chủ buồn. Không đủ đóng phạt giao thông đâu :pudency:
Tính ra kiểu như đồ cổ có giá trị vượt bậc cũng 0 dễ hả mậy , nghe mấy câu chuyện kiểu như ông cố để lại cái chén cổ trong nhà bán được mấy tỷ chắc xác xuất như trung vé xố

Tao còn cái máy ảnh của liên xô ông già mua hồi đi hợp tác ld bên liên xô năm 8x , tao rao lên mạng tưởng được giá lắm ai dè tụi nó trả mấy trăm ngàn như đồ cũ
 
Tính ra kiểu như đồ cổ có giá trị vượt bậc cũng 0 dễ hả mậy , nghe mấy câu chuyện kiểu như ông cố để lại cái chén cổ trong nhà bán được mấy tỷ chắc xác xuất như trung vé xố
Tùy là gia đình có giàu hay không.chứ thằng ông cố mà có được cái chén xịn xò nó kẹt tiền cũng bán đi ăn chơi đá Phò hết rồi lấy đâu truyền tới đời cháu ? Giỏi lắm giữ tới đời ông nội đời cha thì bán mẹ mất ...

Còn gia đình mà giàu mấy đời thì ông cố mới có tiền mà sưu tầm đồ xịn.sau đó đời ông đời cha vẫn giàu thì tới đời cháu mới còn.và tất nhiên còn thì gia đình cũng vẫn còn giàu thì mới còn ...

Còn cái chén xịn xò chả có lý do gì mà xuất hiện trong 1 gia đình bần nông cùi bắp cả ...
Mấy cái phim ảnh Tàu Khựa chỉ giỏi Xaolol thôi.giống truyện cổ tích đó toàn Xaolol đéo có Logic.càng nghèo càng ngulol thì đéo bao giờ có Cơ Hội mà gặp ông tiên ông bụt hay Quý Nhân hay người ngon nghẻ đâu.phải Giàu mới có Điều Kiện và Cơ Hội để gặp những người ok.còn bọn nghèo thì nằm nhà thẩm du ra ông bụt y chang bọn nghèo lên trên Xàm ăn xin online nè
 
Tùy là gia đình có giàu hay không.chứ thằng ông cố mà có được cái chén xịn xò nó kẹt tiền cũng bán đi ăn chơi đá Phò hết rồi lấy đâu truyền tới đời cháu ? Giỏi lắm giữ tới đời ông nội đời cha thì bán mẹ mất ...

Còn gia đình mà giàu mấy đời thì ông cố mới có tiền mà sưu tầm đồ xịn.sau đó đời ông đời cha vẫn giàu thì tới đời cháu mới còn.và tất nhiên còn thì gia đình cũng vẫn còn giàu thì mới còn ...

Còn cái chén xịn xò chả có lý do gì mà xuất hiện trong 1 gia đình bần nông cùi bắp cả ...
Mấy cái phim ảnh Tàu Khựa chỉ giỏi Xaolol thôi.giống truyện cổ tích đó toàn Xaolol đéo có Logic.càng nghèo càng ngulol thì đéo bao giờ có Cơ Hội mà gặp ông tiên ông bụt hay Quý Nhân hay người ngon nghẻ đâu.phải Giàu mới có Điều Kiện và Cơ Hội để gặp những người ok.còn bọn nghèo thì nằm nhà thẩm du ra ông bụt y chang bọn nghèo lên trên Xàm ăn xin online nè
Giàu được 3 đời như tụi thái đâu, đám tàu việt đánh tư sản giữ được j đâu.
 
Tùy là gia đình có giàu hay không.chứ thằng ông cố mà có được cái chén xịn xò nó kẹt tiền cũng bán đi ăn chơi đá Phò hết rồi lấy đâu truyền tới đời cháu ? Giỏi lắm giữ tới đời ông nội đời cha thì bán mẹ mất ...

Còn gia đình mà giàu mấy đời thì ông cố mới có tiền mà sưu tầm đồ xịn.sau đó đời ông đời cha vẫn giàu thì tới đời cháu mới còn.và tất nhiên còn thì gia đình cũng vẫn còn giàu thì mới còn ...

Còn cái chén xịn xò chả có lý do gì mà xuất hiện trong 1 gia đình bần nông cùi bắp cả ...
Mấy cái phim ảnh Tàu Khựa chỉ giỏi Xaolol thôi.giống truyện cổ tích đó toàn Xaolol đéo có Logic.càng nghèo càng ngulol thì đéo bao giờ có Cơ Hội mà gặp ông tiên ông bụt hay Quý Nhân hay người ngon nghẻ đâu.phải Giàu mới có Điều Kiện và Cơ Hội để gặp những người ok.còn bọn nghèo thì nằm nhà thẩm du ra ông bụt y chang bọn nghèo lên trên Xàm ăn xin online nè
Vậy bản chất đồ cổ có giá trị phải là đồ xịn hả , chứ đồ cỏ mà có để cả trăm năm cũng đéo có giá trị à

Tại tao xem phim Trung Quốc hay có mô tuýt nhà nghèo có cái chén cũ lót ghế đéo xài rồi có 1 ông chơi đồ cổ tới thấy và đòi mua với giá trị cao
 
Vậy bản chất đồ cổ có giá trị phải là đồ xịn hả , chứ đồ cỏ mà có để cả trăm năm cũng đéo có giá trị à

Tại tao xem phim Trung Quốc hay có mô tuýt nhà nghèo có cái chén cũ lót ghế đéo xài rồi có 1 ông chơi đồ cổ tới thấy và đòi mua với giá trị cao
bản chất đồ cổ do thằng loz nào làm ra và thằng sài là ai =))
M coi phim TQ ít thôi mấy món chén bát nó ăn nhau ở niên đại + hoàng tộc dùng hay quan chức thời đó bla bla dcm ngoài biển Địa Trung Hải đầy chén bát trong mấy con tàu đắm ấy có tml nào thèm vớt lên bán đéo đâu =))
 
Vậy bản chất đồ cổ có giá trị phải là đồ xịn hả , chứ đồ cỏ mà có để cả trăm năm cũng đéo có giá trị à

Tại tao xem phim Trung Quốc hay có mô tuýt nhà nghèo có cái chén cũ lót ghế đéo xài rồi có 1 ông chơi đồ cổ tới thấy và đòi mua với giá trị cao
Đúng rồi nè.dù đồ cổ nhưng cũng phải là chén ngọc hay chén khai quật trong lăng mộ.rồi chén sứ thời nhà thanh Vua Chúa dùng chất liệu gốm sứ xịn xò này kia thì mới có Giá Trị ...
Chứ đồ cỏ mà dân dùng thì chén toàn chén bằng Đất Sét thì có giá trị gì đâu.nghe câu Chén Sành Đổi Chén Kiểu chưa ? Đó là để phân biệt giữa nghèo hèn và giàu sang nó là 2 cái Chất Liệu khác nhau hoàn toàn đó ( 1 bên chén sành bằng đất - 1 bên chén kiểu là gốm sứ đắt tiền )

Còn mô típ TQ nhà nghèo có cái chén cũ lót ghế đéo xài.thì sau soi ra thì chén đó cũng chạm khắc rồng phượng,rồi chất liệu này kia,lai lịch cũng ối á nghe xong muốn nghả ngửa đúng chưa ...
Nó củ là vì nó Cổ chứ thực chất thì nó vẫn là hàng Xịn Xò Chất Lượng.giống cái áo LV ngàn năm sau nó vẫn có giá trị hơn áo mua ngoài chợ vậy ...
 
Tính ra kiểu như đồ cổ có giá trị vượt bậc cũng 0 dễ hả mậy , nghe mấy câu chuyện kiểu như ông cố để lại cái chén cổ trong nhà bán được mấy tỷ chắc xác xuất như trung vé xố

Tao còn cái máy ảnh của liên xô ông già mua hồi đi hợp tác ld bên liên xô năm 8x , tao rao lên mạng tưởng được giá lắm ai dè tụi nó trả mấy trăm ngàn như đồ cũ
Bất kì thú chơi nào nó cũng vô biên vô bờ bến hết. Kiến thức thì bao la vạn trượng. Đồ cổ nói chung và đồng hồ nói riêng cũng thế. Bản chất đồ cổ muốn có giá trị thì nó phụ thuộc vào nhiều yếu tố như:
_ Chất liệu: ngọc, vàng, bạc, sứ...
_ Xuất xứ: cái chén sứ thanh hoa vua càn long xài nó khác chén sứ thanh hoa quan lại xài dù bản chất 9/10 nhưng giá trị cách xa nhau.
_ Niên đại: Như đồ Tần Hán thật hiện nay ở TQ gần như tuyệt chủng. Chỉ còn ở trong các bảo tàng hay các nhà sưu tầm hải ngoại. Nếu còn giữ tốt được xem là bảo vật quốc gia và có giá trị vô giá. Đồ thời Chu Thương thì còn kinh khủng hơn nữa...
_ Tình trạng: Ví như cùng một ngọc hoà điền thời Minh nhưng một cái được bảo tồn tốt trong cung cấm sẽ có giá trị hơn rất nhiều so với hàng được đào lên từ mộ cổ.
....
Đại khái vậy thôi. Nói chung dài dòng lắm. Cái xứ An Nam này làm sứ chưa bằng một góc nhỏ so với Trung Hoa, nguyên liệu cũng thua đứt đường mà đòi chén cổ bán mấy tỷ thì khó hơn trúng vietlott :angry:
 
bản chất đồ cổ do thằng loz nào làm ra và thằng sài là ai =))
M coi phim TQ ít thôi mấy món chén bát nó ăn nhau ở niên đại + hoàng tộc dùng hay quan chức thời đó bla bla dcm ngoài biển Địa Trung Hải đầy chén bát trong mấy con tàu đắm ấy có tml nào thèm vớt lên bán đéo đâu =))
Giống lan var đột biến nhỉ :vozvn (12):
 
Giống lan var đột biến nhỉ :vozvn (12):
Khác chứ thí chủ. Lan đột biến thì bần tăng không rành lắm nhưng đồ cổ nó có giá trị nội tại riêng của nó. Ví dụ như ngọc vớt từ đáy biển sâu nó luôn có tính hàn nhuận, đeo trên người điều hoà tâm tính, giải nhiệt. Hay như các cổ vật tốt nhất của mỗi niên đại nó đều có giá trị văn hoá, tinh hoa công nghệ của mỗi thời đại và nguyên liệu khác nhau làm nên nó. Còn giá trị thì nói thật đúng là tương đối thôi. Do con người ta quy định nó mà thôi. Nhưng bần tăng vẫn đánh giá cao cổ vật hơn cái lan đột biến không để được lâu kia :doubt:
À nhà bần tăng có cái sừng dinh rắn có niên đại khoảng hơn 150 năm. Có được từ thời ông cố (cha của ông nội) bần tăng để lại (có thể hơn 150 năm nữa) vì cái sừng này xuất xứ từ Lào của một thổ dân trong rừng. Nó có tác dụng giải độc. Ví dụ bị rắn độc cắn thì cưa một lát mỏng đắp nhanh vào vết thương nó sẽ tự động dính chặt vào vết thương và hút độc trong thời gian chờ xe cấp cứu. Có người còn có bài thuốc chữa uống khỏi luôn nhưng bần tăng không biết bài thuốc này. Có người từng lên báo và đã chữa khỏi cho rất nhiều người. Thời còn trẻ hôm nào nhậu say quá hoặc ăn phải nơi để bột ngọt (mì chính) nhiều quá bị dị ứng thì mài thành bột uống với nước sẽ giã rượu, tỉnh táo khỏi cơn dị ứng mì chính rất nhanh :burn_joss_stick:. Hôm nào rãnh bần tăng mở tủ chụp cho thí chủ xem.
 
Sửa lần cuối:
Khác chứ thí chủ. Lan đột biến thì bần tăng không rành lắm nhưng đồ cổ nó có giá trị nội tại riêng của nó. Ví dụ như ngọc vớt từ đáy biển sâu nó luôn có tính hàn nhuận, đeo trên người điều hoà tâm tính, giải nhiệt. Hay như các cổ vật tốt nhất của mỗi niên đại nó đều có giá trị văn hoá, tinh hoa công nghệ của mỗi thời đại và nguyên liệu khác nhau làm nên nó. Còn giá trị thì nói thật đúng là tương đối thôi. Do con người ta quy định nó mà thôi. Nhưng bần tăng vẫn đánh giá cao cổ vật hơn cái lan đột biến không để được lâu kia :doubt:
À nhà bần tăng có cái sừng dinh rắn có niên đại khoảng hơn 150 năm. Có được từ thời ông cố (cha của ông nội) bần tăng để lại (có thể hơn 150 năm nữa) vì cái sừng này xuất xứ từ Lào của một thổ dân trong rừng. Nó có tác dụng giải độc. Ví dụ bị rắn độc cắn thì cưa một lát mỏng đắp nhanh vào vết thương nó sẽ tự động dính chặt vào vết thương và hút độc trong thời gian chờ xe cấp cứu. Có người còn có bài thuốc chữa uống khỏi luôn nhưng bần tăng không biết bài thuốc này. Có người từng lên báo và đã chữa khỏi cho rất nhiều người. Thời còn trẻ hôm nào nhậu say quá hoặc ăn phải nơi để bột ngọt (mì chính) nhiều quá bị dị ứng thì mài thành bột uống với nước sẽ giã rượu, tỉnh táo khỏi cơn dị ứng mì chính rất nhanh :burn_joss_stick:. Hôm nào rãnh bần tăng mở tủ chụp cho thí chủ xem.

@Mcopns dân chơi đồ cổ đây này, nồi na ti ô nan chưa là gì đâu :doubt:
 
Vậy bản chất đồ cổ có giá trị phải là đồ xịn hả , chứ đồ cỏ mà có để cả trăm năm cũng đéo có giá trị à

Tại tao xem phim Trung Quốc hay có mô tuýt nhà nghèo có cái chén cũ lót ghế đéo xài rồi có 1 ông chơi đồ cổ tới thấy và đòi mua với giá trị cao
Cái nồi đất của thí chủ để cỡ 8.000 năm sau còn giữ nguyên khéo con cháu bán đổi đời được đấy (nếu trái đất khi ấy còn loài người và con người chưa tiến đến một nền văn minh quá xa so với hiện nay). Một ví dụ sinh động thôi :sexy_girl:
 
Khác chứ thí chủ. Lan đột biến thì bần tăng không rành lắm nhưng đồ cổ nó có giá trị nội tại riêng của nó. Ví dụ như ngọc vớt từ đáy biển sâu nó luôn có tính hàn nhuận, đeo trên người điều hoà tâm tính, giải nhiệt. Hay như các cổ vật tốt nhất của mỗi niên đại nó đều có giá trị văn hoá, tinh hoa công nghệ của mỗi thời đại và nguyên liệu khác nhau làm nên nó. Còn giá trị thì nói thật đúng là tương đối thôi. Do con người ta quy định nó mà thôi. Nhưng bần tăng vẫn đánh giá cao cổ vật hơn cái lan đột biến không để được lâu kia :doubt:
À nhà bần tăng có cái sừng dinh rắn có niên đại khoảng hơn 150 năm. Có được từ thời ông cố (cha của ông nội) bần tăng để lại (có thể hơn 150 năm nữa) vì cái sừng này xuất xứ từ Lào của một thổ dân trong rừng. Nó có tác dụng giải độc. Ví dụ bị rắn độc cắn thì cưa một lát mỏng đắp nhanh vào vết thương nó sẽ tự động dính chặt vào vết thương và hút độc trong thời gian chờ xe cấp cứu. Có người còn có bài thuốc chữa uống khỏi luôn nhưng bần tăng không biết bài thuốc này. Có người từng lên báo và đã chữa khỏi cho rất nhiều người. Thời còn trẻ hôm nào nhậu say quá hoặc ăn phải nơi để bột ngọt (mì chính) nhiều quá bị dị ứng thì mài thành bột uống với nước sẽ giã rượu, tỉnh táo khỏi cơn dị ứng mì chính rất nhanh :burn_joss_stick:. Hôm nào rãnh bần tăng mở tủ chụp cho thí chủ xem.
Còn sừng tê giác có tác dụng gì vậy sư :sweet_kiss:
 
Giá trị mọi thứ là do nhu cầu mà ra.
Đừng nói đồ cổ mà lan var, tác phẩm nghệ thuật hay gì đi nữa để được có giá thì nó phải được nhiều người chấp thuận giá trị. Mà để thuyết phục nhiều người, tức là được chấp thuận giá trị phổ quát, thì nó cần nhiều yếu tố. Không phải cứ cổ là đắt, via dụ ra Hoàng Thành bẻ một miếng gạch cổ thời Lý cũng chả có giá trị gì.
1. Hiếm: đồ cổ không hiếm thì không có giá trị cao.
2. Đặc biệt: những đồ dùng hay tác phẩm liên quan đến các lò gốm nổi tiếng, dùng cho hoàng tộc, quan lại.
3. Có giá trị lịch sử đặc biệt: ví dụ tác phẩm đầu tiên của một trường phái nghệ thuật, hay tác phẩm cuối cùng của một nghệ nhân…

Giá trị một thứ là do nhiều người định ra, nếu không được thừa nhận rộng rãi, tức là phổ quát như đã nói ở trên, thì tiền cũng chỉ là giấy vụn chứ đừng nói đồ cổ.


Xin thỉnh thầy @dungdamchemnhau cho ý kiến.
 
Sửa lần cuối:
Khác chứ thí chủ. Lan đột biến thì bần tăng không rành lắm nhưng đồ cổ nó có giá trị nội tại riêng của nó. Ví dụ như ngọc vớt từ đáy biển sâu nó luôn có tính hàn nhuận, đeo trên người điều hoà tâm tính, giải nhiệt. Hay như các cổ vật tốt nhất của mỗi niên đại nó đều có giá trị văn hoá, tinh hoa công nghệ của mỗi thời đại và nguyên liệu khác nhau làm nên nó. Còn giá trị thì nói thật đúng là tương đối thôi. Do con người ta quy định nó mà thôi. Nhưng bần tăng vẫn đánh giá cao cổ vật hơn cái lan đột biến không để được lâu kia :doubt:
À nhà bần tăng có cái sừng dinh rắn có niên đại khoảng hơn 150 năm. Có được từ thời ông cố (cha của ông nội) bần tăng để lại (có thể hơn 150 năm nữa) vì cái sừng này xuất xứ từ Lào của một thổ dân trong rừng. Nó có tác dụng giải độc. Ví dụ bị rắn độc cắn thì cưa một lát mỏng đắp nhanh vào vết thương nó sẽ tự động dính chặt vào vết thương và hút độc trong thời gian chờ xe cấp cứu. Có người còn có bài thuốc chữa uống khỏi luôn nhưng bần tăng không biết bài thuốc này. Có người từng lên báo và đã chữa khỏi cho rất nhiều người. Thời còn trẻ hôm nào nhậu say quá hoặc ăn phải nơi để bột ngọt (mì chính) nhiều quá bị dị ứng thì mài thành bột uống với nước sẽ giã rượu, tỉnh táo khỏi cơn dị ứng mì chính rất nhanh :burn_joss_stick:. Hôm nào rãnh bần tăng mở tủ chụp cho thí chủ xem.
Sừng dinh rắn nghe nói xạo Lồn mà bần tăng
 
Khác chứ thí chủ. Lan đột biến thì bần tăng không rành lắm nhưng đồ cổ nó có giá trị nội tại riêng của nó. Ví dụ như ngọc vớt từ đáy biển sâu nó luôn có tính hàn nhuận, đeo trên người điều hoà tâm tính, giải nhiệt. Hay như các cổ vật tốt nhất của mỗi niên đại nó đều có giá trị văn hoá, tinh hoa công nghệ của mỗi thời đại và nguyên liệu khác nhau làm nên nó. Còn giá trị thì nói thật đúng là tương đối thôi. Do con người ta quy định nó mà thôi. Nhưng bần tăng vẫn đánh giá cao cổ vật hơn cái lan đột biến không để được lâu kia :doubt:
À nhà bần tăng có cái sừng dinh rắn có niên đại khoảng hơn 150 năm. Có được từ thời ông cố (cha của ông nội) bần tăng để lại (có thể hơn 150 năm nữa) vì cái sừng này xuất xứ từ Lào của một thổ dân trong rừng. Nó có tác dụng giải độc. Ví dụ bị rắn độc cắn thì cưa một lát mỏng đắp nhanh vào vết thương nó sẽ tự động dính chặt vào vết thương và hút độc trong thời gian chờ xe cấp cứu. Có người còn có bài thuốc chữa uống khỏi luôn nhưng bần tăng không biết bài thuốc này. Có người từng lên báo và đã chữa khỏi cho rất nhiều người. Thời còn trẻ hôm nào nhậu say quá hoặc ăn phải nơi để bột ngọt (mì chính) nhiều quá bị dị ứng thì mài thành bột uống với nước sẽ giã rượu, tỉnh táo khỏi cơn dị ứng mì chính rất nhanh :burn_joss_stick:. Hôm nào rãnh bần tăng mở tủ chụp cho thí chủ xem.
Bạch thầy, em cũng có cơ hội gặp gỡ một người chú ở miền tây có sở hữu sừng Dinh Rắn này. Chú bảo là do ông nội của chú ấy để lại. Tuy nhiên, chú ấy không rõ về loài vật tên là Dinh Rắn.
Không biết thầy có biết về loài vật này và chỉ thêm cho em được không ạ?
Em tìm trên mạng thì thấy ảo quá. Người thì bảo đó là sừng của con Dê, người thì bảo nó là loài bò sát gần giống con Rít có sừng…
 

Có thể bạn quan tâm

Top