• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Đạo lý Thấu hiểu lẽ ở đời

0AFBE377-67B1-440B-9153-510651BC0DF0.jpegCuộc đời với ta như là một cuộc phiêu lưu, ví như là trò chơi game nhập vai vậy, ta nhập vào nhân vật ấy bằng cả một linh hồn, nhưng rồi nhân vậy ấy cũng sẽ chết đi.

Ta cũng thế, sống hao nhiêu kiếp trong lục đạo luân hồi này, có gì ta chưa biết cơ chứ, còn gì mà ta chưa hiểu, cứ đời này rồi đến đời khác, đời vị lai rồi trở lại đời quá khứ. Lặp đi lặp lại chẳng bao giờ ngưng, những sự vô minh luôn ràng buộc ta, từ con này, con kia, cho đến sự trở thành vị vua cõi trời, mà chẳng thấy rốt ráo của sự giải thoát tịch mịch, là nơi niết bàn tĩnh lặng như gió hài hoà, như trăng sáng trí huệ, như mặt trời cường điệu sự thanh khiết, lắp lánh. Ta là ta đã trôi bao nhiêu kiếp sống này, linh hồn này đã quá già cõi với luân hồi này, tại sao ta vẫn còn chưa từ bỏ mọi thứ cảnh huyễn ảo mộng này, mà tìm về nơi cội nguồn của sự giác ngộ, giải thoát ta hẳn khỏi những, tham, sân, si, mạn, nghi, để tiến đến một sự thuần khiết tột bậc như vũ trụ kia. Chẳng hề có khiếm khuyết, chẳng hề có nghiệp gì, rốt ráo an nhiên nơi thanh tịnh tuyệt đối, chẳng nghĩ, cũng chẳng suy, chằng âu, cũng chẳng sầu. Lại không tốt hơn sao cõi ta bà ảo mộng này, ta sẽ không còn là gì, con là thân người ô uế, hay súc sinh, hay rồng, trời và ngạ quỹ, chẳng phải như thế sẽ tốt hơn sao? Sao còn chưa chịu dứt bỏ chốn hồn trần vậy?

Kiếp sống nhân sinh là thế, tuy người lớn tuổi, sống thọ như cây tùng, cũng chẳng thế nào ,thoát khỏi sanh, lão, bệnh, tử, ôi vô minh cứ thế mà xoay vầng, đến khi nào dứt, đến khi nào thì ngưng, ta khóc, ta bất lực khi chưa thể từ bỏ cõi tạm này, muốn vui như chẳng thầy đời an nhiên

Cuộc đời phiêu lưu mãi

,Chẳng thấy lối ta về,Cứ mãi lang thang thế ,

Trong kiếp sống luân hồi,

Chẳng có niềm an vui,

Khi đã hiểu sanh tử,

Chẳng còn tha thiết vui ,

Hay buồn bả ở đời,

Ta ngán ngẫm ảo mộng,

Muốn thoát khỏi trần Ai

Trở về thành chánh giác

Nơi tịch mịch thanh tịnh

Chẳng mang nghiệp hạ thế,

nơi ác trượt vung đầy.

Phật là bậc đã thành,

Ta cũng thế chẳng xa

Thời gian sẽ bỏ quên

Tất cả hình hài này

Giác ngộ đi người mê

Quay về nơi chân thật

Không hình hài, quái dị

Chẳng tối mờ như đêm

Như trăng kia toả sáng

Như mặt trời thanh khiết

Chém đứt mọi ràng buộc

Ở nơi thế gian này.
 
Top