• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Live Thị trường lao động khó khăn hay vì mình đã không đủ sức cạnh tranh nữa??

Olineasdf

Bụi đời chở lợn
Hong-Kong
Hi mọi người, mình đã thất nghiệp gần nửa năm, thật sự rất buồn bản thân mình, ba mẹ mặc dù không nói nhưng mình cũng biết là ít nhiều cũng thất vọng về mình.:too_sad:

Mình buồn và streets đến nỗi nhập viện.:too_sad:

Mình 27 tuổi rồi, ai mong đến Tết chứ mình thì rất sợ đến Tết vì mỗi năm mình lại già thêm 1 tuổi mà công việc còn chưa ổn định.

Mình tốt nghiệp ngành Tâm Lý Học của một trường Đại học top đầu ở TP.HCM, do chuyển ngành nên năm 24 tuổi mình mới tốt nghiệp, do đặc thù ngành học mình nhận thấy khá khó để tìm việc làm đúng ngành và cũng khó để được nhận làm vào trái ngành. :vozvn (25):


Ngành của mình đa số tuyển dụng làm các công việc về dạy trẻ đặc biệt rất nhiều nhưng dạy trẻ không phải định hướng của mình, định hướng của mình là tham vấn về hôn nhân gia đình.


Sau khi tốt nghiệp mình tìm một công việc văn phòng ở quê làm nhưng không được suôn sẻ vì đang làm yên ổn thì bị sếp bắt buộc chuyển vị trí phòng ban khác nhưng phòng đó rất toxic sân si, mình đã nói chuyện mong ở lại phòng cũ với sếp để buscu sếp nhưng không thành công nên sau 3 tháng mình đã nghỉ việc.


Lúc đó gia đình lại đang gặp một số rắc rối nên bất đắc dĩ mình đã tự mở quán ăn uống để kiếm tiền nhanh hơn nhiều hơn để phụ giúp kinh tế cho gia đình, may mắn là mình buôn bán được nên đã giúp được gia đình giải quyết rắc rối.:vozvn (10):


Buôn bán suôn sẻ không được bao lâu thì bị chủ nhà thuê kiếm chuyện, sau 2 năm thì đòi tăng giá cao ngất ngưỡng, làm khó dễ đủ đường, mình không kham nổi nên đã quyết định đóng quán ngừng kinh doanh, thêm nữa là làm chủ, ừ là làm luôn chủ nhật, mình làm từ sáng sớm cho đến tối khuya mới nghỉ ngơi nên cũng không còn thời gian để trau dồi thêm ngoại ngữ hay tin học, bằng kỹ năng mềm của mình dừng ở mức cơ bản thôi.


Mình quyết định dừng kinh doanh và quay lại với định hướng ban đầu của mình là tham vấn với tâm thế từ háo hức mong chờ đến thất vọng tràn trề vì gần nửa năm rồi mình không thể tìm được việc mong muốn dù chỉ là thực tập. Mình đành tìm đại công việc văn phòng bên dịch vụ khách hàng để có thu nhập trang trải nhưng cũng gặp công ty tệ, sếp ích kỷ nhỏ nhen, làm 1 ngày 10-11 tiếng nhưng lương chỉ được 5tr trong khi lúc phỏng vấn thì nói là 8tr, thêm nữa là thêm quy định chèn ép nhân viên, lượng công việc giảm thì lương giảm, lượng công việc tăng bắt buộc nhân viên phải làm thêm việc nhưng không tăng lương, công ty quá đáng quá nên mình đã xin nghỉ.

Mình tự thấy trong công việc mình luôn làm hết mình, mình hiểu vấn đề rất nhanh và làm có trách nhiệm đến cùng nhưng không hiểu sao con đường nghề nghiệp của mình nó gian nan bấp bênh quá.

Ngày nào mình cũng nộp CV chỉ mong có việc làm nhưng mình không nhận được phản hồi gì cả, mình có nên ngừng hành trình tìm kiếm việc làm để trau dồi thêm ngoại ngữ rồi qua tết tìm việc hay không? Con đường nào dành cho mình bây giờ, lòng mình rối như tơ vò vì càng tìm việc thì càng mất phương hướng.:vozvn (19)::vozvn (19)::too_sad::vozvn (24)::too_sad::too_sad:
 
tTipr9.png

photo1512386849006-1512386849696.png
 
Sửa lần cuối:
Đực rựa thì làm gì đây :vozvn (19): :vozvn (19):
Đực thì làm lol j có quyền đc sì chét, mệt mỏi quá thì kiếm chỗ nào khóc 1 trận xong ổn định tâm lý là tiến lên tiếp, tự thấy mình có tệ hơn nữa thì sao, ai quan tâm, cứ tiến lên rồi ngã xuống là có đc bài học, m làm gì có quyền hay có thời gian để buồn, tiến lên thôi, tự kéo bản thân lên chứ ko còn cách nào khác hết....
 
Từ giờ cho đến hết năm sau. T khuyên bọn m đi về quê nuôi cá trồng rau theo đúng nghĩa đen. Thời gian rảnh rỗi nghiên cứu quyển Việt Nam Chính Đề cho thầy Ngô Đình Nhu biên soạn.
sao t nghe thằng khoai nói cuối năm ngoái vn vỡ nợ đcs sụp đổ rồi
 
Tâm lý học cũng thú vị đó nhưng mà ở VN chưa phát triển nghề nói chuyện chia sẽ, chủ yếu toàn là gạ địt không, bên nước ngoài lúc chưa có Internet thì có các quán cà phê tâm sự với người lạ, hai bên che mặt lại không ai biết nhau, hoặc các tổng đài điện thoại chia sẽ yêu thương. Internet phát triển thì có nhân viên tâm sự và chia sẽ trên mạng để khách hàng không còn bị Stress.
 
Tâm lý học cũng thú vị đó nhưng mà ở VN chưa phát triển nghề nói chuyện chia sẽ, chủ yếu toàn là gạ địt không, bên nước ngoài lúc chưa có Internet thì có các quán cà phê tâm sự với người lạ, hai bên che mặt lại không ai biết nhau, hoặc các tổng đài điện thoại chia sẽ yêu thương. Internet phát triển thì có nhân viên tâm sự và chia sẽ trên mạng để khách hàng không còn bị Stress.
Tao còn streets hơn khách hàng nưaz
 
Tao biết mình trình kém nên vừa ra trường đã chọn về quê làm việc...Tới nay cũng gần chục năm...Thu nhập cũng bèo thôi nhưng đủ sống ko quá tệ...
Vcl thầy Hai dạy môn Mác lê đó hả?!
 
Hi mọi người, mình đã thất nghiệp gần nửa năm, thật sự rất buồn bản thân mình, ba mẹ mặc dù không nói nhưng mình cũng biết là ít nhiều cũng thất vọng về mình.:too_sad:

Mình buồn và streets đến nỗi nhập viện.:too_sad:

Mình 27 tuổi rồi, ai mong đến Tết chứ mình thì rất sợ đến Tết vì mỗi năm mình lại già thêm 1 tuổi mà công việc còn chưa ổn định.

Mình tốt nghiệp ngành Tâm Lý Học của một trường Đại học top đầu ở TP.HCM, do chuyển ngành nên năm 24 tuổi mình mới tốt nghiệp, do đặc thù ngành học mình nhận thấy khá khó để tìm việc làm đúng ngành và cũng khó để được nhận làm vào trái ngành. :vozvn (25):


Ngành của mình đa số tuyển dụng làm các công việc về dạy trẻ đặc biệt rất nhiều nhưng dạy trẻ không phải định hướng của mình, định hướng của mình là tham vấn về hôn nhân gia đình.


Sau khi tốt nghiệp mình tìm một công việc văn phòng ở quê làm nhưng không được suôn sẻ vì đang làm yên ổn thì bị sếp bắt buộc chuyển vị trí phòng ban khác nhưng phòng đó rất toxic sân si, mình đã nói chuyện mong ở lại phòng cũ với sếp để buscu sếp nhưng không thành công nên sau 3 tháng mình đã nghỉ việc.


Lúc đó gia đình lại đang gặp một số rắc rối nên bất đắc dĩ mình đã tự mở quán ăn uống để kiếm tiền nhanh hơn nhiều hơn để phụ giúp kinh tế cho gia đình, may mắn là mình buôn bán được nên đã giúp được gia đình giải quyết rắc rối.:vozvn (10):


Buôn bán suôn sẻ không được bao lâu thì bị chủ nhà thuê kiếm chuyện, sau 2 năm thì đòi tăng giá cao ngất ngưỡng, làm khó dễ đủ đường, mình không kham nổi nên đã quyết định đóng quán ngừng kinh doanh, thêm nữa là làm chủ, ừ là làm luôn chủ nhật, mình làm từ sáng sớm cho đến tối khuya mới nghỉ ngơi nên cũng không còn thời gian để trau dồi thêm ngoại ngữ hay tin học, bằng kỹ năng mềm của mình dừng ở mức cơ bản thôi.


Mình quyết định dừng kinh doanh và quay lại với định hướng ban đầu của mình là tham vấn với tâm thế từ háo hức mong chờ đến thất vọng tràn trề vì gần nửa năm rồi mình không thể tìm được việc mong muốn dù chỉ là thực tập. Mình đành tìm đại công việc văn phòng bên dịch vụ khách hàng để có thu nhập trang trải nhưng cũng gặp công ty tệ, sếp ích kỷ nhỏ nhen, làm 1 ngày 10-11 tiếng nhưng lương chỉ được 5tr trong khi lúc phỏng vấn thì nói là 8tr, thêm nữa là thêm quy định chèn ép nhân viên, lượng công việc giảm thì lương giảm, lượng công việc tăng bắt buộc nhân viên phải làm thêm việc nhưng không tăng lương, công ty quá đáng quá nên mình đã xin nghỉ.

Mình tự thấy trong công việc mình luôn làm hết mình, mình hiểu vấn đề rất nhanh và làm có trách nhiệm đến cùng nhưng không hiểu sao con đường nghề nghiệp của mình nó gian nan bấp bênh quá.

Ngày nào mình cũng nộp CV chỉ mong có việc làm nhưng mình không nhận được phản hồi gì cả, mình có nên ngừng hành trình tìm kiếm việc làm để trau dồi thêm ngoại ngữ rồi qua tết tìm việc hay không? Con đường nào dành cho mình bây giờ, lòng mình rối như tơ vò vì càng tìm việc thì càng mất phương hướng.:vozvn (19)::vozvn (19)::too_sad::vozvn (24)::too_sad::too_sad:
Chuyện gì đến, sẽ đến!!
Whatever happens, happens!!

finally, everything will be fined !!​

 

Có thể bạn quan tâm

Top