Mãn Thiên Hoa Vũ
Lồn phải lá han

Nay đọc lại bài thơ này của đám Vozlit, có đứa nào biết bản gốc của bài này là bài nào không?
.png)
Thủa khủng bố ngày ôm bom xuống đường
Yêu Damascus qua từng băng đạn nhỏ
"Ai bảo đạo Hồi là khổ"
Tôi mơ màng nghe tiếng thánh Allah
Có những ngày trốn tập
Tán gái ngoài ngoại ô
Thủ lĩnh tóm
Chưa dọa xử tử đã khóc
Cô em bịt mặt
Nhìn tôi cười khúc khích
IS bùng lên Rồi kháng chiến trường kỳ
Damascus đầy bóng giặc
Chào thủ lĩnh tôi đi
Cô em bịt mặt có ai ngờ Cũng vào khủng bố
Hôm gặp tôi vẫn cười khúc khích
Mắt đèn tròn ôi phê quá đi thôi
Giữa cuộc hành quân không nói được một lời
Đơn vị đi qua tôi ngoái đầu nhìn lại
Bão cát mịt giời mà lòng tôi tê tái
Giải phóng Mosul tôi trở về đây
Với bãi tập xưa, pháp trường, kho súng
Tôi lại gặp em
Thẹn thùng nấp sau thánh đường
Vẫn khúc khích cười khi tôi nói nhỏ
Thánh Allah khó nói lắm anh ơi T
ôi nắm chặt kinh thánh ngậm ngùi
Em nhìn tôi đôi mắt nóng bỏng
Rồi hôm nay nhận được tin em
Không tin được dù đó là sự thật
Đánh bom liều mình, em mất xác
Chỉ vì em là khủng bố em ơi
Đau xé lòng anh, chết nửa con người
Xưa yêu Damascus vì có Allah, Hammad
Có những ngày trốn tập bị khổ sai
Nay yêu Damascus vì trong mỗi nắm cát
Có một phần xương thịt của em tôi