
Em là gì giữa bề bộn đời anh?
Một câu hỏi làm đau buốt lòng
Dẫu với anh, em không là tất cả
Nhưng là gì quý giá lắm em ơi!
Anh với em chưa một lời hứa hẹn
Chưa một lần tay nắm một bàn tay
Chưa một lần kề vai hay tựa gối
Chưa một lần gọi một tiếng yêu thương
Nhưng tim vẫn đau trước một câu hỏi
Mà ngàn đời sẽ không một lời giải đáp.
Anh từng ôm ấp một ước mơ
Tim ta đủ rộng, để dành cho nhau một chỗ ta nằm
Vì khi ta hiểu nhau đã là muộn lắm
Lúc trái tim đã bề bộn mất rồi.
Bởi thương nhau, ta gắng dành cho nhau một góc nhỏ
Đứng thì thừa nhưng nằm lại thiếu nơi
Vì phải đứng nên chân mau mỏi
Rút chân ra mà xót xa cả một đời.
Nếu còn thương xin em đừng vội
Khép trái tim chẳng chừa lối đi vào
Anh chỉ ghé thăm ngày vài ba phút
Nghe nhịp đập, nhịp thở người anh thương.
Còn trái tim anh tuy luôn chật chọi
Anh vẫn dành, dành một góc mãi riêng em
Nếu một mai cần nơi trú ẩn
Chớ ngại ngùng, xin cứ ghé thăm
Em sẽ nghe, nghe tim anh nói
Nói bao lời chất chứa nỗi nhớ mong.
Em là gì giữa bề bộn đời anh?
Những dòng trên chắc em đã rõ
Và anh đây cũng mong được tỏ
Anh là gì, là gì… giữa bề bộn đời em?
Xung quanh nắng ấm chang hòa, tiếng cười, giọng nói vang vang …. mà riêng em lại xuống phố với trái tim triễu nặng và tâm hồn tràn ngập nước mắt.
Tĩnh lặng,…
Ở đời gặp gỡ làm gì một người xa lạ cho mình đau thương…