• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Thuyết nhân duyên và ý nghĩa cuộc đời

Lovely124

Tôi là Thằng mặt lồn
Chào cả nhà. Chúc cả nhà một buổi tối an lành. :haha:
Chuyện là tui có những điều mà bản thân cảm thấy thắc mắc, nhiều đêm nằm suy nghĩ mà không sao hiểu được, thành ra bữa nay lên đây chia sẻ với mọi người. :nosebleed:
Theo góc nhìn của riêng bản thân, tui cho rằng vạn sự trên đời này không phải tự nhiên mà có, vô duyên vô cớ mà hình thành. Nói cách khác, mọi chuyện đều bắt nguồn từ nguyên nhân của nó, vấn đề là chúng ta có biết được nó hay không mà thôi. Có những chuyện con người ta dễ dàng nhìn ra và hiểu được căn nguyên của nó, song lại có những chuyện mà ta khó có thể lý giải và hiểu được.
Có bao giờ mọi người tự hỏi, thế gian này rộng lớn, nhân gian tựa trùng dương, hồng trần bể dâu khổ ải không dứt, có những con người thậm chí cả cuộc đời còn không biết tới sự tồn tại và hiện diện của nhau. Dù là vậy, tại sao lại có hai con người gặp được nhau. Trong gia đình, điều gì khiến cho hai con người đó gặp nhau, tới với nhau, lấy nhau rồi thành vợ thành chồng? Điều gì đã khiến cho đứa nhỏ được sanh ra bởi hai con người đó, khiến cho đứa nhỏ đó trở thành con của hai người được gọi là " đôi vợ chồng" đó. Trong xã hội, điều gì khiến cho hai con người xa lạ, không quen biết, không thân thuộc, không máu mủ ruột rà trở thành bạn, thành tri kỷ hay thậm chí là đồng nghiệp, đồng đạo? Nhứt định phải có cái gì đó, nhưng cái "đó" là cái gì? :sad:
Con người sanh ra, trưởng thành, già đi, rồi qua đời. Điều đó cứ lặp đi lặp lại, nó có ý nghĩa gì? :go:
 
Tao đôi khi cũng có suy nghĩ giống mầy.
Và tao đang suy nghĩ về “quý nhơn”
Đời người, chỉ cần gặp được “quý nhơn” là có thể thay đổi được số phận của mình.
Với tao, “quý nhơn” không phải là người mang đến cho mình tiền tài, danh vọng, mà nó lớn lao hơn, nhỏ bé hơn.
Đầu tiên, tao nói đến một người anh, người mà tao vẫn luôn tôn trọng và gọi một chữ “thầy”.
Độ đó tao vẫn còn là 1 thằng phụ việc ở xưởng mộc, với chút đam mê công nghệ, chút tìm tòi học hỏi, tao thấy nước ngoài nó sản xuất gỗ công nghiệp bằng CNC, sau đó tao đăng lên một group fb để tìm hiểu thì anh nầy tự nhiên chủ động inbox cho tao ( anh nầy cực giỏi, rất nhiều kinh nghiệm, là 1 kts mấy chục năm trong nghề ), bảo nếu muốn học thì sắp xếp thời gian chạy về nhà ảnh chỉ cho. Từ đó tao xin nghỉ việc ở xưởng cũ ( lúc đó tao đang làm lương 12tr cao nhứt ở xưởng ), qua cty khác xin việc ở bộ phận triển khai để nắm quy trình, lương bằng 1/2, tuần xin nghĩ 2 buổi để chạy xe về quận 9. Chổ học của tao là cửa hàng bán phụ kiện của ảnh, ảnh chỉ tao tận tình từ những kiến thức nền tảng cơ bản, kinh nghiệm thi công…. và từ đó tao tự học để phát triển thêm kỷ năng, thời điểm đó tao từ một thằng thợ mộc qua một trang khác, bắt đầu đứng quản lý, lúc đó tao 21 tuổi.
Một anh nữa, cũng là kts, tao và ảnh quen nhau 6 năm nay nhưng chỉ nói chuyện qua fb và zalo chứ chưa bao giờ gặp nhau, tình cờ quen nhau qua 1 cmt qua fb. Ảnh cũng rất nhiều lần kêu tao về làm cho ảnh nhưng tao từ chối, và ảnh cũng định hướng cho tao nên phát triển theo hướng nào, qua cách nói chuyện ảnh biết được thế mạnh của tao, từ hồi tao còn đi phụ mộc ở xưởng gỗ ngày 250k.
Người thứ 3 là sếp cũ của tao, lúc tao mới vô làm, ( anh nầy được anh “thầy” của tao giới thiệu tao cho sếp cũ ), tao mới vô làm 1 tháng thì ảnh giao cả xưởng cho tao, từ khảo sát, triển khai, làm việc với khách hàng, thầu phụ, thu mua… chỉ bảo tao từng li từng tí, nhờ vậy mà tao có rất nhiều kinh nghiệm khi bước chân ra khởi nghiệp.
Cho nên tao thật sự rất biết ơn ba người nầy, nếu không có ba người nầy dẫn dắt, định hướng cho tao, thì chắc chắn bây giờ tao đéo thể được như bây giờ ( mặc dù bây giờ cũng nghèo đói vl ).
 
Tao đôi khi cũng có suy nghĩ giống mầy.
Và tao đang suy nghĩ về “quý nhơn”
Đời người, chỉ cần gặp được “quý nhơn” là có thể thay đổi được số phận của mình.
Với tao, “quý nhơn” không phải là người mang đến cho mình tiền tài, danh vọng, mà nó lớn lao hơn, nhỏ bé hơn.
Đầu tiên, tao nói đến một người anh, người mà tao vẫn luôn tôn trọng và gọi một chữ “thầy”.
Độ đó tao vẫn còn là 1 thằng phụ việc ở xưởng mộc, với chút đam mê công nghệ, chút tìm tòi học hỏi, tao thấy nước ngoài nó sản xuất gỗ công nghiệp bằng CNC, sau đó tao đăng lên một group fb để tìm hiểu thì anh nầy tự nhiên chủ động inbox cho tao ( anh nầy cực giỏi, rất nhiều kinh nghiệm, là 1 kts mấy chục năm trong nghề ), bảo nếu muốn học thì sắp xếp thời gian chạy về nhà ảnh chỉ cho. Từ đó tao xin nghỉ việc ở xưởng cũ ( lúc đó tao đang làm lương 12tr cao nhứt ở xưởng ), qua cty khác xin việc ở bộ phận triển khai để nắm quy trình, lương bằng 1/2, tuần xin nghĩ 2 buổi để chạy xe về quận 9. Chổ học của tao là cửa hàng bán phụ kiện của ảnh, ảnh chỉ tao tận tình từ những kiến thức nền tảng cơ bản, kinh nghiệm thi công…. và từ đó tao tự học để phát triển thêm kỷ năng, thời điểm đó tao từ một thằng thợ mộc qua một trang khác, bắt đầu đứng quản lý, lúc đó tao 21 tuổi.
Một anh nữa, cũng là kts, tao và ảnh quen nhau 6 năm nay nhưng chỉ nói chuyện qua fb và zalo chứ chưa bao giờ gặp nhau, tình cờ quen nhau qua 1 cmt qua fb. Ảnh cũng rất nhiều lần kêu tao về làm cho ảnh nhưng tao từ chối, và ảnh cũng định hướng cho tao nên phát triển theo hướng nào, qua cách nói chuyện ảnh biết được thế mạnh của tao, từ hồi tao còn đi phụ mộc ở xưởng gỗ ngày 250k.
Người thứ 3 là sếp cũ của tao, lúc tao mới vô làm, ( anh nầy được anh “thầy” của tao giới thiệu tao cho sếp cũ ), tao mới vô làm 1 tháng thì ảnh giao cả xưởng cho tao, từ khảo sát, triển khai, làm việc với khách hàng, thầu phụ, thu mua… chỉ bảo tao từng li từng tí, nhờ vậy mà tao có rất nhiều kinh nghiệm khi bước chân ra khởi nghiệp.
Cho nên tao thật sự rất biết ơn ba người nầy, nếu không có ba người nầy dẫn dắt, định hướng cho tao, thì chắc chắn bây giờ tao đéo thể được như bây giờ ( mặc dù bây giờ cũng nghèo đói vl ).
Đa tạ vị huynh đài đã chia sẻ câu chuyện cuộc đời. Đúng là đường đời của các hạ thiệt là suôn sẻ. Người ta vẫn thường nói "theo dấu chân nai mà tiến bước, sẽ có quý nhân phò trợ quý nhân" :haha: . Chẳng hay vị huynh đài nghĩ rằng điều gì đã khiến cho huynh hội ngộ được 3 người này, hay là một sự tình cờ ngẫu nhiên :haha:
 
Đa tạ vị huynh đài đã chia sẻ câu chuyện cuộc đời :smile:. Đúng là đường đời của các hạ thiệt là suôn sẻ :haha:. Người ta vẫn thường nói "theo dấu chân nai mà tiến bước, sẽ có quý nhân phò trợ quý nhân" :haha:. Chẳng hay vị huynh đài nghĩ rằng điều gì đã khiến cho huynh hội ngộ được 3 người này, hay là một sự tình cờ ngẫu nhiên :boss:

Đa tạ vị huynh đài đã chia sẻ câu chuyện cuộc đời. Đúng là đường đời của các hạ thiệt là suôn sẻ. Người ta vẫn thường nói "theo dấu chân nai mà tiến bước, sẽ có quý nhân phò trợ quý nhân" :haha:. Chẳng hay vị huynh đài nghĩ rằng điều gì đã khiến cho huynh hội ngộ được 3 người này, hay là một sự tình cờ ngẫu nhiên :haha:
Tao nghĩ tới câu khi người học trò sẳn sàng thì người thầy sẽ xuất hiện.
Để gặp được “quý nhơn” thì trong đầu mầy phải có quyết tâm đã. Tự nhiên “duyên” nó sẽ đưa mình tới cái đích mà mình muốn.
 
Tao nghĩ tới câu khi người học trò sẳn sàng thì người thầy sẽ xuất hiện.
Để gặp được “quý nhơn” thì trong đầu mầy phải có quyết tâm đã. Tự nhiên “duyên” nó sẽ đưa mình tới cái đích mà mình muốn.
à. Thì ra cái "đó" được gọi là cái "duyên" :haha:
 
Chào cả nhà. Chúc cả nhà một buổi tối an lành. :haha:
Chuyện là tui có những điều mà bản thân cảm thấy thắc mắc, nhiều đêm nằm suy nghĩ mà không sao hiểu được, thành ra bữa nay lên đây chia sẻ với mọi người. :nosebleed:
Theo góc nhìn của riêng bản thân, tui cho rằng vạn sự trên đời này không phải tự nhiên mà có, vô duyên vô cớ mà hình thành. Nói cách khác, mọi chuyện đều bắt nguồn từ nguyên nhân của nó, vấn đề là chúng ta có biết được nó hay không mà thôi. Có những chuyện con người ta dễ dàng nhìn ra và hiểu được căn nguyên của nó, song lại có những chuyện mà ta khó có thể lý giải và hiểu được.
Có bao giờ mọi người tự hỏi, thế gian này rộng lớn, nhân gian tựa trùng dương, hồng trần bể dâu khổ ải không dứt, có những con người thậm chí cả cuộc đời còn không biết tới sự tồn tại và hiện diện của nhau. Dù là vậy, tại sao lại có hai con người gặp được nhau. Trong gia đình, điều gì khiến cho hai con người đó gặp nhau, tới với nhau, lấy nhau rồi thành vợ thành chồng? Điều gì đã khiến cho đứa nhỏ được sanh ra bởi hai con người đó, khiến cho đứa nhỏ đó trở thành con của hai người được gọi là " đôi vợ chồng" đó. Trong xã hội, điều gì khiến cho hai con người xa lạ, không quen biết, không thân thuộc, không máu mủ ruột rà trở thành bạn, thành tri kỷ hay thậm chí là đồng nghiệp, đồng đạo? Nhứt định phải có cái gì đó, nhưng cái "đó" là cái gì? :sad:
Con người sanh ra, trưởng thành, già đi, rồi qua đời. Điều đó cứ lặp đi lặp lại, nó có ý nghĩa gì? :go:
Tại sao gặp gỡ lại cần có lý do. Bởi tâm trí con người luôn tìm kiếm 1 điều gì đó đặc biệt, việc gặp gỡ tự nó đã là 1 sự tồn tại của riêng nó
Đứa con là con của cả hai bởi vì nó nhận 1 phần gen của cả 2, trưởng thành bên trong của người mẹ.

Sự tồn tại " tự mình " đó là điều nên suy nghĩ.
 
Tại sao gặp gỡ lại cần có lý do. Bởi tâm trí con người luôn tìm kiếm 1 điều gì đó đặc biệt, việc gặp gỡ tự nó đã là 1 sự tồn tại của riêng nó
Đứa con là con của cả hai bởi vì nó nhận 1 phần gen của cả 2, trưởng thành bên trong của người mẹ.

Sự tồn tại " tự mình " đó là điều nên suy nghĩ.
Hmm. Tức là, về bản chất, đứa nhỏ đó không tự quyết định được sự hình thành và tồn tại của nó, mà điều đó nằm ở hai con người đã sanh ra nó, hai con người sẽ gọi đứa nhỏ đó là "con" và được đứa nhỏ đó gọi là "cha mẹ" :sure:. Khi đứa nhỏ đó có nhận thức, có thần thức, nó sẽ tự nhận thức được bản thân nó. Nếu vậy, đặt trường hợp ở mỗi người chúng ta, trước khi được sanh ra trên cõi đời này thì "ta" đang ở đâu? Lúc đó "ta" đang là cái gì?
 
Hmm. Tức là, về bản chất, đứa nhỏ đó không tự quyết định được sự hình thành và tồn tại của nó, mà điều đó nằm ở hai con người đã sanh ra nó, hai con người sẽ gọi đứa nhỏ đó là "con" và được đứa nhỏ đó gọi là "cha mẹ" :sure:. Khi đứa nhỏ đó có nhận thức, có thần thức, nó sẽ tự nhận thức được bản thân nó. Nếu vậy, đặt trường hợp ở mỗi người chúng ta, trước khi được sanh ra trên cõi đời này thì "ta" đang ở đâu? Lúc đó "ta" đang là cái gì?
Lúc trước thì làm gì có ta nào.
Sự nhận thức về cái ta trong thân thể đang có là viễn tưởng và ngu si.

Mày không thể là mày trước khi mày sinh ra và sau khi mày chết đi. Đây là sự thật làm sao chối cãi.

Còn nếu muốn tìm cái gì trước đó của mày, đó là cha mẹ mày, điều này đơn giản mà.

Thần thức, nhận thức về bản thân thì trước hết phải có bản thân.
 
Hmm. Tức là, về bản chất, đứa nhỏ đó không tự quyết định được sự hình thành và tồn tại của nó, mà điều đó nằm ở hai con người đã sanh ra nó, hai con người sẽ gọi đứa nhỏ đó là "con" và được đứa nhỏ đó gọi là "cha mẹ" :sure:. Khi đứa nhỏ đó có nhận thức, có thần thức, nó sẽ tự nhận thức được bản thân nó. Nếu vậy, đặt trường hợp ở mỗi người chúng ta, trước khi được sanh ra trên cõi đời này thì "ta" đang ở đâu? Lúc đó "ta" đang là cái gì?
“Ta” không phải là một thật thể cố định, mà là kết quả của dòng chảy nhân quả.
Không có điểm đầu, cũng không có điểm cuối.
 
“Ta” không phải là một thật thể cố định, mà là kết quả của dòng chảy nhân quả.
Không có điểm đầu, cũng không có điểm cuối.
Đòi hỏi phải nhận thức về bản thân trước khi bản thân này được sinh ra quả thật là điều viễn tưởng

Mày chỉ nhận biết mày, khi mày đã sinh ra, trước khi sinh và sau khi chết, nhận thức đó vô nghĩa.
 
Chào cả nhà. Chúc cả nhà một buổi tối an lành. :haha:
Chuyện là tui có những điều mà bản thân cảm thấy thắc mắc, nhiều đêm nằm suy nghĩ mà không sao hiểu được, thành ra bữa nay lên đây chia sẻ với mọi người. :nosebleed:
Theo góc nhìn của riêng bản thân, tui cho rằng vạn sự trên đời này không phải tự nhiên mà có, vô duyên vô cớ mà hình thành. Nói cách khác, mọi chuyện đều bắt nguồn từ nguyên nhân của nó, vấn đề là chúng ta có biết được nó hay không mà thôi. Có những chuyện con người ta dễ dàng nhìn ra và hiểu được căn nguyên của nó, song lại có những chuyện mà ta khó có thể lý giải và hiểu được.
Có bao giờ mọi người tự hỏi, thế gian này rộng lớn, nhân gian tựa trùng dương, hồng trần bể dâu khổ ải không dứt, có những con người thậm chí cả cuộc đời còn không biết tới sự tồn tại và hiện diện của nhau. Dù là vậy, tại sao lại có hai con người gặp được nhau. Trong gia đình, điều gì khiến cho hai con người đó gặp nhau, tới với nhau, lấy nhau rồi thành vợ thành chồng? Điều gì đã khiến cho đứa nhỏ được sanh ra bởi hai con người đó, khiến cho đứa nhỏ đó trở thành con của hai người được gọi là " đôi vợ chồng" đó. Trong xã hội, điều gì khiến cho hai con người xa lạ, không quen biết, không thân thuộc, không máu mủ ruột rà trở thành bạn, thành tri kỷ hay thậm chí là đồng nghiệp, đồng đạo? Nhứt định phải có cái gì đó, nhưng cái "đó" là cái gì? :sad:
Con người sanh ra, trưởng thành, già đi, rồi qua đời. Điều đó cứ lặp đi lặp lại, nó có ý nghĩa gì? :go:
Đạo Phật của ngài Thích Ca Mâu Ni có nói về thuyết "Nhân-duyên- quả".
 
Đòi hỏi phải nhận thức về bản thân trước khi bản thân này được sinh ra quả thật là điều viễn tưởng

Mày chỉ nhận biết mày, khi mày đã sinh ra, trước khi sinh và sau khi chết, nhận thức đó vô nghĩa.
Tao chỉ nói điều tao nghĩ theo những gì tao biết về đạo Phật với chút kiến thức chắp vá, nên đéo dám nói thêm.
Nhưng thay vì nghĩ mấy cái xàm Lồn như kiếp trước ta là ai, thì nên tập trung ở giây phút hiện tại, ta nên làm gì để ngày mai có tiền đổ xăng, đóng tiền nhà, trả tiền điện.
 
Đạo Phật của ngài Thích Ca Mâu Ni có nói về thuyết "Nhân-duyên- quả".
Đó là diễn tả một quá trình trong chuỗi bất tận.
Cũng giống như biện chứng:
Khẳng định
Phủ định
Phủ định của phủ định

Đây là tiền đề cho sự phát triển không dừng dứt.
 
Tao chỉ nói điều tao nghĩ theo những gì tao biết về đạo Phật với chút kiến thức chắp vá, nên đéo dám nói thêm.
Nhưng thay vì nghĩ mấy cái xàm lồn như kiếp trước ta là ai, thì nên tập trung ở giây phút hiện tại, ta nên làm gì để ngày mai có tiền đổ xăng, đóng tiền nhà, trả tiền điện.
Mày nói rất trọng tâm.
Hãy quan tâm tiến trình đang xảy ra, thay vì những thứ viễn vông.

Sự tò mò về kiếp trước và sợ hãi cho kiếp sau thực sự nó chẳng có ý nghĩa cụ thể nào cả.
 
Mày nói rất trọng tâm.
Hãy quan tâm tiến trình đang xảy ra, thay vì những thứ viễn vông.

Sự tò mò về kiếp trước và sợ hãi cho kiếp sau thực sự nó chẳng có ý nghĩa cụ thể nào cả.
Tao dạo này cũng đọc sách của Phạm Công Thiện, mà câu từ mơ hồ khó giải nghĩa. Có vài ba trang trong cuốn Hố thẳm của tư tưởng có nói về cái nầy. Mà tao đọc hoài đọc mãi vẫn đéo hiểu được.
 
Tao chỉ nói điều tao nghĩ theo những gì tao biết về đạo Phật với chút kiến thức chắp vá, nên đéo dám nói thêm.
Nhưng thay vì nghĩ mấy cái xàm lồn như kiếp trước ta là ai, thì nên tập trung ở giây phút hiện tại, ta nên làm gì để ngày mai có tiền đổ xăng, đóng tiền nhà, trả tiền điện.
kkk, lâu lâu lên xàm xàm cho vui :big_smile:, suy nghĩ nhiều cũng mệt :cold:
 
Tao chỉ nói điều tao nghĩ theo những gì tao biết về đạo Phật với chút kiến thức chắp vá, nên đéo dám nói thêm.
Nhưng thay vì nghĩ mấy cái xàm lồn như kiếp trước ta là ai, thì nên tập trung ở giây phút hiện tại, ta nên làm gì để ngày mai có tiền đổ xăng, đóng tiền nhà, trả tiền điện.
ủa mà đây là diễn đàn xàm mà :big_smile:, kkk :byebye:
 
Tao dạo này cũng đọc sách của Phạm Công Thiện, mà câu từ mơ hồ khó giải nghĩa. Có vài ba trang trong cuốn Hố thẳm của tư tưởng có nói về cái nầy. Mà tao đọc hoài đọc mãi vẫn đéo hiểu được.
Nó khó hiểu bởi vì chính tác giả cũng méo hiểu rõ mình đang viết gì.

Cái gì cũng mơ mơ hồ hồ, không phải cái này, cũng không phải cái kia, sử dụng các từ cao thâm, tỏ vẻ bí hiểm. Nhưng thật sự cái họ đang mô tả chỉ là 1 cái cảm giác mơ hồ mà họ tự cho là họ chứng đạt hay thấy nó đúng đúng mà thôi.

Khi một ai đó hiểu rõ ràng, có sự minh triết, thì từng câu chữ đều rõ ràng rành mạch. Thậm chí những cái trừu tượng vượt ngoài khuôn khổ cũng có thể trình bày một cách cụ thể.
Như các bậc thánh ngày xưa, Đức Phật, Jesu, Khổng Tử... đều dạy dỗ học trò vô cùng dễ dàng và đơn giản, bởi họ nắm vững cái biết, sự minh triết thật sự, chứ không mơ mơ hồ hồ.

Nếu mày mới đọc thì thử đọc quyển: " tự do đầu tiên và cuối cùng " sẽ dễ đọc hơn đấy.
 
Tao đôi khi cũng có suy nghĩ giống mầy.
Và tao đang suy nghĩ về “quý nhơn”
Đời người, chỉ cần gặp được “quý nhơn” là có thể thay đổi được số phận của mình.
Với tao, “quý nhơn” không phải là người mang đến cho mình tiền tài, danh vọng, mà nó lớn lao hơn, nhỏ bé hơn.
Đầu tiên, tao nói đến một người anh, người mà tao vẫn luôn tôn trọng và gọi một chữ “thầy”.
Độ đó tao vẫn còn là 1 thằng phụ việc ở xưởng mộc, với chút đam mê công nghệ, chút tìm tòi học hỏi, tao thấy nước ngoài nó sản xuất gỗ công nghiệp bằng CNC, sau đó tao đăng lên một group fb để tìm hiểu thì anh nầy tự nhiên chủ động inbox cho tao ( anh nầy cực giỏi, rất nhiều kinh nghiệm, là 1 kts mấy chục năm trong nghề ), bảo nếu muốn học thì sắp xếp thời gian chạy về nhà ảnh chỉ cho. Từ đó tao xin nghỉ việc ở xưởng cũ ( lúc đó tao đang làm lương 12tr cao nhứt ở xưởng ), qua cty khác xin việc ở bộ phận triển khai để nắm quy trình, lương bằng 1/2, tuần xin nghĩ 2 buổi để chạy xe về quận 9. Chổ học của tao là cửa hàng bán phụ kiện của ảnh, ảnh chỉ tao tận tình từ những kiến thức nền tảng cơ bản, kinh nghiệm thi công…. và từ đó tao tự học để phát triển thêm kỷ năng, thời điểm đó tao từ một thằng thợ mộc qua một trang khác, bắt đầu đứng quản lý, lúc đó tao 21 tuổi.
Một anh nữa, cũng là kts, tao và ảnh quen nhau 6 năm nay nhưng chỉ nói chuyện qua fb và zalo chứ chưa bao giờ gặp nhau, tình cờ quen nhau qua 1 cmt qua fb. Ảnh cũng rất nhiều lần kêu tao về làm cho ảnh nhưng tao từ chối, và ảnh cũng định hướng cho tao nên phát triển theo hướng nào, qua cách nói chuyện ảnh biết được thế mạnh của tao, từ hồi tao còn đi phụ mộc ở xưởng gỗ ngày 250k.
Người thứ 3 là sếp cũ của tao, lúc tao mới vô làm, ( anh nầy được anh “thầy” của tao giới thiệu tao cho sếp cũ ), tao mới vô làm 1 tháng thì ảnh giao cả xưởng cho tao, từ khảo sát, triển khai, làm việc với khách hàng, thầu phụ, thu mua… chỉ bảo tao từng li từng tí, nhờ vậy mà tao có rất nhiều kinh nghiệm khi bước chân ra khởi nghiệp.
Cho nên tao thật sự rất biết ơn ba người nầy, nếu không có ba người nầy dẫn dắt, định hướng cho tao, thì chắc chắn bây giờ tao đéo thể được như bây giờ ( mặc dù bây giờ cũng nghèo đói vl ).
Đa tạ vị huynh đài đã chia sẻ câu chuyện cuộc đời. Đúng là đường đời của các hạ thiệt là suôn sẻ. Người ta vẫn thường nói "theo dấu chân nai mà tiến bước, sẽ có quý nhân phò trợ quý nhân" :haha: . Chẳng hay vị huynh đài nghĩ rằng điều gì đã khiến cho huynh hội ngộ được 3 người này, hay là một sự tình cờ ngẫu nhiên :haha:
Tại sao gặp gỡ lại cần có lý do. Bởi tâm trí con người luôn tìm kiếm 1 điều gì đó đặc biệt, việc gặp gỡ tự nó đã là 1 sự tồn tại của riêng nó
Đứa con là con của cả hai bởi vì nó nhận 1 phần gen của cả 2, trưởng thành bên trong của người mẹ.

Sự tồn tại " tự mình " đó là điều nên suy nghĩ.
Đạo Phật của ngài Thích Ca Mâu Ni có nói về thuyết "Nhân-duyên- quả".
Túm váy, con người có số và thất bại chẳng qua là ngại thành công

Và nhên nhớ quy luật muôn thủa:
Tròi thương kẻ ác
Phật độ gian
Đảng nuôi kẻ cướp
 
Đạo Phật của ngài Thích Ca Mâu Ni có nói về thuyết "Nhân-duyên- quả".
Đó là diễn tả một quá trình trong chuỗi bất tận.
Cũng giống như biện chứng:
Khẳng định
Phủ định
Phủ định của phủ định

Đây là tiền đề cho sự phát triển không dừng dứt.
Tao dạo này cũng đọc sách của Phạm Công Thiện, mà câu từ mơ hồ khó giải nghĩa. Có vài ba trang trong cuốn Hố thẳm của tư tưởng có nói về cái nầy. Mà tao đọc hoài đọc mãi vẫn đéo hiểu được.
Trong khóa hạ. Tiếng đại thượng tọa oang oang trên loa văng vẳng ra tựn ngoài đường:
các con à, tiền vàng đá quý là kẻ thù cụa chúng ta, trên đời trong đạo cóa luật nhân quả, kiếp nài diết con gà con chó kiếp sau các con phại làm con gà con chó
Có tml ăn mày lê la cửa phật ăn xin bố thí, ngẩn tò tè ngẫm xong lẩm bẩm:
đèo mịa, sao nâu nắm ta ko được giáp mặt kẻ thù nhở? à mà dư dày lếu kiếp sau mún nàm người thỳ kiếp lài ta phại diết người
 

Có thể bạn quan tâm

Top