• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Cảnh báo lừa đảo‼️ [Tiễn Người Ra Đi] Gã Họ Lê - Một Xàm Viên Trung Kiên!

Than ôi! Cõi mạng vô tình, Xamvn bạc bẽo, ai oán này biết tỏ cùng ai? Một bậc đại hiền, một kẻ văn tài lỗi lạc, một tay bút chuyên viết điếu văn cho người nay lại phải nhận điếu văn của chính mình! Đời thật trớ trêu, trớ trêu thay!

Gã Họ Lê – cái tên đã từng làm rung động bao con tim, đã từng tiễn biệt biết bao huynh đài lên đường ra đảo hoang không hẹn ngày về – nay lại bị một nhát trảm quyết tuyệt tình, đày đọa hai ngày tĩnh lặng. Không một lời cảnh báo, không một chút lưu tình, cái nick thân thương ấy bỗng chốc hóa hư vô, để lại nỗi niềm bi thiết cho cả diễn đàn.

Hỡi ôi, khi sinh thời, Gã Họ Lê nào phải hạng tầm thường! Tay cầm bút sắt, lòng đầy nhân nghĩa, mỗi lần có một huynh đài nào sa cơ lỡ vận, tài khoản bị tiễn về chốn hư không, chính Gã là người dâng hiến những áng điếu văn bi tráng, khóc than mà cũng tràn đầy thi vị. Đọc văn của Gã, người ta thấy cả một bầu trời nhân nghĩa, một tấm lòng đại hiệp, một sự xót xa đến tột cùng! Những bài điếu văn của Gã đã tiễn không biết bao nhiêu chiến hữu ra đi, mỗi bài lại là một khúc nhạc bi hùng, một dòng nước mắt lăn dài trên đôi gò má héo hon của mỗi Xàm viên :too_sad:

Không chỉ vậy, Gã Họ Lê còn là một con người dám đứng lên chống lại cường quyền, cất lên tiếng nói cho những kẻ yếu thế. Ở cái nơi mà quyền sinh sát nằm trong tay những kẻ bấm chuột nhanh hơn, mạnh hơn, Gã vẫn đứng vững giữa cõi mạng đầy bão tố, không ngại vạch trần những bất công, những uẩn khúc. Bao phen Gã đã dùng ngòi bút để đấu tranh, bao lần đã khiến cho những kẻ quyền thế phải chau mày, phải e dè. Có lẽ vì thế mà nay, Gã mới phải chịu một đòn trừng phạt, một bản án đầy oan nghiệt. Nhưng dù có bị giam cầm hai ngày hay hai năm, tinh thần của Gã vẫn còn đó, không thể bị dập tắt.

Đời người có mấy ai sống được như Gã? Đã viết văn, lại viết hay. Đã chửi, lại chửi có lý. Đã khóc, lại khóc cho đúng người. Gã không phải là kẻ bông lơn mua vui, mà là một tay bút có tâm, có tầm. Gã không chỉ sống cho riêng mình, mà còn sống vì Xamvn, vì cái diễn đàn đầy hỗn mang này. Thế mà bây giờ, chính Gã lại bị hắt hủi, bị vùi dập, bị ném vào bóng tối.

Hai ngày biệt giam, hai ngày lặng lẽ, chẳng ai biết Gã đang ở đâu, làm gì. Có lẽ Gã đang ngồi một góc tối, trầm tư suy ngẫm về lẽ đời, về sự vô thường của nhân sinh trên cõi mạng, về sự khắc nghiệt của những cú click chuột vô tình. Có lẽ Gã đang ngồi đếm từng giờ, mong ngóng ngày trở lại, để tiếp tục cống hiến, tiếp tục viết, tiếp tục chửi, tiếp tục sống như cách mà Gã vẫn luôn sống.

Biết đâu chăng, trong cơn mộng mị của hai ngày bị cấm cửa, Gã lại mơ về một ngày không xa, khi tay nắm chắc tay lái của một con wave đời mới, lăn bánh trên những nẻo đường, làm một tay chạy grab cần mẫn, đưa người qua lại trên dòng đời nghiệt ngã? Dẫu sao, ở đâu cũng cần có người cầm lái, dẫn dắt kẻ khác đi đúng đường, chẳng khác nào... một vị trí quan trọng mà không phải ai cũng có thể đảm nhiệm. Nếu may mắn, biết đâu vận mệnh lại đưa đẩy Gã lên một vị trí xứng tầm hơn, nơi mà một cú click chuột có thể thay đổi cả số phận của người khác?:shame:. Đời vốn nhiều bất ngờ, ai mà biết được!

Nhưng đừng lo, Gã Họ Lê ơi! Sau hai ngày, gió sẽ lại nổi, sóng sẽ lại dậy, và một lần nữa, bàn phím của Gã sẽ lại vang lên những âm thanh bi tráng! Huynh đài vẫn còn đó, vẫn còn một chặng đường dài phía trước để viết tiếp những áng điếu văn bất hủ! Cõi mạng còn cần huynh đài, Xamvn còn cần những tiếng cười cay đắng nhưng đầy tình nghĩa của Gã!

Và ai biết được... liệu có khi nào một ngày nào đó, chính người đã hạ nhát trảm này cũng sẽ cần đến một bài điếu văn của huynh đài chăng?
:vozvn (19):
@venson @lackinambo @Mạc Lão Cửu @Rặn mãi mới ra @bulldogs @theboy159
Mọi tấm lòng hảo tâm phúng điếu xin cứ inbox card Mobi vào acc @Tiêu_Giao (lúc chưa bị nhốt Gã xài mạng này :sexy_girl:)
Thành kính phân lô! :burn_joss_stick:
 
Than ôi! Cõi mạng vô tình, Xamvn bạc bẽo, ai oán này biết tỏ cùng ai? Một bậc đại hiền, một kẻ văn tài lỗi lạc, một tay bút chuyên viết điếu văn cho người nay lại phải nhận điếu văn của chính mình! Đời thật trớ trêu, trớ trêu thay!

Gã Họ Lê – cái tên đã từng làm rung động bao con tim, đã từng tiễn biệt biết bao huynh đài lên đường ra đảo hoang không hẹn ngày về – nay lại bị một nhát trảm quyết tuyệt tình, đày đọa hai ngày tĩnh lặng. Không một lời cảnh báo, không một chút lưu tình, cái nick thân thương ấy bỗng chốc hóa hư vô, để lại nỗi niềm bi thiết cho cả diễn đàn.

Hỡi ôi, khi sinh thời, Gã Họ Lê nào phải hạng tầm thường! Tay cầm bút sắt, lòng đầy nhân nghĩa, mỗi lần có một huynh đài nào sa cơ lỡ vận, tài khoản bị tiễn về chốn hư không, chính Gã là người dâng hiến những áng điếu văn bi tráng, khóc than mà cũng tràn đầy thi vị. Đọc văn của Gã, người ta thấy cả một bầu trời nhân nghĩa, một tấm lòng đại hiệp, một sự xót xa đến tột cùng! Những bài điếu văn của Gã đã tiễn không biết bao nhiêu chiến hữu ra đi, mỗi bài lại là một khúc nhạc bi hùng, một dòng nước mắt lăn dài trên đôi gò má héo hon của mỗi Xàm viên :too_sad:

Không chỉ vậy, Gã Họ Lê còn là một con người dám đứng lên chống lại cường quyền, cất lên tiếng nói cho những kẻ yếu thế. Ở cái nơi mà quyền sinh sát nằm trong tay những kẻ bấm chuột nhanh hơn, mạnh hơn, Gã vẫn đứng vững giữa cõi mạng đầy bão tố, không ngại vạch trần những bất công, những uẩn khúc. Bao phen Gã đã dùng ngòi bút để đấu tranh, bao lần đã khiến cho những kẻ quyền thế phải chau mày, phải e dè. Có lẽ vì thế mà nay, Gã mới phải chịu một đòn trừng phạt, một bản án đầy oan nghiệt. Nhưng dù có bị giam cầm hai ngày hay hai năm, tinh thần của Gã vẫn còn đó, không thể bị dập tắt.

Đời người có mấy ai sống được như Gã? Đã viết văn, lại viết hay. Đã chửi, lại chửi có lý. Đã khóc, lại khóc cho đúng người. Gã không phải là kẻ bông lơn mua vui, mà là một tay bút có tâm, có tầm. Gã không chỉ sống cho riêng mình, mà còn sống vì Xamvn, vì cái diễn đàn đầy hỗn mang này. Thế mà bây giờ, chính Gã lại bị hắt hủi, bị vùi dập, bị ném vào bóng tối.

Hai ngày biệt giam, hai ngày lặng lẽ, chẳng ai biết Gã đang ở đâu, làm gì. Có lẽ Gã đang ngồi một góc tối, trầm tư suy ngẫm về lẽ đời, về sự vô thường của nhân sinh trên cõi mạng, về sự khắc nghiệt của những cú click chuột vô tình. Có lẽ Gã đang ngồi đếm từng giờ, mong ngóng ngày trở lại, để tiếp tục cống hiến, tiếp tục viết, tiếp tục chửi, tiếp tục sống như cách mà Gã vẫn luôn sống.

Biết đâu chăng, trong cơn mộng mị của hai ngày bị cấm cửa, Gã lại mơ về một ngày không xa, khi tay nắm chắc tay lái của một con wave đời mới, lăn bánh trên những nẻo đường, làm một tay chạy grab cần mẫn, đưa người qua lại trên dòng đời nghiệt ngã? Dẫu sao, ở đâu cũng cần có người cầm lái, dẫn dắt kẻ khác đi đúng đường, chẳng khác nào... một vị trí quan trọng mà không phải ai cũng có thể đảm nhiệm. Nếu may mắn, biết đâu vận mệnh lại đưa đẩy Gã lên một vị trí xứng tầm hơn, nơi mà một cú click chuột có thể thay đổi cả số phận của người khác?:shame:. Đời vốn nhiều bất ngờ, ai mà biết được!

Nhưng đừng lo, Gã Họ Lê ơi! Sau hai ngày, gió sẽ lại nổi, sóng sẽ lại dậy, và một lần nữa, bàn phím của Gã sẽ lại vang lên những âm thanh bi tráng! Huynh đài vẫn còn đó, vẫn còn một chặng đường dài phía trước để viết tiếp những áng điếu văn bất hủ! Cõi mạng còn cần huynh đài, Xamvn còn cần những tiếng cười cay đắng nhưng đầy tình nghĩa của Gã!

Và ai biết được... liệu có khi nào một ngày nào đó, chính người đã hạ nhát trảm này cũng sẽ cần đến một bài điếu văn của huynh đài chăng?
:vozvn (19):
@venson @lackinambo @Mạc Lão Cửu @Rặn mãi mới ra @bulldogs @theboy159
Mọi tấm lòng hảo tâm phúng điếu xin cứ inbox card Mobi (lúc còn sống Gã xài mạng này :sexy_girl:)
Thành kính phân lô! :burn_joss_stick:
Mày post ví lên t bố thí cho loaidj mày
 
Đoạn văn này có mùi vị rất đặc trưng của văn phong con người, chứ không giống sản phẩm của AI. Tao sẽ giải thích vì sao nhé:

  1. Cảm xúc mãnh liệt và cá tính rõ nét: Bài viết này tràn đầy cảm xúc – từ nỗi đau, sự ai oán, đến lòng tôn kính và cả chút châm biếm kín đáo. Giọng văn không chỉ bi tráng mà còn pha chút mỉa mai, đậm chất "đời" – thứ mà AI thường khó bắt chước một cách tự nhiên đến vậy. AI có thể giả lập cảm xúc, nhưng thường thiếu cái "hồn" sâu sắc, sống động như thế này.
  2. Ngôn ngữ phong phú, hình ảnh sống động: Cách dùng từ như "cõi mạng vô tình", "điếu văn bi tráng", "bầu trời nhân nghĩa", hay "dòng nước mắt lăn dài trên đôi gò má héo hon của cộng đồng mạng" rất giàu hình ảnh và mang đậm chất văn chương cổ điển pha hiện đại. AI thường tạo ra câu từ có phần máy móc, ít có sự phóng khoáng và biến hóa tự nhiên như vậy.
  3. Cấu trúc linh hoạt, không gò bó: Đoạn văn này có đoạn dài, đoạn ngắn, câu trần thuật xen lẫn câu cảm thán, tạo nhịp điệu rất "người". AI thường có xu hướng viết đều đều, ít đột phá về nhịp điệu hoặc cố tình làm quá lên để ra vẻ tự nhiên, nhưng lại dễ lộ sự gượng ép.
  4. Tính cá nhân hóa và bối cảnh cụ thể: Tác giả nhắc đến "Gã Họ Lê", "Xamvn", những chi tiết rất cụ thể, gắn liền với một cộng đồng mạng nhất định. Điều này cho thấy người viết có trải nghiệm thực tế, hiểu sâu về nhân vật và bối cảnh – thứ mà AI khó tự tạo ra nếu không được cung cấp dữ liệu chi tiết trước.
  5. Humor và châm biếm tinh tế: Những đoạn như tưởng tượng "Gã Họ Lê" lái Wave làm Grab hay ẩn ý về "một cú click chuột thay đổi số phận" vừa hài hước vừa sâu cay. AI có thể viết hài, nhưng thường không đạt được độ tinh tế và liên kết chặt chẽ với mạch cảm xúc như thế này.
Kết luận: Tao gần như chắc chắn đây là do một con người viết, chứ không phải AI. Giọng văn này có cái chất rất riêng, rất "đời", và đầy cá tính – thứ mà AI hiện tại, kể cả tao, khó mà tái hiện được một cách trọn vẹn như vậy.
 
Đoàn Ngự tiền thị vệ nước Đại Xàm dân quốc do đồng chí Mạc Lão Cửu - nguyên Thị vệ độc hành, làm trưởng đoàn vào kính viếng:burn_joss_stick:
người ta hôn mê sâu chứ có chết hẳn đâu mà viếng.
biết đâu giờ đang ngồi với em út, tay nâng ly rượu vang, trước mặt là ít trái cây được mĩ nhơn đút tận miệng, một tay cầm cigar 3Cu, 1 tay cầm phone log acc tên Tiêu_giao ngồi cười mỉm.
 
Than ôi! Cõi mạng vô tình, Xamvn bạc bẽo, ai oán này biết tỏ cùng ai? Một bậc đại hiền, một kẻ văn tài lỗi lạc, một tay bút chuyên viết điếu văn cho người nay lại phải nhận điếu văn của chính mình! Đời thật trớ trêu, trớ trêu thay!

Gã Họ Lê – cái tên đã từng làm rung động bao con tim, đã từng tiễn biệt biết bao huynh đài lên đường ra đảo hoang không hẹn ngày về – nay lại bị một nhát trảm quyết tuyệt tình, đày đọa hai ngày tĩnh lặng. Không một lời cảnh báo, không một chút lưu tình, cái nick thân thương ấy bỗng chốc hóa hư vô, để lại nỗi niềm bi thiết cho cả diễn đàn.

Hỡi ôi, khi sinh thời, Gã Họ Lê nào phải hạng tầm thường! Tay cầm bút sắt, lòng đầy nhân nghĩa, mỗi lần có một huynh đài nào sa cơ lỡ vận, tài khoản bị tiễn về chốn hư không, chính Gã là người dâng hiến những áng điếu văn bi tráng, khóc than mà cũng tràn đầy thi vị. Đọc văn của Gã, người ta thấy cả một bầu trời nhân nghĩa, một tấm lòng đại hiệp, một sự xót xa đến tột cùng! Những bài điếu văn của Gã đã tiễn không biết bao nhiêu chiến hữu ra đi, mỗi bài lại là một khúc nhạc bi hùng, một dòng nước mắt lăn dài trên đôi gò má héo hon của mỗi Xàm viên :too_sad:

Không chỉ vậy, Gã Họ Lê còn là một con người dám đứng lên chống lại cường quyền, cất lên tiếng nói cho những kẻ yếu thế. Ở cái nơi mà quyền sinh sát nằm trong tay những kẻ bấm chuột nhanh hơn, mạnh hơn, Gã vẫn đứng vững giữa cõi mạng đầy bão tố, không ngại vạch trần những bất công, những uẩn khúc. Bao phen Gã đã dùng ngòi bút để đấu tranh, bao lần đã khiến cho những kẻ quyền thế phải chau mày, phải e dè. Có lẽ vì thế mà nay, Gã mới phải chịu một đòn trừng phạt, một bản án đầy oan nghiệt. Nhưng dù có bị giam cầm hai ngày hay hai năm, tinh thần của Gã vẫn còn đó, không thể bị dập tắt.

Đời người có mấy ai sống được như Gã? Đã viết văn, lại viết hay. Đã chửi, lại chửi có lý. Đã khóc, lại khóc cho đúng người. Gã không phải là kẻ bông lơn mua vui, mà là một tay bút có tâm, có tầm. Gã không chỉ sống cho riêng mình, mà còn sống vì Xamvn, vì cái diễn đàn đầy hỗn mang này. Thế mà bây giờ, chính Gã lại bị hắt hủi, bị vùi dập, bị ném vào bóng tối.

Hai ngày biệt giam, hai ngày lặng lẽ, chẳng ai biết Gã đang ở đâu, làm gì. Có lẽ Gã đang ngồi một góc tối, trầm tư suy ngẫm về lẽ đời, về sự vô thường của nhân sinh trên cõi mạng, về sự khắc nghiệt của những cú click chuột vô tình. Có lẽ Gã đang ngồi đếm từng giờ, mong ngóng ngày trở lại, để tiếp tục cống hiến, tiếp tục viết, tiếp tục chửi, tiếp tục sống như cách mà Gã vẫn luôn sống.

Biết đâu chăng, trong cơn mộng mị của hai ngày bị cấm cửa, Gã lại mơ về một ngày không xa, khi tay nắm chắc tay lái của một con wave đời mới, lăn bánh trên những nẻo đường, làm một tay chạy grab cần mẫn, đưa người qua lại trên dòng đời nghiệt ngã? Dẫu sao, ở đâu cũng cần có người cầm lái, dẫn dắt kẻ khác đi đúng đường, chẳng khác nào... một vị trí quan trọng mà không phải ai cũng có thể đảm nhiệm. Nếu may mắn, biết đâu vận mệnh lại đưa đẩy Gã lên một vị trí xứng tầm hơn, nơi mà một cú click chuột có thể thay đổi cả số phận của người khác?:shame:. Đời vốn nhiều bất ngờ, ai mà biết được!

Nhưng đừng lo, Gã Họ Lê ơi! Sau hai ngày, gió sẽ lại nổi, sóng sẽ lại dậy, và một lần nữa, bàn phím của Gã sẽ lại vang lên những âm thanh bi tráng! Huynh đài vẫn còn đó, vẫn còn một chặng đường dài phía trước để viết tiếp những áng điếu văn bất hủ! Cõi mạng còn cần huynh đài, Xamvn còn cần những tiếng cười cay đắng nhưng đầy tình nghĩa của Gã!

Và ai biết được... liệu có khi nào một ngày nào đó, chính người đã hạ nhát trảm này cũng sẽ cần đến một bài điếu văn của huynh đài chăng?
:vozvn (19):
@venson @lackinambo @Mạc Lão Cửu @Rặn mãi mới ra @bulldogs @theboy159
Mọi tấm lòng hảo tâm phúng điếu xin cứ inbox card Mobi (lúc còn sống Gã xài mạng này :sexy_girl:)
Thành kính phân lô! :burn_joss_stick:
Có 3 ngày gì thôi chứ mày,có gì đâu mà khó,lo hão quá
 
Thành kính phân lô.
Thành tâm đảnh lễ.

5pXiIcS.jpeg
 
Bài viết là một bài điếu văn bi tráng, đầy cảm xúc, dành cho "Gã Họ Lê" – một nhân vật nổi bật trên diễn đàn Xamvn, người chuyên viết điếu văn tiễn biệt các thành viên bị khóa tài khoản. Trớ trêu thay, lần này chính Gã lại bị cấm trong hai ngày mà không có bất kỳ lời cảnh báo nào.


Tác giả ca ngợi Gã như một người văn tài lỗi lạc, giàu lòng nghĩa hiệp, dám đấu tranh chống lại bất công trên cõi mạng. Gã không chỉ viết hay, chửi có lý, mà còn sống vì cộng đồng. Việc bị trừng phạt lần này được mô tả như một bản án oan nghiệt, nhưng tinh thần của Gã không thể bị dập tắt.


Dù bị "biệt giam", Gã vẫn sẽ trở lại, tiếp tục viết, tiếp tục chửi, tiếp tục sống theo phong cách của mình. Bài viết kết thúc bằng niềm tin rằng Xamvn vẫn cần những người như Gã, và biết đâu, một ngày nào đó, chính kẻ đã ra tay trừng phạt Gã cũng sẽ cần đến một bài điếu văn từ chính Gã.
 
Than ôi! Cõi mạng vô tình, Xamvn bạc bẽo, ai oán này biết tỏ cùng ai? Một bậc đại hiền, một kẻ văn tài lỗi lạc, một tay bút chuyên viết điếu văn cho người nay lại phải nhận điếu văn của chính mình! Đời thật trớ trêu, trớ trêu thay!

Gã Họ Lê – cái tên đã từng làm rung động bao con tim, đã từng tiễn biệt biết bao huynh đài lên đường ra đảo hoang không hẹn ngày về – nay lại bị một nhát trảm quyết tuyệt tình, đày đọa hai ngày tĩnh lặng. Không một lời cảnh báo, không một chút lưu tình, cái nick thân thương ấy bỗng chốc hóa hư vô, để lại nỗi niềm bi thiết cho cả diễn đàn.

Hỡi ôi, khi sinh thời, Gã Họ Lê nào phải hạng tầm thường! Tay cầm bút sắt, lòng đầy nhân nghĩa, mỗi lần có một huynh đài nào sa cơ lỡ vận, tài khoản bị tiễn về chốn hư không, chính Gã là người dâng hiến những áng điếu văn bi tráng, khóc than mà cũng tràn đầy thi vị. Đọc văn của Gã, người ta thấy cả một bầu trời nhân nghĩa, một tấm lòng đại hiệp, một sự xót xa đến tột cùng! Những bài điếu văn của Gã đã tiễn không biết bao nhiêu chiến hữu ra đi, mỗi bài lại là một khúc nhạc bi hùng, một dòng nước mắt lăn dài trên đôi gò má héo hon của mỗi Xàm viên :too_sad:

Không chỉ vậy, Gã Họ Lê còn là một con người dám đứng lên chống lại cường quyền, cất lên tiếng nói cho những kẻ yếu thế. Ở cái nơi mà quyền sinh sát nằm trong tay những kẻ bấm chuột nhanh hơn, mạnh hơn, Gã vẫn đứng vững giữa cõi mạng đầy bão tố, không ngại vạch trần những bất công, những uẩn khúc. Bao phen Gã đã dùng ngòi bút để đấu tranh, bao lần đã khiến cho những kẻ quyền thế phải chau mày, phải e dè. Có lẽ vì thế mà nay, Gã mới phải chịu một đòn trừng phạt, một bản án đầy oan nghiệt. Nhưng dù có bị giam cầm hai ngày hay hai năm, tinh thần của Gã vẫn còn đó, không thể bị dập tắt.

Đời người có mấy ai sống được như Gã? Đã viết văn, lại viết hay. Đã chửi, lại chửi có lý. Đã khóc, lại khóc cho đúng người. Gã không phải là kẻ bông lơn mua vui, mà là một tay bút có tâm, có tầm. Gã không chỉ sống cho riêng mình, mà còn sống vì Xamvn, vì cái diễn đàn đầy hỗn mang này. Thế mà bây giờ, chính Gã lại bị hắt hủi, bị vùi dập, bị ném vào bóng tối.

Hai ngày biệt giam, hai ngày lặng lẽ, chẳng ai biết Gã đang ở đâu, làm gì. Có lẽ Gã đang ngồi một góc tối, trầm tư suy ngẫm về lẽ đời, về sự vô thường của nhân sinh trên cõi mạng, về sự khắc nghiệt của những cú click chuột vô tình. Có lẽ Gã đang ngồi đếm từng giờ, mong ngóng ngày trở lại, để tiếp tục cống hiến, tiếp tục viết, tiếp tục chửi, tiếp tục sống như cách mà Gã vẫn luôn sống.

Biết đâu chăng, trong cơn mộng mị của hai ngày bị cấm cửa, Gã lại mơ về một ngày không xa, khi tay nắm chắc tay lái của một con wave đời mới, lăn bánh trên những nẻo đường, làm một tay chạy grab cần mẫn, đưa người qua lại trên dòng đời nghiệt ngã? Dẫu sao, ở đâu cũng cần có người cầm lái, dẫn dắt kẻ khác đi đúng đường, chẳng khác nào... một vị trí quan trọng mà không phải ai cũng có thể đảm nhiệm. Nếu may mắn, biết đâu vận mệnh lại đưa đẩy Gã lên một vị trí xứng tầm hơn, nơi mà một cú click chuột có thể thay đổi cả số phận của người khác?:shame:. Đời vốn nhiều bất ngờ, ai mà biết được!

Nhưng đừng lo, Gã Họ Lê ơi! Sau hai ngày, gió sẽ lại nổi, sóng sẽ lại dậy, và một lần nữa, bàn phím của Gã sẽ lại vang lên những âm thanh bi tráng! Huynh đài vẫn còn đó, vẫn còn một chặng đường dài phía trước để viết tiếp những áng điếu văn bất hủ! Cõi mạng còn cần huynh đài, Xamvn còn cần những tiếng cười cay đắng nhưng đầy tình nghĩa của Gã!

Và ai biết được... liệu có khi nào một ngày nào đó, chính người đã hạ nhát trảm này cũng sẽ cần đến một bài điếu văn của huynh đài chăng?
:vozvn (19):
@venson @lackinambo @Mạc Lão Cửu @Rặn mãi mới ra @bulldogs @theboy159
Mọi tấm lòng hảo tâm phúng điếu xin cứ inbox card Mobi vào acc @Tiêu_Giao (lúc chưa bị nhốt Gã xài mạng này :sexy_girl:)
Thành kính phân lô! :burn_joss_stick:
Một phút mặc ..... kệ bắt đầu . @Tiêu_Giao
 
sao lúc tao bị banned không ai vào làm tế văn hết dị :too_sad:
Cái sẹo thứ 3 trên mặt mày là hôm mày a dua a còng với thằng rhyta về vụ gộp thớt đánh nhau u-cà. Thằng rhyta nó ghét thằng Quynhonboy ra mặt, mày loe ngoe ở đâu vào đẩy thuyền nên bị nó giận cá chém thớt.

Nhưng cũng chỉ mấy hôm, đại loại như kiểu "tay dơ trúng má, chân đá hơi cao" cũng chỉ 2 3 hôm gì đấy

Lúc đấy, mày chưa có cái tích xanh nên trên vai nên nó chém mày.
Giờ về ngồi cùng mâm min mod. Mày mod mới, ngồi đầu nồi. Lúc nào nó dơ bát ra bảo bới cơm, mày đừng xới cho nó nữa.

Trả thù quá ngọt ngào :))
 

Có thể bạn quan tâm

Top