• 🚀 Đăng ký ngay để không bỏ lỡ những nội dung chất lượng! 💯 Hoàn toàn miễn phí!

Tỉnh dậy sau cơn say

Chia tay mối tình 10 năm, tôi như kẻ điên, chếnh choáng và không còn muốn sống nữa. Nỗi đau thất tình lớn đến mức tôi phải xin nghỉ việc không lương hai tháng, tự nhốt mình trong phòng trọ, khóc suốt. Mỗi ngày, Lân, anh chàng đồng nghiệp, đều đem thức ăn sáng và tối đến cho tôi. Lân không giỏi ăn nói nên chỉ đem thức ăn đến trước mặt, nói vài câu rồi ngồi nhìn tôi ăn hết. Sau đó, anh dọn dẹp phòng, giặt giũ cho tôi rồi về.

Thật ra tôi quá hiểu tình cảm mà Lân dành cho tôi. Nhưng tôi không yêu anh nên cố tình tránh né. Giờ tôi thất tình, có lẽ Lân muốn nhân cơ hội này để chiếm lấy tình cảm của tôi. Không có chỗ dựa, tôi chỉ đành dựa vào anh. Vì suy nghĩ người yêu 10 năm còn phản bội, huống chi người yêu mình đơn phương, từng bị tổn thương tình cảm vì mình nên tôi thường buông lời giận dữ, trách cứ đàn ông vào tai Lân. Những khi tôi trách mắng, anh đều im lặng, giả vờ không nghe gì.

Mấy ngày trước, tôi càng điêu đứng khi phát hiện có bầu với người cũ. Bấn loạn, tôi gọi điện cho anh ta. Anh ta chỉ nói một câu: "Chắc gì cái thai đó là của tôi?" rồi tắt máy. Tôi suy sụp hẳn và gọi điện cho Lân, bảo anh mang rượu tới nhậu. Tối đó, tôi nhậu say đến mức chẳng biết gì. Trong cơn mê, tôi lờ mờ cảm giác có người dìu tôi vào giường. Sau đó, tôi chẳng còn nhớ gì nữa.

Sáng sớm, tỉnh dậy sau cơn say, đầu tôi đau như búa bổ. Nhưng nhìn thấy người đàn ông nằm bên cạnh, tôi càng bàng hoàng hơn. Đó là Lân. Nhìn lại trạng thái của cả hai, tôi hiểu chuyện gì đã xảy ra vào đêm trước.
Lân choàng tỉnh. Anh ôm lấy tôi, bảo yêu tôi và sẽ chịu trách nhiệm với tôi. Nhưng tôi phân vân quá. Lân không hề biết tôi đang mang thai, vậy tôi có thể nói với anh đứa bé này là của anh không? Như vậy, tôi có thể danh chính ngôn thuận cho con một cuộc sống mới. Tôi chỉ sợ nếu anh phát hiện ra, liệu anh có tha thứ cho tôi?
 
Chia tay mối tình 10 năm, tôi như kẻ điên, chếnh choáng và không còn muốn sống nữa. Nỗi đau thất tình lớn đến mức tôi phải xin nghỉ việc không lương hai tháng, tự nhốt mình trong phòng trọ, khóc suốt. Mỗi ngày, Lân, anh chàng đồng nghiệp, đều đem thức ăn sáng và tối đến cho tôi. Lân không giỏi ăn nói nên chỉ đem thức ăn đến trước mặt, nói vài câu rồi ngồi nhìn tôi ăn hết. Sau đó, anh dọn dẹp phòng, giặt giũ cho tôi rồi về.

Thật ra tôi quá hiểu tình cảm mà Lân dành cho tôi. Nhưng tôi không yêu anh nên cố tình tránh né. Giờ tôi thất tình, có lẽ Lân muốn nhân cơ hội này để chiếm lấy tình cảm của tôi. Không có chỗ dựa, tôi chỉ đành dựa vào anh. Vì suy nghĩ người yêu 10 năm còn phản bội, huống chi người yêu mình đơn phương, từng bị tổn thương tình cảm vì mình nên tôi thường buông lời giận dữ, trách cứ đàn ông vào tai Lân. Những khi tôi trách mắng, anh đều im lặng, giả vờ không nghe gì.

Mấy ngày trước, tôi càng điêu đứng khi phát hiện có bầu với người cũ. Bấn loạn, tôi gọi điện cho anh ta. Anh ta chỉ nói một câu: "Chắc gì cái thai đó là của tôi?" rồi tắt máy. Tôi suy sụp hẳn và gọi điện cho Lân, bảo anh mang rượu tới nhậu. Tối đó, tôi nhậu say đến mức chẳng biết gì. Trong cơn mê, tôi lờ mờ cảm giác có người dìu tôi vào giường. Sau đó, tôi chẳng còn nhớ gì nữa.

Sáng sớm, tỉnh dậy sau cơn say, đầu tôi đau như búa bổ. Nhưng nhìn thấy người đàn ông nằm bên cạnh, tôi càng bàng hoàng hơn. Đó là Lân. Nhìn lại trạng thái của cả hai, tôi hiểu chuyện gì đã xảy ra vào đêm trước.
Lân choàng tỉnh. Anh ôm lấy tôi, bảo yêu tôi và sẽ chịu trách nhiệm với tôi. Nhưng tôi phân vân quá. Lân không hề biết tôi đang mang thai, vậy tôi có thể nói với anh đứa bé này là của anh không? Như vậy, tôi có thể danh chính ngôn thuận cho con một cuộc sống mới. Tôi chỉ sợ nếu anh phát hiện ra, liệu anh có tha thứ cho tôi?
Tàg tên thằng đó vào đây đi em
 
Sau cơn say
-
Sau cơn say người tỉnh dậy mê man
Tâm trí vẫn mơ hồ trong mê muội
Đêm hôm qua ai cùng mình chén rượu
Người đi chưa hay người hãy còn đây
Đôi bàn tay tìm lấy một bàn tay
Tay nắm lấy hư không cành gió thoảng
Ô cửa kính của tâm hồn loảng xoảng
Khi ném vào một hòn đá ưu tư
Gọi tên người qua những bức tình thư
Mà vĩnh viễn chẳng đến tay người nhận
Thế mà vẫn viết hoài trong cần mẫn
Vẫn say sưa sưu tập kỹ niệm buồn
Để mổi lần khi tỉnh dậy giấc nồng
Còn dư vị trên đầu môi khoé mắt.
 
Sau cơn say
-
Sau cơn say người tỉnh dậy mê man
Tâm trí vẫn mơ hồ trong mê muội
Đêm hôm qua ai cùng mình chén rượu
Người đi chưa hay người hãy còn đây
Đôi bàn tay tìm lấy một bàn tay
Tay nắm lấy hư không cành gió thoảng
Ô cửa kính của tâm hồn loảng xoảng
Khi ném vào một hòn đá ưu tư
Gọi tên người qua những bức tình thư
Mà vĩnh viễn chẳng đến tay người nhận
Thế mà vẫn viết hoài trong cần mẫn
Vẫn say sưa sưu tập kỹ niệm buồn
Để mổi lần khi tỉnh dậy giấc nồng
Còn dư vị trên đầu môi khoé mắt.
thơ hay.bác làm thi sĩ chốn này sao kkkkk
 
buồn buồn mang về cho các a đọc để còn nghĩ ra ăn rau phải làm sao hihahah
Nếu không thể tạo content thì nên ghi nguồn phía dưới. Nhắc nhẹ mày thôi chứ không có ý gì. Cũng không phải ai lên xam đều tìm rau cỏ.
 
Top