Đm, tao đã làm thơ rồi nhé
Tôi ko biết Nhung là ai cả
Không hiểu sao được cả nước gọi tên
Đọc báo chí thấy nhắc đến liên miên
Nhung covid mang về bao sóng gió
Người ta bảo chống dịch giờ khó lại càng thêm khó
Vì dịch giờ ở chính giữa thủ đô
Người dân giống như tức nước vỡ bờ
Thi nhau đi găm đồ về tích trữ
Tôi ngồi ngâm nghê vô tư lự
Có gì đâu mà các bác phải hoang mang
Vẫn hiểu rằng chống dịch ko được chủ quan
Nhưng lắng lo quá nhiều lại là điều vô nghĩa
Với em Nhung thì chỉ là của thiên trả địa
Không có Nhung này thì sẽ có Nhung kia
Hàng triệu người vẫn phải mải mải mê mê
Chuyện làm ăn, chuyện gia đình, chuyện làng, chuyện nước
Dịch bệnh đến đâu nào ai biết trước
Số phận an bài em phải chịu vậy thôi
Nhung ơi !
Dù cả nước chửi em thì anh vẫn đứng về phe cả nước
Anh sẽ bảo mọi người ít ít chửi em đi
Chửi bao nhiêu cũng có giải quyết được gì
Kệ mẹ nó rồi lo cho mình, lo cho những người thân thuộc
Chuyện chống dịch hãy để bộ ban ngành toàn quốc
Hướng dẫn, chỉ thị thế nào cứ nghiêm túc làm theo
Kể cả bị yêu cầu nhốt giống con heo
Vẫn phải mỉm cười vì đó là trách nhiệm cá nhân với quốc gia thế sự
Nay rảnh háng ngồi nặn vào câu chữ
Thằng bạn loằn gọi điện rủ nóng, beer thôi
Mẹ, tao bảo cả quốc gia đang sốt sắng bồi hồi
Tái dịch rồi, tâm trí đâu mà còn rủ nhau đi nhậu
Thằng beep cười kêu thôi đi ông cậu
Có đi không hay để bố nhốt cách ly
Tao tự tin nói tao sợ đéo gì
À mà thôi, ngồi đâu báo luôn đi rồi tao đến...