Trong này có rất nhiều bạn chơi ảnh, và có những người chơi rất khủng nhưng kín tiếng. Bỏ qua dòng máy số với các App có thể biến Thị Nở thành Thị-Huyền-NGUYỄN sau vài chục phút click chuột thì chắc những ai đã từng chụp máy phim, cả âm bản cả dương bản đều công nhận với mình có được tấm ảnh đẹp là rất hiếm. Khoảng khắc khung hình bật ra trong phần mấy của một giây, cộng với ánh sáng, cộng với nhạy cảm của mẫu, cộng với rung cảm của người chụp và không thể thiếu chút may mắn nữa; tưởng đơn giản mà có được đủ lại hóa ra không dễ.
Qua, nay nhiều bạn inbox quá, mình đã cẩn thận để lại footnote rồi mà vẫn nhắn, hỏi. Không trả lời các bạn thì bất nhã, trả lời hết thì không xuể. Mình gõ ít dòng chung chung thế này, có gì chưa thỏa mãn được thì “mong nhân dân lượng thứ” J
Mình đi MS lần đầu tiên trong đời là khoảng tháng 10/1993, cái quán MS ở đê Yên Phụ ấy, chỗ sau này là cái nhà hàng Thượng Hải hay gì đấy chả nhớ. Hồi đó chưa gọi là mát-xa đâu, biển quảng cáo là TẮM HƠI XOA BÓP. Tăm hơi hồi đấy cũng chỉ có đến X, cùng lắm là Y thôi - thì Xoa bóp mà. Còn muốn đến Dzét thì phải đi tít tận góc Kim Ngưu/Lạc Trung, đến cái chỗ Tắm hơi Á-châu, mấy năm trước đi qua hình như thấy vẫn còn. Thời gian mình làm ở HAN không nhiều, nên cũng loanh quanh chỉ biết bia ôm Bích Nhung với đôi chỗ nữa, chấm hết. SGN mình rành hơn, văn phòng chính ở đấy.
Cái tạm gọi là MS art ấy lần đầu mình thử có tên là Qi Spa ở NKKN, Quận 1. Trong khi tất cả các chỗ khác còn xông-hơi-nước thì ở đây là có xông khô đá nóng. Các bạn KTV mặc kimono ngồi cạnh thi thoảng múc 1 muỗng nước có tinh dầu đổ vào chỗ đá nóng, bóp nhẹ nhàng và rủ rỉ chuyện trò. Rủ đi MS thì nhiều chú, nhiều bác dưới một vài người trên cả nghìn/chục nghìn người vả cho mấy cái ngay vì phạm thượng, nhưng mời vào chỗ này các bác, các chú hầu như đều ưng. Biết thế vì lần sau nếu gặp kiểu gì cũng “này, nhậu thằng ABC lo; thằng cháu bố trí lại Qui nhỉ J “. Thói đời đã quen ăn sáng có khăn trải bàn, bảo ra 49 Bát Đàn tay cầm tiền, xếp hàng, rồi tự bê bát phở ra ngồi vỉa hè xì-xụp trên một đống giấy ăn vứt lỏng chỏng thêm nắng, nóng, bụi chưa kể mùi rãnh nước những hôm oi trời thì chọn chỗ nào các bạn biết rồi.
MS art(s) có mấy bạn đã tả rất kỹ, đủ rồi; mình không nhắc lại. Xin chỉ tóm tắm mấy nét chính thế này thôi:
- HAN, SGN không có MS art đâu, chả có tiệm nào chuyên cả. Có chăng trong số những tiệm Spa, massage sẽ có một vài chị/em KTV có nghề, họ tìm hiểu thêm về kỹ thuật MS và gặp được khách nào họ thấy có cảm tình thì họ sẽ làm, như một cách riêng đáp lại sự tôn trọng của khách đối với họ, thế thôi. Cuộc đời mà, bạn cư xử với người khác thế nào thì bạn sẽ nhận lại từ người khác (gần) như thế; đâu phải chị/em nào làm trong các chỗ ấy cũng sẵn sàng đổi mọi thứ để nhận $.
- Chị/em làm MS art hình như đều không có ai đẹp như mấy em hotgirl làm trong những chỗ mát-xa trá hình kiểu cởi chuồng Nuru hay mát thì ít mà sờ soạng bỗ bã thì nhiều. Mấy chi/em MS art mình biết đều đã có cháu nhỏ, hoặc truc trặc gia đình, hoặc làm mẹ đơn thân có chủ ý. Mô tả họ thế nào nhỉ: dễ nhìn thôi; các ngón tay rất mềm, da ngón tay/lòng bàn tay rất mịn và tuyệt không có vết chai; nói chuyện có duyên, rủ rỉ kiểu tâm tình chứ không phải tranh luận sao Bít-đờn thắng Trăm, hay Đông Lào mấy nghìn năm lịch sử chưa bao giờ được vị thế như ngày nay, hay Saigon thời VNCH mọi thứ đều ăn đứt TP.HCM thời hiện tại. Cái nữa, cái này theo mình rất quan trọng: các chị/em đó cơ thể có mùi thơm rất lạ, không phải thơm mùi nước hoa mới xịt đâu, khó tả lắm.
- Chỗ MS art thế nào tùy sở thích mỗi người; nhưng phải yên ả; và sạch, sạch kiểu fresh cho phòng, giường, ga. Fresh nó thế nào nhỉ: tươi, mát; mình không cố ý chen lẫn tiếng Tây cho ra vẻ đâu; nhưng chả biết dùng từ tương tự sao cho chuẩn; thôi thì các bạn cứ hình dung sáng sớm ngủ dậy tầm 5h-5h30 bạn chạy qua chỗ mấy cây ngọc lan đang mùa hoa ấy, hay chum hoa cau vừa bung mo, hay đồi chè chẳng hạn.
- Chi phí cho độ 1 đến 2 tiếng MS art đâu đó từ 1 đến 2 triệu đồng, chưa tính tiền phòng. Không quá nhiều, nhưng cũng không ít để có thể cách ngày lại tô-hô-nude lim dim thư giãn. Với số tiền ấy các bạn (trẻ) có nhiều lựa chọn ác-liệt/tới-bến hơn: được chọn nhân viên này; được phục vụ kiểu thượng đế bỏ tiền mua này; được đến tận cái lọ cái chai này…, phải không? Nói thật nhé, MS art chỉ hợp với bọn trung niên thôi, sau khi đã trải qua… “ я вспомню песни первые свои, Звезда горит над розовой Невою,
заставские бормочут соловьи… khúc hát ngây thơ một thời thiếu nữ/ngôi sao cháy bùng trên sông Neva/và tiếng chim kêu những buối chiều tà ….”
- Tại sao mình không chia sẻ thông tin, chẳng phải hẹp hòi gì cả mà bởi vì mình không tin có nhiều người thật-sự-thích trải nghiệm này. Đọc xong 4 cái gạch đầu dòng kia chắc các bạn hiểu hơn rồi. Thứ nữa, như mình giải thích ngay ở phần đầu: không phải chị/em KTV nào cũng làm MS art cho bất kể khách nào; họ chỉ làm khi được tôn trọng, mà đúng hơn là họ chỉ làm được khi họ “phiêu” – từ của một em gái tên Hà dùng khi mình hỏi sao hôm nay em làm tốt thế! Mình giới thiệu (giả dụ thế), các bạn vừa tốn tiền, lại mất thời gian, mà kết cục các bạn không thấy vui thì mình rất-lấy-làm-áy-náy!
youmed.vn
Qua, nay nhiều bạn inbox quá, mình đã cẩn thận để lại footnote rồi mà vẫn nhắn, hỏi. Không trả lời các bạn thì bất nhã, trả lời hết thì không xuể. Mình gõ ít dòng chung chung thế này, có gì chưa thỏa mãn được thì “mong nhân dân lượng thứ” J
Mình đi MS lần đầu tiên trong đời là khoảng tháng 10/1993, cái quán MS ở đê Yên Phụ ấy, chỗ sau này là cái nhà hàng Thượng Hải hay gì đấy chả nhớ. Hồi đó chưa gọi là mát-xa đâu, biển quảng cáo là TẮM HƠI XOA BÓP. Tăm hơi hồi đấy cũng chỉ có đến X, cùng lắm là Y thôi - thì Xoa bóp mà. Còn muốn đến Dzét thì phải đi tít tận góc Kim Ngưu/Lạc Trung, đến cái chỗ Tắm hơi Á-châu, mấy năm trước đi qua hình như thấy vẫn còn. Thời gian mình làm ở HAN không nhiều, nên cũng loanh quanh chỉ biết bia ôm Bích Nhung với đôi chỗ nữa, chấm hết. SGN mình rành hơn, văn phòng chính ở đấy.
Cái tạm gọi là MS art ấy lần đầu mình thử có tên là Qi Spa ở NKKN, Quận 1. Trong khi tất cả các chỗ khác còn xông-hơi-nước thì ở đây là có xông khô đá nóng. Các bạn KTV mặc kimono ngồi cạnh thi thoảng múc 1 muỗng nước có tinh dầu đổ vào chỗ đá nóng, bóp nhẹ nhàng và rủ rỉ chuyện trò. Rủ đi MS thì nhiều chú, nhiều bác dưới một vài người trên cả nghìn/chục nghìn người vả cho mấy cái ngay vì phạm thượng, nhưng mời vào chỗ này các bác, các chú hầu như đều ưng. Biết thế vì lần sau nếu gặp kiểu gì cũng “này, nhậu thằng ABC lo; thằng cháu bố trí lại Qui nhỉ J “. Thói đời đã quen ăn sáng có khăn trải bàn, bảo ra 49 Bát Đàn tay cầm tiền, xếp hàng, rồi tự bê bát phở ra ngồi vỉa hè xì-xụp trên một đống giấy ăn vứt lỏng chỏng thêm nắng, nóng, bụi chưa kể mùi rãnh nước những hôm oi trời thì chọn chỗ nào các bạn biết rồi.
MS art(s) có mấy bạn đã tả rất kỹ, đủ rồi; mình không nhắc lại. Xin chỉ tóm tắm mấy nét chính thế này thôi:
- HAN, SGN không có MS art đâu, chả có tiệm nào chuyên cả. Có chăng trong số những tiệm Spa, massage sẽ có một vài chị/em KTV có nghề, họ tìm hiểu thêm về kỹ thuật MS và gặp được khách nào họ thấy có cảm tình thì họ sẽ làm, như một cách riêng đáp lại sự tôn trọng của khách đối với họ, thế thôi. Cuộc đời mà, bạn cư xử với người khác thế nào thì bạn sẽ nhận lại từ người khác (gần) như thế; đâu phải chị/em nào làm trong các chỗ ấy cũng sẵn sàng đổi mọi thứ để nhận $.
- Chị/em làm MS art hình như đều không có ai đẹp như mấy em hotgirl làm trong những chỗ mát-xa trá hình kiểu cởi chuồng Nuru hay mát thì ít mà sờ soạng bỗ bã thì nhiều. Mấy chi/em MS art mình biết đều đã có cháu nhỏ, hoặc truc trặc gia đình, hoặc làm mẹ đơn thân có chủ ý. Mô tả họ thế nào nhỉ: dễ nhìn thôi; các ngón tay rất mềm, da ngón tay/lòng bàn tay rất mịn và tuyệt không có vết chai; nói chuyện có duyên, rủ rỉ kiểu tâm tình chứ không phải tranh luận sao Bít-đờn thắng Trăm, hay Đông Lào mấy nghìn năm lịch sử chưa bao giờ được vị thế như ngày nay, hay Saigon thời VNCH mọi thứ đều ăn đứt TP.HCM thời hiện tại. Cái nữa, cái này theo mình rất quan trọng: các chị/em đó cơ thể có mùi thơm rất lạ, không phải thơm mùi nước hoa mới xịt đâu, khó tả lắm.
- Chỗ MS art thế nào tùy sở thích mỗi người; nhưng phải yên ả; và sạch, sạch kiểu fresh cho phòng, giường, ga. Fresh nó thế nào nhỉ: tươi, mát; mình không cố ý chen lẫn tiếng Tây cho ra vẻ đâu; nhưng chả biết dùng từ tương tự sao cho chuẩn; thôi thì các bạn cứ hình dung sáng sớm ngủ dậy tầm 5h-5h30 bạn chạy qua chỗ mấy cây ngọc lan đang mùa hoa ấy, hay chum hoa cau vừa bung mo, hay đồi chè chẳng hạn.
- Chi phí cho độ 1 đến 2 tiếng MS art đâu đó từ 1 đến 2 triệu đồng, chưa tính tiền phòng. Không quá nhiều, nhưng cũng không ít để có thể cách ngày lại tô-hô-nude lim dim thư giãn. Với số tiền ấy các bạn (trẻ) có nhiều lựa chọn ác-liệt/tới-bến hơn: được chọn nhân viên này; được phục vụ kiểu thượng đế bỏ tiền mua này; được đến tận cái lọ cái chai này…, phải không? Nói thật nhé, MS art chỉ hợp với bọn trung niên thôi, sau khi đã trải qua… “ я вспомню песни первые свои, Звезда горит над розовой Невою,
заставские бормочут соловьи… khúc hát ngây thơ một thời thiếu nữ/ngôi sao cháy bùng trên sông Neva/và tiếng chim kêu những buối chiều tà ….”
- Tại sao mình không chia sẻ thông tin, chẳng phải hẹp hòi gì cả mà bởi vì mình không tin có nhiều người thật-sự-thích trải nghiệm này. Đọc xong 4 cái gạch đầu dòng kia chắc các bạn hiểu hơn rồi. Thứ nữa, như mình giải thích ngay ở phần đầu: không phải chị/em KTV nào cũng làm MS art cho bất kể khách nào; họ chỉ làm khi được tôn trọng, mà đúng hơn là họ chỉ làm được khi họ “phiêu” – từ của một em gái tên Hà dùng khi mình hỏi sao hôm nay em làm tốt thế! Mình giới thiệu (giả dụ thế), các bạn vừa tốn tiền, lại mất thời gian, mà kết cục các bạn không thấy vui thì mình rất-lấy-làm-áy-náy!
Massage Lingam là gì? Có thá» kéo dà i thá»i gian quan há» không?
Massage Lingam là một phương pháp thư giãn và các động tác tập trung vào vùng dương vật của nam giới. Bài viết của Bác sĩ Nguyễn Quang Hiếu
Sửa lần cuối: